Tết vui vẻ mọi người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây sẽ là một phần ngoại truyện xin lỗi vì sự chậm trễ TvT

.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-

Kudo: Haha

Kai: *cảm giác phi vụ này mình sẽ ăn lone thật rồi :|*

Hà luuuuuuuuuuuu BBQ về đây quẩy đeeeeee.......gì vậy mấy ba má ?

Kudo: ko có gì UVU

Cậu ngồi bụm miệng cười hí hửng

Ủa ủa dume mới đi mua BBQ cái ta thành người tối cổ cmnr??

Kai: hời nhìn tin tức đi

Con au quay qua nhìn cái tv đang chiếu lên hình ảnh của một bảo tàng nơi kid sẽ qua kiếm ăn, nhưng thay vì bình thường sẽ nói về việc kudo đã được mời các thứ thì bây giờ trên tv mặt của makoto, một cậu trai với làn da ngâm rám nắng, thân hình đô con lực lưỡng và hơn hết đập troai vl ỤvU, anh ta chẳng nói gì khi camera quay tới mà chỉ liếc một cái, ánh mắt sát khi ấy cũng đủ làm cho kai lạnh hết cả sóng lưng, con au biết người này, người này rất giỏi karate và đm là chồng của thánh hát :)) (vâng đừng hỏi tui tui vã quá rồi ) và đm thanh niên kai ăn lone thật rồi :))))

Kudo xem lại tin tức, sau đó nhìn bản mặt tái nhợt của kai liền cười ha hả đến ôm cả bụng

Kudo: ha ha cuối cùng cũng có người trị được ngươi

Kai: shin em có còn là vk anh ko đấy!!??

Kudo: 🤣🤣🤣🤣🤣🤣🤣🤣🤣

Kai: hụ hụ cứu anhhhhh

Kudo: nay vụ này ko nhắc đến tôi nên thế đấy UvU

Kai: AU!!!!! Cứu !!!!!

Ăn thôi!!

Con au bày những món đồ nướng nãy mình mua về hí hửng

Kai: cái nhà này!!?

Con au miệng nhai nhòm nhoàng

Nếu thấy ko ổn thì huỷ đê cứ than lên khóc xuống

Kai: huỷ thì còn gì là danh tính của tuiiiiii

Kudo: vậy thì anh giữ danh tính hay giữ răng và xương cốt của mình <cầm xâu thịt cắn nhẹ>

Kai: anh muốn giữ cả hai TAT

Kudo: vậy chả ai độ nổi anh đâu XD, mà thịt ngon vl mua bao nhiêu ấy

Ờm tầm 500k

Kudo: ngươi lấy tiền ở đâu mua đấy??!!

Tất nhiên là ăn giật rồi mua chi tốn tiền :V

Kudo: đm ở nhà với thám tử mà ngươi có thể cướp giật vậy sao???

Ủa duma ck ngươi là trộm khét tiếng kìa ??!!

Kudo: ủa rồi trong nhà này có mình ta là người ko phạm tội à ???

Dell nha ngươi hồi lúc còn làm conan đã bao lần lấy ván trượt chạy quá mức độ quy định rồi còn nữa có lần còn xém gây tai nạn :)

Kudo: đó là quá khứ >:V ta có việc gấp liên quan đến mạng người hiểu ko

Ta cũng có việc gấp mà nếu ko mua nhanh ta sợ ta đói chết ~_~

Kudo: đm dell cãi với ngươi nữa

Trong khi hai người vừa rồn rã nói chuyện vừa nhăm nhăm thịt nướng thì anh ngồi một góc hồi tưởng về những điều tốt đẹp mình từng có và cảm ơn nhưng người đã đồng hành cùng với mình trong suốt chặng đường qua, sau đó mở đt dò tìm chỗ nào trồng răng đẹp tí, à mua bảo hiểm răng nữa! Mà bảo hiểm nhân thọ của mình còn hạn ko nhờ thôi đi làm luôn cái mới cho chắc ỤvU, xong xui thì anh lấy một tờ giấy trắng viết lên đó hai chữ to lớn "Di Chúc" :))

Vào cái buổi tối đó vẫn là những con người bu đông nghẹt ở viện bảo tàng, vẫn là những cảnh sát bao vây nghiêm ngặt, ánh đèn chói lóa chiếu khắp nơi nhưng hôm nay kid nhà ta đứng trên sân thượng đặt tay lên ngực tự tưởng nhớ đến mình sau đó lao thẳng xuống dưới

Một trào la hò hét điên dảo chói tai, kid biến mất trên không trung, trà trộn thành một viên cảnh sát âm thầm giả vờ dí theo cái hình nộm đang bay kia của mình, tiến vào bảo tàng nhanh chống anh lướt qua makoto với thái độ chuyên nghiệp của mình anh ko để nhịp tim lo lắng hồi hộp của mình được lộ ra, nhưng mà ơ????

Makoto nhanh chống nắm lấy tay anh giơ lên

Mako [mấy thím hiểu đấy :')] : ngươi sơ xuất này

Ngay cổ tay của anh lộ ra một miếng áo choàng nhỏ nhỏ nhỏ xíuuuuuuuuuuuuu

Mặt mày tái xanhhh, anh liền liều ăn nhiều, thả bom khói mù mịt rồi tiến thẳng vào nơi cất món đồ cổ nhưng dell!!!! mako nhanh hơn anh nhiều, nhanh chóng chạy vượt lên chặn đường rồi tung một đòn đấm thẳng, nhưng anh kịp lùi lại, nắm tay của mako cách anh đúng 1mm, áp lực từ cú vung hồi nãy mang theo cơn gió đập vào mặt anh, mồ hôi chảy dài trên mặt, mako ko ngừng liên tục vung những cú đấm trời giáng, kid thì sợ hãi né theo bản tính, được vài giây dằn co thì anh nhảy về sau tạo khoảng cách với mako sau đó liền nhanh tay lấy súng ra nhưng theo tốc độ lao tới này của mako và tốc độ móc súng bắn lá bài của anh thì đm dell ổn rồi, trong một khoảng khắc anh tưởng răng mình rớt mợ rồi, nhưng mako liền nhận thấy có gì dell ổn liền quay lại, một quá bóng với tốc độ ánh sáng lao tới, mako phản xạ rất nhanh né qua một bên, quả bóng găm xuống đất xoáy thành một lỗ, ngay khi mako vừa nhận ra, quay lại thì kid đã zọt mất, chiếc nhẫn vẫn còn nguyên vậy là anh đã bỏ của chạy lấy người, mako khá khó chịu anh nhìn chầm chầm vào quả bóng kia, một lực đá kinh khủng thật

Khi thấy đám đông dần giải tán, cậu biết chắc hẳn anh đã xong việc rồi, tính quay về nhà nằm thì từ khi nào anh đứng sau cậu ôm lấy cậu, cậu giật mình đến tim cũng xém rớt, tính chửi anh nhưng mà thấy anh vẫn còn run vl nên thôi cậu đưa tay vỗ nhẹ lên lên lưng

Kudo: được rồi được rồi anh vẫn còn sống đây ko phải sao? Ko trộm được cũng ko sao nhà mình vẫn dư tiền mà

Kid: yêu em chết TvT

Kudo: ờ rồi rồi dù lúc trước tôi ko nói sẽ giúp anh nhưng mà tôi cũng đâu nói sẽ ko giúp

Kid: lần trộm này kinh hoàng vl TvT

Kudo: vậy mà vẫn có người đi trộm cơ, được x rồi về nhà nào~

Kid: ukm ỤvU

Vẫn là ở một nơi nào đó có cảnh view đẹp vl

ĐM LẠI CẨU LƯƠNG RỒI!!!! Ko làm à??? làm để trả ơn đê chớ!!! hình như chưa có cái nào làm trên sân thượng màaaaa!!!??? Đã vậy thì!!! >:'U

Hai người đi ra cửa nhưng.....

Kid: cửa kẹt rồi !?

Kudo: gì cơ?? Nãy còn ngon lành mà!!??

Kid: em xem ko mở được

Cậu giật hết cỡ nhưng cửa ko bung là ko bung, kiên định dell cho hai người xuống

Kid: ko sao anh còn cánh......ôi dumia rách rồi !!!

Kudo: vậy.....ko lẽ ngủ trên sân thượng ?

Kid: lấy đt gọi đi

Kudo: em làm gì mang đt méo ?

Kid: để xem bộ đàm của anh.....mất mợ luôn rồi!?

Kudo:..........đồ vô dụng

Kid: hự Ụ^U

Kudo: giờ làm sao? Ko lẽ cứ như vậy?

Kid: anh ko........biết??

Anh vô tình móc trong túi quần của mình và tìm thấy một mẩu giấy

[ChỆcH nHaU tHì CửA mỞ :'3]

Kudo: đm front chữ!!!!

Kid: cái front chữ còn xấu hơn chữ con au :|

(:)) đm kid ta ghim! khịa nhau ko?)

Kudo: nó ghi cái gì ?

Kid: ờm nó bảo nếu em "cưỡi" anh thì cửa sẽ mở (thứ cơ hội :] )

Kudo: cưỡi?

Kid: ko là "cưỡi"

Kudo: depmedi ngủ sáng tính!

Kid: lỡ nó ko mở luôn thì sao?

Kudo: ít nhất sáng sẽ có người

Kid: nhưng sân thượng lạnh lắm đấy

Kudo: đưa áo choàng ngươi đây

Kid: anh ôm em là được mà

Kudo: tìm một góc nào đấy đợi đi

Hai người lựa một chỗ nào đó sạch sẽ sau đó anh ngồi xuống, hai tay giang ra nhìn cậu cười

Kudo: cấm sờ mó trên mọi hình thức!

Kid: :'))))) awkei cưng

Cậu ngồi vào lòng anh, đúng là ấm hơn hẳn, cậu đang tiếp tục hưởng thụ thì cảm giác ấm áp đó, thì tai cậu bị anh hà hơi nóng hổi của mình vào

Kudo: cái!!///

Kid: thấy hai tai em đỏ lên, anh nghĩ em bị lạnh

Kudo: Ưm......ko cần...

Kid: em ổn ko ?

Kudo: hửm?

Kid: chỉ là anh thấy em run nhẹ

Kudo:...........kai à em.....cần toilet.....

Kid: ........!!!!! Anh phải làm gì????

Kudo: anh che mắt lại đừng có nhìn mắc công trung tình lại chạy lên não

Kid: à ừm.....

Cậu đi qua một góc sân thượng ngại ngùng giải quyết nỗi buồn, còn anh thì xảy ra một màn đấu tranh tâm lý cực mạnh, sau tất cả lý trí của chúng ta vẫn dell thể nào quật được troái tim cute, nên một thoáng anh nhìn lén chút ( đm nghe như mấy thằng biến thái) mông cậu đã lâu ko chạm vào vẫn căng như vậy, hơn nữa nhìn đi bộ đồ vest này ôm sát lấy người cậu, đường cong cơ thể của kudo là thứ khiến anh đảo điên nhất, thiệt là nhịn ko nổi mà

Đang giải quyết nỗi buồn thì đột nhiên anh bước tới từ phía sau, ko nhắc trước chỉ nhanh chóng đâm ngón tay vào người cậu

Kudo: ahhh đợi đã!! Bao tay.....kai....ahhh đừng!

Ngón tay mạnh bạo kéo lên, làm cậu cũng phải nhón chân lên, phần trước dựa vào lan can, từng cơn gió lạnh len lõi vào khe hở của lỗ nhỏ khiến nó ko ngừng co giật

Kudo: kaito.......đừng mà......đợi về nhà được ko...ưm.....

Kid: nhưng nếu đợi đến khi về được nhà thì gậy thịt anh nổ thật đấy

Anh lấy tay cậu đặt lên nơi đang nhô cao của mình, cậu sợ hãi cố gắng giằng co đẩy anh ra nhưng nếu càng chống cự tay anh sẽ càng giơ cao hơn, hơn nữa vách thịt sẽ ko ngừng cọ sát với lớp vải bao tay thô thiễn kia, đau đớn cậu bất lực, quyết định ko chống cự nữa để anh muốn làm gì thì làm, thấy được câu đã bỏ cuộc anh liền dùng tay còn lại của mình nắm lấy gậy nhỏ vẫn còn ẩm ướt kia, bao tay cọ sát vào làm cậu vừa đau vừa sướng, ngón tay chơi đùa với lỗ nhỏ thì giờ tăng lên hai ngón rồi, anh tiếp tục lấy hai ngón đấy banh lỗ nhỏ ra, để rồi gió lạnh luồn vào lỗ nhỏ liền co rút đến đáng thương, thích thú anh cho thêm ngón cái vào banh lỗ nhỏ damdang thêm rộng, vách thịt đỏ ngần dần lộ ra nhìn thật là hấp dẫn, nghĩ là làm anh quỳ xuống đưa lưỡi mình vào thưởng thức mĩ vị bên trong, cơ thể cậu run rẩy, ko ngừng cảm nhận cái lưỡi ấm áp của anh len lỏi liếm lấy vách thịt mình, lỗ nhỏ dần co lại ôm sát lưỡi anh, anh liền dùng hai tay mình banh lỗ nhỏ ra, tiếp tục đưa lưỡi vào sâu hơn nữa, cậu mỗi khi chân có dấu hiệu chụm lại anh liền dùng miệng húp một cái, sau đó cắn vào mông cậu bắt cậu giữ vững hai chân để tiếp tục "ăn", được một lúc anh lấy cây gậy ảo thuật của mình ra nhét vào lỗ nhỏ, nhét vào đến khi ko thể nhét được, anh bắt đầu bấm một cái nút nhỏ, nút này dùng để đẩy các bông hoa ra khỏi gậy tạo sự bất ngờ, cậu giật lên hai chân quỳ xuống anh vẫn tiếp tục chơi với lỗ nhỏ, tiếp tục dùng ngón tay nhét vào tiếp tục khoáy động bên trong, thấy cậu đủ khổ sở anh mới rút cây gậy ra, những bông hoa được cố định với gậy được kéo theo, kéo ra còn lưu luyến để lại một sợi bạc mỏng, anh đưa những bông hoa lên ánh trăng, những bông hoa thấm đẫm dâm dịch óng ánh, cậu thở hỗ hễn mệt mỏi, thoáng chốc thả lỏng liền bị anh lấy gậy thịt nóng hỏi đâm vào người, liên hoàng đưa đẩy, anh nắm lấy cằm cậu, xoay lại rồi trao cho cậu một nụ hôn dịu dàng, nụ hôn dịu dàng đấy nhưng hành động của anh ko dịu dàng tí nào, gậy thịt nóng hỏi như sưởi ấm lại một phần vách thịt bị gió lạnh thổi qua mới nãy, anh nắm lấy eo cậu ấn xuống, vòng eo của cậu là thứ mà bao nhiêu đứa con gái đều mơ ước (trừ con au :V) vừa hào hứng vừa tự hào về cơ thể tuyệt mỹ của cậu, anh khung xuống tạo cho khoảng lưng trắng mịn của cậu những dấu hickey đỏ hõm, rồi còn cắn lên gáy cậu như muốn đánh dấu cậu trai này đã có chủ, sau đó ko ngừng gọi tên cậu, nói lên việc mình yêu cậu nhiều thế nào, cậu tuyệt hảo ra sao, cậu ở dưới chỉ biết cất lên những tiếng rên ma mị tiếng rên của một con người dần mất lý trí, thế là hai người ấy đụ nhau choang choát trên nền nhạc bô lê rô :)))

.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-
Quá chậm! tui xin lỗi rất nhiều, đáng lẽ phải ra chap này sớm hơn và nhanh hơn tui thật sự xl, xl vì sự đãng trí cũng như sự chậm trễ của mình, tuiii thật sự xl

Và mặc dù trễ quá trễ đi nhưng mà tui vẫn muốn chúc mọi người năm nay thật vui vẻ và suông sẻ, mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với các độc giả thân yêu của tui ỤvU

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net