viii

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi buồn em thường hay hát. Em thích nghe tình ca và thích tôi đàn cho em hát. Môi em ngân nga lời của những bản tình ca buồn.

Khi đó , đôi mắt em sáng lên như mặt hồ lấp lánh dưới ánh trăng bạc , có cả một tỉ thứ huyền bí chôn ở nơi đáy mắt em. Và khi em dùng đôi mắt sáng rực ấy nhìn tôi , tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ có thể từ chối bất kỳ một yêu cầu nào của em , kể cả cái chết.

Và điều đó đang dần trở thành sự thật. Tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ có thể quên được em cho tới chết. Cho tới khi hơi thở của sự sống trong tôi chấm dứt , cơ thể này thối rữa và khô quắp lại , tôi sẽ mang theo hình bóng của em , mùi hương , mắt , môi , cơ thể và tất cả mọi thứ về em trong ý thức của mình cùng xuống mồ.

Điều đó khiến tôi bất lực và hạnh phúc một cách tuyệt vọng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net