Chapter 1 : UNITED

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng chuông kết thúc ngày học vang lên , học sinh ào ra khỏi trường như cơn sóng ào vào bờ vậy . Trong lúc ấy , Zack vẫn đang dọn dẹp lại lớp học , hôm nay là phiên trực của cậu ấy . Lúc cậu cất bước ra khỏi trường thì đã là 12 giờ trưa . Nắng lúc này đã lên đến đỉnh đầu . Hôm ấy là một ngày nóng kỉ lục . Để nhanh chóng trở về nhà với máy điều hòa , cậu chọn đường tắt băng qua một con hẻm vắng người thay vì đường vòng qua phố như thường ngày . Mồ hôi chảy như suối , miệng khô nhưng cậu vẫn cố gắng cất bước trở về nhà . Ấy vậy mà khi chỉ mới đi được một nửa quãng đường , bỗng nhiên cậu cảm thấy gáy mình lạnh toát . Chuyện quái quỉ gì đang xảy ra thế này ? Hôm này trời nóng đến thế cơ mà ! Phải về nhà nhanh thôi , cứ ở đây nữa chắc mình ngất mất ! Thế là cậu lại quyết định đi tiếp.


Nhưng vừa đi thêm được vài bước , cậu lại cảm thấy mình như đang bị ai đó nhìn từ phía sau lưng . Đôi mắt vô hình ấy cứ bám lấy cậu . Hai chân cậu bỗng nhiên rung bần bật. Có gì đó thực sự không ổn . Lần này chắc chắn không phải là ảo giác . Rồi cậu nhớ lại một bài đăng mà cậu đã từng đọc trên Facebook : '' Ai cũng có một vong hồn bám theo từ khi mới sinh ra , nhưng không phải ai cũng bắt được tần số của kẻ bám theo mình'' . ' Có khi nào.....' Zack nghĩ . Đến nước này chỉ có một cách để thử thôi . Vậy là cậu thở dài một tiếng , rồi bắt đầu quay đầu chạy.


Một vật gì đó bắn sượt qua mặt cậu ngay khi cậu định quẹo vào một khúc rẽ.


Đó là một mũi tên.


Cậu quay đầu nhìn về hướng mũi tên được bắn ra. Trước mặt cậu là một người bí ẩn mặc một bộ đồ đen kín mít. Trên mặt kẻ ấy đeo một chiếc mặt nạ màu trắng. Mặc dù lúc ấy cậu đã sợ đến mức muốn khóc nhưng có một điều kì lạ gì đó đã thôi thúc cậu. Zack nói :


- Ê ! Vong ! Chúng ta có nhất thiết phải ghét nhau như vậy không nhỉ ?


Nhưng kẻ đó không nói không rằng . Hắn giương nỏ lên và bắn một mũi tên khác thẳng về phía đầu cậu. Mũi tên lao thẳng với một tốc độ cực nhanh. Bắc không biết làm gì ngoài vắt chéo tay để bảo vệ cái đầu của mình. Cậu lẩm bẩm : ' Thôi xong ! Quả này chết chắc rồi !'


Nhưng không có chuyện gì xảy ra.


Zack mở mắt ra.


Trước mặt cậu lúc này là một bức tường đá bao bọc quanh mình , còn mũi tên kia bị mắc trên bức tường ấy. Nhưng chỉ thêm 0,1 mm nữa là cậu sẽ chột. Nhưng trong khi cậu đang ngẩn ngơ về những chuyện đang xảy ra thì bỗng nhiên cậu cảm thấy có một luồng khí lực rất lớn đang ập về phía mình . Bức tường đá trước mặt cậu bị phá nát , còn cậu bị đánh bật về phía bức tường xi măng phía sau.


Bị shock tiếp đợt hai, cậu gần như đã cảm thấy mất hết sức lực để di chuyển . Còn kẻ bí ẩn kia chỉ thoắt cái đã di chuyển đến trước mặt cậu. Hắn giương nỏ vào mặt cậu và nói :


- Chà ! Khá đấy oắt con ! Lâu lắm rồi ta mới phải dùng đến mũi tên thứ tư để xử một đứa con lai như thế này ! Nhưng lần này thì không trượt nổi nữa đâu !


- Khoan đã ! Ý ông là sao chứ ?


Nhưng khi gã bí ẩn kai chuẩn bị bóp cò thì bỗng nhiên có một giọng nữ giới vang lên :


- Tên thợ săn kia dừng tay lại mau ! Cậu ta sẽ đi với ta!


Cả tên thợ săn và Zack cùng quay ra. Một cô gái tóc đen dài trạc tuổi 17 giống như cậu đang giương cung về phía tên thợ săn. Nhưng hắn cũng chẳng hề nao núng. Hắn chỉ cười nhạt rồi rút một chiếc nỏ khác nhắm về hướng cô gái kia và nói :


- Đừng có xía vào chuyện của ta con nhỏ á thần kia ! Sau khi xử xong thằng nhỏ này thì ta sẽ quay sang xử lí ngươi sau. Hà ! Hà! Diablo Đại Nhân sẽ thưởng hậu lắm đây !


'Diablo Đại Nhân ?' Zack nghĩ . Chẳng lẽ Đại Ma Vương Diablo la có thật sao ?


- Đúng đấy nhóc ạ ! -Tên thợ săn nói- Ngươi có biết rằng.....


Nhưng đúng lúc hắn đang nói thì lãnh ngay một mũ tên trúng vai. Hắn ngã khuỵu xuống ngay trước mặt cậu. Cô gái kia thấy vậy liền nói :


- Chạy mau đi anh bạn ! Nễu không thì cậu không giữ nổi mạng mình đâu !


Zack lại cắm đầu chạu thục mạng. Nhưng khi vừa đi thêm được một đoạn , cậu lại bị một cô gái khác trạc tuổi người vừa nãy chặn lại. Hai người họ mặc một bộ đồ đen giống y hệt nhau . Chỉ có điều cô gái này để tóc quấn cao :


- Đi theo tôi mau lên! Nếu như Ranger đuổi kịp thì không xong đâu !


- Này ! Làm sao mà đằng ấy.....


Không để Zack nói hết câu. Cô gái ấy liền nắm lấy cổ tay cậu và kéo cậu đi. Vừa chạy Zack vừa hỏi:


- Khoan đã ! Sao cô lại cứu tôi ?


- Cậu nghĩ chúng tôi còn sự lựa chọn nào khác sao hả Zack ?


- Làm sao mà cô biết tên tôi ? - Zack ngạc nhiên


- Bởi vì......


Nhưng cô gái ấy chưa kịp nói thì Ranger đã xuất hiện trên đường đi của họ:


- Đầu hàng đi lũ con lai ! Các người không còn đường để chạy nữa đâu !


- Ngươi ....Ngươi đã làm gì với chị Sheila rồi ? - Cô gái ấy gắt lên


- Hè! Đứa con gái mới tập bắn cung đó sao ? Nó đã chạy trốn sau khi không đấu lại được với ta. Nhưng sau khi xử xong hai đứa chúng bay ta sẽ quay lại với nó sau. Giờ thí tiếp chiêu đi ! Ác Điêu Tiễn!!


Một mũi tên được bắn ra với hình khí là một con quạ lao về phía bọn họ. Cô gái kia liền đẩy Bắc ra và nói:


- Tưởng ta sợ ngươi à ! Xem bản lĩnh của Atlantis ta đây ! Magic Shield !


Một bức tường nội lực màu xanh lục hiện lên chặn mũi tên với âm khí đáng sợ đó lại. Mồ hôi của Atlantis chảy ra như suối . Có lẽ cô đang gồng mình lên để chống lại mũi tên đáng sợ kia. Còn Zack thì đứng sững như một bức tượng đá vậy . Cậu đã từng thấy những thứ như thế này trong game, nhưng không ngờ thực tế trước mặt cậu còn ảo diệu hơn rất nhiều. Cậu nhắm mắt lại mong đây chỉ là mơ. Còn về phía Ranger, hắn lẳng lặng bắn thêm một mũi tên nữa


Bức tường nội lực kia ngay lập tức vỡ tan. Atlantis kêu 'Á' một tiếng rồi ngã lăn ra đất. Zack liền ngay lập tức đỡ cô ấy dậy. Atlantis bị thổ huyết. Xem ra nội thương của cô không hề nhẹ:


- Chạy...chạy.....mau đi! Đừng lo ... cho ..tôi - Atlantis hổn hển nói


- Đằng ấy bị thương như vậy mà còn nói thế được sao ? - Zack nói


- Mùi mẫn thế la đủ rồi đấy !! Blood Raven Shot !


Một mũi tên với kình lực mạnh gấp cả chục lần ào về phía họ. Bỗng nhiên một bóng người vọt đến dùng tay chặn mũi tên đó lại . Đó là một người đàn ông trạc tuổi 70, mặc trên ngưởi một bộ đồ màu xám. Tay phải ông ta cầm một chiếc quyền trượng. Người đó không chỉ chặn mũi tên đó lại mà thậm chí còn đánh nát mũi tên ấy nữa:


- Biến về đi tên chó săn ! Ngươi biết ngươi đang động vào ai không hả ?


- Hè!- Ranger cười nhếch mép - Diễn trò vừa thôi Cain . Đây là quyết định của Hội Đồng . Ông cản ta thì đừng có trách ta là ác !


