Chương 2: Mai là ngày Giáng Sinh rồi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cốc cốc
- Ủa Crowley sao anh đến sớm vậy?
Aziraphale bất ngờ khi mở cửa và thấy Crowley đứng bên ngoài.
Crowley ngáp một cái rồi xà vào ôm Aziraphale:
- Angel ơi trời hôm nay lạnh quá~~~
- C...Crowley!! Anh làm gì vậy!? Mọi người đang nhìn kìa! Mau vào nhà đi rồi nói chuyện!
Aziraphale đỏ mặt đẩy Crowley ra rồi chạy vào nhà.

" Mình muốn mời anh ấy qua nhà mình đón Giáng Sinh quá... Biết nói thế nào đây ta... A! Mình biết rồi!"
- Crowley ơi hay là...
- Angel!!! Em nhìn nè công viên trò chơi tối nay sẽ cho chơi trò chơi miễn phí đó!! Chúng ta cùng đi nha!
- A... Vâng...
Aziraphale chưa kịp nói xong thì bị Crowley ngắt lời.
" Lại thất bại rồi.."
Aziraphale buồn bã nghĩ thầm.

Tối hôm đó, tại công viên trò chơi.
- Uầy, không ngờ con người cũng làm tốt phết nhỉ, không uổng công anh chế ra trò này.
Crowley vừa tự hào nói vừa chỉ lên tàu lượn siêu tốc.
- Em muốn chơi trò nào, Angel?
- Em không biết nữa, em không rành mấy trò này lắm.
Aziraphale lúng túng đáp.
- Vậy thì chúng ta chơi trò tàu lượn đi, trò này là do anh bày cho loài người đó, đảm bảo siêu hay!
Crowley nắm tay Aziraphale kéo đi.

- Không sao đâu, có anh đây mà.
Crowley nhìn Aziraphale dịu dàng nói, hẳn anh đã nhận ra ánh mắt lo sợ của Aziraphale khi xem lượt chơi trước.
- Vâng.
Aziraphale đáp, dường như sự quan tâm của đối phương đã khiến tim Angel ngã gục.

- Công nhận là đỉnh thật đấy!
Crowley nhảy cẫng lên vì sung sướng khi chơi xong trò tàu lượn.
" Không. Nhất định mình phải nói ra cho bằng được!"
- Crowley! Tụi mình chơi trò này đi!
Aziraphale với gương mặt quyết tâm chỉ vào trò đu quay tách trà.

Không khí im lặng bao trùm vì sự chậm chạp của trò chơi khiến Crowley chán nản.
- Hazzz! Em mê uống trà đến vậy sao Angel?
" Mình phải nói ra! Mình phải nói ra!!"
- Crowley! Em!!
- Hả?
- Mai..
- Có chuyện gì sao Angel?
- Mai anh có thể...
- Mai? Mai có chuyện gì sao?
- Mai.. Mai....
Ting
[ Đã hết lượt chơi, các quý khách vui lòng rời khỏi khu vực trò chơi]
- Ủa hết lượt rồi này Angel, chúng ta xuống thôi.
" Lại thất bại rồi..."

- Em sao vậy Angel?
Crowley nhìn vẻ mặt thất vọng của Angel, nói.
- Em không sao...
- Đi chơi với anh em thấy không vui sao Angel?
Aziraphale lúng túng trả lời:
- K..Không chỉ là..
Crowley buồn bã nhìn Aziraphale:
- Chúng ta cùng chơi trò đu quay khổng lồ đi, nghe nói trên đó ngắm cảnh rất đẹp đấy.
- Vâng.

Aziraphale vì không thổ lộ được lòng mình nên chỉ buồn bã ngắm cảnh, chợt Crowley chạm tay Aziraphale, nói:
- Angel này.
- Vâng?
- Mai em qua nhà anh được không?
- Dạ?
Aziraphale đỏ mặt vì bất ngờ quay sang Crowley.
- À thì.. Hôm qua em nói Giáng Sinh là lễ loài người thường bên cạnh người họ yêu quý còn gì.. Thật ra thì anh đã hiểu ý em rồi, anh biết em cũng muốn anh qua nhà em.. Chỉ là... anh ngại..
Crowley đỏ mặt quay đi.
- Chỉ là.. Anh muốn mình là người thổ lộ chứ không phải em. Nhưng mà anh thực sự xấu hổ lắm. Thật mất mặt quá! Đã vậy còn làm em buồn nữa chứ!
Crowley quay sang nhìn Aziraphale đỏ mặt.
- Anh xin l..
Crowley chưa kịp nói hết câu Aziraphale liền kéo anh lại và hôn anh:
- Em yêu anh.
Crowley hôn lên trán Aziraphale, cười ngọt ngào:
- Anh cũng yêu em, Angel.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net