Ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau chuyến đi công tác 2 ngày đầy mệt mỏi, thì MingHao cũng có một giấc ngủ ngon... Nhưng khoan đã, có vẻ em lại quên một điều gì đấy thì phải? Rằng gã người yêu của em chưa NGỦ!!?? Mất cảnh giác với MinGyu là một sai lầm mà cả đời này Xu MingHao em vẫn sẽ hận mãi không thôi.

Về phía Kim MinGyu - gã rón rén từng bước vào phòng, trên tay còn cầm theo một chiếc chảo và một chiếc vá, từng bước tiến đến bên giường của em. MingHao vì ngủ say nên chẳng hề hay biết gì về mối đe dọa đang đến gần mình. chuyện gì đến cũng phải đến, MinGyu đem cái chảo đang cầm trên tay ghé sát lại chỗ em rồi gã lấy chiếc vá gõ thật mạnh vào chiếc chảo. Âm thanh lớn khiến em giật nảy mình rồi té xuống đất, hoảng về mặt tâm lý mà còn đau về mặt thể xác, hai thứ đó hòa hợp lại khiến nước mắt em không tự chủ mà rơi.

Gã ban đầu cứ ngỡ em sẽ đứng dậy rồi đánh chửi mình, nhưng mất một lúc lâu sau MinGyu vẫn chẳng hề thấy MingHao có chút gì gọi là phản ứng, nên gã vô tư chỉ nghĩ em lại giận dỗi rồi ngồi ì ra đấy để gã đến vỗ về, nhận lỗi. Nghĩ thế gã bèn cúi xuống đỡ em dậy. khẽ sát người em, gã mới nghe được tiếng thút thít. MinGyu bật chế độ hoảng loạn, luống cuống mà xoay người em lại phía mình, trước mắt gã thấy - một MingHao đang mím môi, cố ngăn không cho hai hàng nước mắt chảy, bởi thế mà gương mặt xinh đẹp của em cũng ứng đỏ cả lên.

MinGyu khi nhìn thấy MingHao như vậy mà trong lòng cảm thấy tội lỗi không thôi. Gã ôm em vào lòng rồi xoa xoa tấm lưng nhỏ, miệng thì liên tục nói xin lỗi.

nhưng em lại chán ghét mà cố đẩy người kia ra. Khi bị đẩy như thế gã vẫn ôm chặt lấy em, ngoài ra còn thơm lên mái tóc nâu ấy để trấn an.

- Anh xin lỗi bé..~~

- .......

- Anh biết lỗi rồii...~~

- .....

- Bé ơi, nín đi màa~~

-  Hic hic...... Cút đi!

- Anh biết anh sai rồii....Bé nín đii màa~~

- .....Hic.... Cút?!

Miệng thì bảo người kia cút khỏi mắt mình nhưng hành động của em lại trái ngược, em ôm chặt MinGyu rồi úp mặt vào ngực gã. mặc dù giận cái tên này thật nhưng em vẫn cứ ôm, chắc cũng bởi em nhớ hương thơm trên người gã chăng??

MinGyu thấy em người yêu ôm mình chặt như thế, gã cũng thầm cười vì bé nhà mình quá đỗi đáng yêu. Gã cứ thế bế em lên giường nằm, MingHao vẫn ôm chặt gã không buông, em cuộn mình trong lòng người kia mà lẩm bẩm chửi rủa. MinGyu cố nén cơn buồn cười lại vì khi nghe em người yêu rủa gã lại liên tưởng đến việc em đang đọc bùa gì đó trong miệng.

- Bộ bé định yểm bùa anh à? Sao cứ lẩm bẩm quài thế kia???

- Hic.... Anh câm đi...!!~

Em thút thít vài tiếng đáp lại nhưng mặt thì vẫn cứ úp vào ngực gã, MinGyu không chịu nổi sự đáng yêu đó mà đè em ra hôn tới tấp. Dù cho em có phản kháng thế nào cũng vô ích... với cái tên to con đó thôi.

- .... Cái tên điên nhà anh.. Hic... Biến ra chỗ khác cho em..~~

- Thế em đừng có mà đáng yêu nữa đi!!

Nghe lời vừa mới thốt ra của gã, mặt MingHao bỗng chốc ửng đỏ lên. Ngại ngùng mà đạp gã rớt xuống giường, MinGyu té một cú đau điếng chẳng khác gì em khi nãy, nhìn gã cau mày đau đớn mà em cũng phải bật cười thành tiếng. Đau lắm nhưng MinGyu lại cười tươi vì cuối cùng bé yêu cũng chịu nín khóc.

