goku opopop

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
yêu tu có ý nghĩa như thế nào chúng nhân đã rõ. Xem ra hai người này chuẩn bị xuất ra tuyệt kỹ cuối cùng liều mạng với nhau.

Yêu lực cùng phong linh lực bắt đầu bốc mạnh lên không khí. Áp khí này đủ để giết chết một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.

Lúc này trong ma vân Lâm Hiên liếm khóe miệng tình thế đã trở nên ác liệt, dù sao cũng không để Khổng tước tiên tử có mệnh hệ gì. Tâm thần vừa động ma vân liền cuồn cuồn bay tới phía hai người.

Lại thấy Khổng Tước tiên tử nhướng đôi mi thanh tú lên, ngẩng đầu thấy đám ma vân trên mặt không kìm được khẽ nở nụ cười: " Lâm... "

Lời mới đến nửa chừng nàng đã kìm lại được, với tâm tư thông tuệ của nàng đương nhiên hiểu được Lâm Hiên không muốn lộ thân phận, chẳng qua khi nãy có chút không kiềm chế được.

Cũng may Từ Cẩm Thanh đang nóng ruột vô cùng, không để ý điều nhỏ nhặt này, chợt lúc này bên trong ma vân bay ra một đạo hỏa quang về phía lão.

Từ Cẩm Thanh hơi sửng sốt vẫy tay một cái, một đạo quang hà bay ra cuốn hỏa quang kia vào trong lòng bàn tay.

Là Truyền Âm phù!

Hơi do dự một chút lão đem thần thức nhập vào.

Rất nhanh lão ngẩng đầu lên, sắc mặt âm u đem thả thần thức phát ra quan sát bên trong ma vân.

Đáng tiếc là Lâm Hiên đã sớm thi triển Thiên Ma Hóa Dung Thuật bây giờ bộ dạng của hắn một gã tu sĩ mặt vàng lạ hoắc mà thôi.

Dường như những lời trong Truyền Âm phù khiến Từ lão quái không dám khinh thường. Lão hung hăng trợn mắt nhìn mỹ nữ yêu tu kia một cái. Thu lại pháp bảo rồi thân hình hóa thành một đạo kinh hồng bay đi.

Khổng Tước tiên tử ngẩn người ra. Theo bản năng giơ tay muốn thi triển bí pháp nhưng truyền âm của Lâm Hiên đã lọt vào tai: "Tiên tử xin dừng tay, bảo vật đã vào tay ta tội gì phải tranh chấp vô vị nữa".

Lúc đầu thấy Lâm Hiên bình an trở về, Khổng Tước tiên tử vốn rất tinh tế hiểu được một phần tính cách của Lâm Hiên. Không đắc thủ chắc chắn hắn không cam tâm quay về. Trong lòng nàng có chút vui sướng xen lẫn ngọt ngào nhất thời dừng tay lại.

Lúc này thân ảnh của Từ Cẩm đã biến mất trong sương mù.

"Sao ngươi đi lâu như vậy, linh đan đã lấy được rồi chứ? "

"Đương nhiên" Lâm Hiên thu ma vân về nở nụ cười nhẹ với Khổng Tước tiên tử. Rồi lập tức nhíu mày nhìn bốn phía : " Nơi này quá nguy hiểm chúng ta ra ngoài rồi mới nói sau".

"Được" Khổng Tước tiên tử gật đầu, cảnh tượng lúc này đương nhiên không ổn, thiên kim tiểu thư vốn sao quen ngủ ngoài đường. Trải qua mấy phen vất vả vị mỹ nữ hùng bá một phương này cũng thu lại chút tâm tư cao ngạo.

Rồi hai đạo kinh hồng tốc độ cực nhanh, có chút chậm lại ở huyễn trận thì phóng như tia chớp bay ra khỏi tàng bảo các.

Lúc này đang là chính ngọ, vầng thái dương chói chang trên cao, thời tiết rất tốt nhưng cảnh tượng Linh Dược Sơn lại không ổn chút nào. Toàn sơn phong bắt đầu rung chuyển khiến kinh hãi đến các thú điểu. Chúng tu sĩ bắt đầu nhốn nháo.

Trên mặt Khổng Tước tiên tử lộ ra vẻ nghi hoặc, bình thường sơn môn của tu tiên tông phái đều có thêm cấm pháp cho dù là động đất cũng sẽ không bị ảnh hưởng. Nhưng lúc này mặt đất rung chuyển dữ dội linh khí hỗn loạn, nhất là hỏa linh lực cuồng bạo tuôn ra đến cực điểm.

"Cuối cùng là xảy ra chuyện gì? " Ánh mắt của nàng nhìn sang hướng Lâm Hiên, không biết người thiếu niên này đang nghĩ gì.

Thời khắc này trong lòng Lâm Hiên có chút lo lắng. Lão Từ Cẩm Thanh hẳn là đã đến trang viên, không biết Phù Hồi Thiên Hữu Thuật của lão liệu có cứu được Linh Dược Sơn qua trận đại nạn lần này không!?




Không có việc gì khó.
Chỉ sợ tiền không nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#1113