- Theo luật thì chỉ có Hội Đồng mới được phép thực thi những quyết định của họ. Cái loại thợ săn quèn như ngươi mà có quyền làm điều đó hay sao chứ ! Đúng là nực cười !


Ranger liền rút ra một cuộn giấy và nói :


- Đây là giấy ủy quyền của Mephisto ! Người cầm trong tay cuộn giấy này đã làm việc phải làm để thực thi công việc của Hội Đồng. Giờ ngươi tránh ra được rồi chứ lão già ?


Cain không nói gì. Ông ta cắm thẳng cây quyền trượng của mình xuống đất. Một cổng không gian ngay lập tức xuất hiện hút cả ba người Zack, Cain và Atlantis vào trong đó . Ranger ngay lập tức phóng một mũi tên nhưng không kịp. Cổng không gian đã đóng.


Cánh cổng không gian đưa Zack đến một nơi rất quen thuộc với cậu ấy : Căn nhà cũ ven hồ của bố mẹ cậu


- Ông là ai ? Hai cô gái kia là ai ? Tại sao ông lại đưa tôi về đây ? Atlantis đâu rồi ?


- Vậy cậu không nhớ gì về mình sao ?


- Ý ông là sao chứ ?


Vừa nói xong bỗng nhiên Zack kêu lên một tiếng rồi ngã khuỵu xuống sàn. Lồng ngực cậu như muốn nổ tung vậy


- Đó là sự thay đổi của không gian và thời gian sau một quá trình nứt gãy của lịch sử và sự kiện. Đừng lo ! Cậu sẽ sớm ổn định nhanh thôi ! - Cain nói


- Nhưng chuyện gì đang xảy ra với tôi thế này ? Ông....Ông đã làm gì tôi ? - Zack bỗng cảm thấy bình thường trở lại


- Chính thức từ giờ phút này, cuộc đời cậu đã thay đổi . Giờ cậu không còn là con trai thứ trong một gia đình yên ấm nữa . Cậu là một đứa con nuôi được tôi nhận về ngôi chùa này . Và hiện tại ta là cha đỡ đầu của cậu.


- Ông đang nói cái quái gì vậy ? - Zack ngẩn người ra


- Nếu không tin thì cậu cứ trở về 'nhà' mà xem !


Zack ngay lập tức chạy thẳng về nhà . Vẫn là con ngõ ấy . Cảnh vật vẫn như vậy . Nhưng căn nhà của cậu đã biến mất. Đó chỉ là một khoảng đất trống đã bị bỏ hoang lâu ngày. Đúng lúc ấy cậu nghe thấy một tiếng nói quen thuộc cất lên :


- Cậu đang tìm ai vậy ?


Zack quay đầu lại , đó là bác Sarah, hàng xóm nhà cậu:


- Bác Sarah ơi ! Sao nhà cháu không còn ở đây nữa ạ ! Rõ ràng lúc sáng nay trước khi đi học cháu còn thấy mà bác!


- Cậu là ai ? Tôi đâu có biết cậu đâu ? - Bác Sarah nói


- Bác ơi cháu là Zack con trai của bố Jack va mẹ Jill đây mà bác!


- Cậu nhầm rồi bao lâu nay có ai ở căn nhà đó đâu!- Bác Sarah nói xong liền quay đi


Zack bước vào khoảng đất trống ấy . Cậu quỳ xuống đất và bắt đầu khóc . Đây là lần đầu tiên trong suốt ba năm qua cậu khóc. Cái cảm giác của cậu cứ như đang bị một trăm mũi kim cắm vào người vậy ! Lần đầu tiên trong đời cậu cảm thấy trống trải thế này. Nước mắt của cậu chảy qua đôi gò má và rơi xuống đất. Cậu nhắm mắt lại mong rằng đây chỉ là một giấc mơ kì lạ nhưng cứ mỗi lần mở mắt những gì cậu thấy chỉ là một mảnh đất cỏ mọc um tùm chứ không phải ngôi nhà thân thương với cánh cửa gỗ cót két như hằng ngày. Thực tại như một tảng đá đè nghiến lấy Zack. Giờ anh chàng mơ mộng ấy không thể nào nhấc nổi người dậy nữa. Mọi chuyện cứ như một câu chuyện cổ tích vậy, nhưng kết cục của nó khiến bất kì ai xé tan nó đi và ước gì chuyện đó không xảy ra với mình. Cơn nóng mùa hè chỉ như đang cười nhạo vào nỗi đau của người con trai bất hạnh ấy.Cả cái thế giới chết tiệt này như đang quay lưng lại với cậu vậy.Đúng lúc ấy có một bàn tay chạm nhẹ vào vai cậu và nói


Đến lúc thay đổi rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net