1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu từng thích mình chưa?

Ryu Minseok dạo bước trên con đường quen thuộc.

Ryu Minseok bị nghẹt mũi hơn hai ngày nay, bị ốm cũng không đúng lắm vì chẳng thấy mệt gì cả, nên dù có không thể thở được cũng phải đem thân thể mệt mỏi lên công ty.

Ryu Minseok đem theo cả thần trí không ổn định và nỗi lòng cất trong túi áo- nơi cái nắm tay của cậu dần siết vào hơn- để đi làm. Điều đó khiến bước chân cậu dần chậm chạp, có hơi miễn cưỡng.

"Minseok à? Vào đi, vẫn giải quyết được"

Cậu giật mình quay qua. Chiếc miệng nhỏ đang cắn môi mở nhẹ làm lộ hai cái răng thỏ, đồng tử cũng thu lại tỏ ra vẻ mặt bất ngờ vì hoàn toàn không để tâm chuyện bên ngoài tâm trí hỗn loạn của mình. Cậu không biết là Minhyung đứng đó từ bao giờ nữa.

Mắt cậu và Minhyung chạm nhau, cậu dùng tất cả sự bất lực và cầu cứu nhìn vào cậu bạn của mình. Chỉ là cậu khó xử quá, cậu cần ai đó để bấu víu vào lúc này. Cậu thật ác độc, cậu và Minhyung còn chẳng là gì và cậu chỉ thèm được ai đó an ủi mình ngay bây giờ mà thôi.

"Chuyện với Wooje,

Minhyung chững lại vài giây như để suy nghĩ nên nói gì cho đúng, cậu cũng cư nhiên với mắt theo từng biểu hiện ấy.

...còn giải quyết được. Cứ vào đi nếu không lũ alpha ngoài này sẽ không để cậu yên đâu"

Minseok rúc mặt vào lòng Minhyung, chờ đợi vòng tay an ủi mình.

"Đi thôi, mình an toàn với cậu nhưng đừng ỷ lại mãi như vậy"

"Ừ, đi thôi. Mang thuốc ức chế cho mình không?"

Minhyung lấy trong túi thuốc, kèm xịt khử mùi giao lại toàn bộ cho cậu rồi kéo cậu vào trong đại sảnh.

Cậu dùng tay cào lại mái tóc phía trước, rồi lắc đầu nhẹ vài cái cho ổn định. Dù sao thì cũng phải đi làm và giải quyết, chuyện để càng lâu sẽ càng khiến bọn họ khó xử.

Cậu đang trong kỳ và mùi thơm của cậu quá nồng tới độ thuốc và xịt khử mùi đều vô tác dụng. Điều đấy khiến cậu cảm thấy vô cùng bất tiện.

Ở T1 không phải chưa từng có omega, cũng không phải mỗi cậu có mùi hương nồng tới vậy.

Nhưng ở T1 lại mới có thêm một em bé alpha là Wooje. Và cậu chưa bị đánh dấu, nhóc kia lại còn quá nhỏ nên tuyệt đối tới kỳ thì phải tách nhau ra. Minhyung chơi thân với cậu, mọi người và hắn cũng nói là hắn đã có omega để đánh giấu rồi nên cậu cảm thấy vô cùng an toàn. Vấn đề chỉ là đứa nhóc alpha kia mà thôi.

Ngày hôm qua vẫn như mọi ngày, Minseok vẫn stream với fan để chơi game. Vừa tắt máy tính cậu liền nhắn tin cho Minhyung nói tới đi cùng cậu về nhà, thật may vì chính hắn lại là người cứu cậu khỏi ván thua không tưởng này.

"Anh? Mùi hương chết ti*t gì vậy? Anh là omega?"

Minseok vừa mở cửa liền nhìn thấy Wooje bịp mũi với đôi mắt đỏ ngầu trước mặt.

Không phải Minseok chưa bảo với Wooje cậu là omega, chỉ là nếu rơi vào tình cảnh này thì chắc chắn nó đã không còn tỉnh táo để nhớ ra nữa rồi.

Alpha chưa từng đánh dấu omega nào cũng sẽ có khát dục rất lớn, mùi hương lá bạc hà tỏa ra làm tay chân cậu có chút run rẩy.

"Wooje đừng đụng vào anh, mùi alpha em nồng quá"

"Chết ti*t, chạy đi"

Wooje quay mặt, ôm ngực thở dốc để cứu lại chút tỉnh táo. Nó không thể đánh dấu anh nó ở T1, nếu đánh dấu bây giờ nó sẽ tội lỗi tới hết đời.

Nhưng lời nói, hành động của Wooje là không đủ. Nó vừa quay lưng lại đã thấy Minseok ngất xỉu nằm trên sàn vì mùi alpha quá nồng đã chèn ép hô hấp của cậu trong phòng stream.

Nó không nghĩ được gì luồn tay qua gáy cậu mà bế như bay về phòng nó, gương mặt đỏ rực của Minseok làm Wooje bị rơi vào thế bị động. Môi nhỏ mấp máy gọi Wooje, lồng ngực đập loạn xạ của cậu cũng làm Wooje dần mất đi bình tĩnh.

Minhyung tới cửa T1 đã ngửi được mùi của Minseok trên lầu.

Thật may vì khi hắn lên tới nơi thì Wooje chỉ đang hôn Minseok mà thôi, hắn cảm thấy Wooje đang bị mất kiểm soát nên dùng mùi hương alpha của mình dọa cho Minseok đang hứng tình bấu víu vào Wooje sợ hãi, rồi một tay kéo Wooje vào nhà tắm xả nước lên người nó.

Minhyung thành công cứu vãn kết quả không đáng có, nhưng khi Minseok bừng tỉnh thì cậu và Wooje đều đã có cho nhau những kỉ niệm không mấy xinh đẹp mất rồi.

.

Cậu hãy đánh dấu mình đi!

Minseok đi làm về, cậu và Wooje không thể nhìn mặt nhau bình thường trong cả ngày nay.

Minhyung đi bên cạnh cậu thì liên tục tỏa ra mùi alpha vô cùng nồng bao quanh người cậu. Thật vô lý vì dù đã có cho mình omega nhưng hắn vẫn không ngại khi dùng mùi hương đó bảo vệ cậu trong thời kỳ mẫn cảm này.

Việc mỗi lần tới kỳ này làm cậu thấy mệt mỏi. Cái kỳ này khiến cậu trở nên yếu đuối, dễ khóc cũng như đòi hỏi nhu cầu thể xác nhiều hơn bình thường. Nó cũng làm cơ thể cậu trở nên mẫn cảm hơn dù là ngày thường cậu vô cùng rắn rỏi mạnh mẽ.

"Minhyung? Nói về omega của cậu đi"

"Hả? Omega của mình xinh lắm. Cậu ấy có mùi của mình"

Minseok nghe xong thì khó hiểu, mùi của hắn là mùi như thế nào cơ?

"Wooje không giận mình, nhóc đó hôm nay đã dùng bông bịp mũi mình lại lúc stream đấy. Vô cùng buồn cười"

"Nó cũng phải uống thuốc ức chế nữa. Vất vả cho mọi người ở T1 nhiều rồi, đều vì mình"

Minhyung nghe tới đây bật cười ngốc nghếch, có chút khoan khoái.

Ánh mắt nuông chiều của Minhyung luôn như thế, luôn vừa vặn đủ để an ủi Minseok.

"Vào nhà đi, mùi của cậu hôm nay nồng hơn mình nghĩ nhiều lắm. Thật khó khăn vì thần trí mình cũng dần mất đi vì phải đi cùng canh chừng cậu đấy"

Hắn đưa tay chỏ vào nhà, ý là kêu cậu vào trong đi kẻo lạnh trời sương đêm.

"Thật tệ, mình cũng cần phải được đánh dấu như anh Sanghyeok. Quá nhiều nguy hiểm, cậu cũng cần phải bảo vệ omega của mình nữa"

Nói tới đây mặt Minhyung có chút khó hiểu kèm tức giận.

"Nếu không ai cắn chiếc cổ của cậu, để mình"

Lời vừa dứt, một cơn lạnh sống lưng chạy khắp cơ thể Minseok. Mùi hương của hắn cũng đột ngột bay bổng trong không khí nhiều hơn, khiến cậu hơi khó thở một chút.

Cậu gật đầu vội vã rồi đóng cửa nhà lại, không thể nào cho hắn biết lồng ngực của cậu đang đập rộn ràng như vậy được.

.

Ryu Minseok lại dạo bước trên con đường quen thuộc vào sáng sớm để tập thể dục. Cơ thể nhỏ bé của cậu đổ nhiều mồ hôi kinh khủng, đó là tác dụng phụ của việc uống quá nhiều thuốc ức chế.

Cậu nhớ tới câu nói của Minhyung thì cười khẩy, hắn còn chẳng biết cậu đã rung động với hắn rồi.

Hắn có omega, cậu và hắn không thể nào mơ tới bắt đầu.

Cậu cũng cần phải có alpha của riêng mình để quên đi hắn. Nhưng những lúc xảy ra chuyện xấu hổ như vậy cũng chỉ có hắn đứng cạnh với cậu, nói vào tai cậu những lời nhẹ nhàng như thế.

Nếu Minhyung đánh dấu cậu trước khi có omega, kể cả là đánh dấu trong tình huống không đáng có như hôm qua với Wooje, thì cậu vẫn chính là omega của hắn. Nhưng giờ thì sao, cả người cậu toàn mùi của hắn và cậu vẫn đang cố giấu đi mùi hương thu hút alpha của mình thật kỹ càng trước khi ra khỏi nhà.

Giả làm một alpha trong thời kỳ phát tình không hề dễ dàng. Vì cậu có thể nổi điên và thèm được đánh dấu bất kỳ lúc nào.

"Minhyung, tối nay mình sẽ đi gặp alpha của mình. Chúc may mắn cho mình đi"

Hai dòng nội dung tin nhắn ngắn ngủi được gửi đi. Vài giây sau phía bên kia cũng hồi đáp lại, cảm giác như cho có lệ.

Hoặc do cậu mong chờ quá nhiều, đại loại là mong hắn nói cậu đừng đi chẳng hạn.

Nhưng nếu làm đúng ý cậu như vậy thì hẳn ông trời cũng sẽ ưu ái để Minhyung đánh dấu cậu từ lâu rồi.

"Ừ, mai hãy gặp nhau vào sáng sớm và kể cho mình về gã alpha đó nhé"

Ngốc, phải ngăn mình đi chứ...

Trời tối cũng rất mau, hôm nay cậu không thèm xịt thứ ức chế mùi hương nữa mà xịt thêm một chút nước hoa hương thơm thanh mát. Cơ thể tỏa ra mùi kẹo sữa ngọt thoảng hoàn toàn sẽ thu hút hết mọi ánh nhìn của alpha lên cậu.

Cậu thở dài, sờ tay lên gáy mình lần cuối rồi chuẩn bị đi tới buổi hẹn.

Cơ thể omega nếu được đánh dấu thì cũng sẽ không còn tỏa ra quá nhiều tin tức tố như trước, cũng dễ kiểm soát hơn khi gặp alpha khác.

"Minhyung?"

"Cậu không phải đang stream sao?"

Cậu mở cửa định đi thì thấy hắn đứng như trời trồng ở đó tự bao giờ.

Hắn nhìn cậu từ trên xuống dưới, trực tiếp dùng mùi hương alpha bóp nghẹt hơi thở của cậu.

"Minhyung, mình có hẹn để khi khác nói chuyện"

Nói rồi cậu bịp mũi lại định lách qua hắn rời đi nhưng hắn nhanh hơn túm lấy tay cậu lôi trở về.

Thái độ khác lạ của Minhyung khiến cậu có chút sợ hãi, phải có chuyện gì hắn mới thay đổi chóng mặt như thế với cậu.

"Minhyung à? Cậu đã có omega rồi, đừng làm điều ngu ngốc với mình"

"Mình đã nói gì về omega của mình?"

"Cậu kể cô ấy xinh đẹp-"

"Rồi gì nữa?"

"C-cc-có mùi của c..ậu"

Nói tới đây Minseok ngửi thấy một mùi rất lạ từ cơ thể mình. Phải rồi, cơ thể cậu cũng toàn mùi của hắn.

Nhưng,

"Minseok à, mình rất muốn để cậu đi. Nhưng mình cũng biết buồn, mình không thể giả bộ chúc mừng cậu được đâu"

"Cậu nói cái gì vậy?"

Ryu Minseok chửi thề một tiếng khi nhìn biểu cảm của bạn mình. Hắn làm mọi thứ trở nên mập mờ, khiến suy nghĩ của cậu trở nên rối loạn.

"Thế là cậu gạt mình cậu có omega? Hay gì khác cơ? Chết ti*t mau nói đi"

Đôi mắt hắn lóe lên một sợi tơ máu đỏ.

Ryu Minseok như phát điên đánh vào lồng ngực của Minhyung, cậu suýt nữa đã đi tới buổi xem mắt kia chỉ vì sợ hắn cảm thấy khó chịu vì phải bảo vệ một omega như cậu.

Cậu thà bị một thằng alpha nào đó đánh dấu cũng không để hắn chịu dày vò, vậy mà hắn gạt cậu ư?

"Đừng đi gặp alpha khác, hãy để mình đánh dấu cậu Minseok!"

_______________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net