TG2 - CHƯƠNG 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TG2 – CHƯƠNG 3:

Cố Linh Hải rất hưởng thụ, vì thế anh không lập tức mạnh mẽ làm mà nhẹ nhàng thọc vào rút ra, đâm đâm cửa tử cung chơi, làm cho Tô Niên chảy nước thì mới tăng tốc độ.

"Cố, Cố tổng, sướng quá...Tử cung bị đâm vào rồi...Có thể nhanh hơn nữa không...A a giỏi quá!"

Cố Linh Hải nghe tiếng rên làm cho máu dồn lên não, anh đã sớm phát hiện Tô Niên không biết rụt rè mà sẽ thoải mái rên rỉ dâm đãng, ở trên giường lẳng lơ tới mức ước gì làm cho đàn ông có thể chết trên người cậu, lúc anh làm tình không thích nói chuyện nên chỉ đáp lại bằng cách bóp eo cậu chịch ác hơn.

Gậy thịt hung mãnh đâm cửa tử cung đến tê dại, sau mấy chục phát đưa đẩy rốt cuộc đâm mở, quy đầu mượt mà thọc vào tử cung chơi đến điên cuồng, eo Tô Niên bị nâng cao lên, 'gà con' đáng thương của cậu phun ra hai dòng tinh dịch.

"Chỉ mới bị chơi tử cung mà đã bắn rồi?" Cố Linh Hải cắn lỗ tai cậu rồi nói, mắt Tô Niên ngấn nước, đôi tay không biết sợ hãi ôm lấy người đàn ông: "Còn muốn, muốn Cố tổng chơi hư tử cung của em luôn."

Cố Linh Hải dừng lại một chút, sau đó lấy tốc độ hơn người chịch Tô Niên, sức lực mạnh đến mức sợ là ở phòng khách cũng có thể nghe được tiếng bọn họ đang chơi âm hộ.

"Ư...Nhanh quá! Không được, em chịu không nổi...Cố tổng, Cố tổng ưm..." Tô Niên co giật như cá bị thiếu nước, cậu cúi đầu thì thấy bụng nhỏ của mình nhô lên hình dáng của gậy thịt: "Bị chơi hư rồi...Cố tổng, em bị chơi hư rồi."

Chơi hư mới tốt, Cố Linh Hải cũng nhìn bụng cậu, sau đó xấu xa dùng tay đè lại. Phía dưới bị anh dùng sức chịch, bên trên thì dùng tay áp xuống, Tô Niên cảm thấy bụng mình như muốn nứt ra, vừa sướng vừa sợ khóc, lúc đang khóc thì nghênh đón phát bắn tinh đầu tiên của Cố tổng dành cho cậu.

Cố Linh Hải bắn xong, Tô Niên còn đang sụt sịt mũi, cậu ngẩng đầu thấy đôi môi hoàn mỹ của Cố Linh Hải thì rất muốn hôn, nhưng Cố tổng không cho.

"Cố tổng, anh có thể ôm em không?"

Cố Linh Hải vốn đang đè trên người cậu, Tô Niên vừa hỏi xong thì anh lăn ra bên cạnh nằm rồi mới ôm người vào trong lòng mình.

"Ưm!" Khi Cố tổng lăn qua bên cạnh, gậy thịt cũng theo đó rút ra, Tô Niên có mục đích riêng không muốn ai biết, nhanh chóng luống cuống đem gậy thịt còn đang cương phân nửa nhét vào âm hộ của mình.

"Gấp cái gì? Chưa từng ăn qua dương vật à?" Cố Linh Hải thấy cậu lấy gậy thịt của mình nhét vào âm hộ một lần nữa mới nhẹ nhàng thở phào thì cảm thấy hơi buồn cười.

Tô Niên nghiêm túc trả lời: "Em chỉ ăn của Cố tổng thôi."

"Vậy đêm nay tôi đút no em mới được."

Cố tổng rất giữ lời, nói được làm được, thưởng cho Tô Niên ba lần, cuối cùng kết thúc đã là rạng sáng 2 giờ. Tô Niên mệt đến gục gà gục gặc nhưng vẫn giữ chặt tay Cố Linh Hải: "Cố tổng...Lần sau anh tới nhớ thông báo cho em một tiếng, em sẽ nấu cơm cho anh ăn."

Cố Linh Hải thấy mí mắt cậu đã sắp sụp xuống, cười nói: "Được rồi, mệt thì ngủ đi."

Được sự đồng ý của anh, Tô Niên mới nặng nề ngủ, Cố Linh Hải lại đi tắm rửa một lần, sau đó nhìn đồng hồ rồi qua phòng khách bên cạnh nằm ngủ.

Tô Niên tỉnh lại không nhìn thấy Cố Linh Hải, trong lòng khó tránh khỏi mất mát, lúc ra phòng khách bắt gặp anh đang đổi giày muốn đi ra ngoài thì bỗng dưng vui vẻ lại, cậu còn tưởng Cố Linh Hải đi mất rồi, hóa ra là người ta thức dậy sớm.

"Cố tổng, anh dậy sớm vậy sao? Bây giờ mới 7 giờ, có muốn em làm bữa sáng cho anh không?"

Cố Linh Hải từ chối: "Tôi đã kêu bí thư đặt cơm rồi, cậu có thời gian thì dọn dẹp phòng khách một chút, sau này tôi qua đây thì sẽ ngủ ở đó."

Tô Niên sững sờ: "Anh không ngủ chung với em à?"

"Tôi quen ngủ một mình."

Nói xong, Cố Linh Hải gấp rút đi mất.

Tô Niên đi vào phòng khách nhìn một lát, trên giường lung tung mền gối, tối hôm qua Cố Linh Hải chơi cậu xong thì qua đây ngủ, không ngủ chung với cậu. Không biết do chán ghét cậu hay là chướng mắt cậu nữa, trong lòng cậu nghẹn lại, chờ đến khi có bé con, ai thèm quan tâm anh sống chết thế nào!

― Kết thúc quan hệ bao nuôi ―

Tô Niên cảm thấy Cố Linh Hải không phải không chú ý đến cậu, từ sau khi cậu nói ý kiến của mình, trước khi Cố Linh Hải qua đây đều sẽ cho bí thư gọi điện thoại trước cho cậu, có khi xế chiều, có khi vào đêm khuya.

Cậu vẫn hy vọng anh có thể tới đây ngay sau khi tan ca, vừa vặn có thể ăn được 'bữa tối tình yêu' mà cậu chuẩn bị riêng cho anh.

Cậu dùng Đông Trùng Hạ Thảo và con Ba Ba hầm canh, thịt dê xào thập cẩm, lại làm thêm một vài món cơm nhà, vốn cậu định mua hào nhưng lại sợ đối phương nhận ra nên chỉ có thể thay đổi món ăn liên tục.

Trên bàn có trái cây, bên trong để trái sung, chuối, còn có một ít quả hạch ví dụ như hạt thông. Nếu là người hiểu biết thì nhìn vào sẽ biết ngay những loại trái cây này đều dùng để bổ thận.

Đúng rồi, cậu còn mua rượu nhung huơu rượu pín hổ với giá cao, mỗi lần đều cho Cố Linh Hải uống một ly.

Cậu làm những món này cho Cố Linh Hải không phải vì anh không được, mà do Cố tổng không thích cậu nên cậu mới phải làm vài thứ bổ thận tráng dương để Cố tổng có thể chịch cậu nhiều lần hơn, vậy thì cậu cũng sẽ dễ mang thai hơn.

Chuông cửa vang lên, Tô Niên nhanh chóng chạy đi mở cửa cho Cố Linh Hải.

Anh đã ngồi cả ngày trong công ty, hiện giờ vẻ mặt rất mệt mỏi, nhưng khi nhìn thấy cậu thì sắc mặt đỡ hơn nhiều.