- Anh té rồi nè... Bé bắt đền đi~~

MinGyu tỏ ra vẻ hờn dỗi, còn MingHao nhìn gã đang ngồi dưới sàn mà cười ha hả vì vẻ mặt của gã MinGyu đó bây giờ nhìn rất hài..... Hài Cốt=))

- Anh tự đi mà đền nhé! Em đây chả quan tâm.

- Ơ kìaa!! Phải làm gì đi chớ bé?!

- Làm gì là làm gì?????


- Làm vợ anh nha?!!

- Thôi Chê!!!

- Tui đi ngủ còn lành mạnh hơn việc lấy ông làm chồng nữa đó.


- Ơ... Ơ kìa!


MingHao nói xong, đứng dậy nắm đầu MinGyu lôi ra bên ngoài rồi đóng cửa chốt khóa, động tác của em rất dứt khoát chắc đây không phải là lần đầu nhỉ?

Sau khi đuổi cổ được tên người yêu "phiền toái" kia thì em cũng có một giấc ngủ trọn vẹn, MingHao đã ngủ từ 9 giờ sáng hôm nay đến 12 giờ trưa hôm sau, nướng đến độ mà cả nhà sợ em trong đó cháy khét nên phải phá cửa xông vào.

Seokmin : - MingHao ơi, tỉnh đi ông ơii. Đừng làm cho tui sợ nhoa~


Jeonghan : - Hạo Hạo ơii~~ dậy đi emm..

Seungkwan : - Dậy đi anh ơii!!

Dino : - Dậy đi ông ơi, cây nó quan hợp xong hết rồi kìa!


Cả nhà cứ vậy mà bu đen bu đỏ ở cạnh giường em, cảnh tượng ấy chả khác gì chàng bạch tuyết và 11 chú lùn đứng xung quanh. MinGyu đi từng ngoài vào cũng giật cả mình,

- Mọi người làm gì mà đứng quay quanh giường bồ em thế kia??


Với vẻ mặt khó hiểu nhìn mọi người xung quanh MinGyu quên cả em người yêu đang say giấc trên giường, cũng tại âm lượng của giọng gã quá lớn nên đã làm mất đi giấc ngủ ngon của em. MingHao choàng tỉnh dậy với vẻ mặt rất chi là cau có, em nheo đôi mày lại rồi nói.

- Bộ bạn mắc hỏi lắm hả????



MinGyu nghe câu hỏi ấy mà cứng họng, mấy anh em còn lại thì cười như được mùa. Còn gã thì lộ ra vẻ mặt hờn dỗi cuộc đời nhìn về phía MingHao, em cũng không thèm để ý đến gã mà rời khỏi giường để đi vệ sinh cá nhân. MingHao vừa nhảy nhót vừa đánh răng chắc rằng em đã ngủ được một giấc rất ngon nên tinh thần vì thế mà tươi tắn lên hẳn. xong việc em bước ra ngoài - đối diện cửa phòng tắm là giường ngủ, và điều đầu tiên ánh mắt em đã va phải là bóng lưng to lớn của tên "Cún Con" kia, gã đang ngồi suy tư ngay mép giường. Hình như còn dỗi mình, em tự nhủ nhưng MingHao không để tâm mấy mà đi kiếm đồ để mặc. Vì lúc nãy em có tắm nên trên người chỉ có mỗi chiếc khăn quấn quanh eo mà thôi.

Nghe được động tĩnh ở gần MinGyu quay lại nhìn theo hướng phát ra tiếng động. Thứ đập vào mắt gã ngay lúc này là tấm thân trần trụi của MingHao. Vì đã lâu ngày gã chưa được ngắm nhìn thân thể ngọc ngà ấy nên đâm ra có phần hơi ngây  người cứ nhìn chằm chằm vào em. MingHao cảm giác có ánh mắt nào đó đang dõi theo từng cử chỉ, động tác của mình nên hơi e ngại mà quay sang nhìn. Mắt chạm mắt, MingHao bỗng chốt đỏ mặt rồi la oai oái vào mặt gã.

- Cái anh này!!! Biến con mắt ra chỗ khác coi!!


- Ai cho nhìn mà nhìn lắm vậy hả?


- .....


MinGyu không nói không rằng mà từ từ tiến lại gần chỗ em, ép chặt MingHao vào góc tường rồi gã nhẹ nhàng cúi đầu xuống cổ em. hít lấy hương thơm đã lâu rồi không gặp xong lại hôn nhẹ lên chiếc cổ trắng nõn nà đó. Đôi bàn tay lớn mân mê vành tai nhỏ đã đo đỏ từ lúc nào. MinGyu ghé sát tai em mà thì thầm.

- Anh đã rất nhớ em đấy.... MingHao ah~

  








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC