TG3 - CHƯƠNG 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TG3 – CHƯƠNG 6:

Tô Niên chọc chọc ngực anh, dặn dò: "Nhưng anh không thể lơ là việc học, sau khi tan học mới được đi làm nhiệm vụ của hiệp hội. Đối với anh thì săn giết quỷ hút máu không thành vấn đề, dù sao trong người anh có Ma Nguyên, chỉ cần không đụng phải tên huyết tộc đời thứ hai và mấy tên quỷ hút máu già đời là được. Với lại, gần đây con trai anh càng ngày càng tham ăn, cho nên dù có trễ thế nào đi nữa thì anh cũng phải về nhà, nếu không thì chắc em sẽ biến thành kỹ nữ động dục mất."

Chu Tiềm Long ôm chặt cậu, 'Ừ' một tiếng vang dội.

Thấy đồng hồ đã là 10 giờ tối, Chu Tiềm Long ôm Tô Niên vào phòng ngủ, vận động xong rồi ngủ luôn một thể.

"Đêm nay muốn ăn mấy lần?"

"Ngày hôm qua bắn vào vẫn chưa tiêu hóa xong...Chắc một lần là được nhỉ?"

"Ok, vậy cắm ở bên trong rồi ngủ luôn nhé?"

Tô Niên xấu hổ đến mức dúi đầu vào ngực anh, sau đó gật đầu thật nhẹ.

*

Hà Mộng siết chặt quai balo, không dám thở mạnh. Lúc này cô đang ở trong một hẻm nhỏ, cách cô không xa là một cặp đôi, người đàn ông đè cô gái trên tường hẻm, bàn tay xoa bóp bộ ngực đầy đặn của cô gái, đầu lưỡi giống như rắn nhỏ liếm mút trên thân thể cô gái đó.

Hà Mộng chăm chú nhìn toàn bộ quá trình, cho đến khi người đàn ông nâng chân của cô gái lên, đỡ dương vật thọc vào cơ thể của cô ta. Cô cau mày, chẳng lẽ cô đoán sai rồi?

Nhưng chắc là không thể nào, hành động, khí chất của người đàn ông này rất giống quỷ hút máu cơ mà.

Đôi nam nữ làm tình ở đây tận nửa tiếng, Hà Mộng nghĩ có thể mình lầm rồi, đến khi cô định rời đi thì lại thấy người đàn ông há miệng ra với cái cổ đang ngưỡng lên vì lên đỉnh của cô gái đó.

Trong miệng gã xuất hiện bốn cái răng sắc nhọn bén dài, giống như con dao chặt thịt đâm vào động mạch cổ của cô ta.

Quỷ hút máu sẽ bắt đầu hút máu khi con mồi đang chìm vào sự khoái cảm, cô gái đó cứ như thế vừa lên đỉnh vừa bị gã hút khô máu.

Rõ ràng Hà Mộng quyết định sẽ đi lên ngăn cản ngay vào lúc gã định cắn xuống, nhưng đến khi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng quỷ hút máu săn mồi này thì chân cô run rẩy không nhúc nhích nổi.

Cho đến khi người đàn ông đó rút dương vật trong cơ thể cô gái ra, ném cái xác đã bị hút khô máu lên mặt đất rồi tỏ vẻ quý tộc đi tới nói với cô: "Nhìn đủ chưa?"

Hà Mộng mới ý thức được bản thân cô sao có thể là đối thủ của quỷ hút máu chứ, hiện giờ rõ ràng đối phương coi cô là con mồi tiếp theo.

"Máu của gái không còn trinh khó uống thật đấy, tôi còn rầu đêm nay không có bữa khuya, may mà cô tự mình dâng tận miệng." Người đàn ông ngửi được mùi máu trinh trắng thơm lừng trên người Hà Mộng, trái cổ nuốt lên nuốt xuống, đã lâu rồi gã chưa được chạm vào gái còn trinh.

Hà Mộng hối hận, cô không nên theo dõi quỷ hút máu, bây giờ cô chắc chắn không có năng lực giúp em gái cô báo thù rồi.

Xác của cô gái vừa mới chết nằm cách đó không xa, Hà Mộng còn chưa kịp thương cảm cho cô gái đó thì cô đã bị quỷ hút máu vừa giết người kia áp trên tường, dương vật xấu xí còn dính nước dâm của người khác nhắm vào cô. Hà Mộng nhỏ nhắn căn bản không phải đối thủ của quỷ hút máu, quần đồng phục và quần lót bị xé nát bươm, một chân của cô bị ép nâng lên lộ ra âm hộ chưa trải qua sự đời, quỷ hút máu cực kỳ hưng phấn, đêm nay gã không chỉ có thể bóc tem gái trinh mà còn có thể uống máu gái trinh nữa.

Ngay khi gã dùng dương vật cọ cọ khe hở môi âm hộ thì bỗng nhiên vang lên một tiếng súng, một viên đạn màu bạc xuyên qua đầu quỷ hút máu.

Gã với tư thế vẫn còn nắm lấy dương vật, 'đùng' một cái ngã xuống đất.

Hà Mộng nháy mắt tê liệt trượt xuống, cũng may áo quá dài che được cả mông, nếu không thì phía dưới của cô lại tiếp tục bị những người khác thấy rồi.

Người nổ súng chính là một người đàn ông có râu quai nón rậm rạp, bởi vì đám râu này nên nhìn anh ta như ông chú bốn năm chục tuổi.

"Còn đứng lên được không?" Giọng ông chú trầm thấp rất gợi cảm.

Nước mắt Hà Mộng lập tức chảy dài, lắc đầu trả lời.

"Chậc." Ông chú đưa áo khoác của mình cho cô: "Tự lấy cột lên eo đi, một cô gái còn chưa thành niên đi theo dõi quỷ hút máu làm cái gì?"

Anh ta có thể giết quỷ hút máu, còn có súng, nhất định không phải người bình thường. Hà Mộng mặc xong quần áo rồi nhút nhát kể lại chuyện em gái mình bị hại, còn mình thì muốn báo thù.

Ông chú nghe xong thì trầm mặc, người không biết lượng sức mà còn muốn báo thù đúng là khiến cho người ta phải khinh thường, nhưng nếu anh ta ăn ngay nói thật thì thế nào đứa nhỏ này khóc lóc ỉ ôi mất?

"Nhà cô ở đâu? Tôi đưa cô về. Sau này nhớ đừng theo dõi quỷ hút máu nữa, nếu không phải trùng hợp tôi đi ngang qua thì cô sẽ biến thành cái gì cô tự biết rồi đấy."

Hà Mộng lập tức nhớ lại hình ảnh dương vật của quỷ hút máu cọ xát phía dưới của mình, cô ghê tởm đến mức dịch dạ dày trào lên làm mặt mũi cô trắng bệch, sau đó khẽ cắn môi nói: "Nhưng tôi phải báo thù cho em gái tôi, chú ơi chú là người trong Hiệp Hội Thợ Săn quỷ hút máu phải không? Chú có thể cho tôi gia nhập hiệp hội được không?"

Ông chú: "Không tệ, chuyện có hiệp hội này mà cô cũng biết được. Có điều, hiệp hội không nhận gà mờ, cô có chỗ gì hơn người không? Ví dụ như đại lực sĩ? Năng lực phản trinh sát? Hay biết một ít ma pháp gì đó?"

Hà Mộng: "..." Nếu cô mà có mấy năng lực đó thì lúc nãy sẽ không chật vật tới mức suýt chút nữa bị quỷ hút máu hiếp xong giết rồi.

Ông chú: "Cô không có gì hết thì gia nhập hiệp hội kiểu gì? Chẳng lẽ để lo bếp núc cho chúng tôi à?"

Nói qua nói lại cũng đã tới khu nhà của Hà Mộng, ông chú nói: "Có duyên rồi tính, nhưng tôi khuyên cô vẫn nên suy nghĩ lại, không phải cô muốn săn giết quỷ hút máu là săn giết được đâu. Dù sao con người chính là thức ăn của bọn chúng, cô nghe qua diều hâu bắt gà con chưa?"

Hà Mộng nhìn ông chú, giây tiếp theo, người đàn ông cao to này nhẹ nhàng nhảy lên bay xa hơn 50 mét, sau hai cái nhảy lên nữa thì đã hoàn toàn không thấy bóng dáng.

Đây chính là năng lực của thợ săn sao? Lúc nãy ông chú còn nhắc đến ma pháp...Chẳng lẽ có người biết ma pháp nữa à?

― Trồng hình xăm tính dâm lên người người khác ―

Ngày hôm sau trùng hợp là chủ nhật, Chu Tiềm Long mang theo quyển sổ nhỏ đi gặp Hà Mộng, cô lập tức gọi điện cho hội trưởng hiệp hội, bên kia đầu dây vang lên tiếng 'alo?'

Giọng nói quen thuộc làm cho Hà Mộng bất ngờ, sau đó cô kích động nói: "Là chú ngày hôm qua sao?"

Người đàn ông bên kia hiển nhiên cũng không ngờ cô gái suýt chút nữa bỏ mạng nằng nặc đòi gia nhập hiệp hội hôm qua lại có số điện thoại của mình...

"Tôi, tôi là Hà Mộng, tôi thật sự rất muốn tham gia Hiệp Hội Thợ Săn quỷ hút máu, xin chú đồng ý cho tôi gia nhập hiệp hội đi mà!"

"Ai cho cô số điện thoại của tôi?"

"Là bạn của tôi." Hà Mộng lập tức khai ra Chu Tiềm Long: "Cậu ấy có một quyển sổ nhỏ, trên đó có thông tin về hội trưởng hiệp hội khóa trước."

Sắc mặt Chu Tiềm Long nháy mắt trở nên khó coi, Hà Mộng lại nhanh nhẩu khai ra anh như vậy, đã thế còn kể rõ ràng chi tiết nữa chứ? Nói là nhặt được tờ giấy có số điện thoại của hội trưởng hiện tại không được sao?

Đồng thời nhăn nhó còn có người đàn ông bên kia đầu dây, trong lòng anh ta bắt đầu suy đoán lai lịch của người này. Trên lý thuyết thì Hiệp Hội Thợ Săn quỷ hút máu cũng được xem là tổ chức cực kỳ bí mật trên thế giới, tại sao thông tin cá nhân của hội trưởng lại bị người ta biết được? Rốt cuộc người nào lại có năng lực lớn như thế?

"Được rồi...Tôi nghĩ chúng ta cần gặp nhau, đêm nay được không? Hai người không thể đi quán bar thì để tôi đặt phòng riêng vậy, lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ cho."

Hà Mộng đặt điện thoại xuống, trên mặt toàn là kích động, cô nắm lấy tay Chu Tiềm Long: "Cám ơn, cám ơn quyển sổ của cậu!"

Chu Tiềm Long rút tay về, nhẹ nhàng đáp lại, nếu anh sớm biết cô khai anh ra sớm như này thì anh nhất định sẽ tự mình gọi cuộc điện thoại đó. Anh đoán được mục đích người kia hẹn bọn họ ra ngoài để làm gì, chẳng qua chỉ muốn hỏi quyển sổ này của ai mà thôi.

Anh phải trả lời thế nào đây? Dù sao cũng không thể nói anh có mối quan hệ với Ma Vương rồi, hay cứ nói là giữa đường nhặt được vậy, dù gì việc càng lố càng có người tin nên chắc ông chú đó cũng sẽ tin thôi.

Buổi tối 6 giờ, bọn họ theo địa chỉ đi vào phòng riêng trong một tiệm lẩu, bên trong quả nhiên là ông chú đã cứu Hà Mộng đêm qua.

"Có thể cho tôi xem quyển sổ trong tay hai người một chút được không?" Ông chú dùng câu hỏi, nhưng trong lời nói mang theo uy nghiêm không cho từ chối.

Sổ là của Chu Tiềm Long, Hà Mộng quay đầu nhìn anh. Chu Tiềm Long lấy ra quyển sổ nhỏ đẩy đến trước mặt anh ta: "Tôi nhặt được quyển sổ này giữa đường vào nửa năm trước, nếu không phải Hà Mộng nói em gái cô ấy bị quỷ hút máu giết chết thì tôi con tưởng đây chỉ là đạo cụ của đoàn phim nào đó."

Ngô Dược Phong không tin anh nói, nhưng lại cảm thấy một nam sinh cấp ba chưa từng tiếp xúc với quỷ hút máu thì lừa gạt anh ta làm gì, đi về sẽ điều tra xem tên tiểu quỷ này có lai lịch gì mới được.

Anh ta lật lật quyển sổ nhỏ, hàm râu rậm rạp chiếm hơn phân nửa khuôn mặt khiến người ta không nhìn thấy nét mặt của anh ta. Thực tế trong lòng Ngô Dược Phong sóng gió vô cùng, những thông tin trong này không hề sai chút nào, thậm chí trong này còn có cả địa chỉ vài căn cứ bí mật của hiệp hội, rốt cuộc là ai lại hiểu sâu về hiệp hội đến vậy chứ?

Anh ta không đòi chiếm giữ quyển sổ này của Chu Tiềm Long, dù gì anh ta đã có tất cả thông tin trong đó rồi, anh ta dặn dò hai đứa nhóc phải cẩn thận cất đi quyển sổ này, sau đó kể cho bọn họ nghe làm thợ săn quỷ hút máu nguy hiểm như thế nào.

Hà Mộng một lòng muốn báo thù cho em gái nên dù nguy hiểm khó khăn ra sao cô cũng không sợ, còn Chu Tiềm Long, anh thể hiện sức mạnh đã được cường hóa nhờ Ma Nguyên của mình rồi nói đây chính là sức mạnh trời cho.

Đối với hạt giống tốt như Chu Tiềm Long, ánh mắt Ngô Dược Phong sáng rỡ. Thợ săn chiến đấu với quỷ hút máu, quan trọng nhất chính là sức mạnh cùng với sự rèn luyện, Chu Tiềm Long trời sinh mạnh mẽ, gần như là sinh ra để đi bắt quỷ hút máu.

"Được rồi, ngày mai hai người có thể bắt đầu tới căn cứ để huấn luyện, chốt sáng mai 10 giờ nhé, luyện đến 4 giờ chiều mỗi ngày."

Hà Mộng nghĩ ngợi rồi đồng ý, vì em gái, dù cho có bỏ học để huấn luyện cũng không thành vấn đề.

Chu Tiềm Long đã được bà xã dặn dò, anh cau mày nói: "Sau khi tan học được không? Tôi không muốn bỏ lỡ kỳ thi đại học."

Ngô Dược Phong không quá thích người khác ôm sô nhiều việc, có điều đây là hạt giống tốt nên có thể du di: "Vậy chiều sau khi tan học thì cậu tới căn cứ, thời gian huấn luyện không cố định, chỉ cần tôi cảm thấy đủ thì cậu có thể về nhà."

Ba người bàn bạc đến 9 giờ tối mới quyết định xong mọi chuyện cùng với các vấn đề vụn vặt khác, đối với bọn họ thì để săn giết quỷ hút máu còn cách rất xa, ít nhất bọn họ phải trải qua một năm huấn luyện thì mới có thể đi theo Ngô Dược Phong làm nhiệm vụ được.

Thời gian thật sự trôi qua rất nhanh, đã sắp đến kỳ nghỉ đông lớp 12, tổng cộng có 14 ngày nghỉ, dù vậy nhưng cũng đã đủ đối với các học sinh cấp ba.

Không biết mẹ của Chu Tiềm Long nghe được tin con trai mình quen được con nhà giàu ở đâu, bà không rõ con trai mình đi theo đứa con nhà giàu đó để làm gì nhưng bà đoán con trai chắc chắn có tiền, cho nên người phụ nữ sợ nghèo này bắt đầu đòi tiền con trai mình.

Chu Tiềm Long vô cùng biết ơn mẹ mình, tuy bà luôn đối xử không tốt với anh nhưng cũng không làm anh lạnh anh đói, từ nhỏ đã sống nương tựa nhau làm anh không có tư cách sinh ra oán hận trách móc bà.

Tô Niên cũng biết chuyện của mẹ chồng, cậu nghĩ dù gì tiền trong nhà cậu tiêu hoài không hết, vì thế mua một căn nhà ở trung tâm thành phố cho mẹ chồng, còn cho bà một thẻ ngân hàng.

Người phụ nữ đó có được cuộc sống trong mơ như ý mình thì không còn tìm Chu Tiềm Long nữa, bà cũng không hề gây chuyện, mỗi ngày không đi shopping thì đi uống trà với mấy người bạn mới quen, vì thế ấn tượng của Tô Niên đối với bà cũng không tệ lắm.

Gần đây đám quỷ hút máu càng ngày càng hung hăng ngang ngược, tới mức đã xuất hiện trong tầm mắt của dân chúng, ngay cả Chu Tiềm Long vẫn còn chưa xuất sư cũng ngẫu nhiên gặp được quỷ hút máu đang ăn cơm, mặc dù anh săn giết thất bại nhưng đã cứu được người bị tấn công.

Vốn dĩ theo kế hoạch của Tô Niên là sẽ đi du lịch đến vùng đất phương Nam ấm áp với Chu Tiềm Long, nhưng cũng bị sự kiện quỷ hút máu thường xuyên tấn công con người gây cản trở.

Bởi vì thợ săn không đủ, nên Chu Tiềm Long 'trời sinh mạnh mẽ' bị hội trưởng sớm mang theo đi chiến đấu. Qủy hút máu là động vật sinh sống về đêm, vì vậy Chu Tiềm Long trực tiếp lệch giờ với Tô Niên một cách hoàn mỹ.

Vào buổi tối khi Tô Niên nấu cơm thì đến thời gian Chu Tiềm Long phải ra ngoài săn giết quỷ hút máu; Buổi sáng khi Tô Niên thức dậy thì Chu Tiềm Long mới mang theo cả người đầy máu trở về, tắm xong là nằm xuống ngủ mất đất.

Tô Niên mang thai năm tháng là thời điểm thèm khát tinh dịch cực độ, mặc dù bận rộn – vừa phải học hành vừa phải săn giết quỷ hút máu, nhưng anh vẫn luôn rút thời gian thỏa mãn bà xã mình.

Nhưng vẫn có lúc ngoài ý muốn, bây giờ đã khai giảng, ban ngày Chu Tiềm Long tới trường đi học, tan học lập tức căng thẳng chạy đến địa điểm nhiệm vụ ngồi canh quỷ hút máu nào đó. Cũng may cơ thể anh đã được Ma Nguyên cường hóa, dù cho làm việc ở cường độ cao và thời gian dài không nghỉ ngơi cũng không làm cho anh cảm thấy mỏi mệt, nếu không thì đã sớm đột quỵ rồi.

Thể năng biến thái cũng với thiên phú học tập siêu cao làm cho danh tiếng của anh vang dội trong Hiệp Hội Thợ Săn cũng như trong giới quỷ hút máu.

Mọi người đều biết giới thợ săn xuất hiện một người biến thái không thua gì Ngô Dược Phong, thậm chí bọn chúng càng kiêng kỵ Chu Tiềm Long hơn, vì người này chưa đến 18 tuổi, ít nhất còn có thể tiếp tục săn giết quỷ hút máu thêm 20 năm.

Việc này làm cho bọn quỷ hút máu làm sao sống được? Vì thế...Đáng lẽ cốt truyện phải xuất hiện ở 2 năm sau trên người Hà Mộng lại bị thúc đẩy xảy ra trước, những tên quỷ hút máu thấp kém tìm được quý tộc vừa mới thức tỉnh, giả vờ đáng thương kể lể cảnh ngộ của mình, cầu xin Vương của bọn họ diệt trừ tên thợ săn đó.

END CHƯƠNG 6.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net