Blog 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thì ra là như vậy,  có thể là do thói quen,  dù yêu hay chưa yêu, thích hay chưa thích,  một người cũng sẽ từ từ thích ứng với sự tồn tại của người kia,  sau đó từ từ lệ thuộc vào người đó.

Nếu như một nụ hôn nóng bỏng có thể kéo dài như một thế kỉ như vậy,  nếu như một cái hôn có thể khiến ta cả đời ghi nhớ,  như vậy em nguyện ý,  chìm đắm trong nụ hôn của anh,  vĩnh viễn không thức tỉnh.

Chuyện tình trên đời,  thường thường cũng đáp lời vừa khéo hai chữ,  nếu là không có những thứ này gây ra hiểu lầm lẫn nhau,  cũng không biết sẽ ít đi bao nhiêu tình yêu rung động đến tâm can. Là hoạ hay phúc,  chưa tới cuối cũng,  ai cũng không biết.

Thì ra yêu chính là như vậy,  rời đi,  vĩnh biệt,  nhưng thực ra người kia vẫn luôn tồn tại trong lòng tôi,  có lúc tôi cho rằng anh không còn ở đó,  nhưng chỉ cần một ngọn lửa nho nhỏ,  lập tức có thể thiêu rụi tất cả sự chịu đựng từ trước đến nay của tôi,  đốt thành tro bụi.

Tôi chỉ muốn tìm đến một chỗ không người, vui vẻ khóc lớn một hồi,  khóc cho đoạn tình cảm đơn phương ngu ngốc này cứ như vậy biến mất đi,  khóc cho sự tình cảm của tôi trong suốt thời gian qua,  rồi sau đó tôi sẽ không bao giờ khóc nữa,  vì không còn ai có thể đem lại cho tôi cảm giác yêu một người điên cuồng đến như vậy mà ngay cả mình là ai họ cũng không hề hay biết đến.

Cho dù em có cố gắng đến thế nào,  bước lại gần anh đến như thế nào đi nữa, đến khi có cảm giác rằng khoảng cách giữa em và anh không còn bao xa nữa,  thì anh lại như ngôi sao nhỏ,  bay mất khỏi tầm mắt của em,  vĩnh viễn không thể chạm tới. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net