Chapter 10: Đồ ngốc!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cả cuộc đời tôi chỉ xoay quanh bên cậu, luôn luôn và mãi mãi.

Hiếm khi mà Hiroki có cảm giác như lúc đó, bụng anh nóng hừng hực lên, sau đó lan rộng đến những phần khác của cơ thể. Có lẽ là do bọn họ chưa gặp nhau trong nhiều tuần nay. Có lẽ là do Akihiko đang mải làm thơ tình về người yêu của hắn. Cũng có lẽ là do tên Miyagi đó cứ làm bẩn văn phòng làm việc của họ suốt với tiểu thịt tươi của hắn. Có lẽ là sự kết hợp của cả ba, nhưng quan trọng nhất chính là, Hiroki đang chờ thư từ công ty của Nowaki.

Nhìn thấy anh đang ngồi ỳ ra trên ghế sofa, Nowaki liền vui vẻ mỉm cười.

"Em về rồi, Hiro-san!"

Hiroki không nói gì, Nowaki hạ mặt mình xuống, vừa vặn để Hiroki nhìn thấy.

"Anh ổn chứ?"

Hiroki vẫn cứ im lặng, và ngay lúc này đây, thì hàng lông mày của Nowaki đã nhíu lại. Cậu nhẹ nhàng bước đến trước mặt Hiroki. Cậu vừa mở miệng chuẩn bị nói thì Hiroki tóm ngay cơ hội, lôi cổ áo cậu xuống, cuồng dã hôn cậu. Đầu lưỡi của Hiroki trượt dài giữa hai cánh môi của Nowaki, cậu có thể cảm nhận được tóc gáy của mình đã dựng ngược lên cả rồi.

Khi môi lưỡi rời nhau, Hiroki đảo mắt vài vòng, tập trung nhìn vào một điểm hư vô sau lưng Nowaki, trên mặt có chút ửng hồng. Nowaki hiện giờ đầu óc trống rỗng, đến 20 giây sau cậu mới nhớ ra cách nói chuyện. 

"Hiro-san..."

"Câm miệng." Hiroki lầm bầm, Nowaki bối rối chớp mắt.

"Em đi chuẩn bị bữa tối nhé?"

"Không cần, tên ngốc này!" Hiroki bực bội. Nowaki hoàn toàn bị sốc, ngược lại, Hiroki lại cảm thấy bẽ mặt. Nhưng Nowaki chỉ bị bối rối vài giây đầu, nhưng sau đó cậu lại hiểu ra ngay. Cậu mỉm cười,  Hiroki đúng là người đáng yêu nhất mà cậu từng gặp a.

"Em hiểu rồi, Hiro-san."

"Cậu có sao?" Hiroki nhỏ giọng, gần như là khẳng định chứ không phải đang hỏi, Nowaki gật đầu, kéo người đàn ông lớn tuổi hơn về phía mình. 

"Em yêu anh, Hiro-san."

Với câu nói đó, Nowaki đẩy Hiroki xuống ghế. Hiroki giãy giụa như cá ra khỏi nước.

"Không phải ở đây! Lên giường đi!"

"Em không kiềm chế nổi nữa." Nowaki nặng nề hít thở, cậu không thể ngờ đến việc Hiroki chụp quyển sách để trên bàn cà phê từ đêm qua, ném thẳng vào đầu cậu.

"Chúng ta sẽ đi đến phòng ngủ." Hiroki hạ giọng, thẳng tiến vào phòng ngủ, không nói thêm bất cứ lời nào. 

Nowaki đứng hình, gương mặt lộ vẻ sốc toàn tập, trước khi ngoan ngoãn đi theo, cậu còn bận rộn với dây nịt của mình, thầm nguyền rủa mấy ngón tay vụng về này.

Khi cậu đi đến phòng ngủ, cậu đã thấy Hiroki ngồi trên giường, mắt nhìn chăm chăm vào bức tường trước mặt, tay không ngừng cởi nút áo sơ mi. Nowaki bước theo đống quần áo, đồng thời cởi phăng luôn áo quần của mình.

"Hiro-san, để em..."

"Tôi tự làm được." Hiroki cắt ngang, lời nói bình tĩnh đến lạ thường, ngón tay vẫn trượt trên nút áo và nút quần, cởi chúng ra. Bây giờ, cả hai người đều chỉ còn mỗi chiếc quần lót. Hiroki liếc mắt qua Nowaki, sau đó ngại ngùng quay đi chỗ khác. Nowaki mỉm cười.

"Hiro-san, anh thật dễ th-"

Lời nói của Nowaki còn chưa ra khỏi miệng thì đã bị một đôi môi chặn đứng, đồng thời, cả cơ thể ngã xuống giường. Nowaki cảm thấy như bị nghẹn bởi chính hơi thở của mình, cậu nhanh chóng đẩy Hiroki ra, tạo một khoảng cách nhỏ giữa 2 người họ. 

"Hiro-san, em phải nghiêm túc hỏi anh một câu."

"Gì?"

"Anh đã uống rượu đúng không?"

Biểu cảm của Hiroki đi từ đơ ra đến nổi nóng đến xấu hổ chỉ trong vòng 5 giây. 

"Cậu đang hỏi cái thể loại câu hỏi ngu ngốc gì vậy? Tôi không được phép làm việc này với cậu sao? Cậu không thích sao?"

"Đương nhiên là em thích. Nhưng Hiro-san, anh làm em hơi hoang mang đấy."

"Vì sao?"

"Anh không thường chủ động như thế này."

"..."

"Hiro-san..."

"Gì nữa đây?"

"Em không có ý gì đâu...nhưng em không bảo anh được dừng lại. Làm ơn tiếp tục đi ạ."

Và sau đó, Nowaki hôn anh, làm anh có muốn nói cũng không nói được. 

Khuôn miệng của Hiroki lúc nào cũng vậy, thật hoàn hảo, thật mềm mại và thật ấm áp làm Nowaki không thể làm gì khác ngoài hôn sâu hơn, tay kéo lấy người đàn ông kia vào lòng. Nowaki cảm nhận được lưỡi của Hiroki lại trượt vào miệng mình, nhưng lần này cậu đã chuẩn bị kỹ lưỡng nên có thể từ từ đáp trả. Hiroki run rẩy và thở dốc, vật nhỏ dưới quần lót của anh cũng đang ngọ nguậy. Khẽ mỉm cười, cậu mò tay vào nắm lấy vật đang cương của Hiroki, nhưng cậu lại bị đẩy ra.

Nowaki dừng lại khoảng 1 giây, bối rối. Cậu cảm thấy, ngay giờ phút này đây, cậu hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra khi anh xoay người lại, ngồi lên đùi cậu. 

Hiroki trượt dài theo người cậu, cởi quần lót của cậu ném xuống sàn.

"Ah" Nowaki gầm lên một tiếng khi anh bắt đầu dùng ngón tay cái vuốt nhẹ lên đầu khấc của cậu "Anh tuyệt thật. Em yêu anh."

"Đồ ngốc," Hiroki đáp lời, tay nắm càng chặt hơn, nhưng Nowaki nghe thấy một tông giọng của anh mà có lẽ chỉ có cậu mới có thể nghe được. 

Khi Hiroki dừng chỉ giao, Nowaki lầm bầm cằn nhằn, nhưng sau đó thay vào là tiếng rên rỉ khi anh thay tay bằng miệng mình. 

Hiroki cố gắng dùng mũi hít thở, có cảm giác như anh chưa bao giờ làm việc này cả. Nhưng Nowaki có thói quen rất xấu, cậu luôn làm anh nhạy cảm hơn bao giờ hết, làm anh quên mất cả việc đang có của Nowaki trong miệng mình. Đêm nay sẽ khác với những đêm khác, anh sẽ dẹp lòng tự tôn của mình qua một bên, anh sẽ ưu tiên tất cả cho Nowaki. Anh di chuyển miệng dọc theo phân thân của Nowaki, và tiếng rên thỏa mãn của Nowaki chính là động lực. Anh dùng lưỡi liếm quanh phần đầu khấc, tay đùa giỡn với túm lông của Nowaki, những ngón tay thô ráp của cậu nắm lấy tóc của anh, miệng thì thầm "Em sắp ra.", cậu cong lưng lên, nhưng Hiroki lại nhả ra, để cậu không được thỏa mãn. 

Có vẻ như Nowaki không phàn nàn về việc anh không hoàn thành việc của mình, ngược lại, cậu lại nhìn anh với vẻ bất ngờ và thỏa mãn.

"Hiro-san, anh học đâu ra trò đó vậy?"

"Đừng để ý." Hiroki bò lại cái bàn gần giường họ, lôi ra một lọ dầu bôi trơn và bao cao su từ ngăn cuối. Ném mấy cái bao cao su về phía Nowaki, Hiroki bên này tự mở rộng, tìm điểm G, vì anh biết Nowaki hoàn toàn có thể tự tìm mấy thứ này. Anh rút ngón tay ra ngoài, sau đó lại bắt gặp ánh mắt chăm chú của Nowaki nhìn mình, anh cảm thấy cổ mình nóng rực lên, ném lọ thuốc bôi trơn về phía Nowaki, ý chỉ anh không chuẩn bị cho việc bị nhìn chằm chằm như vậy. 

"Nhìn chằm chằm như vậy không lịch sự tí nào đâu."

"Xin lỗi." Nowaki xé vỏ bao cao su, đeo vào dương vật của mình, sau đó bôi dầu bôi trơn lên.

Hiroki tỏ vẻ khó chịu, nhưng vẫn bò về phía Nowaki đang nằm đó. Sau đó, anh từ từ ngồi lên cự vật của Nowaki.

Nowaki cảm nhận được tiếng thở đứt quãng của mình hòa cùng với sự cố gắng không hành động. Cậu nắm chặt lấy hông của anh, chầm chậm giúp anh di chuyển lên xuống, chuyển động ỉu xìu của anh cho cậu biết anh đã không thể tiếp tục lâu hơn được nữa.

Hiroki nhìn thật đẹp phía trên cậu, gương mặt ửng hồng đang di chuyển trên dương vật của mình, phía trước thì tự mình an ủi. Nowaki ngắm nhìn người yêu mình, sau đó đến nhanh hơn bao giờ hết. Một lúc sau, Hiroki bắn đầy dịch lên bụng cả Nowaki, các cơ phía sau co rút quanh dương vật đã mềm xuống của Nowaki.

Cả hai đều nằm yên một lúc, điều hòa hơi thở sau khi đạt cực khoái. Hiroki trượt khỏi hông của Nowaki, sau đó vào chuẩn bị phòng tắm trong lúc Nowaki xử lí đống BCS. Sau khi cả hai đã tắm rửa sạch sẽ, Nowaki ôm lấy Hiroki, kéo anh xuống giường và ôm anh thật chặt.

"Nowakiki, cậu muốn làm gì?"

"Hiro-san, em yêu anh."

" Cái-cái đó..."

"Và em không biết anh ở trên giường lại có thể mạnh mẽ như vậy đó."

Và sau đó, một cơn đau đớn truyền đến nhắc nhở Nowaki không giờ được cho phép Hiroki để sách trong phòng ngủ nữa.

-----

Ủng hộ truyện tranh của Mị nữa nha mấy bạn.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net