[Chương 42] Mượn rượu quát tháo (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_“Đau...Ryan...Anh nhẹ chút …A…Nhẹ chút…A...” Điền Hân cảm thấy hoa huyệt giống như bị xé rách, đau đớn, Ryan điên cuồng rút ra chọc vào, đại nhục bổng cứng rắn không ngừng ma sát vách tường thịt non mềm của nàng.

_“Ư…A...” Trán Điền Hân toát mồ hôi, nàng cắn môi cố nhịn đau. Biết là giãy giụa cỡ nào cũng vô ích, đánh tìm tư thế dễ chịu nhất vậy. Nàng liền mở rộng hai đùi, xoay xoay hông điều chỉnh góc độ, tận lực hòa cùng hắn rút ra chọc vào. Những tưởng hoa huyệt co chặt sẽ khiến hắn không thể thâm nhập quá sâu. Ai ngờ đại nhục bổng lực công kích quá mạnh mẽ, thô cứng đâm sâu chạm vào cổ tử cung, hung ác khuấy đảo bên trong nàng.

Quy đầu cùng nộn thịt ma sát làm cho Ryan ngày càng hưng phấn sảng khoái, động tác ngày càng nhanh, khiến hắn ngày càng thoải mái. Tiểu huyệt Điền Hân nhỏ hẹp, bị hắn dùng hết sức đâm thọt khuấy đảo, co rút run rẩy, sống chết hút lấy nhục bổng của hắn. Hắn khẽ giữ chặt cái eo thon nhỏ của nàng, dã man đâm mạnh, miệng còn hưng phấn gầm nhẹ:

_“Thật nhiều nước...Thật chặt…Sảng khoái…Anh đâm chết em, đâm chết em...”

_“Ư…Ư…” Điền Hân vừa đau vừa sợ, bị hắn đâm đến chết đi sống lại, bất lực nằm bẹp trên giường rên rỉ.

Ryan đâm nàng từ phía sau trong chốc lát, cảm thấy chưa vào được sâu, liền đổi tư thế, gác hai đùi nàng lên vai, cả người áp phía trên nàng, đại nhục bổng từ trên thọc mạnh xuống, mãnh liệt đâm nát tử cung nàng. Đại nhục bổng nổi gân xanh, càng đâm càng bạo, càng đâm càng nhanh đến khi nàng khoái cảm cao trào như bài sơn đảo hải, phun ra bao phủ hắn, hắn cũng kịch liệt bộc phát, tinh dịch phun tràn đầy trong tử cung nàng.

Điền Hân bị hắn bắn ra làm nóng hổi vách tường, vẫn còn tê dại cao trào bất giác rút lại, cảm giác được hoa huyệt còn chưa hấp thụ hết cái kia thì đại nhục bổng lại căng cứng.

Nàng kêu rên lên tiếng, thật sự là muốn chết, hắn ngày thường đã dũng mãnh phi thường, cái này nhất bị cồn kích thích, liền càng thêm hưng phấn ép buộc không dứt.

_“Ryan…Nghỉ một lát, làm ơn cho em nghỉ một lát, xin anh...” Điền Hân toàn thân vô lực lại bám vào kẻ đang rút ra chọc vào, đáng thương ghé vào lỗ tai hắn cầu xin.

Ryan không nói chuyện, động tác dưới thân không ngừng, còn cúi đầu, bá đạo ngậm nàng cái miệng nhỏ nhắn, nhu tình mật ý hôn nàng.

Điền Hân bị hắn hôn làm cho choáng váng hồ đồ, chợt nghe vài tiếng rên rỉ, hoảng sợ, nhất thời thanh tỉnh, ngừng thở, cẩn thận nghe rõ một chút, phát hiện tiếng rên rỉ là từ cách vách truyền đến, không cần nghĩ cũng biết, kia tiếng rên rỉ khẳng định là của Mộ Sa, nói vậy giờ phút này tình cảnh nàng ta hẳn là không khác nàng lắm, bị Chelsea đặt ở dưới thân, mượn rượu hành hạ.

Nàng có thể nghe rõ mồn một được nàng ấy rên rỉ, vậy tiếng nàng rên rỉ hòa tiếng Ryan gầm nhẹ khẳng định cũng đều bị bên kia nghe được, nghĩ vậy, Điền Hân nhất thời vừa thẹn vừa giận, dùng sức giãy dụa.

Nàng giãy dụa Ryan dùng đại lực ngăn chặn, sau đó lại là một một lực đạo mãnh liệt, quất thẳng tới đàn áp, nàng mị nhãn như tơ, mồ hôi nhỏ giọt, kiều mị thở hổn hển lại không có khí lực giãy dụa, hắn lúc này mới giảm tốc độ, liếm vành tai nàng, mị hoặc nói: “Bảo bối, Chelsea đang ở cách vách chơi đùa với Mộ Sa, em xem Mộ Sa kêu lớn như vậy, em cũng kêu lớn tiếng lên đi, chúng ta lại thua kém bọn họ sao.”

Điền Hân bị hắn nói mà xấu hổ ảo não không thôi, đỏ mặt cắn môi không chịu rên rỉ ra tiếng, dùng sức cong lưng mắng: “Biến thái.” Nhưng thân thể lại kìm lòng không đậu nóng lên, trong cơ thể tựa hồ có loại khoái cảm tà ác, tiếng kêu gào làm cho nàng thuận theo, lên tiếng rên nhỏ.

Thấy nàng không chịu phối hợp Ryan cũng không giận, đưa tay hướng phía dưới tìm hoa hạch nắm bóp, khiến cho nàng cố uốn éo tránh thoát.

_“A...” Điền Hân không thể trụ nổi, bị kích thích hét lên một tiếng, lập tức che cái miệng nhỏ nhắn, vẻ mặt đỏ bừng trừng vẻ mặt cười xấu xa của người nào đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net