Đoản 30: Câu nói cuối cùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.
Tự nhiên deep quá hà.☺️
.
OE cái cho high ha.👏
.
OE hay SE tui cx hk bít nữa.😅
.

Công Phượng và Xuân Trường đã kết hôn và sống với nhau 4 năm.

Hôm nay ở công ty, nhiều việc quá nên cậu lấy điện thoại gọi cho Trường.

8h tối.

"Anh. Hôm nay em nhiều việc nên sợ sẽ về trễ. Anh có về ăn không?"

"Không biết nữa. Anh đang họp. Lát gọi lại sau."

10h 10 phút tối.

"Anh ơi. Em sợ em không về được. Anh có về thì mở tủ lấy đồ ra hâm rồi ăn nhé."

"Biết rồi. Anh bận lắm. Thôi nhé."

11h 30 phút tối.

"Anh ơi. Em có thể sẽ làm khuya hơn. Có một bản báo cáo cần xử lí gấp. Anh về chưa?"

"Anh đang họp trong phòng sách ở nhà. Anh bận lắm. Chả hơn đâu. Vậy nhé."

"Khoan. Nói chuyện thêm 5 phút thôi anh. Em muốn nghe giọng anh."

"Dài dòng quá. Em bị sao thế?"

"Không. Chỉ là..."

"Aizzz. Lỗi rồi. Phiền thật. Về nhà muốn nói bao nhiêu thì nói."

Tút...Tút..ttt

Cậu thở ra, buông điện thoại xuống.

Cậu nhoẻn miệng cười chua xót, dùng chút ý thức còn sót cố nhớ đến gương mặt anh.

Cậu nằm bên góc tường, nơi vừa xảy ra tai nạn, nhắm mắt, trên môi vương nụ cười mờ nhạt.

Bên góc tường ấy, dòng máu sẫm nhuộm đỏ mảng đường đá.

Một lát sau, mưa kéo xuống, từng đợt, hoà vào máu đỏ, có vài giọt lăn xuống sóng mũi cậu, long lanh như nước mắt.

Cậu không về nữa. Vì đằng nào cũng chẳng ai chờ.

—END—
_________________
Cmt và vote cho tui nè💕
Đoản 30 rồi a~ 👏👏👏
Có ai ship cp nào hk?🙈🙈
Nói tui biết với.😘❤️❤️
Dạo này thiếu ý tưởng quá a🤧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net