Chương 20: Liếm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chu Duệ hoảng loạn muốn ngăn cản, cô lại không dám đi ra ngoài bảo các cô ấy đừng nói nữa, dưới tình thế cấp bách, cô chỉ có thể duỗi tay bịt kín lỗ tai Trang Úy.

Nam sinh cao hơn cô hai cái đầu, cô chỉ có thể kiễng chân, miễn cưỡng dùng tay nhỏ che lỗ tai anh, đỏ mặt cảnh cáo anh: "Không được nghe."

Giọng nói yêu kiều, mềm mại của cô không có lực uy hiếp nào cả.

Trang Úy không nhúc nhích, tay nắm eo cô, dùng lực kéo cô lên trên, sợ cô không đứng vững sẽ ngã.

Anh không quan tâm có thể nghe thấy cuộc nói chuyện của mấy cô gái bên ngoài không, ngực cô lớn hay không lớn, đương nhiên anh biết.

Thậm chí anh còn mơ thấy bộ ngực của cô, anh đã tưởng tượng trong mộng vô số lần, sờ không biết bao nhiêu lần, cắn không biết bao nhiêu lần, thậm chí còn mơ thấy cô giúp anh nhũ giao.

Chỉ là cô gái mặt hồng nhuận đang cắn môi, che lỗ tai anh trước mắt khiến anh hứng thú nên thuận theo cô, hơn nữa, cô che như vậy, căn bản không có cách nào che hết tiếng nói chuyện của nữ sinh bên ngoài.

"Chân dài còn thon thả, bộ ngực đó, mình thật sự... Hâm mộ bạn trai tương lai của cậu ấy." Cô gái than thở.

Chu Duệ lo lắng đến mức toàn thân nóng lên, tức giận nghĩ, sao vẫn chưa đi.

Bây giờ cô chỉ hận không thể tìm một cái hố chui vào, cả người cảm thấy không được tự nhiên.

"Bọn họ hâm mộ anh." Trang Úy dùng khẩu hình nói.

"Không có. Anh không nghe thấy gì cả." Chu Duệ hung dữ nói, bàn tay đang che lỗ tai anh lại áp sát hơn, lừa mình dối người.

Hai người giằng co trong tư thế xấu hổ một lúc, Chu Duệ chăm chú nghe ngóng động tĩnh ngoài cửa, tay giơ đến tê mỏi nhưng vẫn không chịu buông ra.

Trang Úy thấy vẻ mặt mặt ai oán, thống khổ của cô, cười bất lực, nghiêng đầu sang một bên khẽ hôn lên cổ tay của cô một chút.

Chu Duệ như bị nóng đến run lên, nhưng vẫn không buông ra, cố chấp bịt chặt, duy trì chút tôn nghiêm cuối cùng của mình.

"Làm gì vậy?" Chu Duệ bĩu môi hỏi anh.

"Em buông tay ra, anh sẽ không nghe, tay không mỏi sao?" Trang Úy nhẹ giọng thương lượng với cô.

"Cậu ấy chắc mặc cup D đó? Eo còn nhỏ như vậy. Hâm mộ chết mất."

"Lần trước mình may mắn nhìn thấy nửa bộ ngực sữa lộ ra của cậu ấy, mẹ nó... Thật sự rất lớn... trông trắng nõn, mềm mại, giống đậu phụ."

Tay Chu Duệ thật sự rất mỏi, nhưng tiếng nói chuyện ngoài cửa càng lúc càng lớn, cô không thể tưởng tượng nếu Trang Úy nghe rõ những lời này, anh sẽ thế nào.

"Anh cúi xuống." Chu Duệ nói với anh.

Tay rất mỏi, lời nói cũng không thể để anh nghe thấy.

Trang Úy cảm thấy hành vi bịt tai trộm chuông của cô thật sự quá buồn cười, nhưng anh lại đau lòng nên vẫn ngoan ngoãn cúi đầu, để cô dễ dàng bịt tai mình hơn.

Giây tiếp theo hai người đều dừng lại.

Vừa rồi anh nâng cô lên, lúc này anh lại cúi đầu xuống, mặt đối diện với "bộ ngực lớn".

Chiếc áo bó bên dưới ngắn cũn cỡn, cổ áo bên trên cũng rộng, làn da trắng như tuyết chạm vào mặt Trang Úy.

Hô hấp dần dần trở nên nóng bỏng.

Làn da trên ngực Chu Duệ như đang bỏng rát, hơi thở của anh giống như mồi lửa, đi đến bất cứ nơi nào của cô cũng có thể bùng cháy.

Không hiểu sao cô lại nghĩ đến cuốn tiểu thuyết cô đã đọc trước đây, nữ chính giúp nam chính khẩu giao trong phòng dụng cụ.

Cũng là bầu không khí mờ ám như này...

Đột nhiên, chân cô yếu dần, hai tay bịt chặt tai anh cuối cùng cũng không chống đỡ được nữa, cô nhẹ ghé vào vai anh.

Chỉ vì...

Trang Úy liếm làn da trên ngực cô...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net