v

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần này thì em cũng chịu nói chuyện với tôi. Không đúng , là em muốn nhờ sự giúp đỡ từ tôi.

Em nhìn tôi bằng đôi mắt hơi đỏ. Nước mắt chỉ trực trào ra nhưng em bắt chúng phải nuốt ngược vào. Em đang quá sức.

Tôi bỗng thấy hơi đau lòng. Khi em ôm lấy tôi , một tia đau đớn bí ẩn đã lẻn vào trong tim , một dự cảm chẳng lành chăng? Có lẽ.

Em bị trật khớp , mắt cá chân xưng to , chỉ cần cử động một chút thôi thì em đã đau đến chảy mồ hôi lạnh.

Em xảy ra tai nạn ở một con đường vắng vẻ. Và khi không có ai để giúp đỡ em , tôi đã xuất hiện một cách thần kỳ. Em nhìn tôi đầy mong đợi. Trong một khoảnh khắc , tôi đã muốn cướp lấy ánh mắt ấy mãi mãi. Nhưng chỉ là trong khoảnh khắc.

Tôi đưa em đến bệnh viện. Em cảm kích tôi nhưng tôi chỉ im lặng , tôi không muốn em nhìn thấy dù chỉ là một chút thoả mãn đang kìm nén trong tôi khi em nhìn tôi , cười.

Như lần đầu tiên gặp nhau. Ở bến xe , em đã cười với tôi. Và tôi cũng không thể thoát khỏi sự tấn công từ nụ cười đó. Tôi mê mẩn.

- Tên chị là gì?

- Em muốn gọi là gì?

Em mỉm cười , lần này là cười thật. Không như những nụ cười giả tạo em xây nên , tôi thấy một cái lúm đồng tiền bên má em. Rất đẹp.

- Em gọi chị là Linh nhé. Em thấy tên Linh rất đẹp. Lúc nhỏ em đã từng mong muốn được gọi là Yến Linh.

Tôi đồng ý. Và từ đó tôi có thêm một cái tên nữa. Linh.

Chỉ có một mình em gọi như vậy , tôi vui.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net