GỌI LÃO CÔNG - ĐAM MỸ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


~Đây là bộ truyện dài tập tôi muốn gửi tặng các bạn trong cộng đồng LGBT và đặc biệt là các hũ nka~
∆- Nhân vật chính:
# LƯƠNG VĨ: Một cậu thiếu gia nhà họ LƯƠNG có trong tay tập đoàn thương mại THIÊN LỢI lớn thứ 2 ĐÀI LOAN. Con của Lương Khải Từ.
# AN KỲ: Một chàng trai vừa tốt nghiệp mang mộng làm giàu nơi đất khách ĐÀI LOAN( Quê Mãn Châu)

                                CHAP 1.

LƯƠNG VĨ là thiếu gia và cũng là một tay dân chơi nứt tiếng (Mẹ cậu đã tự tử khi cậu còn là một đứa trẻ vì cha cậu có người phụ nữ khác bên ngoài. Từ ấy cậu hận cha mình và người phụ nữ ấy cậu quyết hủy hoại mọi thứ của cha cậu để khiến cha cậu phải đau khổ như mẹ cậu từng gánh chịu)

* Đồn cảnh sát*
- Cảnh sát: Cậu ngồi yên được không? Cha cậu sắp đến để bảo lãnh cậu rồi!
- Lương Vĩ: Ha.ha- cười điểu- Ông ta không đến đâu. Chắc lại bảo La Chung đến đây, ông ta không dám đến đây đâu, mặt mũi đối với lão ta quan trọng lắm!-La Chung là thuộc hạ thân tính mà Lương Khải Từ xem trọng nhất.
- Cảnh sát: Có ai lại gọi cha mình là lão ta cơ chứ!
*La Chung đến*
- Cảnh sát: Chào anh, anh đến đây bảo lãnh cậu ta phải không?
- La Chung: Đúng vậy! Xin lỗi vì đã đến muộn!
° Xoay qua nhìn Lương Vĩ°
- La Chung: Ông chủ bận việc không thể đến được.
- Lương Vĩ: Ông ta có bao giờ quan tâm đến tôi, tôi không quan tâm đâu.
- La Chung: Về được rồi - Thưa cậu chủ!
°Lương Vĩ đứng dậy đi không quan tâm°
*Về đến nhà*
- Lương Khải Từ: Mày về rồi đấy à! Ngồi xuống đây.
- Lương Vĩ: Tôi mệt rồi không rãnh đâu nói chuyện với ông!
- Lương Khải Từ: Mày ngồi xuống cho tao. Ngồi xuống- giọng vô cùng tức giận.
- Lương Vĩ ngồi xuống.
- Lương Khải Từ: Mày cũng biết cái nhà này chỉ có mỗi mày là con trai. Cũng là người sẽ thừa hưởng toàn bộ gia nghiệp này. Sao mày không nghiêm túc đi theo La Chung  học hỏi vậy hả.
- Lương Vĩ: Ông nghĩ tôi sẽ tiếp quản gia sản này ư. Tôi sẽ hủy hoại nó, vì nó là thứ ông yêu thương nhất, ông chỉ biết đến tiền và bà ta thôi. Cũng chính vì thế mẹ tôi mới phải chết, cả đời này tôi cũng không tha thứ cho ông.
- Khải Từ: Mày...mày - ông ta lên cơn đau tim.
- La Chung: Ông chủ! Ông chủ! Người đâu gọi cấp cứu mau.
- Lương Vĩ: xì lại giả vờ - cậu bỏ lên phòng.
* Sáng hôm sau*
- La Chung: Cậu chủ - cậu hãy vào thăm ông chủ đi. Ông chủ đang rất yếu.
- Lương Vĩ: Đây không phải lần đầu - Tôi không quan tâm.- Cậu bỏ ra ngoài.
* Vừa ra tới cổng cậu bị một người đam sầm vào người*Người đó chính là An Kỳ *
- Lương Vĩ: Cậu không có mắt à!- tức giận''
- An Kỳ: Xin lỗi, xin lỗi. Tôi không cố ý - phủi bụi cho Lương vĩ.
- Lương Vĩ: Này cậu đi đâu mà vội dữ vậy hả?
- An Kỳ: Tôi..tôi đi phỏng vấn ở công ty THIÊN LỢI. Chết trễ mất rồi.- chạy vội.
- Lương Vĩ: Cậu tên gì?
- An Kỳ: Tôi tên An Kỳ - xoay người lại
- Lương Vĩ: haha mình tìm ra trò mới để chơi cùng ông ta rồi-"Nội tâm": Cậu ta cũng dể thương thật.
* Lương Vĩ gọi cho La Chung*
- Lương Vĩ: Nhận hồ sơ của người tên An Kỳ cho tôi.
- La Chung: An Kỳ? À! Người sáng nay đến phỏng vấn. Cậu có vấn đề gì à?
- Lương Vĩ: Cậu không cần quan tâm, chỉ cần làm theo lời tôi!
- La Chung: Vâng! Thưa cậu chủ!
* Nhận được hồ sơ của An Kỳ*
- Lương vĩ: An Kỳ! Sinh viên vừa tốt nghiệp! Từ Mãn Châu đến tận đây à - haha - cừu non đây mà!
* Gọi cho An Kỳ nhờ số đi động hồ sơ xin việc*
- An Kỳ: Alo! Xin hỏi ai đấy ạ!
- Lương Vĩ: Tôi là người xét duyệt hồ sơ cậu gửi vào THIÊN LỢI.
- An Kỳ: Thế à! Tôi có được nhận không ạ!
- Lương Vĩ: Tôi cần thêm một số thông tin của cậu ngay lập tức.Để có thể xem xét vị trí thích hợp cho cậu.
- An Kỳ: Vâng !Vâng! Ở công ty phải không ạ!
- Lương Vĩ: Không tôi đang tiếp đối tác ở khách sạn Duy Tân cậu mang sang đây hộ tôi.
- An Kỳ: Vâng! Tôi đến ngày!- mặc dù có chút nghi nghờ nhưng vì quá vui mừng nên cậu không nghĩ nhiều nữa vội vàng đến khách sạn.
* An Kỳ đến khách sạn đứng trước cửa phòng*
- An Kỳ: Xin lỗi! Tôi đến rồi!
- Lương Vĩ - mở cửa nắm tay lôi An Kỳ vào.
- An Kỳ: Anh làm gì vậy! Buông ra!
- Lương Vĩ: Cậu đúng là ngốc- làm gì có ai nhận hồ sơ ở khách sạn!
- An Kỳ: Là cậu người sáng nay.
- Lương Vĩ: Trí nhớ cũng tốt đấy.
- An Kỳ : Sao cậu lại có hồ sơ của tôi! Cậu gọi tôi đến đây làm gì?
- Lương Vĩ: Tôi là con trai của chủ tịch tập đoàn THIÊN LỢI - và tôi muốn cậu phải đền bù thiệt hại vì sáng nay cậu đã đụng phải tôi.
- An Kỳ: Được rồi - tôi sẽ đền bù chúng ta đến bệnh viện kiểm tra.
- Lương Vĩ: Tôi không thiếu tiền nhưng tôi thiếu thứ khác - Lương Vĩ ôm lấy siết chặt lấy eo An Kỳ.
- An Kỳ: Anh làm gì vậy?! Buông tôi ra!- chống cự.
- Lương Vĩ: Cậu nghĩ tôi sẽ thả cậu sao?- xô An Kỳ xuống giường.
- An Kỳ: Anh muốn gì?- sợ xệch.
- Lương Vĩ: Cậu dể thương thật đấy - khóc đi càng dể thương hơn - cậu hôm nay phải là của tôi.
- An Kỳ: Cậu đúng là đồ biến thái! - Vẫn khóc.
- Lương Vĩ: Chẳng phải cậu muốn vào công ty ba tôi hay sao? Sao không lợi dụng tôi để có được chức vụ cao?- bóp cổ An Kỳ.
- An kỳ: Thả..thả tôi ra - khó thở.
- Lương Vĩ: Tôi sẽ dùng cậu để hủy hoại ông ta - " vì cậu là con trai độc nhất của nhà họ Lương nên việc cậu quen con trai sẽ khiến cha cậu vô cùng sốc."- Đè lên An Kỳ.
             
                           The end
~Xin được kết thúc chap 1 tại đây. Chap 2 sẽ có cảnh "H" ai muốn đọc chap 2 không nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net