Chapter 3: Lạc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Tối quá." Tony rên rỉ, giọng của gã nghẹn đến vỡ vụn "Làm ơn đi, tôi không thể nhìn thấy, tôi không thể nhìn thấy bất cứ cái gì cả, thật tối, thật tối!!!"

T'Challa trao đổi ánh mắt với vị bác sĩ bên cạnh – Dr.Malanda – ngài không biết phải nói gì với người đàn ông đang chìm trong hoảng loạn này. Ngài đã đưa Tony đến Wakanda trong bí mật mà không một ai trong Avengers biết được. Điều tốt nhất bây giờ là ổn định Tony để các bác sĩ chăm sóc và kiểm tra toàn diện.

Trong tất cả các báo cáo kiểm tra đưa tới, thật không may, chẳng hề có lấy một tín hiệu tốt lành.

Tony Stark đã phải chịu một cú sốc lớn do chấn thương ở phần đầu, ảnh hưởng chủ yếu đến thùy chẩm của não. Mô não bị tụ máu khiến nó không thể thực hiện chức năng bình thường của mình, bao gồm cả việc xử lý các tín hiệu hình ảnh đến từ mắt.

Phương pháp tốt nhất để đối phó với đột quỵ chính là phải cấp cứu ngay trong vòng 3 giờ, thế nhưng Tony đã chống chọi với nó trong hơn ba ngày. Họ không thể lấy máu vì lí do an toàn. Gã đã được cho dùng thuốc tan máu, các bác sĩ không chắc rằng nó có tác dụng với cơn đột quỵ hiện tại, tuy nhiên nó vẫn sẽ phần nào áp chế được các cơn đau khác.

Điều đó có nghĩa là Tony Stark rất có thể sẽ không bao giờ lấy lại thị lực của mình.

T'Challa ghét phải trở thành người mang tin xấu.

Ngài hít vào từ từ rồi bước đến gần giường của Tony. Cơ thể Tony được nối chằng chịt với nhiều máy móc lẫn đầu dò khác nhau, theo dõi sự sống và cung cấp cho gã nước và các chất dinh dưỡng khác. Đôi mắt của gã mở to không có tiêu cự. Có nhiều vết cắt trên mặt gã, một phần đầu gã bị bọc bằng băng gạc trắng muốt. Chưa bao giờ ngài thấy gã lại run rẩy bé nhỏ và yếu ớt đến thế. Cái nhìn của gã làm cho tim của T'Challa siết chặt lại.

Đây là hậu quả mà hận thù dẫn tới.

Nhẹ nhàng đặt một bàn tay vào vai của Tony, T'Challa nói:"Ngài Stark,ngài nhất định phải bình tĩnh lại."

Tony nuốt nước bọt, cố gắng tập trung về hướng T'Challa.Gã gật đầu, hít vào thật chậm và đếm vài giây trước khi thở ra. Kỳ lạ thay gã lại tìm thấy sự an ủi dưới sự trấn tĩnh của T'Challa; gã không còn cảm thấy như đang trôi nổi trong hư không nữa, thay vào đó, gã như đang ôm được khúc gỗ nổi. "Tôi không thể nhìn thấy." gã thì thào, nắm chặt bàn tay của T'Challa với chính mình: "Đã bao lâu rồi?"

"Gần bốn ngày." T'Challa trả lời. Mắt ngài nhìn theo tay Tony, khớp ngón tay trắng bệch xiết mạnh lấy T'Challa. "Ta biết rằng ngài không thể nhìn thấy, ngài Stark. Các bác sĩ của ta đã...kiểm tra và đánh giá mức độ thương tích của ngài."

Tony im lặng trong giây lát, bàn tay xiết lấy T'Challa buông lỏng. Gã bật hỏi:"Mắt tôi không bị tấn công trực tiếp, vậy nên việc này là sao vậy? Đột quỵ sao??" Trong ba ngày bị cô lập, Tony đã xem xét tất cả các nguyên nhân có thể dẫn đến sự đột nhiên mất đi thị lực. Về mặt sinh học, rất có khả năng cao là do đột quỵ.

T'Challa thở phào nhẹ nhõm, vì ngài sẽ không cần phải giải thích chi tiết nguyên nhân cho Tony. Thiên tài này dường như đã tìm ra nó trước rồi. "Đúng vậy, tôi e rằng nó đã ảnh hưởng đến thùy chẩm."

Tony lại im lặng. Lần này, bàn tay của gã trượt ra khỏi T'Challa. Gã gật đầu, nhưng cổ họng nghẹn lên khi những giọt nước mắt đang rơi xuống. "Đã nhiều ngày trôi qua rồi, không thể cứu vãn được nữa."

T'Challa không trả lời, Tony hiểu. Không có gì mà người đàn ông này, hay nhóm của ngài với các bác sĩ cùng các kỹ thuật khoa học tiên tiến có thể làm. Chỉ mới vài ngày sau khi đột quỵ xảy ra nhưng đã quá muộn.

Gã sẽ không bao giờ có thể nhìn thấy được nữa.

Gã sẽ không bao giờ còn thấy được những tàn nhang nhỏ trên má và mũi của Pepper, hay nụ cười dịu dàng của cô ấy, khi cô ấy khóc, hay khi ánh mắt cô ấy lấp lánh dưới ánh mặt trời. Gã sẽ không bao giờ nhìn thấy nụ cười ngượng ngập của Rhodey, hoặc tình trạng anh ấy đang dần tiến triển tốt hơn với các bài học vật lý trị liệu của mình, hoặc khuôn mặt đầy lo âu khi nhìn gã. Gã sẽ không bao giờ nhìn thấy các chương trình máy, Dummy. Sẽ không bao giờ còn nhìn thấy được phòng thí nghiệm hay bất cứ cuộc hội thảo nào nữa

Gã sẽ không bao giờ trở thành Tony Stark nữa.

Ngay cả tài sản của gã, di sản của gã, tất cả đều được xây dựng dựa vào công nghệ. Nhưng gã đã không còn có thể điều khiển được công nghệ, chính vì vậy thiết kế nguyên mẫu mới và sử dụng không gian làm việc của hình ba chiều là điều không thể. Do đó Stark Industries sẽ bị đình trệ, và bộ giáp Iron Man cũng chẳng còn cơ hội để được tu bổ nữa.

Tất cả những gì tạo nên Tony Stark, tất cả những gì tạo nên Iron Man...đã biến mất rồi.

IRON MAN.

Thật đáng châm biếm làm sao.

Vào cái ngày gã trở thành Iron Man, gã đã cho rằng mình có thể trở thành một anh hùng. Gã đã tạo nên những bộ giáp chết tiệt, gã đã tạo nên Avengers chết tiệt, và gã lại khao khát muốn được gần gũi với họ một cách chết tiệt .

Iron Man đã chết, và Tony đã chết cùng với anh ta.

"Tony?"

Gã nghe thấy một vài âm thanh từ xa xôi vọng tới. Gã nghĩ họ đang gọi gã, nhưng gã không chắc chắn. Bàn tay của T'Challa không còn giữ gã ở đúng chỗ, và gã lềnh bềnh, trôi nổi, trôi nổi trong bóng tối. Có một cảm giác thanh thản đến kỳ lạ, giống như không gian bên ngoài vũ trụ - giống như hố đen không gian mà Tony đã bay vào. Yên tĩnh, trống rỗng, vô tận.

Gã có thể bị lạc trong đó.

"Nhịp mạch của ngài Stark rất cao. " Dr.Malanda ngay lập tức nhận ra: "Không nhận được tín hiệu phản hồi từ cơ thể, ngài ấy đang bị choáng."

T'Challa rời đi, để lại không gian cho các bác sĩ và y tá.

Đã đến nước này thì việc giúp đỡ một Barnes bị tổn thương là không đủ, ngài sẽ còn phải xoa dịu một Tony Stark với những vết thương dày đặc nữa.

Có điều gì đó đang quấy rầy Đức vua của Wakandan. Lo lắng, sợ hãi, đồng cảm...tất cả đều tỏa ra từ ngài, lấp đầy cảm giác của Wanda. Bất cứ khi nào ngài bước vào phòng, cảm xúc ấy sẽ tăng vọt lên khiến sức mạnh của cô gần như bị lấn áp. Cô cho rằng "căng thẳng" là quá nhẹ để miêu tả Đức vua.

Bất chấp sự tin tưởng mù quáng từ người khác, thực tế cô không thể đọc được suy nghĩ của ai hết. Tuy nhiên, cô có khả năng lướt thấy các mảnh hình ảnh vụn vặt qua những suy nghĩ của họ. Đa số tất cả đều là những hình ảnh vô nghĩa vì mỗi người mỗi khác. Đôi lúc, hình ảnh có thể xuất phát từ trí nhớ, hoặc từ nỗi sợ hãi, hoặc niềm hy vọng của chủ thể.

Khi cô nhìn thấy hình Tony Stark nằm trong phòng khám tại Cung điện Wakandan, đôi mắt gã mở rộng không tiêu cự, Wanda không rõ được đó là từ ký ức của nhà vua, hay là ngài chỉ muốn thấy Tony đang nằm trên giường bệnh viện.

Cô cảm giác điều thứ hai có vẻ bất khả thi.

