chap 1 : Trước Đại Dịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Này , ê ku tỉnh dậy đi chứ
Một tiếng nói vang lên kéo bản thân Quang trở lại thực tại .
- Ngày nghỉ tụi mình đi đâu chơi đi " Mẫn hỏi "
-Tui nghĩ chắc đi lòng vòng ăn uống gì đó , chứ tối qua hơi mệt , dạo này gần thi rồi " quang trả lời "
-Hay đi xa xa tí , chứ lòng vòng quanh cái quận này tụi mình đi hết rồi còn đâu " Ý nói "
Quang ngã người chợp mắt , đối với cậu việc đi đâu chơi cũng được , mí mắt như muốn sụp xuống sau một đêm không ngủ làm đồ án .
-Hay đi biển không ?
-Vũng Tàu à
- không , đâu cần xa vậy , Cần Giờ gần hơn ,vừa có biển vừa có đảo khỉ
-Ok vậy quyết định đi Cần Giờ vậy ...
Thế là 3 đứa quyết định đi Cần Giờ và bằng xe máy , quyết định 2 ngày 1 đêm để tận hưởng 3 ngày nghỉ này , đi biển là một ý hay vì thời tiết hiện tại của thành phố khá oi bức

Quang một sinh viên trường Cao Đẳng công nghệ thông tin , Như Ý một sinh viên ngành ngôn ngữ Hàn quốc , và Mẫn một thanh niên vô công rỗi nghề , cả ba đang dừng đèn đỏ :
-Trời nóng như thế mà còn phải đứng ở đây " Mẫn nói "
-sao tự nhiên lại đông người thế này " Ý băng khoăng "
- Hình như ở Cần Giờ mới mở thêm mấy điểm giải trí hay gì đấy hoặc họ cũng muốn tắm biển thôi " quang trả lời "
Chật vật 4 tiếng , cả ba cuối cùng cũng đến được Bãi Biển Cần Giờ , vì quá mệt mỏi nên cả ba đã ngủ một giấc dài khoảng 6-7 tiếng , khi tỉnh dậy thì đồng hồ đã điểm 9 giờ tối , cả ba quyết định đi dọc bờ biển và kiếm chút gì đó ăn :
-Cả một khu như thế mà lại không ai bán đồ ăn , chã nhẽ tối nay ôm bụng đói ngủ " Mẫn nói "
- đang trong khu của khách sạn nên họ không cho bán đồ ăn , chắc ngoài đường lớn có bán gì đó " Quang trả lời "
- Đằng kia hình như có tiệc đứng kìa , lại xem thử đi " Ý nói "
- chúng ta có được mời đâu mà vào
- Vào cửa Miễn phí nè ba
- Vậy vô thôi
Bữa tiệc trong khuôn viên khách sạn , dọc bờ biển , tất cả khách điều được mời dịp lễ kỉ niệm 20 năm của khách sạn ..
-Hoá ra là tiệc kỉ niệm , vào cửa miễn phí thì vào thôi , đói lắm rồi " Mẫn thúc giục "
- Ok vào thôi
* 10 giờ 23 phút
-Một món quà nhỏ của chủ khách sạn gửi tặng quý vị " một nhân viên đem đến cho chúng tôi những viên thuốc nhỏ có hình dạng như kẹo "
- Thuốc lắc à " Mẫn hỏi "
- bữa tiệc sẽ sôi động hơn , viên kẹo này chỉ giúp quý khách ' cảm nhận âm nhạc ' rõ hơn
- cảm ơn
- Này đừng sử dụng loại thuốc này , tui cảm thấy không an tâm cho lắm , Bữa tiệc đã miễn phí họ lại còn phát thuốc cho chúng ta à " Ý cảnh giác "
5 phút sau khi thuốc được phân phát thì nhạc bắt đầu mạnh hơn , đám đông bắt đầu phản ứng dữ dội hơn
-Tôi thấy không khoẻ , ta về thôi " quang gọi cả hai "
Phòng của Ý đối diện với phòng của hai người còn lại , vừa về cả hai Quang và Mẫn ngủ thiếp đi vì mệt lả người
* 2 giờ 13 phút sáng
bị đánh thức dậy bởi âm thanh ầm ĩ , tiếng còi xe , la hét lẫn lộn với nhau , quang cảnh cực kì hỗn loạn , người người chạy tán loạn , bạo lực diễn ra
- Có chuyện gì vậy " mẫn hỏi "
- Hình như có gì đó không ổn , ông nhìn xem , đường phố hỗn loạn , mọi người chạy đi đâu thế ?
-Chắc có vụ gì ấy mà , ông xem trên face đang nháo nhào cả lên này
-Để tôi xuống hỏi tiếp tân "quang mặc vội chiếc áo khoác "
Bước xuống lầu , hành lang văng tanh , trải dài trong một màu đen sâu thẳm , quầy tiếp tân không có ai trực , không có cả bảo vệ . Cửa khách sạn đóng chặt hình như khoá từ bên trong , nhìn qua khe hở của cửa kéo đập vào mắt là 1 cảnh tượng thật không thể ngờ ..Một người đàn bà đang giằng cơ với một người đàn ông , tóc tai rũ rượi, da dẻ nhợt nhạt , có vẻ như bị bệnh nhưng lại mạnh đến khác thường , cô đang áp đảo hơn người đàn ông trung niên kia , bất ngờ người phụ nữ cắn mạnh vào cổ người đàn ông , cú cắn mạnh đến mức như xé nát cả cổ người đàn ông , máu bắn khắp nơi , giằng co một hồi người đàn ông yếu dần đi và gục ngã , cứ tưởng thế là xong nhưng người phụ nữ bắt đầu cắn xé từng thớ thịt trên người của ông kia và ăn một cách ngon lành .

Chứng kiến cảnh tượng ấy , cả người của Quang đổ mồ hôi ra như tắm , sợ đến mức không cử động hay nói được một câu nào , cậu ngã người ngồi phịch xuống đất , cố gắng giữ bình tĩnh , phải hơn 15 phút sau mới đứng dậy nổi , và tiếp tục nhìn qua khe của , lần này thứ cậu nhìn thấy là đôi mắt vô hồn của người phụ nữ ban nãy , nếu không có cánh cửa chắn ngang có lẽ cảm nhận được cả hơi thở , cậu giật mình hét lên , người phụ nữ như càng thêm kích động , đập cửa liên tục , dần dần kéo đến đông hơn , cánh cửa bị dồn lực , gần như biến dạng ...
-Mẹ Kiếp cái chân này , hoạt động đi " vừa nói vừa đánh mạnh vào chân "
vừa đứng lên được thì cánh cửa bung gần hết , dùng hết sức bình sinh , cậu chạy thật nhanh lên lầu , kéo theo sau là đám người cuồng loạn , cậu chạy dọc hành lang , hình như bọn ' thây ma ' không nhìn thấy cậu , chạy nhanh vào phòng , đóng sầm cửa lại
- Vừa bị ma đuổi hay sao mà chạy gấp thế ông " Mẫn hỏi "
- Còn hơn cả Ma đấy , mấy ông không biết tui vừa nhìn thấy cái gì đâu , ra ngoài ban công đi tui sẽ kể cho nghe
* Sau khi kể đầu đuôi mọi chuyện
Cả căn phòng bao trùm một bầu không khí nặng nề , cả ba điều đã mệt mỏi , nay lại thêm thông tin này , càng khiến không khí thêm căng thẳng:
-Tụi mình thức cả đêm rồi , dù thức nữa cũng không làm được gì , ngủ một giấc sẽ ổn hơn " Mẫn ngáp ngắn ngáp dài "
-Khoá cửa lại trước , Tắt hết đèn đi
Thế là cả ba chìm vào giấc ngủ , bên ngoài vẫn ầm ĩ , và náo loạn , liệu chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo
Hết Chap 1 , số người sống 3 , số người chết 0

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net