#GOFUSHI24H_UTM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sếch của người yếu sinh lý, người mạnh sinh lý không nên đọc.

Vì không điều chỉnh được thời gian viết nên mình viết khá vội. Mình sẽ chỉnh sửa nó trong thời gian có thể. Cảm xúc dạt dào lắm mà đến đoạn sếch thì mình mất cảm xúc thành ra cứ bị gượng... Chắc ysl thật ㅠㅠ

Được thì mình sẽ triển nó ở plot khác! Cảm ơn cả nhà!

____________________

Không khí trong phòng rất tệ.

Họ rỉ tai nhau, có khinh chê, có giễu cợt. Họ giả vờ nói nhỏ, sợ người bên kia nghe được sẽ phật lòng, thế nhưng âm thanh lại rất vừa vặn, từng câu từng chữ đều lọt vào tai Megumi.

Và cả ông nội cậu - gia chủ tại vị tộc Zen'in.

Ai đó xầm xì: "Hay thật đấy, trái hồng chín chưa kịp hái đã rụng. Giờ bán không được, uy tín chẳng còn, chỗ này còn đâu mặt mũi nữa."

Trái hồng chín là ám chỉ cậu.

Người khác góp vui: "Đang yên đang lành lại bị sâu mọt tận gốc, ai biết có thật là do bị kẻ khác hãm hại không chứ? Có khi từ đầu đã là hàng rẻ tiền rồi, bây giờ giấu không nổi nữa mới có sự kiện đáng xấu hổ thế đấy."

Gã vừa nói vừa cười, sự trào phúng khiến những người gần đó cười theo.

Tuy đã lường trước những điều này, song Megumi vẫn không thể không cảm thấy khó chịu. Vết thương được băng bó cẩn thận ở gáy như bất mãn mà nhói lên, cậu im lặng nghiến răng, tự nói với bản thân phải nhẫn nhịn.

Ông nội cậu thì không bình tĩnh được như vậy. Cổ ông đỏ lên vì tức tối, bàn tay đặt ở đùi bấu chặt vào trang phục, mạch máu nổi cộm. Ngay trong khoảnh khắc ông định nổi cơn thịnh nộ, tiếng gõ bàn từ cánh bên phải đã thu hút mọi sự chú ý.

"Nếu muốn bàn về chuyện buôn bán, các người có thể cút ra sân." Giọng nói trầm thấp mang tính đe doạ, thậm chí có thể ngửi ra mùi biển khơi mặn chát, "Còn nếu đã ở đây thì ngậm miệng lại. Không ai dạy các người phép tắc khi gặp mặt à?"

Phía cánh trái lập tức im bặt. Vài người lúng túng làm điệu sửa tóc tai, vài người ho khan mấy tiếng.

Cũng có người không phục: "Ngài Gojo. Tuy ngài danh gia vọng tộc nhưng những người ở đây ít nhiều đều là bậc trưởng bối, ngài như vậy có vẻ không hợp phép tắc lắm nhỉ?"

Gojo Satoru chăm chú nhìn vào kẻ đó, sau đó giống như ngộ ra điều gì đó mà bật cười. Kẻ kia tưởng mình đạt được mong muốn dạy dỗ tên "hậu bối" láo toét nên cũng cười theo. Nào ngờ cười còn chưa thoả đã phải ngậm miệng:

"Ngươi đến từ cái ấp nào?"

Kẻ đó gần như trợn mắt. Đúng là nhà y so với tộc Gojo chẳng là cái đinh rỉ sét gì, hắn không biết là phải. Mấy người xung quanh lén chạm vào y, ý bảo im lặng đừng tự chuốc nhục vào mình nữa. Y hổ thẹn, cúi gằm đầu.

Thấy đã ổn thoả, Gojo nhếch môi thu lại pheromone. Vị gia chủ Zen'in thở ra một hơi, xem ra đã đỡ bực bội. Ông lên tiếng bắt đầu cuộc gặp mặt, hay chính xác hơn là cuộc họp giữa Ngự tam gia và một số nhánh họ hàng xa gần khác, bằng trạng thái nhún nhường. Số lần Zen'in Naobito nhún nhường rất hiếm, có thể nói là chưa bao giờ. Chỉ riêng lần này tai nạn xảy ra quá lớn, ảnh hưởng đến mối liên kết cũng như quan hệ giữa Ngự tam gia, ông đành nuốt cục tức này vào bụng.

"Có lẽ các vị đã nghe phong thanh về việc cháu trai ta, Zen'in Megumi. Để tránh hiểu lầm không mong muốn, ta cần giải thích tình huống cho các vị." Naobito thở ra một hơi, "Rạng sáng hai ngày trước, một kẻ lạ đã đột nhập vào phòng cháu trai ta và dùng dao cắt tuyến thể của nó. Vì đang trong thời gian sốt cao nên Megumi không thể phản ứng kịp. Vết cắt không sâu, thằng bé vẫn đang tiếp nhận điều trị. Omega là quốc bảo, tộc Zen'in không bảo vệ được nó, đây là lỗi của ta. Về phía điều tra, Zen'in sẽ kết hợp cùng quốc gia để truy vết thủ phạm. Còn việc hứa hôn với gia tộc Kamo..."

Không thể tiếp tục nghe nổi, Megumi hơi cúi đầu, nén tiếng thở dài.

Naobito đã tập luyện thế nào mà nói chuyện suông sẻ thế nhỉ? Bình thường một hai câu đều gọi omega tạp chủng, bây giờ lại gọi là cháu trai rồi quốc bảo... Đúng là làm người ta hoảng sợ.

Phiền muộn trong lòng không tan, vết thương sau gáy lại bắt đầu đau nhức. Pheromone quen thuộc bỗng quấn quanh cơ thể, mùi hương thanh mát như đang vỗ về cậu.

Ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt người nọ.

Gojo khẽ cười, chu môi ra như giận dỗi, có lẽ vì mãi cậu mới chịu nhìn hắn. Rồi hắn điều khiển pheromone tập trùng về cổ cậu, làm dịu vùng gáy đang đóng vẩy.

[Tôi sẽ đến phòng em.]

Cậu đọc ra khẩu hình của hắn.
______________

Tất cả mọi người ra khỏi phòng lớn, để lại một Zen'in Naobito cực kỳ tức tối và một Zen'in Megumi hoàn toàn làm thinh. Phía tộc Kamo kiên quyết hủy bỏ hôn ước giữa hai nhà mặc cho Naobito đã hạ mình hết cỡ. Hiện tại mất đi phe cánh Kamo thì giấc mơ đánh bại tộc Gojo của ông coi như hoá thành tro bụi. Naobito điên tiết lật đổ bàn trà, ánh mắt chết chóc lườm Megumi. Nếu là bình thường ông đã cho cậu vài bạt tai, nhưng giờ có đánh cũng vô nghĩa. Đánh một đứa không kêu không gào thì có ích gì?

Cuối cùng ông bỏ ra ngoài cùng lớp pheromone nồng mùi, hạ nhân quỳ sập xuống sàn vì đã chịu đựng quá lâu.

"Nghỉ một chút đi, tạm thời đừng đến phòng tôi." Megumi bảo với họ rồi đi ra ngoài.

Hành lang dẫn về phòng không ngắn không dài, dễ dàng để Megumi nhìn nhận thái độ gia nhân một lần nữa.

Kể từ ngày cậu cắt đi tuyến thể omega, ánh mắt của họ rất đa dạng.

Không kính trọng, không phục tùng.

Có thương hại, có xót xa.

Quả nhiên, lao xuống vực mới biết ai là người dưng nước lã.

Vừa bước vào phòng, tâm trạng rối bời đã được cái ôm ấm áp đánh tan. Cậu nghe tiếng cửa đóng sầm lại rồi ngẩn ngơ nhận ra lưng mình bị đè chặt vào cửa.

Giác quan đầu tiên thôi trì hoãn là khứu giác. Mùi hương kéo cậu đến ảo giác như đang đi dạo giữa rừng, khi ánh nắng vừa vén màn và lén lút xua đi những giọt sương đọng trên phiến lá. Một mùi hương trong lành và sảng khoái, Megumi không nhịn được mà tham lam hít vào.

Cậu nghe thấy tiếng cười khe khẽ, tiếp đó là sự ngứa ngáy ở mang tai. Đối phương đang hôn lên cổ cậu, vì cúi đầu nên phần tóc mềm mại cứ gãi lên dái tai, rất nhột. Kimono bị đối phương kéo lệch, "tiết mục hôn" kéo dài ra tận bắp tay, tiếng chụt chụt đáng yêu nghe rất rõ, căn phòng lạnh lẽo nóng dần.

Người này còn say mê hôn cả vết sẹo hình thành do tiêm phòng lúc bé của cậu.

"Satoru, Satoru, em đây mà." Cậu gọi, ngón tay cái vuốt ve tuyến thể đã căng ra của alpha.

Satoru gầm gừ rồi thả lỏng, bàn tay vẫn ghìm chặt eo cậu. Không đợi cậu chê trách, hắn bế thốc cậu lên, di chuyển qua giường. Cậu ngồi trên đùi hắn, không keo kiệt thả xuống khuôn mặt điển trai mấy cái thơm má ngọt ngào.

"Vết thương là sao thế?"

"Em không nghe điện thoại của tôi."

"Em có biết tôi điên tiết thế nào không?"

Satoru cố gắng dịu dàng dù lòng hắn vô cùng nôn nóng. Hắn đã mất liên lạc với Megumi một tuần liền.

Ngày thứ nhất không thể hẹn ra ngoài, ngày thứ hai không thể gặp trực tiếp, ngày thứ ba không thể gọi điện thoại, ngày thứ tư không có thư hồi đáp, ngày thứ năm hay tin trân quý bị tấn công, ngày thứ sáu nghe phong thanh em mất đi địa vị, ngày thứ bảy phát điên vì Zen'in Naobito gào ầm lên trước Thiên Hoàng.

Và hôm nay, ngày thứ tám, Zen'in Megumi chỉ cao không ngạo của hắn không nhả ra một chút pheromone áp chế nào trước đám ruồi muỗi to miệng.

"Megumi. Zen'in Megumi. Trả lời tôi."

Đôi khung thương như kéo về một cơn lốc, u tối và đớn đau lẫn lộn.

Trái tim Megumi nhói lên, người này đang đau lòng vì cậu.

"Em đã tự cắt tuyến thể của mình." Không để Satoru kinh ngạc, cậu nói tiếp, "Đó là cách duy nhất để không bị chuốc thuốc và có thai với người thừa kế tộc Kamo, Satoru. Ngày nào em còn là omega, ngày đó em phải nôn ra toàn bộ thức ăn mình nạp vào. Em chỉ uống nước mình tự lấy, ăn sơ vài mẩu bánh có sẵn trong phòng. Zen'in Naobito biết em không chấp nhận nên luôn tìm cách đánh thuốc em, giao phó em cho người khác."

Megumi càng nói càng xúc động. Vốn dĩ lòng cậu nguội lạnh với quá trình này, nhưng chẳng hiểu sao, chỉ cần ở trước mặt Gojo Satoru, mọi thứ "bình thường" đều rất tự nhiên trở thành "hờn tủi".

"Vết cắt sẽ lành nhưng chức năng không khôi phục được nữa." Đôi ngươi lục bảo trong suốt, nước mắt nặng nề đè cong hàng mi, "Em đã không còn là omega nữa rồi."

Em đã không còn cơ hội trở thành của anh nữa.

Hàng mi cuối cùng cũng khuất phục trước những hạt thủy tinh, để chúng lộp độp rơi xuống vạt áo của Satoru. Megumi rất ấm ức, cậu có muốn khóc đâu, qua tuổi trẻ con rồi lại dựa dẫm vào hắn như vậy.

Satoru hoảng hốt nhả thêm pheromone, hắn muốn an ủi người này. Đi theo lời nói của đối phương, hắn phẫn nộ rồi xót xa, bùng nổ rồi lạnh lẽo. Omega của hắn khóc rồi, ai dám làm omega của hắn khóc? Hắn vội ôm Megumi vào lòng, từng tiếng nức nở như gõ kiến mổ vào tim, dai dẳng kéo dài, từ tâm lan ra cả cơ thể.