________________________________________

"Pepper." Rhodey chào, mở cửa cho cô tiến vào phòng. Cô đã đến ngay khi Rhodey liên lạc với cô, cho cô biết anh có tin tức về Tony. Anh không thể nói thêm gì qua điện thoại.

Đôi mắt của Pepper ngập nước. "Anh ấy còn sống chứ?"

Rhodey gật đầu, và Pepper buông một tiếng thở dài nhẹ nhõm, nhắm mắt lại ngồi phịch xuống ghế bành. Rhodey hắng giọng. "Anh ta còn sống, Bệ ha T'Challa tìm thấy anh ta ở Siberia."

"Siberia, anh ta làm cái khỉ gì ở Siberia?" Pepper mở mắt ra nhìn Rhodey.

"Anh ta đi theo Steve và Bucky đến đó. Anh ấy muốn lén giúp họ sau lưng Ross." Dưới ánh mắt như kim châm của Pepper anh vội vã nói: "Nhưng Zemo có kế hoạch khác, hắn đã cho Tony xem đoạn băng về cái chết của bố mẹ anh ấy, thủ phạm là Winter Solider. Tony đã đánh mất tự chủ, tấn công Bucky sau khi phát hiện ra Steve không những đã sớm biết mà còn che giấu nó."

Pepper bị kích thích đến phát cáu, cô lập tức ngồi thẳng lên. "Cái gì? Steve - Bucky - và cái gì cơ? Chuyện gì đã xảy ra vậy?"

"Họ đã đánh nhau, Steve bỏ Tony ở lại trong khi bộ giáp của anh ấy ngừng hoạt động..." Rhodey lắc đầu "Tony hiện đang mất thị lực, T'Challa tìm và chăm sóc cho Tony. Anh ấy đã phải chịu một số cú đánh khá nghiêm trọng vào phần đầu, mặc dù bộ giáp bảo vệ anh ấy trong phần lớn thời gian nhưng nó vẫn dẫn tới một cơn đột quỵ. "

Pepper im lặng, nhưng cơn thịnh nộ trong mắt cô ấy đang cháy rực lên. Cô không thể tiêu hóa nổi sự thật là Steve đã giữ bí mật khỏi Tony, rồi làm anh ấy điên tiết mất kiểm soát, sau đó bỏ anh ấy lại. Vì cái quái gì chứ! Hiệp định? Hay là Bucky? Tony và Steve luôn bướng bỉnh vì lợi ích của bản thân, và thế là cuộc chiến xảy ra.

Nhưng nó không thể kết thúc như thế này.

"Anh ấy...Thị lưc của anh ấy chỉ là mất tạm thời phải không?" Cô hỏi trong hy vọng. "Vậybây giờ anh ấy ở đâu? Liệu chúng ta có thể đi gặp anh ấy không?"

Rhodey lại lắc đầu, ngồi xuống trên tay vịn của chiếc ghế mà cô ngồi. Robot này đang nắm giữ chân khi xoáy. "Họ không chắc chắn, T'Challa nghĩ nó không có khả năng sẽ hồi phục. Này này, đừng khóc ..." Pepper bắt đầu hít vào, nước mắt sụt sùi đe dọa: "Anh ấy là Tony mà, rồi anh ấy sẽ vượt qua, anh ấy hiện ở Wakanda, rất an toàn dưới sự bảo vệ của T'Challa, họ sẽ giúp anh ấy phục hồi, được rồi, chúng ta không thể đến thăm anh ấy bây giờ được, nhưng em hứa sẽ tới, ngay khi có thể."

Pepper không thể chịu được nữa, Rhodey di chuyển đến ngồi cạnh cô và kéo đầu cô lên vai anh, vòng tay anh quanh cô khi cô khóc thút thít. "Tôi đã bỏ rơi anh ấy, Rhodey! Tôi rời bỏ anh ấy khi anh ấy cần tôi nhất. Lạy Chúa, anh ấy đã phải cô đơn đến nhường nào đây. Anh ấy nghĩ rằng gia nhập Hiệp định sẽ làm cho tôi hạnh phúc hơn, thậm chí tôi còn từ chối nói chuyện hay nhận điện thoại từ anh ấy... Và bây giờ anh ấy bị tổn thương ở đầu kia của thế giới, trong khi bọn họ còn nghĩ anh ta đã vi phạm pháp luật nữa chứ... "

"Tôi biết." Rhodey dịu lại:"Tôi biết, tất cả chúng ta đều lạc lối trong trận chiến này, tôi nghĩ vậy, nhưng chúng ta phải mạnh mẽ và vượt qua, nếu không vì bản thân, thì là vì tất cả mọi người... Nhưng không ai có thể biết được điều này. Cô có thể chứ? Vì Tony? "

Pepper gật đầu trên vai anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC