THẾ GIỚI MỘT: TƯỚNG QUÂN QUÊ MÙA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1: ĐẠI TƯỚNG QUÂN CÔNG X THIẾU GIA NHÀ GIÀU SỐ MỘT KINH THÀNH THỤ

Tùy tiện cầu hoan, non mềm xử nữ B bị D lớn phá thân cuồng J

Tô Niên vừa mở mắt ra thì nghe thấy tiếng cửa 'cạch' vang lên, cậu quay đầu nhìn sang thì chỉ thấy một người đàn ông thân cao thể tráng trần trụi nửa người trên đang tức giận đi tới: "Cậu muốn chạy à?"

Chạy? Cậu chạy gì cơ? Lúc này bỗng có ánh sáng lóe qua trong đầu cậu, tất cả những ký ức hỗn độn của mấy ngày nay ào ạt đổ vào, cậu mang theo nhiệm vụ xuyên qua thời không, sau khi sắp xếp lại những ký ức đó một lúc thì cậu để những ký ức râu ria này qua một bên trước.

Người đàn ông đầy cơ bắp đứng trước mặt cậu, vẻ mặt hung bạo dáng người cao lớn này đúng là vai ác của thế giới này, là đối tượng mà cậu phải công lược.

Tô Niên trở thành người xuyên việt cho Cục Quản Lý Thời Không đã được hai trăm năm rồi. Trong hai trăm năm này, cậu đã từng sắm vai pháo hôi, đảm nhiệm qua vai ác, có khi làm không ít việc trợ công, hỗ trợ nhóm vai chính ở các thế giới đi tới đỉnh cao cuộc đời. Cậu rất nỗ lực, giúp cho cục quản lý thu được không ít năng lượng, dần dần cậu cũng cảm thấy chán ngấy với tháng ngày như vậy.

Vào ba ngày trước, cậu thấy được Cục Quản Lý Thời Không đưa ra nhiệm vụ mới, 'Vì vai ác nối dõi tông đường', ở chỗ nhiệm vụ đó chỉ có một ít nữ xuyên việt, trong lúc các cô còn đang chần chừ do dự không biết có nên tiếp đơn hay không thì Tô Niên quyết đoán nhận luôn nhiệm vụ này.

Cậu làm lơ ánh mắt kì dị của người khác mà về nhà lẳng lặng chờ chủ quản lý viên liên hệ mình. Ước chừng ba giờ sau, chủ quản lý gọi điện thoại cho cậu rồi nói cho cậu nghe những phúc lợi khi nhận nhiệm vụ này.

Sau khi cậu sinh ra đứa con cho vai ác thì sẽ thu thập được vận khí của thế giới đó, trở thành 'đứa con của vận mệnh' mới.

Tô Niên hỏi nhiều một câu: "Vậy ý là coi đứa bé như là vật chứa năng lượng à?"

"Không phải, những đứa trẻ đó có huyết mạch của Cục Quản Lý Thời Không của chúng ta, nếu sau này gia nhập Cục thì sẽ trở thành một cổ thế lực."

Tô Niên nhìn quản lý viên, cậu cau mày: "Có phải trong cục đã xảy ra chuyện gì không?"

Chủ quản lý viên gật gật đầu, nói: "Cậu cũng biết Cục Quản Lý Thời Không không có chủ nhân mà là do vũ trụ tự nhiên sinh ra gắn liền với kết cấu thời không, gần đây chúng tôi phát hiện trong vũ trụ có kẽ hở có một ít cục quản lý nhỏ đang có hoạt động nhằm phá hư thời không." Ông ta dừng một lúc: "Tóm lại, vẫn nên tập hợp vận khí trong các thế giới vào trong người một giuộc với chúng ta thì tốt hơn. Tô Niên, tôi vừa rà soát lại thân thể của cậu, ngày mai sẽ có 'dịch tẩy rửa' được đưa đến nhà cậu, sau khi sử dụng thì năng lực thụ thai của cậu sẽ được tăng cường."

Dùng xong 'dịch tẩy rửa' thì cậu lập tức mở ra du hành thời không, đến khi mở mắt thì chính là cảnh tượng vừa rồi. Làm một trai trinh hết 200 năm qua, Tô Niên nhận nhiệm vụ này cũng là để được khai trai. Nói trắng ra là, cậu chính là một người song tính vừa dâm vừa lẳng lơ, không muốn giả vờ mà chỉ muốn bị dương vật lớn đâm vào!

Sau khi Hùng Nhập Phong bước vào phòng thì cảm thấy có gì đó sai sai, trước đây cái tên này không phải la lối thì là chạy trốn nhưng hôm nay lại giống như lang như hổ hau háu nhìn y. Ánh mắt đó rất giống như đang nhìn một khối thịt mỡ di động, hận không thể giây tiếp theo sẽ đoạt lấy y ăn nuốt vào bụng.

Trước đó khi y đang còn mắc cày ruộng, lúc huơ cây cuốc lên thì nghe hàng xóm đến báo tin, nói nam tức phụ mà y mới cưới kia đang trộm qua lại ở cùng một chỗ với cái tên vô lại trong thôn, trong tối ngoài sáng là muốn người ta dẫn cậu rời khỏi nơi này.

Hàng xóm mới chỉ nói đến đây thì Hùng Nhập Phong đã vội vội vàng vàng ném luôn cái cuốc, hùng hùng hổ hổ chạy về nhà. Trên đường đi y còn đụng phải cái tên vô lại đó, y còn đánh gã ta một trận ra trò trước. Chỉ là sau khi trở về...Tình hình có vẻ như không đúng lắm?

Mặc kệ Tô Niên khác lạ chỗ nào, y đi đến mép giường, hung tợn nói: "Ông đây cứu cậu, lúc trước cũng là do cậu tự nói lấy thân báo đáp, bây giờ còn chưa đến nửa tháng mà cậu đã bày trò xấu xa gì hả?"

Nguyên thân không biết vì sao rơi xuống nước, sau đó theo dòng suối trôi tới thôn trang hẻo lánh này rồi được Hùng Nhập Phong cứu lên. Nguyên thân lại vừa vặn bị mất trí nhớ, lại sợ bị đói chết ở cái thôn khỉ ho cò gáy này nên mới cứng rắn nói muốn lấy thân báo đáp. Mặc dù đã kết hôn nhưng trong nửa tháng này, nguyên thân cũng chưa từng để Hùng Nhập Phong đụng vào mình. Hùng Nhập Phong thương tình cậu ta bị rơi xuống nước, thân thể yếu đuối cần phải tịnh dưỡng nên cũng không muốn lăn lộn cậu ta.

Nhưng hiện giờ, Tô Niên không phải là thanh niên nhu nhược như trước nữa, đi cùng với cậu, thời không chi lực đã tẩy rửa qua thân thể này của cậu một lần, dù cho bị người cao lớn mạnh mẽ như Hùng Nhập Phong làm tình cả một đêm thì cũng sẽ không xảy ra bất cứ chuyện gì.

Tô Niên hơi hơi cúi đầu hạ thấp người xuống, vừa vặn làm cho vạt áo bị trễ ra chút cảnh xuân bên trong, cổ áo chưa chỉnh lại nên hơi mở ra, làm cho ai cũng thấy được đầu vú non mềm hồng nhạt quyến rũ chết người. Hùng Nhập Phong nhìn đến mê mẩn, năm nay y chỉ mới mười tám tuổi, là cái tuổi sức dài vai rộng, Tô Niên không cho y chạm vào cũng không cho y nhìn nên y cũng sẽ không có ý nghĩ gì, nhưng bây giờ thấy được thì chỉ thấy máu xông lên não.

"Tôi, tôi không muốn chạy." Tô Niên vừa nói vừa run, âm cuối kéo ra hơi dài, giống như móng vuốt mèo cào nhẹ vào lòng Hùng Nhập Phong làm y rất ngứa ngáy.

Hùng Nhập Phong hoàn hồn, y nói: "Lý Nhị ở cách vách mới nói với tôi là cậu kêu lão Lưu thôn trên mang cậu rời khỏi nơi này."

Tô Niên không phủ nhận, cậu chỉ nói: "Bây giờ tôi không muốn đi nữa rồi." Thấy Hùng Nhập Phong không tin, cậu tỏ ra hơi sốt ruột. Cậu bước xuống giường đi chân trần đến trước mặt y, ra vẻ như muốn làm gì đó nhưng lại sợ hãi không dám làm.

Hiện giờ đã vào thu, đi chân trần trên đất sẽ dễ bị cảm lạnh, Hùng Nhập Phong nhíu nhíu mày rồi bồng cậu lên định thả xuống giường lại, chỉ là...

Sau khi y đặt người lên giường xong, nhưng đối phương vẫn ôm lấy cổ y, mặt Tô Niên đỏ ửng, mắt cậu nhìn xung quanh khắp nơi rồi nhỏ giọng nói: "Đại, Đại Hùng, chúng ta ngủ đi?"

Ngủ? Ban ngày ban mặt mà ngủ cái gì? Hùng Nhập Phong chỉ cho rằng cậu quá mệt mỏi nên nói: "Cậu ngủ đi, tôi còn phải đi cày ruộng nữa." Mời vừa vào thu nên vẫn còn có thể trồng thêm một mùa rau dưa.

Tô Niên cạn lời rồi, đại ca à, anh chính là vai ác của thế giới này đó! Có vai ác nào cứ nhớ nhung đến chuyện trồng rau không cơ chứ?

Cậu dùng ngón tay sờ sờ cổ Hùng Nhập Phong, nói: "Thân thể của tôi đã tốt lên rồi, chúng ta viên phòng đi." Nói xong, cậu cúi đầu, cả người run rẩy.

Hùng Nhập Phong nghe xong thì ngây dại, y không ngờ Tô Niên sẽ nói ra được câu này! Y cứ tưởng rằng Tô Niên không thích y, dù sao dung mạo Tô Niên không hề tầm thường, khí chất dịu dàng, còn y chỉ là một tên thôn sơn dã phu. Nhưng bây giờ, người thanh niên đẹp đẽ như công tử thế gia này lại chủ động mời mọc y, làm Hùng Nhập Phong vui đến mức không biết nên nói gì mới tốt.

"Cậu, trước đây cậu không cho tôi chạm vào chỉ là vì thân thể cậu không tốt thôi đúng không?" Hùng Nhập Phong thô giọng nói, y đang tìm cớ cho sự chống đối của Tô Niên trước đây.

Tô Niên lên tiếng nhưng lại thấy tên gấu lớn này chỉ lo hau háu nhìn cậu mà chẳng có động tác nào, thì đánh bạo cởi mấy cái nút thắt xuống lộ ra thân mình trắng bóng, hơi thở của Hùng Nhập Phong càng nặng nề. Vốn y đã để trần nửa người trên, tay y kéo đai lưng một cái, quần y rơi xuống lộ ra hai chân săn chắc. Y lại cởi quần lót ra, thứ to bự nặng trĩu đang rũ xuống giữa háng ngay lập tức xuất hiện trong tầm mắt của Tô Niên.

Mặc dù Tô Niên chưa từng lên giường với người khác nhưng cậu cũng đã xem qua không ít phim nóng, không thể không thừa nhận dương vật của Hùng Nhập Phong có thể vả mặt tất cả nam chính trong các bộ phim nóng đó.

Hùng Nhập Phong thấy cậu nhìn chằm chặp vào nơi đó của y mãi, y nhịn không được rung động nói: "Sao nào? Có hài lòng với vốn liếng của nam nhân nhà cậu không?"

Tô Niên cắn môi gật gật đầu, cậu nửa quỳ lên người Hùng Nhập Phong, trong ánh mắt ngạc nhiên của y, cậu dùng miệng mình chạm vào môi của đối phương.

Hùng Nhập Phong cứng đờ một lúc, sau đó lập tức dùng tay ôm lấy eo của Tô Niên, xúc cảm trơn mượt làm cho y nhịn không nổi bắt đầu vuốt ve cậu. Tô Niên vươn đầu lưỡi liếm liếm cánh môi của y, tiếp đó cậu cạy khớp hàm chui vào bên trong rồi kịch liệt lưỡi hôn với Hùng Nhập Phong.

Ngay từ đầu vẫn là Tô Niên làm chủ, nhưng dù sao cậu cũng chỉ là tay mới nên mới hai ba cái là đã bị Hùng Nhập Phong hôn đến đầu váng mắt hoa, cuối cùng chỉ có thể dựa vào ngực người ta thở hồng hộc.

Tay của Hùng Nhập Phong cũng không rảnh rỗi, y kéo quần Tô Niên xuống, cậu không phản kháng, ngay cả khi y duỗi tay sờ sờ giữa hai chân cậu thì cậu cũng thuận theo giơ giơ chân.

"Hửm?" Hùng Nhập Phong sờ dương vật nhỏ hơn y không biết bao nhiêu lần của cậu, đáng lẽ y định sờ lỗ hậu thì lại sờ trúng một cái khe cực kỳ trơn mềm, còn có một hạt đậu kỳ quái gì đó nhô lên. Tại sao tức phụ của y lại không có trứng trứng nhỉ?

Trong lòng y hoảng hốt nên vội vội vàng vàng tách hai chân của Tô Niên ra, thì nhìn thấy dưới cây dương vật hồng phấn của cậu là một âm hộ nhỏ nhắn xinh đẹp ngọt nước.

"Phụt!" Có lẽ là do ánh mắt của Hùng Nhập Phong quá nóng bỏng nên Tô Niên bị nhìn thì lập tức có cảm giác, lỗ dâm chưa từng được khai phá đột nhiên hộc ra một dòng chất lỏng trong suốt.

"Thân thể của cậu..."

Tô Niên tỉnh táo lại, cậu ưỡn người dậy, lời nói mang theo nức nở: "Anh, anh không thích sao?"

Chỉ cần Hùng Nhập Phong nói một câu không thích thì cậu sẽ gào khóc inh ỏi cho mà xem!

Làm gì mà Hùng Nhập Phong không thích chứ? Y quá thích luôn là đằng khác! Ai có thể nghĩ đến, thứ chỉ có trên người nữ nhân khi mọc ở trên người nam nhân lại đẹp đến như vậy? Chẳng qua y mới xem sơ thôi, giờ y hận không thể bẻ chân Tô Niên ra rồi liếm tiểu âm hộ xinh đẹp ẩm ướt kia đến nước chảy ròng ròng, sau đó lại dùng dương vật lớn của mình đâm vào đó!

Tô Niên giật giật người, cậu ngồi ở trên người Hùng Nhập Phong nên cái thứ đang cứng lên của y chọc ở giữa hai chân cậu. Hùng Nhập Phong bị cậu cọ cọ mà hừ ra tiếng, trong lòng ngứa ngáy, nói: "Nương tử, em mở chân ra chút đi."

Tô Niên thấy y không chê mình, lúc này mới nhẹ nhàng thở phào, sau đó cậu mở chân ra thì thấy dương vật lớn sưng đỏ đến phát tím đang dựng ở giữa hai chân mình, chỉ cần thêm hai tấc nữa thôi là sẽ dán vào âm hộ non mềm của cậu.

Hùng Nhập Phong là tên thô thiển, y không chút suy nghĩ lấy dương vật lớn của mình ấn lên âm hộ của Tô Niên, y không đâm vào mà chỉ cạ cạ trên môi âm hộ.

Tô Niên run rẩy cả người, cậu không nhịn được mà dùng hai chân kẹp lấy thứ đó. Hùng Nhập Phong đẩy ngã tức phụ của y rồi bắt lấy hai chân cậu, dương vật cắm ở giữa hai chân kề sát âm hộ non mịn, mới bắt đầu thôi mà đã chân giao rồi, Tô Niên chỉ cảm thấy mình hạnh phúc đến mức muốn xỉu.

Dương vật thô dài của đối phương đè lên âm hộ, sau khi cọ xát mười mấy cái thì đẩy ra một khe hở nhỏ, một chốc lát sau, âm hộ non mềm đã bị cà ra không ít nước dâm, dương vật dán chặt ở lỗ vào, thậm chí còn đâm một ít vào thịt non bên trong.

"Ưm...A, nhanh quá...thoải mái quá..." Tô Niên nắm lấy khăn trải giường, chưa nếm mùi thịt thì âm hộ non nớt của cậu đã chịu không nổi kích thích như vậy rồi, không lâu sau lại phun ra nước dâm, dương vật nhỏ của cậu cũng phun ra tinh dịch.

Hùng Nhập Phong thấy cậu đã ra một lần thì dừng động tác lại, tức phụ cầu hoan chứ không phải kêu y tới để dùng chân làm tình. Tô Niên ở trên giường mềm như một bãi nước, y vớt người lên hôn hôn, khi nhìn thấy hai đầu vú hơi cứng lên thì dùng một tay một miệng đùa bỡn chúng, làm cho Tô Niên vừa kêu vừa rên, sau khi đầu vú bên trái bị chơi đến sưng đỏ thì Tô Niên lại kêu y chơi đầu vú bên phải.

Tiểu nương tử này của y, hình như chỉ trong một đêm đã biến thành một bé dâm rồi.

"Sợ không?" Hùng Nhập Phong nhìn Tô Niên. Tô Niên nhìn dương vật mạnh mẽ oai vệ, khí phách hiên ngang đang để ở ngay cửa âm hộ của cậu, dù gì cậu cũng là lần đầu tiên nên nếu nói không sợ thì là nói dối.

Nhưng tên đã lên cung, cậu chỉ có thể nắm chặt khăn trải giường, nói: "Anh nhẹ chút nhé."

Hùng Nhập Phong hạ eo xuống, quy đầu to như quả trứng chen vào khe hở nho nhỏ, vốn tưởng rằng âm hộ của Tô Niên nhỏ như thế thì khi bị y phá thân tất nhiên sẽ bị thương, nhưng không ngờ âm hộ non nớt bị dương vật làm cho căng đến trắng nhợt lại không hề bị vỡ hay bị thương tích gì, chỉ là khi đâm phá màn trinh mỏng manh thì có trào ra chút máu.

Mỗi người ít hay nhiều gì cũng có chút quan điểm trinh tiết, Hùng Nhập Phong cũng không ngoại lệ, máu tươi chảy ra ở chỗ kết hợp giữa hai người càng làm cho y thêm hưng phấn, nếu không phải e ngại Tô Niên chịu không nổi thì y đã sớm hùng hục làm rồi.

Lúc trước y còn sợ Tô Niên làm bậy làm bạ với tên lão Lưu đó, dù sao trong thôn cứ đồn thổi việc tức phụ của y thường hay nói chuyện với tên lão Lưu. Nhưng bây giờ thấy được máu trinh thì những đè nén trong lòng của y cũng đã được giải tỏa, y thấy vẻ mặt nhíu mày chịu đựng của Tô Niên thì đột nhiên sinh ra sự thương tiếc, y dịu dàng hỏi cậu: "Còn chịu nổi không?"

Tô Niên điều chỉnh lại độ mẫn cảm của thân thể mình, khiến cho sự đau đớn do bị phá thân chuyển thành khoái cảm, trong nháy mắt mặt cậu đỏ ửng, giống như đang thẹn thùng do được trượng phu mình quan tâm.

Cậu gật gật đầu: "Anh động đi."

Hùng Nhập Phong chịu đựng cảm giác muốn nhanh chóng đâm làm, đôi tay y chống ở hai bên eo của cậu rồi thong thả đâm thọc, cho đến khi dương vật gần như cắm vào toàn bộ. Tô Niên bị y cắm tới đỉnh, nhưng mệnh căn của y vẫn chưa đi vào hết toàn bộ, Hùng Nhập Phong cũng không vội vã, sau này làm tình nhiều hơn chút, chờ đến khi âm hộ này chỉ nhận mỗi dương vật của y làm chủ thì y có thể cắm hết nguyên cả cây vào.

"Ư ưm..." Tô Niên nhịn không được rên rỉ theo nhịp độ thong thả của y, cánh tay ban đầu nắm lấy khăn trải giường cũng không nhịn được buông ra rồi vòng lên người y, câu lấy đầu y xuống cho mình một nụ hôn.

Không bao lâu sau, việc đâm thọc dần dần trở nên vừa nhanh vừa mãnh liệt, âm hộ vừa non vừa dâm của Tô Niên bị dương vật lớn đâm đến chảy rất nhiều nước, chỗ kết hợp vang lên tiếng nước 'phụt phụt' rất lớn, dâm đãng tới mức làm cho Tô Niên mặt đỏ tai hồng.

Bụng nhỏ của cậu bị dương vật đâm chọc u lên một chút, khoái cảm liên tiếp quá nhiều làm cho cậu chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ không có ý nghĩa gì.

HẾT CHƯƠNG 1.

Editor: Nhá hàng bằng chương 1 trước, chứ truyện H thì tui từ từ mới post được, mn thông cảm nhen... =.=


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net