Nếu hắn đến sớm hơn đã không có chuyện này. Nếu hắn không chờ đợi thì mọi chuyện đã khác. Tại sao omega của hắn phải chịu đau? Tại sao omega của hắn lại hy sinh... Vì hắn?

Mùi biển mặn hoà vào hương cây cỏ, chứng tỏ alpha đang rất không vui.

Cọ vào hõm vai alpha, Megumi dần nín khóc. Alpha của cậu buồn bã rồi, bản năng sót lại thôi thúc Megumi hành động.

Alpha đang yêu thương, alpha đang bảo vệ, alpha muốn ngươi, hãy đáp lại alpha của ngươi.

"Em muốn đáp lại anh bằng pheromone." Giọng cậu khàn khàn, đôi mắt đỏ hoe. Việc không tự thoả mãn bản năng và quy phục dưới Satoru khiến trái tim cậu thắt lại. "Nhưng pheromone của em hiện tại rất ít, cũng rất yếu... Không đủ để thoả mãn anh, Satoru... Em—"

Lời thú tội bị Satoru nuốt vào bụng.

"Em không có lỗi gì cả." Satoru thấp giọng, "Em mãi mãi là omega của tôi, Zen'in Megumi."

.

Nếu phải miêu tả nụ hôn của Satoru, Megumi sẽ so sánh với thủy triều. Mỗi khi hắn lấn tới, chiếc lưỡi dày thuần thục đè lên lưỡi cậu, mạnh mẽ cuộn lấy rồi tách rời, phát ra những âm thanh đầy xấu hổ. Răng nanh của alpha đôi khi sẽ cạ vào môi, có chút đau, giống như vô tình chà cát lên lớp da non vậy. Nhưng cảm giác đau sẽ mau chóng biến mất, thay vào đó là sự tê rần khi vòm miệng mềm được đầu lưỡi liếm láp, kích thích đến mức Megumi vô thức khép đùi, đầu gối chạm vào eo của alpha.

Lồng ngực căng ra, chịu sức ép từ con sóng dữ dội.

Thiếu oxy.

"Kích thích vòm miệng cũng có thể khiến em ướt nhỉ, bé hư hỏng." 

Nói rồi tiếp tục gặm cắn đôi môi mềm mại. Gojo Satoru như thú dữ chưa đã thèm, ăn được một lúc lại muốn ăn thêm chút nữa.

Cứ thế cho tới khi khuôn miệng nhỏ mất cảm giác.

Megumi cắn thử môi, thật sự mất cảm giác rồi, còn hơi tê.

Đối phương vẫn cúi đầu liếm sạch nước bọt ở môi cậu, càng liếm càng hăng. Đầu lưỡi có khi sẽ vói vào chạm đến lưỡi cậu, tham lam hết chỗ nói.

"Anh nghiện đấy à?" Cậu trêu.

"Có tính là phạm tội không?" Hắn khẽ cười, bàn tay không yên phận chui vào trong áo cậu, vuốt ve phần lưng nhẵn mịn. Megumi giật nảy mình, ngón tay hắn còn nóng hơn lưng cậu.

"Nghiện là phạm tội rồi đấy ạ."

Cậu không chịu thua túm lấy tóc hắn, ra vẻ răn dạy. Hai người đã lâu không gặp, cộng với biến cố xảy ra khiến lần gặp này như rơm bắt lửa, không thể không động tình.

Satoru nghiêng đầu dựa vào cánh tay trắng nõn, mắt dán chặt vào cậu.

"Vậy tôi muốn phạm thêm một tội."

Megumi rùng mình trước cái nhìn nóng bỏng.

"Tôi muốn chơi em."
.

Tuyến thể hỏng hốc sẽ làm mất đi đa số chức năng của omega, ví dụ như khả năng tiếp nhận pheromone, hoặc làm giảm mức độ tác động do kích thích của alpha lên cơ thể. Thế nhưng lúc này Megumi vẫn cảm nhận được hương muối biển tràn vào khoang ngực, chứng tỏ Satoru đang giải phóng rất nhiều pheromone.

Hắn muốn cậu cảm nhận được chúng.

"Tôi bận rộn còn em thoải mái quá nhỉ? Có thời gian suy nghĩ chuyện khác."

Đầu ngực bị ngắt một cái lập tức kéo cậu khỏi mơ màng. Trước khi kịp phân tích nội dung lời nói thì ngón tay to dài đã được đẩy vào nơi mềm mại ướt át.

"Satoru, chờ, chờ đã- ưm!"

Đầu ngón tay thô ráp cọ xát vào vách trong nóng hổi. Megumi bật ra tiếng nỉ non, eo nhỏ theo phản xạ nâng lên, mũi chân run rẩy lún sâu vào lớp đệm.

Satoru vòng tay qua giữ đùi cậu, không cho khép lại. Hắn dùng lưỡi chơi đùa phía trước, ngón tay càn rỡ mở rộng phía sau. Hai vị trí yếu ớt cứ thế mặc người ta hành hạ, Megumi mơ hồ ngậm tấm chăn bên cạnh, bàn tay níu lấy như bé con mất kẹo.

Satoru bật cười, tha cho phía trước đang dựng đứng của cậu. "Ấm ức à? Tôi làm thế này em không sướng sao?"

Nương theo động tác làm tình, Satoru đâm thêm hai ngón tay vào trong. Vách thịt rối rít thít chặt đón nhận những lần ra vào, không ít lần sượt qua điểm nhạy cảm làm Megumi giật nảy rồi xấu hổ giấu mặt đi. Bên trong là toàn bộ sự nhạy cảm của cậu, chỉ không ngờ lại nhạy cảm đến thế.

Satoru thưởng thức biểu cảm vừa ngây thơ vừa mê hoặc của đối phương. Trong ngoài bất nhất là một đặc điểm dễ thương của cậu. Zen'in Megumi có thể rất lạnh lùng ít nói ở sân vườn, nhưng trên giường chỉ còn là thỏ con thẹn thùng động dục chờ đợi bàn tay của hắn. Cả hai đã "giúp" nhau vài lần trước đó, tuy không làm đến bước cuối cùng nhưng hắn đã hiểu cậu. Điều hối hận nhất có lẽ là ngay cả khi Zen'in Megumi tình nguyện dâng hiến bản thân, hắn đều diễn cái vai tử tế mà từ chối để danh chính ngôn thuận tạo hôn ước với cậu.

Giờ thì hay rồi, muốn đánh dấu cũng không được nữa.

Răng nanh bắt đầu ngứa ngáy.

"Satoru... Ah, ha... Satoru, chậm... chậm lại được không?" Megumi thút thít. Điểm nhạy cảm liên tục bị kích thích, phía trước lẫn phía sau đều muốn tan thành nước rồi.

Satoru cúi người hôn cậu, tiếng hôn "chóc chóc" yêu chiều vô hạn. Hắn rút ngón tay ra, nghịch ngợm đem chỗ dính nhớp ấy bôi lên đầu ngực sưng đỏ.

Megumi tròn mắt nhìn hắn dở trò.

Satoru láu cá: "Đều là của em đó."

Sự xấu hổ bùng lên trong Megumi, phía dưới theo kích thích co rút dữ dội. Cậu cắn môi, muốn thể hiện sự tức giận nhưng Satoru không cho cậu cơ hội đó. Hắn cuối cùng cũng mang thứ quái vật của mình ra, biết Megumi sẽ ngẩn ngơ nhìn nên không ngại chà xát với nơi toàn nước kia để hai bên cùng ướt đẫm.

Hình ảnh kích thích quá mức, nơi kia của Megumi bắt đầu phát đau. Cơn co thắt ở bụng dưới dẫn đến những ngón chân cuộn tròn, ham muốn tự nhiên nhất hoành hành khắp cơ thể. Bản năng yêu cầu thoả mãn, bản chất omega còn sót lại kích động kêu gào nuốt trọn alpha. Ngón tay Megumi run lên, không kiểm soát chạm vào thứ vũ khí nóng nảy trước mặt.

"Cho em..." Megumi lầm bầm.

Bên trong Satoru dâng lên một chuỗi kích động, suýt chút nữa để lộ nụ cười của bọn alpha điên cuồng.

"Cho em thứ này..." Giọng nói sắp tan vỡ, "Alpha không thể cho em được sao ạ?"

Đôi mắt ầng ậng nước đáng thương như mèo con bị bỏ rơi nhưng hành động đẩy hắn xuống rồi chủ động ngồi trên thứ kia lại cực kì dâm đãng.

Sự đối lập này hoàn hảo bật sáng công tắc dục vọng của alpha.

"Hức!"

Megumi bật khóc với một lượt thúc đến tận cùng.

Kích thích quá lớn khiến cậu nhanh chóng bắn ra, tinh dịch ướt một mảng áo Satoru. Cảm giác xâm phạm được phóng đại mạnh mẽ, thứ to lớn nóng hẩy bên trong không chờ đợi một giây nào mà dồn dập lặp lại hành động. Khoái cảm trắng xoá đầu óc, vật nhỏ vừa mềm xuống lại dựng thẳng lên, vách thịt non mềm siết chặt dương vật.

"Alpha, alpha... Alpha..."

Satoru in dấu tay lên vòng eo nhỏ, gằn giọng: "Gọi tên tôi. Ai là alpha của em?"

Megumi nức nở: "Gojo, hức, Gojo Satoru ạ..."

Răng nanh ngứa ngáy mọc dài, phần nhọn lộ ra ngoài, đè lên môi hắn. Satoru không nhịn nữa, hắn dứt khoát lật người cậu lại, dùng tư thế thuần túy nhất chơi cậu.

Thứ thô tục ngang ngược đâm vào, mỗi lần đều ép tới điểm sâu nhất. Bên trong vừa mềm vừa nóng, hút chặt như không muốn hắn rời đi. Nếu omega của hắn không thể đánh dấu, vậy cứ để nơi này tràn ngập mùi của hắn, mang hình dáng của hắn. Bọn bần tiện tốt nhất nên tự biết mà tránh xa, Zen'in Megumi chỉ có thể cười với hắn, Zen'in Megumi chỉ có thể khóc lóc nức nở van xin với hắn.

Cơn ghen tuông vô lí cộng hưởng cùng nhiệt độ cơ thể khiến pheromome ngày càng dày đặc. Megumi chỉ hít thở thôi mà mũi cũng đau. Cậu cố gắng xoa dịu alpha bằng số pheromone ít ỏi, alpha lại càng điên cuồng ấn sâu. Tầm nhìn của cậu dù mờ đi vì nước mắt sinh lí vẫn thấy phần bụng gồ lên một chút.

"Ng-ngửi em... Ức, Satoru, ngửi em... Ưm..."

Lời nói dường như có tác dụng, Satoru thật sự chậm rãi hơn. Hắn cúi người ấn thật sâu vào nơi ẩm ướt làm cậu không khỏi phát ra tiếng rên ngọt lịm, đồng thời hắn luồn tay dưới bàn tay cậu, mười ngón tay dịu dàng đan vào nhau.

"Xin lỗi em, tôi mất khống chế."

Hắn hít hà hương hoa diên vỹ mỏng manh, hôn lên xung quanh vết thương ở gáy, không quên cạ răng nanh như một lời nhắc nhở.

Megumi xoay đầu nhìn hắn, thơm lên khoé môi mỏng.

"Làm anh lo lắng rồi."

Satoru hít vào, phía dưới vừa thít chặt.

"Đã quen chưa?" Hắn hỏi.

Hai má Megumi đỏ bừng, vội vàng xoay mặt đi. Cơ thể cậu đúng là rất trung thực, chỉ hỏi một câu mà nơi đã ướt càng thêm ướt, nước chảy dài hai bên đùi, rơi xuống chăn đệm.

Alpha gặm liếm vành tai đỏ rực.

"Tôi không nhịn được nữa đâu, em đừng khóc đấy, Megumi."

Cú thúc sâu bất ngờ lần nữa nhấn cậu xuống đại dương khoái cảm, bên trong lần nữa khắc hoạ hình dáng của thứ vũ khí to lớn. Satoru hạ thấp người và đâm lên, đưa đến một độ sâu hoàn toàn mới.

Megumi rùng mình rồi bắn ra, cảm giác lúc nãy... Sướng quá. Thật sự quá sâu, giống như sắp chạm đến khoang sinh sản vậy.

Khoang sinh sản?

Suy nghĩ chưa thông thì bên trong truyền đến cảm giác co rút tê dại. Cậu vội bắt lấy cổ tay người đang nắm eo mình, chưa kịp mở miệng đã nghe âm thành từ phía sau:

"Không thể đánh dấu, vậy Megumi sinh con cho tôi nhé."

Đó thậm chí còn chẳng phải là một câu hỏi.

Bây giờ Megumi mới hiểu rõ cái gọi là dục vọng chiếm hữu của alpha. Satoru không thể đánh dấu cậu, vậy hắn sẽ tìm cách để cậu hoàn toàn thuộc về riêng mình. Vách thịt kì lạ kia lần nữa truyền tới cảm giác co rút, Megumi bất giác cuộn người lại, sự co giật ở đùi, bụng và ngực đẩy cậu lên đỉnh một lần nữa.

Megumi tan vỡ, cậu không rõ có phải bản thân đang sướng quá mà sợ không.

"Em sợ, em sợ, lạ quá... Satoru..."

Satoru thành kính hôn lên tấm lưng gầy, giọng hắn dịu dàng nhưng trầm đục hẳn đi.

"Đừng sợ, bắn ra không phải rất sướng hửm?" Satoru nghiêng người qua, nhìn vào mắt cậu. "Em có muốn không? Một đứa trẻ xinh đẹp giống em."

Lời dụ dỗ quá ngọt ngào, một đứa trẻ giống mình, là con của alpha mình yêu và mình. Vách thịt nhạy cảm tiếp tục nhói lên, một cử động nhẹ thôi cũng khiến cậu sướng đến rụng rời. Cậu mê man nhìn Satoru, đôi mắt xanh trời kia như ru cậu vào cõi mộng đẹp. Sau một lúc, cậu nhắm mắt lại, liếm khoé môi hắn.

Lời cho phép.

Satoru thở hắt ra, vui sướng khôn tả. Hắn đã nhịn từ đầu, từ lúc bước vào ngôi nhà này. Hắn vốn không có ý định tiến vào khoang sinh sản ngay từ lần đầu tiên của Megumi, nhưng đống báo cáo về khả năng thoái hoá các cơ quan bên trong omega sau khi bị tổn thương cứ quấn chặt lấy hắn. Không thể đánh dấu, vậy khoang sinh sản là cách tốt nhất để thiết lập quan hệ ràng buộc với Megumi.

Chậm một giây, cơ hội sẽ giảm đi mười phần.

"Tôi ở đây, khoang sinh sản của em không bao giờ có cơ hội thoái hoá."

Dục vọng trói buộc của hắn được thể hiện qua việc hắn cẩn thận đi vào lối nhỏ hẹp, nhẫn nhịn cơn đau khi cửa khoanh kẹp lấy quy đầu bên trong. Để cẩn thận hơn, hắn thu hồi toàn bộ pheromone mùi biển, tập trung trấn an Megumi bằng pheromone sương sớm.

Với sự kiên nhẫn của hắn, cửa khoang sinh sản cuối cùng cũng mở ra. Satoru nhếch môi, giờ là lúc hắn làm ngất người này. Từng cú thúc mạnh dần, sức lực dồn ép làm người ra xuất tinh ba lần như Megumi chỉ muốn khóc. Hắn muốn khoang sinh sản không bao giờ đóng lại, thậm chí không được phép, như vậy Zen'in Megumi mới ở cùng hắn đến tận cuối đời.

Khoang sinh sản có vẻ rất vừa lòng hắn, ra sức hầu hạ thứ đã

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net