Chương 13: Em có thể giúp anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cúi xuống." Chu Duệ giật nhẹ ống tay áo anh.

Trang Úy ngoan ngoãn cúi đầu, cúi người xuống.

Chu Duệ bật máy sấy tóc lên, trong phòng tắm chỉ còn tiếng ù ù, ngón tay cô nhẹ nhàng khảy tóc anh, tóc anh cứng hơn tóc cô, nhưng sờ vào rất thoải mái, còn có mùi dầu gội.

Trang Úy suy nghĩ, trong đầu anh lại hiện lên hình ảnh sắc tình của anh và Chu Duệ trong mộng.

Anh không muốn như vậy, nhưng khi anh cúi xuống đối mặt với cô, tầm mắt có thể nhìn thấy bộ ngực trắng nõn căng phồng của cô.

Chu Duệ sấy một lúc mới nhận ra vấn đề này, Trang Úy không nói gì, cúi đầu không biết có phải đang nhìn chỗ đó của cô không...

Cô xấu hổ không dám bảo anh đổi hướng, vội vàng sấy khô cho anh rồi tắt máy, ngực nóng như bị thiêu cháy.

Cô tùy ý đặt máy sấy lên tủ, quay đầu lại vẫn không thấy Trang Úy đứng dậy.

"Trang..." Vừa định mở miệng, mái tóc xù vừa được sấy khô lập tức tiến đến trước mắt cô.

Đầu Trang Úy để trên cổ cô, hơi thở nóng bỏng phả lên làn da quanh cổ cô, cô cảm giác lông tơ của mình dường như dựng đứng hết lên.

Trang Úy hít sâu một hơi, hôn lên vành tai cô, hỏi: "Em dùng loại sữa tắm gì vậy, thật ngọt."

Chu Duệ run giọng đáp: "Một thương hiệu của Hàn Quốc..."

Trang Úy cười, ngẩng đầu hôn lên khóe môi cô: "Còn son môi, thật ngọt."

"Anh ngửi lại lần nữa, được không?" Trang Úy sờ eo cô, tiến lại gần cô hơn một chút.

Chu Duệ không có cách nào, chỉ lùi về phía sau, cho đến khi... thắt lưng chạm vào bồn rửa mặt.

"Hả?"

"Được."

Chu Duệ thừa nhận, cô rất thích Trang Úy, rất thích cơ thể của cô và Trang Úy tiếp xúc, mỗi khi anh cách cô rất gần, tim cô lại đập nhanh hơn, là loại ngọt ngào. Cô cũng thích hôn anh, khi anh hôn cô, mặc dù cô có chút sợ hãi, nhưng trong lòng lại chờ mong, hưởng thụ.

...Hóa ra mình thích Trang Úy nhiều như vậy sao.

Cô bị anh bế lên, ngồi lên bồn rửa mặt ẩm ướt, dưới mông là mặt sứ làm bằng đá cẩm thạch bóng loáng, cô ôm chặt lấy bả vai Trang Úy.

Trang Úy ôm eo cô, xoa cổ cô, anh không ngừng dùng môi hôn lên cổ cô, anh dùng môi chạm nhẹ một chút rồi rời đi, tiếp tục đi tìm làn da mềm mại.

Chu Duệ chịu đựng cảm giác kỳ lạ này, nghĩ, sao mọi chuyện lại trở nên như thế này? Không phải anh nói, chỉ ngửi thôi sao...

【Shi: Lời đàn ông mà chị cũng tin】

Xong rồi.

Trang Úy, đi xuống.

Đôi môi mềm mại đã di chuyển đến ngực cô.

Cô mặc một chiếc áo phông cổ tròn, trên ngực lộ ra một tảng da thịt lớn, trắng nõn mềm mại, Trang Úy liếm hôn nơi đó, thỉnh thoảng còn mút làn da, vươn đầu lưỡi liếm.

Chu Duệ không biết sao Trang Úy lại có nhiều thủ đoạn như vậy, hôn đến mức khiến cô muốn rên rỉ, cô cắn môi sợ mình sẽ phát ra âm thanh mờ ám gợi tình.

Da thịt mềm mại dưới môi vẫn toát ra mùi thơm ngọt ngào, Trang Úy muốn đi xuống.

Bàn tay đang ôm eo cô lặng lẽ đi lên trên, lướt qua vòng eo thon thả, sống lưng mềm mại, cuối cùng đi đến bộ ngực tròn trịa mềm mại, anh gần như không kìm chế được mà cầm lấy nơi đó, cách lớp nội y nắm lấy nhũ thịt của cô.

Chu Duệ sợ đến mức không biết phải đặt tay vào đâu, sao anh có thể chạm vào chỗ đó? Cô lo lắng đưa tay sờ lên khuôn mặt hung ác đang làm loạn trên ngực mình của anh, lắp bắp nói: "Trang Úy... Trang Úy... Từ từ, đừng..."

Trang Úy lập tức tỉnh táo, sau khi thấy rõ cảnh tượng trước mắt, anh thật sự muốn tát vào mặt mình hai cái.

Cầm thú.

Mẹ nó, mày đang làm cái gì vậy Trang Úy.

Anh cách Chu Duệ xa hơn một chút, mặt đầy áy náy, hối hận: "Anh xin lỗi."

Hai tay Chu Duệ ôm ngực, hơi giật mình nhìn anh, cũng không nói gì.

Lại khiến cô sợ hãi.

Làm thế nào mới có thể không dọa đến cô?

Cô ngây thơ như vậy, giống một tờ giấy trắng, có thể chấp nhận hôn anh, thậm chí hôn lưỡi cũng nằm ngoài dự đoán của anh, cô làm sao có thể chịu đựng được hành vi đói khát của anh.

"Trang Úy... em không... tức giận, em chỉ cảm thấy quá nhanh thôi, anh cho em chút thời gian nữa." Chu Duệ nói nhỏ như muỗi kêu.

"Không... Anh xin lỗi... Em không cần như vậy... Là anh sai... Anh quá nóng nảy." Trang Úy nghe cô nói xong, cảm thấy rất đau lòng.

Cô còn nghĩ chính mình như vậy, anh lại không để ý đến mong muốn của cô, đối xử với cô theo ý mình.

Chu Duệ không nghe anh xin lỗi, trong đầu chỉ nghĩ 'Các cặp đôi đều thích sờ soạng cơ thể nhau như vậy sao?' Cô lại nhìn thấy địa phương căng phồng dưới thân anh, lập tức đỏ mặt.

Chu Duệ từ bồn rửa mặt nhảy xuống, ôm lấy cơ thể anh: "Có phải vì khó chịu không? Em biết một chút... Có phải anh nhìn là sẽ thấy thoải mái hơn không? Em thật sự không tức giận... Anh không cần xin lỗi..."

Trang Úy thật ngốc, dường như sự hiểu biết của Chu Duệ đã vượt ngoài sức tưởng tượng của anh.

Chu Duệ cũng cảm thấy không thể tin được chính mình lại có thể nói ra lời như vậy, bởi vì người trước mắt là Trang Úy, cho nên cô mới có thể.

Nếu đối tượng là Uông Tông, cô nghĩ cũng không dám nghĩ.

Hmm... Cô thật sự rất thích Trang Úy.

"Em biết... kiểu âu yếm này giữa các cặp đôi rất bình thường, thật ra có thể... Nhưng em chỉ cảm thấy hơi nhanh... Nếu anh cảm thấy khó chịu..."

"Em có thể giúp anh."

Chu Duệ đứt quãng nói xong những lời xấu hổ này, vùi mặt càng sâu hơn.

Não bộ Trang Úy như muốn nổ tung, bên tai có tiếng ầm ầm, nhưng vẫn không thắng nổi tiếng trống mừng như điên trong lòng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net