Qua bữa đầu tiên ăn được thức ăn Tô Niên làm thì Cố Linh Hải thường xuyên đến đây sau khi tan tầm, thức ăn cậu nấu không chỉ ngon mà còn làm anh sức khỏe dào dạt. Ban đầu anh cho rằng Tô Niên bỏ thuốc vào trong thức ăn, nhưng sau khi ăn lại không cảm thấy có gì khác thường. Hơn nữa Tô Niên luôn luôn tràn trề sức sống, rõ ràng gương mặt dịu dàng nhu mì nhưng lại cứ như thỏ con nhảy tới nhảy lui trước mặt anh, khiến cho anh cũng trở nên đầy năng lượng, hèn gì mấy ông sếp già khoái bao nuôi sinh viên, đúng là có thể làm cho bản thân thấy trẻ trung lại.

Anh kẹp một miếng thịt, dưới ánh mắt chờ mong của Tô Niên, anh nói: "Khá ngon."

Quả nhiên cậu cười đến híp mắt, bàn tay ngọc ngà trắng nõn vụng về gắp thức ăn cho anh.

"Khỏi cần lo cho tôi, cậu cũng ăn đi."

Sau khi ăn xong, Tô Niên lại đưa một ly rượu nhỏ cho Cố Linh Hải, anh rất khó hiểu mỗi lần cậu đều cho anh uống chút rượu, hôm nay anh không muốn uống nên từ chối, ai ngờ đối phương lại bưng ra một nồi canh to.

"Cậu muốn...tôi no chết à?" Cố Linh Hải cau mày, nồi to như này uống sao hết đây?

Tô Niên múc một chén canh cho anh, cho thêm chút thịt: "Uống một hai chén là được rồi, em thấy mấy ngày gần đây anh rất mệt mỏi, nghe người khác nói canh ba ba có thể bồi bổ thân thể nên em mới mua về hầm canh cho anh. Đây là lần đầu tiên em làm ba ba đó, anh thử xem ăn ngon không."

Cố Linh Hải cúi đầu uống một ngụm, hương vị thơm nồng, vào miệng ngọt lành, đúng là rất ngon. Một hồi uống liên tục ba chén, đến khi Cố Linh Hải nhận ra mình đã uống quá nhiều thì đã sắp thấy đáy nồi, chỉ còn lại nửa con ba ba bên trong.

Tô Niên vô cùng vui vẻ dọn dẹp chén đũa, tối nay Cố Linh Hải ăn rất nhiều, đáng tiếc là không uống ly rượu kia, nếu không thì có thể đêm nay cậu được chịch nguyên đêm rồi.

Không có gì bất ngờ, sau khi Cố Linh Hải được ăn một bữa tiệc thập toàn đại bổ thì giống như cẩu động dục. Mới làm cậu ra nước thì dương vật của anh đã cắm vào chịch điên cuồng, bụng nhỏ phẳng lì cũng bị dương vật đâm phồng lên, Tô Niên vừa khóc vừa kêu vừa ôm anh nhưng lại không kêu dừng lại.

Âm hộ của cậu chịch rất sướng, trơn ướt non mềm, siết chặt ngậm lấy hung khí ra vào bên trong. Cố Linh Hải vốn chỉ muốn tùy tiện làm hai lần để cậu ngủ, cuối cùng thọc vào rồi thì không dừng lại được nữa, dương vật bắn rồi lại cứng, tựa như không biết thế nào là đủ.

"Ưm ưm a―" Tô Niên lại lên đỉnh một lần nữa, dương vật của cậu đã không bắn ra được thứ gì, nhưng âm hộ ngon lành vẫn cảm nhận được sự sung sướng. Sau khi lên đỉnh, lỗ thịt co rút mát xa côn thịt đang ra ra vào vào, làm cho trán Cố Linh Hải nổi đầy gân xanh.

Bọn họ đã quen thói chơi vào tử cung, chỗ sâu trong tử cung bị chà đạp bừa bãi, Tô Niên rất muốn được hôn môi khi làm tình nhưng Cố Linh Hải không cho, nên cậu chỉ dám cắn một ngụm trên vai đối phương.

Cố Linh Hải kêu lên một tiếng, anh xoa mông cậu bắn phát thứ ba vào.

"Cậu còn chịu nổi sao?" Cố Linh Hải còn chôn trong cơ thể cậu, mặc dù anh đang hỏi nhưng đã bắt đầu thong thả chuyển động.

Âm hộ bị chơi đến đau, Tô Niên đứt quãng nói: "Phía sau, dùng phía sau."

Ngón tay Cố Linh Hải điêu luyện cắm vào lỗ cúc phía sau, chỉ chọc vài cái là ba ngón tay đã có thể ra vào dễ dàng.

"Mềm thật." Anh khen một câu, lại hỏi: "Sao hai cái lỗ của cậu chơi sướng vậy chứ? Có phải cậu sinh ra là để đàn ông chịch đúng không?"

Hai cái lỗ của Tô Niên đều bị chơi đùa, lại bị đối phương dùng từ ngữ dâm đãng khi dễ làm cho cả khuôn mặt cậu đỏ rần. Dù bị bắt nạt như này nhưng cậu vẫn vừa mềm vừa ngoan, cậu nức nở nói: "Chỉ cho Cố tổng chơi, Cố tổng, Cố tổng thương thương em."

Trái tim cứng rắn của Cố Linh Hải thấy cậu như vậy cũng phải mềm xuống ba phần, anh rút dương vật từ lỗ hoa phía trước ra rồi đặt ở lỗ cúc: "Tôi thương cậu liền đây."

Sau đó, thọc một phát tận gốc.

Tô Niên rên rỉ, cậu cảm nhận được dương vật của anh bên trong cậu vừa dài vừa thô, chỉ một chuyển động nhỏ cũng có thể cọ xát đến tuyến tiền liệt, thêm nữa tuyến tiền liệt và tử cung của cậu chỉ cách một vách thịt mỏng nên tương đương với việc tử cung của cậu như cũng bị chịch vào.

Cậu sướng tới mức tê dại, không nói nên lời, chỉ có thể há miệng để anh chơi, rất giống một bé búp bê vải rách nát.

Quan hệ bao nuôi cứ thế day dưa gần nửa năm, Tô Niên cảm thấy Cố Linh Hải càng ngày càng dung túng cậu, vốn dĩ cậu muốn làm liều đòi hôn, nhưng lại sợ đánh mất độ hảo cảm đã tích lũy được nửa năm này.

Cậu thử ra tay ở phương diện khác, ví dụ như đưa bữa trưa đến công ty cho anh chẳng hạn?

Tô Niên cố tình chọn ngày thứ bảy mọi người tạm thời phải tăng ca, trong công ty không nhiều người lắm, như vậy thì Cố Linh Hải sẽ không tức giận với cậu, nhưng cậu không ngờ gặp được Lạc Như Phong ở đây.

Thì ra hôm nay Cố Linh Hải tăng ca là để mời Lạc Như Phong tới tham quan công ty, hai bên công ty muốn bàn bạc việc hợp tác làm ăn.

Cậu xách theo cà men cơm đứng trước cửa văn phòng của Cố Linh Hải hai mặt nhìn nhau với Lạc Như Phong, cảm thấy có chút xấu hổ.

Lạc Như Phong biết Tô Niên, dù sao đối phương hàng năm xếp hạng hai, dĩ nhiên cậu ta cũng chú ý đến người luôn ở phía dưới mình. Trước đó cậu ta có nghe bạn học nói Tô Niên mới tốt nghiệp là dọn ra ở riêng ngay, cậu ta còn tưởng đã tìm được công việc rồi, ai ngờ qua nửa năm mà vẫn không nghe được cái tên Tô Niên ở trong nghề này.

Cậu ta nhìn cà men cơm trên tay Tô Niên, hỏi: "Cố tổng là anh họ cậu à?"

