chương 1: anh ở đâu vậy.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay, đi học về, tôi lại thấy thiếu thiếu một cái gì đó, nói thật thì tôi cũng không rõ lắm...đến khi, nhìn những cặp yêu nhau, đèo nhau đi trên những chiếc xe nho nhỏ, tình cảm lắm...nhìn lại bản thân mà cười trừ.
Tôi, Dạ Nguyệt, 16t, chưa từng có một mối tình vắt vai nào với câu chỉ tiêu châm ngôn sống 'độc thân vui tính', nên vì vậy dù có vẻ ngoài ưa nhìn, cho đến bây giờ tôi vẫn ế và không biết từ lúc nào tôi bị gán cho cái biệt danh là 'bông hoa không thể hái'.

Thực ra độc thân hay không đối với tôi không quan trọng lắm đâu, nhưng mà, kể từ khi xung quanh tôi,đám bạn của tôi, chúng nó dần dần có bồ, tôi mới nhận ra tình trạng đáng báo động của bản thân. *khóc* tôi hảo đáng thương mà.
Những lúc đi chơi , tôi lại cảm thấy rất cô đơn, bởi không có ai để nhớ đến.
Hay những lúc ốm, thực tôi cũng muốn có một người bạn trai để được quan tâm, chăm sóc lắm.
Có những lúc buồn, tôi thực tủi thân, thực ủy khuất, lúc đó tôi chỉ muốn nói với anh, người yêu tương lai của tôi, rằng : ''Anh ơi, đến bao giờ em mới gặp được anh đây và khi nào anh đến tìm em đây?''.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net