QUYỂN I: ĐỨC MẸ MARIA ĐANG DÕI THEO; Chương 6: Điệu Waltz ngày chủ nhật; Mục 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những tấm ván gỗ và giấy vụn đều được gom lại, tại khu đất trống sau khi khách đã ra về, học sinh đã dựng một ngọn lửa ký ức cháy tí tách vươn lên tận thiên đường

"Cẩn thận bị bỏng đấy" Giáo viên nhắc nhở học sinh, nhưng buổi tối hôm nay không có gió, nên họ cũng thoải mái hơn. Nhiều học sinh còn mang theo pháo hoa từ kỳ nghỉ hè đến để bắn nữa

[...]

Yumi ném quyển kịch bản vào trong lửa, cùng với những ký ức của hai tuần qua kèm theo đó, vào trong đống lửa. Giờ thì chẳng còn gì nữa, em nghĩ, và những điều đó sẽ cháy hằn trong tim em

Các học sinh bắt đầu tụ tập lại và chơi nhạc cụ, sau đó nắm tay nhau đứng thành một vòng tròn quanh đống lửa, nhảy điệu nhảy dân gian [...] Yumi không tham gia, mà thay vào đó trèo lên phía trên bờ kè phía rìa sân một mình, nơi vị trí nhìn được bao quát sân. Em ngắm các nữ sinh nhảy múa, cảm thấy tim mình như bị xuyên qua.

Hôm nay, mọi thứ đã kết thúc.

Hai tuần đẹp như mơ bắt đầu bằng nút thắt trên cổ áo thủy thủ bị lệch.

Vở kịch Cinderella đã kết thúc, Yumi không còn lý do gì để đến Biệt thự Hoa hồng nữa. Sau khi giặt sạch và trả lại chiếc áo lót mà em đã mượn, giữa em và Sachiko cũng sẽ không còn liên hệ gì nữa. Vụ cá cược cũng đã kết thúc, Sachiko cũng không cần phải dây dưa thêm với Yumi làm gì

Những cô gái may mắn hay được gọi là Cinderella, và Yumi cảm thấy mình giống như vậy. Em chỉ là một cô bé bình thường không có tài năng gì, nhưng lại có cơ hội được làm bạn với những nữ sinh được ngưỡng mộ nhất trường và ra về với nhiều kỷ niệm đẹp. Kể cả khi từ mai cuộc sống của Yumi sẽ trở lại bình thường, em vẫn có cảm giác sẽ không còn giống như trước kia nữa. Tuy khó giải thích, nhưng em nghĩ rằng mình đã thay đổi theo hướng tích cực, vì vậy mặc dù có chút cô đơn, em biết mọi chuyện rồi sẽ ổn

"Tìm thấy em rồi."

Yumi quay lại khi cảm thấy có ai đó vỗ vai mình. Em nhận ra đó là Sachiko, người mà em muốn gặp nhất đã xuất hiện một cách thần kỳ

"Em rảnh chứ?"

"Ah, vâng ạ."

Yumi đứng dậy, thấy bắp chân mình đau nhói vì đã ngồi bó gối như thế quá lâu. Cả hai bước đi tìm một nơi yên tĩnh hơn để trò chuyện

"Lúc kịch hạ màn xong thì loạn quá, tôi chưa kịp tìm em nói chuyện"

Sachiko cầm hai hộp giấy đựng nước ép táo mua từ máy bán hàng tự động. Nàng cắm ống hút vào một hộp và đưa cho Yumi

"Chúc mừng vở kịch thành công" Sachiko và Yumi cụng hộp của mình vào nhau trước mặt Đức mẹ Maria, sau đó uống nước ép từ ống hút.

"Tôi đã rất vui." Sachiko thở ra một hơi sau khi uống, nhưng không phải là thở dài ảm đạm như trước mà là khoan khoái, sau đó nàng bật cười

"Sao vậy ạ?"

"Em có để ý không? Lúc khiêu vũ, tôi giẫm lên chân Suguru ba lần"

"Ah..."

"Anh ta tự cao lắm nên không thừa nhận đâu, nhưng thực ra là đau lắm đấy. Tôi đi giày cao gót mà"

Yumi mường tượng ra cảnh tượng ngớ ngẩn ấy, và em cũng bật cười. [...]

"Cảm ơn em." Mặt Sachiko nghiêm túc trở lại "Nhờ em mà tôi mới có thể cười thoải mái thế này."

Yumi ngạc nhiên nhìn biểu cảm của Sachiko khi nghe thấy câu nói khó tin đó thốt ra từ đôi môi xinh đẹp của nàng

"Em không làm gì cả mà ạ."

"Có đấy, em không nhận ra thôi. Nên là-" Nàng đặt hộp nước ép xuống đất để nó không bị đổ, sau đó thò tay vào túi "Tôi có thể đeo cái này cho em chứ?"

Đó là chuỗi dây thánh giá của Sachiko, thứ mà Yumi đã nhìn thấy vài lần

"Nhưng hôm qua chị nói-." Yumi nói, và Sachiko ngắt lời em [...]

"Nếu em nhận lời chỉ để thay tôi diễn Cinderella, tôi sẽ không vui"

"Hơ, vậy..."

"Tôi không muốn giữa chúng ta có bất kỳ sự thương hại hay vụ cá cược nào nữa. Đây là một nghi lễ rất linh thiêng mà"

Yumi cứ nghĩ không biết mình có xứng đáng với chuỗi dây đang lơ lửng trước mặt hay không. Nhưng Sachiko đã chọn em rồi, và nếu nói mình không xứng đáng chẳng phải là không tin tưởng vào sự lựa chọn của nàng hay sao? [...]

Tới luôn đi, Yumi tự ra lệnh cho chính mình

"Em đồng ý."

"Cảm ơn em."

Sachiko nhẹ nhàng choàng chuỗi dây quanh cổ Yumi. Pháo hoa bay lên trên trời như thể chúc phúc cho hai người. Và sau đó, bài hát dưới kia cũng thay đổi.

"Ah."

Cả hai người cùng kêu lên khi đàn accordion, pianica và harmonica chơi một giai điệu quen thuộc

"Trái tim Đức mẹ Maria."

[...]

"Nhịp ba bốn, à không... hình như là nhịp sáu tám"

Một, hai, ba, bốn, năm, sáu. Một, hai, ba, bốn, năm, sáu.

Vậy nghĩa là...

"Có thể nhảy điệu Waltz với bài này!"

"Vâng, đúng rồi!"

Nàng nắm lấy tay em.

Hòa cùng với dàn đồng ca, các học sinh cùng hát theo và nhảy điệu waltz trên nền những giọng ca thiên thần nhẹ nhàng.

Không khí lành lạnh dễ chịu mơn man trên da thịt.

Yumi cảm thấy như em có thể khiêu vũ mãi mãi dưới ánh trăng.

Đêm mà Yumi trở thành petite sœur của Rosa Chinensis en bouton.

Chỉ có Mặt trăng và Đức mẹ Maria chứng kiến nàng và em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net