Dù sao Tô Niên cũng khác họ với Cố Linh Hải, Tô Niên lại đem cơm cho Cố tổng, cậu ta chỉ có thể nghĩ ra hai người là họ hàng, chứ không lẽ nói Tô Niên tốt nghiệp xong thì làm shipper giao cơm?

Cố Linh Hải nghe được tiếng động ngoài cửa nên đi ra ngoài, anh thấy hai người đang nói chuyện với nhau thì sắc mặt không được tốt lắm.

Tô Niên nhìn thấy anh, tiện đà nói: "Anh họ, em đến đưa cơm cho anh nè."

Sau khi Lạc Như Phong nghe được thì nói: "Thôi tôi đi trước nhé, Cố tổng, Tô Niên tới đưa cơm cho anh rồi, lần sau chúng ta lại hẹn ăn cơm vậy."

"Ừm." Cố Linh Hải lên tiếng, nghe không ra vui hay giận.

...

Cố Linh Hải vô cảm ngồi trên ghế, ánh mắt thường xuyên nhìn phía dưới. Dưới bàn làm việc, Tô Niên đang quỳ gối ở chỗ nhỏ hẹp, gian nan blow job cho Cố Linh Hải.

Cậu gần như bị nắm tóc nhét vào nơi này, trong mắt Cố Linh Hải đầy sự chán ghét: "Cậu tới làm gì?"

Tô Niên không nói chuyện, lúc này cậu chỉ cần phục vụ tốt thứ ở trong miệng mình là được, cậu đã tính sai rồi, không ngờ gặp trúng Lạc Như Phong. Khí vận của thế giới này quá bá đạo, khi Cố Linh Hải ở riêng với cậu thì có thể sẽ đối xử với cậu cũng không tệ lắm, nhưng chỉ cần anh ta đứng chung một chỗ với đứa con của vận mệnh thì Cố Linh Hải sẽ sinh ra hiềm khích với cậu.

"Lo làm tốt công việc của cậu không được à? Ai cho phép cậu mang cơm đến công ty cho tôi? Cậu có mặt mũi gì mà nói là em họ tôi? Nhà tôi không có loại người bán đứng thân thể mình như cậu." Cố Linh Hải nắm tóc cậu, anh nhìn dáng vẻ cậu đang ngậm dương vật của mình còn bị bắt ngửa đầu nhìn anh, sự chán ghét trong mắt như hóa thành thực thể, cho dù Tô Niên không thích anh đi nữa thì cũng bị tổn thương bởi ánh mắt này.

"Cậu nói xem hai người đều tốt nghiệp cùng một trường đại học, người ta giỏi giang như thế, mà cậu lại ti tiện tới mức bán thân?"

Tô Niên lập tức rơi nước mắt, cậu không phải, cậu không phải là người như vậy.

Cậu lắc đầu, cậu bị Cố Linh Hải kéo từ phía dưới bàn lên rồi bị cởi quần áo một cách thô lỗ.

Cố Linh Hải đè cậu trên cửa sổ sát đất, anh nâng một chân của cậu lên, không có chút bôi trơn nào mà đâm vào lỗ hoa của cậu.

"Đau...Cố tổng, em đau quá..." Sắc mặt Tô Niên trắng bệch, lòng đau người cũng đau, cậu muốn xoay đầu qua nhìn Cố Linh Hải nhưng bị anh đè lại.

Cố Linh Hải không chút cảm xúc chơi cậu như đang trút giận, anh đã sớm nhận ra chút tâm tư này của cậu, vốn dĩ anh chỉ mở một mắt nhắm một mắt, ai ngờ người này lại to gan đến mức chạy tới công ty anh.

Tô Niên cắn môi nhưng vẫn lọt ra vài tiếng rên rỉ, tuy là bị cưỡng ép làm tình nhưng cơ thể đã trải qua nửa năm dạy dỗ sẽ tự mình tìm kiếm sự vui sướng, không bao lâu đã chảy ra nước dâm giúp bôi trơn chỗ giao hợp, khiến cho cậu đạt được sung sướng trong cuộc làm tình này.

END CHƯƠNG 3.

------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net