41.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trụ sở DRX

[Mèo xinh: Chừa cho em 1 hộp nha]

Kwanghee nhìn dòng tin nhắn cười rồi nói với Jinseong

"Chừa cho Minji 1 hộp nha"

"Em biết rồi" - Jinseong

"Anh này, có ai đặt tên kaotalk em gái mình là mèo xinh không vậy? Nhìn mà cứ nghĩ chả phải em gái tí nào?" - Minwoo nhìn vào điện thoại anh nói

"Em gái anh xinh mà. Ý kiến gì?" - Kwanghee nhìn cậu

"Biết là ẻm xinh nhưng ý em là tên anh đặt dễ hiểu lầm quá...không có tên nào khác sao..?"

"Minwoo à, sao đỡ được ảnh? Người ta gọi là bế em, anh hiểu hông?" - Yahoo lên tiếng

"Nhưng mà nếu anh mà có em gái thì cũng chả đặt tên là như vậy nữa!"

"Chừng nào em thật sự có em gái đi rồi sẽ biết. Đảm bảo cưng còn không hết đấy!" - Kwanghee cười tự hào

Tíng tong!

"Hình như ẻm tới rồi, bảo ẻm lên trên tầng luôn đi anh" - Jinseong nhìn Kwanghee

"Ừ"

1 lúc sau

"Halo!"

Minji đi vào niềm nở chào mọi người. Cũng lâu lắm rồi em mới quay lại chỗ này, Jinseong đưa em 1 hộp dâu tây còn nguyên, em thấy thế sáng mắt ra nhận lấy mà mở ra ăn. Có lẽ các thành viên DRX cũng thấy 2 cái má bánh bao của em mỗi khi ăn rất dễ thương, chả trách sao Đường Trên nhà mình lại cưng em đến như vậy.

"Dạo này em ít đến chơi lắm đấy. Công việc nhiều lắm hả?" - Kwanghee

"Cũng không hẳn...chiều em còn có tiết học" - Minji vừa ăn dâu vừa nói

"Vậy à? Chơi LOL với tụi anh chứ?"

"Dạ không!" - Minji lắc đầu lia lịa vì em còn ghi thù cái vụ bị dí đến 11 mạng kia nên tạm thời không muốn chơi

"Vậy anh stream đây, em ngồi chơi đấy" - Kwanghee xoa đầu em rồi ngồi vào bàn máy tính

Nhìn anh trai mình stream mà Minji cũng phải lấy điện thoại ra xem lại

Defeat

0/11/0

Dù đã được Minhyung khuyên là bỏ qua nhưng làm sao em có thể không cay cho được, lần nào nhớ đến là em lại né ra. Soobin rủ mà em cũng phải từ chối vì sợ gặp lại thằng đã hành em lên bờ xuống ruộng, bây giờ tự dưng thấy Kwanghee và đồng đội tự dưng muốn chơi theo...

Hít 1 hơi thật sâu rồi em vào 1 trận chơi. Dù gì đâu có phải gặp người kia mãi được có khi là người khác thì sao?

Minji cứ thong thả chọn tướng rồi ok vào trận lúc đang chờ thì em lại nhìn kĩ tên đồng đội...

"Ya!"

Minji thốt lên thành tiếng. Lại là cái người đã hành em ra bã lần trước kìa mà còn trùng hợp đến nỗi là lại khác đội.

Oan gia ngõ hẹp!!!! - Nội tâm Minji gào thét

Vào trận, Minji cứ rụt rè đi từng bước chậm rì vì em sợ nếu có đụng mặt thì có khoảng cách để mà chạy nhanh về nhà...

Đi nhấp từng bước từng bước đến mức bị đồng bọn ping quá trời

[AD đi nhanh coi!]

[Sao ad đi rề rề vậy?]

[Bạn ơi nhanh lên, địch tới rồi!!!]

Khung chat liên tục hối thúc em đi nhanh. Em muốn lắm nhưng em xin lỗi mọi người nhiều tại có thứ còn kinh khủng hơn nhiều, chỗ gắn 'đi khẽ cười duyên' thì lại gặp ngay người chơi. Cả 2 đứng nhìn nhau 1 bên là Smolder 1 bên là Teemo cả 2 đứng nhìn nhau, chỉ chạy qua chạy lại làm đồng đội khó hiểu

[Gì vậy?]

[Sao 2 đứa đứng nhìn nhau hoài vậy. Đánh nhau đi chứ?]

[Trời ơi, Top của tôi đang nguy cấp lắm mà sao xã thủ lại im re vậy!?]

[Hỗ trợ top!!!!]

[AD ơi?]

Đồng đội gào thét em nhưng em và Teemo kia thì lại cứ như cặp đôi mới yêu. Bẽn lẽn không dám lại? Minji xuất hiện 1 dấu hỏi to đùng, lần trước dí em lắm mà sao giờ lạ vậy?

[AD ƠI!!!!]

Đồng đội gào thét muốn nát máy. Minji với tỉnh lại mà 'gọi mẹ' xử lý con Teemo kia, mà lạ là người chơi kia lại chống trả yếu ớt rồi cuối cùng là chết dưới tay em. Minji đầy hoang mang mà chạy lên đường giữa hỗ trợ, bộ hôm nay có người khác chơi hay sao mà khác vậy? Nhưng dù vậy thì em cũng mừng thầm vì nếu như lần trước chắc em sẽ AFK quá...

[Victory]

21/2/6

Minji nhìn MVP của bản thân mà không giấu nổi nụ cười mãn nguyện dù em đang ngờ vực về người chơi kia. Sao người đó lại không đánh em dù cho lúc đó em còn 1 giọt máu nhỉ?

"Anh hai" - Minji kêu.

"Hửm?" - Kwanghee nhìn em

"Giả sử anh còn 1 giọt máu mà địch lại không giết anh khi đó cả 2 gần nhau, tại sao vậy ạ?" - Minji đem tình huống của mình hỏi anh

"Hì hì, bé hỏi thế sao anh trả lời được đây?" - Kwanghee cười trừ

"Nhưng mà nếu giết anh thì bên họ có lợi mà nhỉ?"

"Có thể là có lý do gì đó. Giống như là cố ý nhường chẳng hạn...nhưng anh không rõ đâu" - Kwanghee mỉm cười rồi quay lại bàn máy tính

Nhường sao...? Khó hiểu thật...

Rõ là lần kia dí em quâ trời. Chả lẽ là thấy có lỗi mà nhường sao?

"Đúng là khó hiểu thật" - Minji phán 1 câu rồi nằm ra ghế lướt tik tok

End.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lck #t1