Chap 4 ~~

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

I'm come back
Hề hề ... Sò Rí nhá !!!
Nè nè BonnekoNguynHiDuyn8 . Tặng 2 bạn chap này, coi như cảm ơn ạ !! Rất kiên nhẫn mà đợi tớ ah ~~ 😘😘😊😊 Yêu nè !!
P/s : bạn cute nào mún tui tặng truyện không ?? Comment bên dưới nhoa ...
Yêu moahhh 💋💋
   ----- Now enjoy ----
6 p.m at YGE
   Người con trai có mái tóc sáng hơn cả màu nắng hoàng hôn kia mệt mỏi bước lên chiếc xe hơi của mình ... Tâm tình Jiyong hiện giờ không được tốt như lúc sáng nữa, chắc tại ban trưa nhìn thấy ánh mắt của ai đó ...
Anh rất lo cho cậu nhóc của mình ... Trong lòng không biết có phải vì mình mà sự bi thương hằn rõ trên đôi mắt lắm quầng thâm đen xì kia không !? ... Y sợ ... Y sợ làm tổn thương trái tim yếu đuối của cậu ... Vì y biết, sâu thẳm trong tim ai đấy... Y quan trọng đến nhường nào .
Nhưng ... không biết rằng ... người nào đấy ... có nhận ra ... rằng đối y ... người đấy còn quan trọng hơn thế ! Anh vẫn luôn nhận thấy bản thân có lỗi với cậu nhóc ấy . Suốt những năm tháng vất vả đau thương, vẫn luôn có một chàng trai âm thầm quan tâm anh , chấp nhận cho đi yêu thương mà chỉ nhận về đớn đau , bất chấp những lời đàm tiếu , kiên quyết bên cạnh anh ... Vậy mà anh ích kỉ ! Chưa một lần thừa nhận hay phủ nhận ... Vẫn là giữ lại cậu cho riêng mình, dù chỉ mội lần cũng chưa từng xuất hiện ba từ : " Tôi yêu em . " trên môi anh ...
Bao lâu nay anh vẫn luôn trách bản thân sao quá hèn nhát ... Chỉ can đảm nói lời yêu qua " tấm áo giáp " fanservice ... Chỉ dám hôn lên đôi môi cậu và bảo rằng đó là hành động chọc ghẹo maknae đáng yêu ... Chỉ dũng cảm ôm lấy thân hình béo ú mềm mại kia vì đó là thói quen ...

Anh thấy khinh bỉ bản thân ghê gớm !
Thấy bản thân lúc nào đã hèn nhát như thế rồi ?? Có lẽ là lúc mà ngực trái của anh âm ĩ và loạn nhịp khi cậu tỏ tình với mình ... Hay có lẽ là lúc mà bản thân tự nhận thức được rằng cậu đã là một phần quan trọng trong cuộc sống của anh hằng ngày...
Rồi nhiều đêm thức trắng đối diện với tình cảm bản thân ... Có khi trong đầu anh chỉ muốn xem cậu như là maknae bình thường , nhưng trái tim nó lại phản bác , nó bảo nó cảm thấy khá bài xích với ý kiến của lý trí, nó bảo nó quyết đánh bại lý trí.... Oh ~~ cuối cùng trái tim nó lại thắng đấy , nó thắng được lý trí khi anh nhìn thấy nụ cười đấy, rạng rỡ tựa bình minh ... Ánh mắt đấy , phảng phất nét ảm đạm nhưng sự  vô lo vô tư lại chiếm lấy phần nhiều hơn, sau cùng kết hợp với hàng lông mi cụp xuống, nó lại vẫn hồn nhiên như cậu của năm tháng 16,17 ... Dáng người ấy , cô đơn và mạnh mẽ hay mỏng manh và yếu đuối ? Thâm tâm anh đã rõ nó là nguyên lý thứ 2 rồi ...
Đến cuối cùng , vẫn là muốn hôn lên nụ cười đấy, muốn ngắm nhìn ánh mắt ấy, muốn ôm lấy thân hình ấy ... Muốn cả hai cùng tay nắm tay đến khi tim ngừng đập ... Và cũng chính tại khoảnh khắc ấy, anh đã nhận ra từ sâu thẳm trong tim đã luôn chứa đựng hình bóng của cậu ngày qua ngày ....
Những suy nghĩ vụt qua như cuốn băng cũ , kéo căng tâm tình khó chịu của anh lên một bậc nữa ...  " Chết tiệt " - đã bao lâu anh chưa chửi thề rồi ?
      Jiyong xoa xoa thái dương rồi khởi động xe . Tay anh nắm chặt lấy vô lăng, những đường gân xanh nổi lên , chân cũng đạp thật mạnh vào chân ga, chiếc xe thể thao đen kiêu hãnh cứ thế vút đi trong đêm ... Anh nghĩ, lúc này mà không vọt về nhà để tĩnh tâm ... Chắc bây giờ đã đi hô to hét lớn cho cả thế giới biết : " ANH YÊU EM , LEE SEUNGRI " cho xem ... Haizz, ngẫm lại có phải anh đã quá luỵ cậu rồi không ??
Mang theo tâm trạng tồi tệ về đến nhà, Jiyong loay hoay định mở cửa thì đột nhiên trong túi áo anh run nhẹ, sau đó lại phát ra tiếng nhạc chuông, cuối cùng đành cất chìa khoá vào , rồi lại loay hoay đi tìm điện thoại ... Màn hình hiện lên hình T.O.P đang chu chu môi hôn Daesung.... !!! Moei ??!! Anh làm gì có để hình nền cuộc gọi của T.O.P như thế chứ .... Gì ??!! Còn có dòng chữ : " Chồng Dae Ú " đập thẳng vào mắt anh nữa chứ ... Haizz, anh lắc đầu ngao ngán ... Bấm nút nhận cuộc gọi.
- Alo , huyng gọi em làm gì ?
- Bây giờ chú còn nói kiểu đó được à ?? Chú với maknae làm sao thế hả ? Lại xích mích nữa à ?
- Hả ??
- Hả hả cái gì ! Tôi nói cho chú biết , vừa nãy chắc em ấy định gọi cho chú, không biết như thế nào bấm nhầm gọi qua cho tôi đấy !! - T.O.P gào qua chiếc điện thoại bé xíu của mình
- Thì sao ạ ??
- Chú bị gì thế ?? Lúc nó gọi cho tôi, giọng hình như hơi chút khàn, còn kiểu nửa tỉnh nửa mê, chắc say rồi !! Nó kêu tên chú, xong rồi nói đủ thứ các kiểu trên trời dưới đất. Tôi sau đó nghe xong cảm giác hoang mang lắm đấy, còn nữa, chỉ vì tiếng chửi inh ỏi của nó mà suýt chút là Daesung của tôi tỉnh rồi !
- ....
- Này này, không trả lời tôi à ? Haizzz, chú nhanh nhanh qua xem nó thế nào đi !! Nhanh lên , rồi mai có gì báo tôi ... Thế nhé !
Bíp bíp .... T.O.P chưa kịp nghe câu trả lời từ con rồng kia thì nó đã cúp máy !! Ashiii ... Hai cái con người đó bao giờ mới hết hiểu lầm nhau đây ?!
" aigoo , đồ ngốc này... Em chỉ giỏi để người khác lo lắng cho mình thôi !! " - Jiyong thầm trách ... Cuối cùng vẫn là phóng xe đến xem con gấu kia có chuyện gì không , anh mới yên lòng ...
---------------
Sorry nhoa , tui sẽ cố gắng ra chap mới nhanh nhất , hì hì ....
Đọc ko được đọc chùa à nghen ~~^^
Nhớ like cho tui nha nha ~~ *** mặt dày xin xỏ ***
Comment lun nha nha , please please 😭😭😭😭😭😭
Sao tui thấy càng ngày tui viết càng tệ vậy cà !!? Kì ghê, tui sắp nản rồi .... Comment & like cho tui tí động lực nha ... 😘😘☺️☺️
- THƯƠNG nè ! 💋💋 -


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC