Chương 11.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau bữa ăn chung với ngài Mục, Minh Nhiên cảm thấy mơ màng. Ngài Mục đẹp quá, galang, trưởng thành, trầm ổn, đáng tin... bao nhiêu từ ngữ tốt đẹp cậu đều muốn dành cho ngài Mục.

Lưu được số liên lạc, cũng nhắn được đôi ba câu, Minh Nhiên nhận ra bản thân nghèo vốn từ quá, cậu chẳng biết nên nhắn gì nữa trừ chào buổi sáng, trưa, chiều, ngài dùng bữa chưa ạ, em đang đi dự hội nghị, tọa đàm cùng giáo sư v..v... Nhưng ngài Mục vẫn kiên nhẫn trả lời dù có hơi chậm, anh còn bận công việc của bản thân. 

"Cậu nhắn tin với ai mà cười tủm tỉm thế?" Chàng cáo vung vẩy đuôi, vẫn là sơ mi phang ngực, ngẩng đầu khỏi máy tính nhìn qua người bạn sói của mình. Người đàn ông liếc mắt nhìn chàng cáo, còn nhếch môi cười như thể chứng thực câu hỏi của Ray: "Nói chuyện với bé thỏ nhỏ."

"Ồ? Hai người thế mà đẩy đưa nhau rồi?" Chàng Cáo hào hứng xáp tới, ngó xem tin nhắn của bạn mình và đứa nhỏ kia, vừa xem thì gương mặt liền sượng hẳn...

Thỏ nhỏ: Em đang dự tọa đàm với thầy ạ [Link thông tin tọa đàm]

Mục: Ừm, em tham dự vui đi, tọa đàm của ông T khá uy tín và chất lượng.

Thỏ nhỏ: Cuối tuần này thầy cho em đi dự thêm tọa đàm nữa, nhiều ghê... (⇀‸↼ ‶)

Mục: Bội thực kiến thức hửm?

Thỏ nhỏ: Không ạ, em chỉ cảm thấy em nhỏ bé quá... ai cũng xịn ghê.

Ray nhìn qua người đàn ông: "Hai người nhàm chán dã man."

Người đàn ông nhún vai: "Bình thường, cậu lo đi xem hợp đồng của công ty đối tác đi." Chàng cáo nghe xong, đảo mắt ngẫm nghĩ rồi lại vỗ vai Mục: "Công ty đóa là công ty của bé Thỏ nhà cậu đấy!"

Mục tưởng bản thân nghe nhầm, vừa tính dẹp điện thoại để xem xét thì thư ký đẩy cửa vào, báo về cuộc họp đột xuất chiều nay. "Lại là do ông chú nhà cậu à?"

"Ừ... Chuẩn bị hồ sơ thôi, cuộc họp này không tham dự thì ông ta sẽ làm khùng lên đấy." Người đàn ông ở tủ lấy vài ba tờ hồ sơ ra, chàng cáo cũng đến máy tính, in giấy tờ, còn thư ký thì hỗ trợ giám đốc nhà mình tìm hồ sơ.

Minh Nhiên hắt hơi mấy cái, giáo sư ngoảnh mặt nhìn học trò nhà mình: "Cảm rồi sao?"

"Dạ không ạ, máy lạnh ở đây hơi mạnh nên con hắt hơi thôi." Minh Nhiên xoa mũi, lại chú tâm lắng nghe diễn thuyết và ghi chép kiến thức lại, người diễn thuyết hôm nay là một người đàn ông quyền lực dòng hổ vằn, điều hành công ty đa quốc gia và là cổ đông của vài công ty có tiếng khác, hẹn mãi mới được một buổi tọa đàm.

Minh Nhiên ghi nhận được những kiến thức cậu chưa từng nghĩ bản thân sẽ học được trên ghế nhà trường. Ghi chép xong thì lật xem lịch trình, phát hiện trừ buổi hôm nay thì có một buổi gần nhất, tọa đàm do công ty của ngài Mục hợp tác bên trường, diễn thuyết là ngài Mục và Ray, đối tác lâu dài của tập đoàn F.W, cũng là phó tổng công ty con của tập đoàn này, cố vấn của công ty nước ngoài khác. 

Những người giỏi luôn biết cách khiến abrn thân ngày một giỏi hơn, không ai giỏi nhất chỉ có người giỏi hơn người mà thôi.

"Em đã có chỗ thực tập chưa?" Giáo sư quan tâm hỏi Minh Nhiên, cậu nhìn thầy, lắc đầu: "Em đợi trường đưa thông tin rồi mới đăng ký công ty ạ. Mà thầy ơi.. con có thể thực tập trong công ty W.O.W không..."

Thấy thầy cau mày, Minh Nhiên hơi rụt người, cậu có cửa vào W.O.W nhưng gia đình hay thầy có cho phép không lại là chuyện khác. Từ xưa đến giờ thú ăn cỏ hạn chế tiếp xúc với những công ty có quá nhiều thú ăn thịt hoặc nằm trên bảng xếp hạng TOP công ty thuộc web thuanthit.net.

"Vào được thì được nhưng con có chắc bản thân sẽ không bị ảnh hưởng không?" Giáo sư lo lắng nói: "Đừng suy nghĩ về W.O.W khi năng lực của con có thể vào những công ty tổng hợp hoặc công ty đa quốc gia như X.W.L hay T.A.C." Đều là công ty hướng đến thú ăn cỏ.

"Vâng... Em sẽ suy xét ạ, em biết bản thân nên làm gì." Minh Nhiên mỉm cười: "Sẽ không để thầy lo đâu."

Nhìn đứa nhỏ ngoan ngoãn, bỗng giáo sư vẫn không tin tưởng lắm...

"W.O.W?" Trì tưởng mình nhìn lầm, dụi mắt nhìn rõ hơn đơn đăng ký công ty của Minh Nhiên: "Sao cậu lại thêm W.O.W vào? Đấy là công ty thú ăn thịt á."

Trì đăng ký những công ty tổng hợp, không nghiêng quá về một bên giống loài, còn đăng ký cả công ty nhà mình. Minh Nhiên nhìn danh sách của Trì, lại nhìn của bản thân, cậu vẫn giữ tên công ty W.O.W, dù Trì khó hiểu thì Minh Nhiên cũng chẳng đáp gì, cậu chỉ cảm thấy vũ  trụ mách bảo thử W.O.W đi...

"Rớt thì thôi, còn mấy công ty khác mà, huống chi W.O.W còn đứng thứ 3 chứ chẳng phải thứ 1 hay thứ 2 trong danh sách của tớ." Minh Nhiên làu bàu.

"Nhưng chỉ cần một công ty nhận cậu trước, những công ty khác ra chuồng gà." Trì nói ra chuyện hiển nhiên, Minh Nhiên mắt điếc tai ngơ, cầm danh sách cho vào hệ thống tự quét của trường. Thấy Minh Nhiên vẫn quyết tâm thế, Trì nhún vai, cũng nộp theo chứ không buồn nói gì nữa.

"Nếu chẳng may Minh Nhiên vào W.O.W... mọi người sẽ lo lắng lắm đó.." Trì vô thức nói, choàng vai bá cổ Minh Nhiên. Cậu cùng bạn thân rời khỏi trường để đi ăn gì đó, với tâm thế chẳng có cửa vào W.O.W, Minh Nhiên không hề biết những phần thưởng, học bổng sinh viên đạt được đều liệt kê vào CV sinh viên lúc gửi đến cho các công ty mà sinh viên lựa chọn.

Người đàn ông nhìn danh sách thực tập sinh đợt này do nhân sự lọc ra và nộp lên, thấy có cái tên và ảnh thẻ quen thuộc, anh hơi nhướng mày, ngón tay gõ bàn như đang suy nghĩ gì đó.

Trong ảnh thẻ là bé thỏ tai cụp, ánh mắt nghiêm túc cùng nụ cười mỉm bên khóe môi, cậu mặc áo sơ mi trắng, nền xanh phía sau như làm nổi bật lên sự tích cực và tươi tắn của đứa nhỏ.

"Ồ, đây chẳng phải là.." Ray tròn mắt kinh ngạc thì thấy người đàn ông bỏ qua CV của Minh Nhiên: "Đứa nhỏ không hợp công ty mình đâu."

"Thế giữ lại, cho qua công ty X thuộc tập đoàn mình luôn cũng được mà, qua vòng xét duyệt hồ sơ của nhân sự nghĩa là giỏi thật sự đấy! Phù sa không chảy ruộng ngoài ba ơi!" Chàng cáo bất mãn, chống nạnh giáo huấn bạn thân, đến khi người kia liếc mắt cảnh cáo, chàng trai mới cụp đuôi cun cút về chỗ ngồi.

Phù sa không chảy ruộng ngoài sao... Ngài Mục xoa cằm, trầm tư một chút.

_______

Minh Nhiên: Chắc chắn W.O.W không nhận mình đâu!

[Chúc mừn pạn đã vượt qua vòng lọc CV, hẹn pạn ngày x tháng y, thời gian z đến chi nhánh W phỏng vấn--]

Minh Nhiên: ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net