07. Anh chăm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lee Minhyung đạp ga hết tốc độ đến bệnh viện vừa gọi cho hắn. Hớt hải chạy tới sảnh chính thì thấy Lee Sanghyuk, người bạn lâu năm kiêm trưởng đội cảnh sát khu vực hắn nhờ cậy vào việc tìm Ryu Minseok.

"Em ấy sao rồi?"

"Thân thể suy nhược và chấn động não một chút. Ảnh hưởng không quá nghiêm trọng, chú ý không hoạt động mạnh với nghỉ ngơi thật tốt là được." LSH

"Ừm lát tao sẽ trao đổi thêm với bác sĩ. Mà chuyện thế nào, đã tra được gì rồi?" LMH

"... mẹ của cậu nhóc này mắc bệnh tâm thần. Bên tổ điều tra phát hiện ra bằng chứng bà ta bạo lực gia đình với nhóc ấy suốt nhiều năm. Gần đây còn có hành vi bôi nhọ và mua bán tin tức với cánh báo giới trái phép. Đang bị bắt tạm giam chờ thẩm vấn." LSH

"Mấy bài báo tao thuê người gỡ là bà ta tung tin à?" LMH

"Ừ, trước mắt thì mấy bài đăng đó đang bị bên an ninh mạng truy vết vì liên quan đến một vụ tấn công ngân hàng. May có vụ này dẫn mối, tổ công tác bên kia mừng suýt khóc muốn chạy tới cảm ơn nhóc Minseok mà tao từ chối rồi." LSH

"Được rồi. Cảm ơn nhé, trụ sở cần gì cứ báo tao hỗ trợ." LMH

"Tao với mày làm bạn mười mấy năm, chút chuyện cỏn con này tính toán với nhau làm gì? Nhân tiện, máy cà phê phòng tao hỏng rồi không biết quán mày thừa cái nào không?" LSH

"Thừa hẳn 2 cái, mai tao kêu Hyeonjoon đem qua. Điều tra tận gốc giúp tao đấy nhé." LMH

"Việc nên làm mà."  LSH

-*-

Dù biết hộ sĩ đã giúp Ryu Minseok vệ sinh cá nhân rồi nhưng Lee Minhyung vẫn muốn lau người giúp em một lần nữa.

Hắn dùng khăn ấm cẩn thận lau mặt mũi, chân tay cho em.

Đến khi hơi kì vào vết tattoo hình trái tim trên mu bàn tay và khiến nó mờ đi... Lee Minhyung ngớ người. Hắn còn tưởng bản thân kì mạnh quá bay cả mực xăm nhưng một lát sau khi IQ mách bảo hắn đây là miếng xăm tạm thời hắn mới ồ lên.

Đúng là boy phố nửa mùa mà.

Cái đồ nhãi con đáng ghét này sao mà đáng yêu thế?

À không, giờ không phải lúc bị vẻ mềm mại trong ngoài bất nhất của nhóc con này bỏ bùa. Hắn phải cứng rắn lên! Phải quát cho em nhỏ một trận! Phải khiến em ta nhớ mãi chuyện hôm nay!

Mà sao hôn mê lâu thế nhỉ?

Có bị tụ máu ở đầu không ta? Phải gọi bác sĩ tới kiểm tra mới được. Bác sĩ kiểm tra xong xuôi không có vấn đề gì rồi rời đi. Hắn lại ngồi nhìn em chăm chú, suy nghĩ bay tán loạn.

Em gầy đi nhiều quá. Lúc nào tỉnh hắn phải lên plan ngày ăn 10 bữa cho em. Không, hay là gọi y tá truyền luôn cho mấy chai dinh dưỡng nữa nhỉ?

Sao chân tay lại lạnh toát cả ra thế này. Không được, không được, phải tăng nhiệt độ phòng lên thôi.

Cuối cùng, chẳng biết Lee Minhyung đã quyết tâm cứng rắn được bao nhiêu. Chỉ biết lúc Choi Wooje và Moon Hyeonjoon đến thăm bệnh thì anh chủ quán cà phê nọ đã chạy tới chạy lui chỉnh này chỉnh kia 80 lần đến chóng cả mặt.

Choi Wooje thở dài. Nó chào hỏi rồi đặt rổ hoa quả lên bàn khách. Tiện thể nhét vào tay anh chủ nhà mình một chiếc lọ chứa đầy hạc giấy thủ công trước khi rời đi. Lee Minhyung nhân lúc rảnh rỗi ngắm nghía chiếc lọ mà hai nhóc kia bảo là quà Minseok định tặng hắn. Những con hạc xinh xắn đủ loại màu sắc chồng chất hơn phân nửa chiếc lọ thuỷ tinh đựng kẹo.

Minhyung nhận ra đây là lọ kẹo trái cây hắn mua cho Ryu Minseok, hoá ra em vẫn giữ lại hũ thuỷ tinh sau khi ăn sạch kẹo à? Còn có thú vui gấp hạc nữa chứ, đáng yêu chết mất.

Ơ nhưng mà mấy con hạc này hình như có chữ viết.... hm, quà tặng hắn nên hắn khui quà cũng không sao đâu nhỉ...

Lee Minhyung cẩn thận mở nắp lọ, vừa luyến tiếc vừa tò mò gỡ ra mấy con hạc giấy để xem chữ viết bên trong.

'Chúc Lee Minhyung hyung làm ăn phát tài phát lộc!'

'Chúc quán cà phê mèo T1 sẽ ngày một tốt hơn!'

'Chúc các bé cún mèo mau chóng tìm được chủ nhân yêu thương các em suốt đời!'

'Mong ngày nào anh chủ đến quán cũng sẽ là ngày nắng ấm~'

'Công thức làm bánh cho người không biết dùng lò nướng (Lee Minhyung hyung làm ơn hãy buông tha chiếc lò ở nhà):....'

'Top phim kinh dị cho người mới bắt đầu (dựa theo gợi ý của Choi-không-đáng-tin-lắm-Wooje): Annabelle, The Conjuring ....'

'Cách pha cà phê không xót ruột (chôm công thức của họ Moon - Họ Lee đừng có uống nhiều cà phê như vậy nữa!):....'

'Note những quán ăn ngon (vì anh chủ thích ăn ngoài nhưng hay quên):....'

'Cách lăn quần áo hiệu quả không còn dính lông mèo:....'

'Đừng thức khuya nữa nhé!'

'Cảm ơn hyung đã cho cún chỗ trú ngày mưa.'

'Gặp được anh là điều hạnh phúc và may mắn nhất trong đời em.'

'Hyung, ngày mai lại cùng nhau đến quán cà phê nhé!'

.

.
.

Lee Minhyung chăm chú đọc rất kỹ mỗi một tờ giấy. Lạ quá, em nhỏ có dùng mật để viết không mà sao từng câu từng chữ đều như có giọt mật nhỏ vào trái tim hắn thế này. Đến khi đọc hết tờ giấy cuối cùng, trái tim Lee Minhyung đã biến thành hũ mật hảo hạng của gấu Pooh, ngọt ngào, ê ẩm và rung động.

Chết thật, em ta là mật ngọt chết người đấy!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC