7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà của Hangyul là một căn biệt thự hiện đại, có thể thấy công nghệ cao ở khắp mọi nơi. Chính vì vậy, ngay khi đến nhà Hangyul, điều đầu tiên anh muốn làm là thử hack toàn nhà này. Anh muốn xem trình độ của mình đến đâu. Cho đến khi Hangyul dừng xe trong hầm thì anh mới thoát ra khỏi suy nghĩ này. Cậu cùng anh xách đồ vào nhà chính và gặp mặt ba mẹ của Hangyul.

Ngay khi bước vào trong thì Seungyoun lập tức đứng hình. Anh mấp máy môi nói:

-Th....thầy.... Lee Dongwook, là thầy đúng không ạ?

Bố Hangyul nheo mắt nhìn Seungyoun rồi hoảng hốt kêu lên:

- Cho Seungyoun, trò là Omega mà Hangyul nói sao?

Ông nhanh chóng bước đến ôm Seungyoun vào lòng:

- Ôi, vậy mà thầy nghĩ đã không còn gặp em nữa rồi. Sự diệt vong năm đó của Moonlight khiến ta rất sốc. Ta đã nghĩ trò đã bỏ mạng rồi. À, vào nhà thôi, ngồi xuống rồi chúng ta nói chuyện.

Hangyul vừa đi vừa thì thầm vào tai Seungyoun:

- Anh quen ba em sao?

Seungyoun bình tĩnh trả lời, trên mặt còn mang nét vui vẻ hiếm thấy:

- Vào đi đã rồi anh sẽ giải thích cho em.

Khi mọi người đều ổn định cả, Seungyoun ngay lập tức hướng mẹ cậu, cúi đầu nói:

- Con chào cô. Con là Cho Seungyoun. Là người yêu của Hangyul.

Mẹ cậu ngay lập tức nói:

- Trên người cậu đầy mùi pheromone của Hangyul, vậy còn nói là người yêu sao?

Seungyoun hơi bất ngờ trước phản ứng của mẹ cậu nhưng cũng nhanh chóng đáp lời:

- Dạ, chính vì vậy mà hôm nay con cùng Hangyul về đây nói chuyện với cô chú về dụ định của bọn con ạ.

Lúc này, Hangyul mới lên tiếng:

- Mẹ đừng khắt khe thế, dù sao thì anh ấy cũng đã là Omega của con rồi mà mẹ.

Ba anh cũng nói đỡ cho cậu:

- Đúng rồi đấy bà nó à. Dù gì đó cũng là sự lựa chọn của Hangyul. Tôi tin nó không chọn sai đâu. Hơn nữa tôi cũng biết Seungyoun nó là người như thế nào. Tuyệt đối không phải là hạng người vào nhà ta để trục lợi đâu.

Seungyoun chợt hiểu vì sao mà mẹ Hangyul có ác cảm với mình. Mẹ anh có phần hơi lớn tiếng:

- Gì chứ. Tôi sắp xếp cho mấy Omega môn đăng hậu đối, không là con của ông trùm danh tiếng thì cũng là tiểu thư nhà tài phiệt, vậy mà nó không chịu chấp nhận. Nay dẫn về một Omega còn chẳng có chút gì xứng đáng với Hangyul cả. Dáng vẻ thế này, không phải muốn trục lợi thì muốn làm gì đây chứ.

Hangyul nắm chặt tay anh như muốn an ủi anh trước những lời công kích của mẹ mình. Cậu có chút khó chịu nhìn mẹ nói:

- Mẹ đừng nói vậy. Anh ấy hoàn toàn không phải như mẹ nghĩ đâu. Con phải khó khăn lắm mới dẫn được anh ấy về đây đó mẹ. Người đừng dọa anh ấy sợ bỏ chạy chứ. Nếu anh ấy là người như mẹ nói vậy tại sao anh ấy lại rời bỏ con những 6 năm trời một mình nuôi con ở ngoài. Nếu như không có một sự cố gần đây thì có lẽ con còn chẳng biết rằng mình còn có một đứa con.

Lần này cả mẹ và bố cậu đều sửng sốt nhìn hai người:

- Sao cơ, hai đứa còn có con?

Seungyoun thật sự bó tay với Hangyul. Anh đã không muốn lôi Dohyon làm lí do để hai người kết hôn vậy mà Hangyul chẳng hề suy nghĩ mà nói thẳng ra. Lúc này, Seungyoun chỉ biết thừa nhận:

- Dạ, đứa nhỏ tên Dohyon, năm nay được 5 tuổi ạ.

Mẹ anh im lặng không nói gì. Vài phút sau, mẹ anh thở dài:

- Tùy mấy người.

Rồi bà bỏ đi. Bố Hangyul nghiêm mặt nói:

- Đứa bé đã 5 tuổi tức là con đã đánh dấu Seungyoun từ 6 năm trước. Vậy mà giờ con mới đưa cậu ấy về nhà là sao?

Hangyul méo mặt không biết phải nói sao. Cậu cũng mới biết mình có gia đình nhỏ gần đây thôi mà. Seungyoun lên tiếng nói đỡ Hangyul:

- Là do con bỏ đi. Lỗi không phải do cậu ấy.

Bố Hangyul thở dài:

- Thôi được rồi, chuyện của hai đứa ta không muốn xen vào quá nhiều. Mẹ con thì cứ để thời gian giải quyết. Nhưng kết hôn nhanh đi. Trẻ con cần có một mái ấm đầy đủ để phát triển. Hai đứa có việc gì làm thì làm đi. Mẹ con đang như thế này, nếu ở lại thêm sẽ gây khó xử cho cả hai. Ta xin lỗi. Lần sau sẽ tiếp đón hai đứa chu đáo hơn.

Cậu và anh cúi đầu chào ba rồi đi về. Lên xe, Hangyul áy náy nhìn Seungyoun nói:

- Em xin lỗi về chuyện ngày hôm nay.
Seungyoun vừa thắt dây an toàn vừa trả lời:

- Em không việc gì phải xin lỗi. Đó không phải lỗi do em. Mẹ em cũng chỉ muốn tốt cho em mà thôi.

Hangyul im lặng một lúc rồi giật mình nói:

- À đúng rồi, tại sao anh lại quen ba của em?

Seungyoun từ tốn đáp:

- Năm xưa, khi anh mới bắt đầu bước vào nghề, ba em là người dạy anh. Anh là học trò giỏi nhất của ba em đó. Chính vì vậy anh mới có thể tạo ra được thứ thuốc đánh bại em được 6 năm về trước.

Cả hai lái xe trở về thành phố sau đó đi đăng kí kết hôn.

Do đã có con nên cả hai cũng chẳng tổ chức đám cưới xa hoa lộng lẫy làm gì, chỉ đơn giản làm một buổi tiệc nhỏ, mời những người thân quen đến tham dự. Thông báo cho toàn bộ thế giới ngầm rằng mình đã có gia đình.

Seungyoun nghỉ việc trở về thành phố với Hangyul. Dohyon được chuyển vào học trường tư thục dành cho con của những nhân vật máu mặt.

------------------------------------

Sau khi kết hôn, cuộc sống hai người có sự thay đổi đáng kể. Tuy đôi khi vẫn còn ngượng ngùng, nhưng hầu như mọi chuyện diễn ra khá thoải mái. Cả Seungyoun và Hangyul đều có nhiều điểm chung trong tính cách và sở thích, hơn nữa có thể nói Seungyoun là một tiền bối có thể giúp Hangyul rất nhiều, chia sẻ cho cậu những bài học quý giá.

Những ngày mà Seungyoun đến kì phát tình, Hangyul sẽ hoàn toàn ở nhà chăm sóc Seungyoun. Dohyon thi được gửi qua nhà ông bà. Mẹ của Hangyul cũng dần chấp nhận Seungyoun.

Mọi thứ đều tiến triển tốt lên chỉ riêng chuyện tình cảm của hai người vẫn giậm chân tại chỗ. Seungyoun biết bản thân anh có tình cảm với Hangyul nhưng anh không có cách nào thừa nhận nó cả. Bản thân Hangyul cũng vậy, cậu không dám nói ra chỉ biết lẳng lặng quan tâm anh mà thôi.

Một ngày bố mẹ Hangyul qua thăm hai người nhìn thấy tình cảnh vừa ăn ý vừa có chút khoảng cách thì thở dài. Sau bữa tối, lợi dụng lúc Hangyul đi lấy đồ, mẹ cầu quay qua Seungyoun nói:

- Seungyoun à, chuyện của hai đứa, mẹ không muốn tham gia, nhưng mà từ lúc kết hôn đến giờ đã mấy tháng rồi mà hai đứa không có chút tiến triển nào cả. Mẹ biết con rất khác với các Omega khác, hơn nữa cuộc sống cũng khiến con phải mạnh mẽ hơn các Omega khác nhưng bây giờ khác rồi, con có Hangyul, có cả ba mẹ cơ mà, con không cần thiết phải như vậy. Mẹ biết rằng con khó nói ra vì trước giờ con chưa bao giờ làm gì như vậy. Nhưng nói ra sẽ giúp con nhẹ lòng hơn đấy. Nghĩ kĩ đi nhé. Quyết định thuộc về bọn con, chúng ta không quyết định.

----------------------------------------------

Cuộc sống của hai người bắt đầu bị đảo lộn khi Jinhee - bạn trúc mã của Hangyul quay trở về. Từ hôm đó, Hangyul bắt đầu có những ngày không ăn tối ở nhà, Seungyoun biết cậu đi với ai nhưng anh không muốn quản. Anh hoàn toàn nhìn ra Jinhee muốn gì nhưng anh không muốn vạch trần. Muốn đấu với anh, cô ta hoàn toàn không phải đối thủ.

Một buổi tối, khi đi ngủ, Seungyoun vòng tay qua ôm Hangyul, cậu có chút bất ngờ khi thấy anh chủ động như vậy, cậu vui vẻ ôm lại anh thì thầm:

- Hôm nay có chuyện gì sao Younie?

Anh nhăn mày ngẩng đầu nhìn Hangyul:

- Gì chứ, kính ngữ của em đâu rồi?

Hangyul hôn lên trán anh nhẹ nhàng nói:

- Thôi mà, gọi như vậy cảm giác rất là đáng yêu, Younie của em.

Seungyoun nhắm mắt làm ngơ bỏ qua cho Hangyul.

Anh ngập ngừng rồi nói:

- Hangyul à, thật ra anh đã nghĩ rất nhiều, anh nghĩ bản thân thật sự có tình cảm với em rồi. Vậy nên Hangyul không được bỏ rơi anh đâu đó.

Cậu thấy Omega của mình làm nũng với mình thì rất vui, lần nữa quay qua hôn lên trán anh, lấy tay bẹo má anh:

- Younie của em đáng yêu quá. Em sẽ không bỏ Younie đâu. (Syoun đáng yêu thật mà)

Trong suy nghĩ của cậu, đó chỉ là một hành động đơn thuần của một Omega khi cảm thấy thiếu an toàn. Cậu tự nhủ sau này sẽ từ chối bớt những lời mời của Jinhee để về nhà với Seungyoun. Nhưng cậu hoàn toàn không biết rằng, đó là một lời cảnh cáo mà Seungyoun dành cho cậu.

---------------------------------------

Một tuần sau, đang ăn tối, Hangyul nhận được điện thoại. Là Jinhee. Cậu nhìn sắc mặt Seungyoun , anh ra hiệu cho cậu nghe máy. Hangyul gạt nghe:

- Alo.

Đầu dây bên kia thấy Hangyul bắt máy thì nhanh chóng nói "ê, Hangyul, tối nay đi siêu thị với mình được không? Nhà mình hết đồ dự trữ rồi, mà mình dự định mua nhiều đồ lắm. Cậu có thể đi với mình chứ. Hơn nữa trời tối thế này, mình lại là một Omega, đi buổi tối có chút không an toàn."

Hangyul nghĩ một lúc rồi trả lời:

- Được, tầm 8h mình qua.

Sau đó, bữa ăn chìm vào yên lặng. Lúc này, trong lòng Seungyoun nổi bão muốn một dao chém chết Hangyul rồi. Nhưng anh kiềm chế bản thân lại, dù vậy anh chắc chắn tối nay sẽ ba mặt một lời làm rõ mọi việc với Hangyul.

----------------------------

Đúng 8h, Hangyul thay đồ rồi lái xe đi qua chỗ Jinhee. Seungyoun sau khi rửa bát xong, thì chán nản, bèn lôi xe của bản thân chở Dohyon đi chơi. Cậu nhóc có vẻ rất thích thú.

Seungyoun chở Dohyon đến trung tâm thương mại lớn của thành phố, đặt bé con trong giỏ xe, bắt đầu đi chọn đồ. Sau khi mua đồ, Seungyoun với Dohyon ra xe để về nhà, lúc xếp đồ, đột nhiên Dohyon kéo ống quần anh, tưởng con trai muốn gì cúi xuống hỏi thăm, ai ngờ Dohyon chỉ tay về hướng trước mắt, giọng nói non nớt vang lên:

- Baba, kia có phải là bố không? Bố đi với cô nào vậy ạ?

Từ góc của anh có thể thấy rõ trước mặt là Hangyul với cả Jinhee. Lòng anh còn bốc hỏa hơn nữa, vội vã lấy tay che mắt của Dohyon, bế con lên xe thu dọn đồ, đóng cốp lại rồi phóng xe về nhà với tốc độ không tưởng.

----------------------------------------

Jinhee và Hangyul sau khi chọn đồ, cùng nhau đi dạo ra bãi để xe. Lúc này, cô chợt hỏi:

- Cuộc sống hôn nhân của cậu thế nào rồi?

Hangyul hai tay xách hai túi đồ to, cười nhẹ trả lời:

- Vẫn vậy, anh ấy vẫn như thế, chẳng thể hiện chút tình cảm nào với tớ cả. Gần đây còn lạnh nhạt, mặt nặng mày nhẹ với tớ.

Bỗng nhiên, Hangyul cảm giác có gì đó chạm vào môi mình, cậu ngạc nhiên lùi lại. Hai tay cậu xách hai túi đồ, nên không thể làm gì được.

- Cậu làm trò gì vậy?

Hangyul sửng sốt nói. Jinhee thản nhiên, dùng ánh mắt ươn ướt nhìn Hangyul đáp:

- Hangyul à, mình biết là không nên, nhưng mình thật sự thích cậu lâu lắm rồi. Cuộc sống hôn nhân của cậu không hạnh phúc, cậu có thể ly hôn với anh ta và thử chấp nhận mình được không?

Cậu lại được phen ngạc nhiên nữa. Cậu lắc đầu nói:

- Không được Jinhee à. Mình chỉ coi cậu là bạn mà thôi. Hơn nữa, mình đã đánh dấu anh ấy rồi, mình phải có trách nhiệm với anh ấy. Xin lỗi cậu.

Jinhee vẫn giữ thái độ đó, nắm lấy cổ tay Hangyul, run rẩy đáp:

- Cậu có thể cho anh ta tiền để xóa dấu pheromone mà. Cậu thật sự không thể chấp nhận mình được sao? Mình rất là yêu cậu mà, đâu như anh ta lúc nào cũng ra dáng vẻ cao quý, xa cách, lạnh lùng, hở ra tí là lên tiếng chỉ trích cậu, cậu chạy theo anh ta như vậy không mệt sao? Có khi anh ấy chỉ đang lợi dụng cậu.

Hangyul giật tay ra khỏi tay của Jinhee, lạnh giọng nói:

- Mình không cho phép cậu nói xấu Seungyoun. Anh ấy hoàn toàn không như cậu nói. Mình ở bên cạnh anh ấy vì mình yêu anh ấy chứ không chỉ đơn giản là trách nhiệm của Alpha. Đi về thôi, để mình đưa cậu về.

--------------------------------------

Khi Hangyul về nhà, thấy Seungyoun ngồi trên sopha, cậu liền đi vào ôm lấy Seungyoun từ đằng sau. Anh gỡ tay Hangyul ra lạnh giọng nói:

- Ngồi xuống đi rồi chúng ta nói chuyện.

Cậu nhận ra có điều gì chẳng lành. Đã lâu lắm rồi, cậu chưa thấy Seungyoun lạnh lùng đến vậy. Hangyul ngồi đối diện với Seungyoun. Ngay khi cậu ngồi xuống, anh lập tức nói:

- Hangyul à, em có nhớ anh nói với em điều gì không? Anh đã nói rằng, em hãy suy nghĩ kĩ trước khi kết hôn với anh. Giây phút mà em nói với anh rằng em muốn kết hôn với anh, anh đã hoàn toàn đặt niềm tin vào em. Nhưng thật sự anh lại không thể tin được, em lại tặng anh một cú lừa ngoạn ngục như thế.

Hangyul dường như nhận ra Seungyoun đang nói đến chuyện gì. Chưa để cậu trả lời, anh tiếp tục:

- Anh cũng không yêu cầu em phải trung thủy với anh hoàn toàn. Anh đã nghĩ đến ngày nào đó em chán anh rồi sẽ bỏ anh đi. Anh hoàn toàn sẽ chấp nhận chuyện đấy. Nhưng đừng ngoại tình sau lưng anh. Cho dù có như vậy thì em cũng nên làm kín đáo một chút chứ. Giữa nơi công cộng em làm thế, người quen sẽ nghĩ gì về chúng ta.

Seungyoun ngả lưng ra sau, ngừng một lúc rồi nói:

- Hyonie nhìn thấy rồi. Nó chứng kiến em và Jinhee hôn nhau rồi.

Nói đến đây, hai hàng nước mắt của Seungyoun rơi xuống. Hangyul vội vã di chuyển sang bên cạnh Seungyoun, nhỏ giọng nói:

- Em xin lỗi, vì khiến anh cảm thấy bị phản bội, nhưng thật sự mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu. Em thừa nhận, lúc đó em có hôn cô ấy, nhưng hoàn toàn không phải em chủ động. Em không phòng bị gì cả, em bị tấn công bất ngờ. Sau đó, em cũng nói rõ ràng với cô ấy rồi, em thề từ đầu đến cuối em chỉ yêu anh thôi mà.

Hangyul nắm lấy tay Seungyoun làm nũng, ánh mắt cậu e dè đầy sợ hãi.

Seungyoun lấy tay còn lại gạt nước mắt nói:

- Lấy cái gì để anh tin em đây.

Hangyul bối rối không biết làm gì cả. Seungyoun rút tay ra nói:

- Lần này là lần duy nhất và cũng là lần cuối cùng anh thấy em thân thiết với một Omega khác. Còn có lần sau thì Hangyul ạ, anh sẽ cho em mùi vị của địa ngục là như thế nào. Anh hủy hoại được KW một lần, thì anh tin chắc sẽ có lần thứ hai và lần này thì anh sẽ cho em đi chầu diêm vương luôn Hangyul ạ.

Hangyul gật đầu liên tục:

- Em xin lỗi. Sẽ không có lần sau đâu anh. Em thề em hứa đó. Em chỉ yêu mình anh thôi mà.

Seungyoun bình tĩnh lại, hít sâu một hơi nói:

- Hangyul, anh cũng xin lỗi, nhưng anh không kiềm chế được bản thân nổi nóng. Anh cảm thấy khó chịu khi em đi với cô ta. Anh cho rằng anh có thể nhịn được nhưng không nó vượt quá tầm kiểm soát của anh. Hangyul, anh yêu em. Có lẽ, đối với anh, chuyện thể hiện tình cảm hơi khó khăn nhưng anh muốn em biết rằng, anh thật sự yêu em, vì vậy anh không muốn em tiếp xúc quá thân mật với một Omega nào cả. Anh cũng là Omega và anh cũng biết ghen.

Hangyul nghe được lời tỏ tình của Seungyoun thì cảm thấy trong lòng rạo rực.

Ngay khi cậu định cúi xuống hôn anh, thì ngay lập tức Seungyoun kéo cậu xuống sau ghế, bấm nút điều khiển kéo rèm lại, rồi lấy trong hộc tủ ra hai khẩu súng.

----------------------------

Seungyoun nói xong, quay qua nhìn Hangyul liền thấy chấm đỏ laze trên trán cậu, anh lập tức kéo Hangyul ra sau ghế, kéo rèm để che mắt kẻ thù, lấy cho hai người khẩu súng. Anh vội nói:

- Chúng ta cần rời khỏi đây.

Rồi anh nhanh chóng chạy lên tầng, đánh thức Dohyon dậy, Hangyul dọn đồ, rồi cả hai cùng đi xuống. Vài tên áo đen đã chạy vào tận nhà. Hangyul giương súng kết liễu chúng.

Dohyon run lên sợ hãi trong vòng tay của Seungyoun. Vừa xoa lưng trấn an con vừa cùng Hangyul đi qua mật thất xuống hầm để xe.

Chiếc xe đã được bật sẵn chờ cả hai. Ngay khi Hangyul vừa bước ra đã có vài tên áo đen cầm kiếm chém đến. Cậu né một dao dùng súng bắn thẳng vào não tên kia, sau đó bắt đầu lao ra đánh nhau. Có 7 tên tất cả. Tất nhiên với Hangyul không có gì quá khó khăn. Chỉ vài phút sau thì bọn chúng trở thành những cái xác với một vết đạn ở ngay mi tâm. Seungyoun lợi dụng lúc đó đưa Dohyon ra xe. Anh vòng ra cốp, lấy thanh katana, mặc lớp giáp nano lên người rồi đi ra ngoài đón đầu. Ngay khi mở cửa gara chào đón anh là một loạt đạn. Seungyoun dùng kiếm lao vào trận chiến, những đường kiếm của cậu nhanh chóng hạ gục bọn họ. Hangyul lúc này lái xe đến bên cạnh anh. Seungyoun leo lên ghế phụ lái, đặt thanh kiếm dưới chân. Hangyul lao thẳng ra đường lớn, ngay lập tức có vài ba con xe ô tô khác đuổi theo anh. Cuộc đua tốc độ diễn ra. Trên xe, ở hàng ghế sau, Dohyon theo như thói quen, đeo bịt mắt và đeo tai nghe để ngủ.

Hangyul nhăn mày hết né xe trên đường còn phải điều khiển tốc độ. Seungyoun nhanh chóng nói:

- Giữ vững tay lái.

Hangyul tăng ga:

- Anh định làm gì?

Seungyoun lấy khẩu súng ngắn lúc nãy, lên đạn, vừa thò người ra ngoài vừa nói:

- Cắt đuôi chúng nó.

Cả người Seungyoun thò hẳn ra ngoài. Một tay cậu bám lên cửa xe, tay còn lại hạ gục mấy con xe phía sau. Thấy cậu thò người ra, lập tức lũ kia cũng làm theo. Seungyoun cười khẩy nghĩ "một lũ ngu" cậu nhắm thẳng lốp xe để bắn, con xe nhanh chóng mất thăng bằng mà lộn vài vòng trên đất. Còn ba chiếc nữa. Cậu tiếp tục theo như dự định. Nhưng khi viên đạn của cậu bắn ra, ngay lập tức có một viên đạn khác chặn lại, hai viên đạn trái chiều va chạm vào nhau lập tức bắn ra hai hướng, vỡ tan tành. Seungyoun hơi bất ngờ, nhưng hào hứng đáp trả.

Tên kia có vẻ là một tay súng cừ khôi. Hangyul đang phóng nhanh lập tức phanh gấp, chiếc xe đằng sau tông thẳng vào xe Hangyul. Lúc này, cậu ngay lập tức tăng tốc. Việc tông xe khiến cho tên kia bị mất thăng bằng. Ngay lúc đó Seungyoun bắn vỡ sọ hắn rồi chui vào trong xe. Vẫn còn một chiếc nữa chưa cắt đuôi được. Chiếc xe đó dùng súng liên thanh khiến Seungyoun có chút khó chịu vì không làm gì được. Hangyul chợt nói:

- Seungyoun anh cầm lái được không?

Rồi hai người lập tức đổi lái cho nhau. Hangyul tiếp tục:

- Anh hãy tăng tốc thật nhanh rồi phanh gấp táp sang lề bên cạnh. Việc còn lại để em lo. Seungyoun gật đầu tỏ ý đã hiểu lập tức giậm chân ga phóng với tốc độ còn nhanh hơn cả lúc Hangyul cầm lái. Bọn kia bất ngờ liền tăng tốc theo. Đến một khúc cua, Hangyul nói:

- Ngay lúc này.

Seungyoun đạp nhanh, đảo tay lái, Hangyul thả hẳn cơ thể ra ngoài, chỉ có một ít phần chân từ đầu gối đổ xuống ở bên trong để giữ cho cơ thể không bị văng ra ngoài. Chiếc xe kia đang lao nhanh không giảm tốc kịp, Hangyul cầm kiềm chém ngang thân xe. Lưỡi kiếm của Seungyoun được cho là bảo vật của thế giới ngầm nay còn có thêm lực quán tính hỗ trợ. Lái xe bị chém đứt ngang người không thể xử lý nên chiếc xe va vào thanh chắn văng thẳng xuống dưới. Seungyoun tiếp tục lái xe đến KW. Anh vừa lái vừa hỏi:

- Hangyul, anh nghĩ chuyện không chỉ đơn giản là đánh vào chúng ta như thế này đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net