Ngày anh mất em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Isagi Yoichi năm nhất thích chàng tiền bối Kaiser Michael năm ba
Điều ấy cả trường này ai cũng biết
Đến cả chính chủ - người được thích còn biết rất rõ là đằng khắc
Dù cậu vẫn hết mực từ chối tình cảm của bản thân đối với người kia nhưng hành đồng của cậu lại bán đứng cậu
- Cậu luôn làm bữa trưa cho anh là cái thứ nhất
- Mỗi ngày anh đều nhận được thư tình của cậu là cái thứ hai
- Ánh mắt đầy trìu mến mà cậu nhìn gã là cái thứ ba
Chỉ cần ba cái trên cũng đủ để biết cậu thích Kaiser tới nhường nào rồi
Một cậu trai đáng yêu theo đuổi mình mọi lúc mọi nơi như vậy thì chắc chắn rằng sẽ chẳng ai nỡ từ chối cả
Kể cả gã
Nói chung thì Isagi cũng là gu gã , mà gã cũng chẳng ngại chơi bê đê đâu , huống chi lại là một người đã kiên trì theo đuổi gã từ mùa đông năm ngoái đến đầu xuân năm nay chứ
Nếu đã có phúc rồi thì gã sẽ hưởng một cách trọn vẹn nhất ...
.
.
.
Mở tủ giày của mình ra như mọi hôm , cậu trai tên Isagi lại thấy được một tấm thư kì lạ được đặt trên đôi giày của mình
Phong thư màu xanh ngọc , đính kèm theo một sticker hình đóa hồng xanh trông vừa sang lại vừa tinh tế
Chắc có lẽ là thư tình -cậu thầm nghĩ
Nhanh tay bóc lớp vỏ ấy , bên trong là một tấm thư với nét chữ Đức uốn lượn trông khá cầu kì
Bức thư ấy ghi rằng hãy gặp nhau trên tầng sân thượng khi ra về
Không địa chỉ , không tên tuổi , không lớp
Một bức thư tình mà nặc danh như vậy à
Nhìn lại đồng hồ trên tay mà cậu phát hiện sắp tới thời điểm chuông reng , cậu nhanh chóng bước lên cầu thang hướng về phía tầng thượng
Vừa đi cậu vừa suy nghĩ không biết làm sao để từ chối khéo nhất vì cậu cũng đã có người trong lòng rồi mà
Vừa bước ra khỏi cảnh cửa gỉ sắt trên tầng thượng , thứ đón chờ cậu lại là một thân thể vạm vã được khoát lên một chiếc áo khoắc ngoài màu đen trông rất bảnh
Với mái tóc vàng pha lẫn xanh ở phía đuôi ấy , cậu hoang mang cố gắng dụi mắt xem bản thân có bị hoa mắt không , sao lại thấy crush mình trên này được
Lại gần người đang đắm chìm mình vào khung trời xanh , cậu rụt rè nhỏ giọng nói
/ Tiền bối Kaiser ... Anh là người viết bức thư này hả /
Chầm chậm đưa bức thư tình khi nãy trước mặt người kia , nhắm mắt lại và chờ đợi
/ Ừ ! Ta đồng ý lời tỏ tình của em / gã nói
Từng câu từng chữ như in sâu vào trong tâm trí cậu

Cái gì ?! Hắn vậy mà đồng ý ư
Có lẽ đây là điều may mắn nhất trong cuộc đời mày đấy Isagi Yoichi !
Thấy cậu cuối thấp ôm lấy gương mặt của bản thân lại mà không khỏi khiến Kaiser phì cười
Cõ lẽ chơi đùa với cậu trai này cũng không tệ , ít nhất cũng có thể kiếm chút niềm vui trong thời gian còn ở lại ngôi trường này
Rồi nào ra trường thì kêu là hết tình cảm rồi chấm dứt luôn
Kế hoạch ok phết - hắn nghĩ
.
.
Thế là tin đồn Kaiser hẹn hò với Isagi đã trở thành sự thật , còn được công khải bởi cả hai trên mạng xã hội nữa
Cậu thì vui lắm , đến mức cả đêm hôm đấy , cậu đã với thức trắng với cả đống suy nghĩ sến sủa nữa kìa
.
.
.
Mối tình của cả hai có thể nói là đáng ngưỡng mộ trong mắt những người khác
Một cậu người yêu luôn quan tâm người kia , luôn ngây thơ trao cho người ấy những nụ cười rạng rỡ , những cái ôm ấm áp , và cả những mảnh tình cảm non nót
Một chàng người yêu luôn ân cần yêu thương , bao bọc lấy người kia vô điều kiên khiến ai nhìn vô cũng phải thầm ghen tị
.
.
.
Quả thật lúc mới quen Kaiser chỉ đơn giản nghĩ rằng cậu chỉ là một tên hề sẽ luôn mua vui cho gã trong khoảng thời gian nhàm chán này
Những có lẽ hắn đã sai chăng ?
Giờ đây khi thấy cậu , tim gã đều đập không ngừng

Rộn ràng lên vì những ánh cười dịu dàng của người kia
Hắn tự thừa nhận rằng không biết từ bao giờ mà một người thô lỗ và mất kiến nhẫn như hắn lại có thể chịu nhẹ nhàng nằm lên đùi đối phương mà nghe cậu luyên thuyên suốt cả buổi
Có lẽ chỉ vì người ấy là Isagi Yoichi chăng ?
Đúng là không nên coi thường tình yêu mà ....
Có vẽ trong tâm gã bây giờ thật lòng thích Yoichi rồi
Cơ mà không ...
Không đơn giản chỉ là thích hay yêu
Cái cảm xúc ấy còn lớn hơn nhiều
Hắn ta chẳng lúc nào muốn rời xa cậu nửa bước
Hắn ta lúc nào cũng suy nghĩ về cậu
Hắn ta lúc nào cũng lo lắng thái quá cho cậu
Hắn ta lúc nào cũng thầm nói những lời yêu thường đối với cậu
Hai từ ' lúc nào' ấy như gắn liền với gã khi mỗi lần nhắc đến cậu
Cũng bởi trong đầu hắn chỉ còn chứa hình bóng cậu thôi
Mạch cảm xúc ấy khó tả lắm , nhưng hắn cá chắc nó không đơn thuần chỉ là thích hay yêu một người đâu
Kaiser đã tự hỏi bạn thân của gã và cậu trả lời của người là
/ Người thường hóa người thương à ?/
Người thương ư ?
- Thương
Thươn-
Thuơ--
Quả thật là thế rồi - Gã thầm thốt lên
Đúng thật ! Không biết từ bao giờ mà một người thường như cậu lại có thế khiến hắn si mê như thế này
Chắc hắn trúng bẫy của cậu rồi
-Bẫy tình yêu-
.
.
Hẹn hò với nhau hơn 2 tháng , khi đó Kaiser bắt đầu nhận ra tình cảm của bản thân đối với cậu đã tăng lên cao đến nhường nào
Nhớ lại kí ức lúc hắn đồng ý cậu trên tần thượng , gã tự hỏi rằng sao lúc đó bản thân ngu thế khi không chịu tỏ tình một các đàng hoàng nên giờ hắn quyết tâm làm lại
Với motip cũ
Cũng là bức thư ấy nhưng với nét chữ được anh cẩn thận gò nét
Cũng là nơi tầng thượng cao vời vợi ấy nhưng với những bông hoa đỏ thắm được trải dài từ cầu thang đến phía cánh cứa
Vẫn là cơ thể to con ấy nhưng giờ đấy hắn đã cầm trên tay mình một bó hoa chứa đày những cánh hoa hồng đỏ thẩm , thoang thoảng trên người còn phất lên mùi nước hoa nam tính
Điều ấy lại khiến cậu xúc động đến bật khóc
Thấy người thương cứ đứng ở đấy mà rưng rưng nước mắt , hắn cũng chỉ biết thở dài mà lại gần
/ Isagi Yoichi ... Em đồng ý làm người yêu ta nhé / gã nói
/ H-hức ! Em đồng ý / Cậu vui mình mà reo lên
Có lẽ điều này còn hạnh phúc hơn những gì mà cậu đã trải qua trước kia nữa , chẳng biết phải làm sao mà cậu chỉ ôm người đó thật chặt
/ E-em hạnh phúc lắm Michael /
/ Cảm ơn anh /
giọng cậu nhè nhẹ vang lên bên tai gã mà khiến tim hắn như muốn nhũn cả ra . Sao em người yêu gã đáng yêu quá vậy nè !
.
.
.
Sau ngày hôm ấy , cậu đã đem anh về nhà ra mắt luôn , ừ đương nhiên chỉ theo kiểu bạn trai tới làm quen gia đình thôi
Bước tới gần cổng nhà mà gã thầm nuốt nước bọt , cầu mong mọi chuyện sẽ bình yên , ít nhất cũng phải để gã tạo nên một vài ấn tượng tốt trong mắt phụ huynh của em người yêu
Nhưng có lẽ hắn đã quá overthinking chăng ? Bữa cơm gia đình ra mắt bạn trai này nhẹ nhàng và yên ấm hơn gã tưởng
Ba mẹ của Isagi là những người rất dễ tính và luôn cho con mình đi theo sở thích của bản thân
Bên cạnh đó , hai người họ cũng chẳng có gì gọi là không vừa mắt gã cả , thậm chí còn khá thân thiết
Chắc có lẽ đây là một tin vui chăng , gã mong vậy
Và trươc khi chào tạm biệt gia đình , hai cô chú đã thì thầm vài lời bên tai Kaiser khiến Isagi phải tò mò , mà đến cả Kaiser cũng chẳng hiểu nghĩ câu vừa rồi
Cái gì mà / Cảm ơn con đã đem đến hạnh phúc cho con trai hai bác /
/ Mong cháu có thể khiến nó trở thành người hạnh phúc nhất trước khi phải đi thật xa khỏi đất nước này /
Khố hiểu thật , nhưng hắn chắc chắn sẽ biến cậu trở thành người hạnh phúc nhất
.
Gã nói được là làm được , trong suốt quãng thời gian bên cạnh , cậu chưa bao giờ phải cảm thấy buồn phiền vì anh cả , anh luôn đem lại cho cậu một cảm giác an toàn và ấm áp khiến cậu luôn an tâm khi ở bên anh
Và hắn cũng vậy , chỉ cần nhìn thấy cậu ngủ ngon trong lòng gã mà gã như muốn nổ tung tới nơi rồi !!
.
.
.
Nhưng những câu chuyện tình nào cũng phải có hồi kết , mùa hạ nắm ấy Isagi phải quay trở về nước
Dù không nỡ chia xa nhưng hai người cũng phải đành
Dẫu vậy , cậu cũng đã hứa hằng nếu về tới nhà , cậu vẫn sẽ gửi thư thường xuyên và luôn gọi điện cho anh
/ Em hứa đấy / cậu nói
.
.
.
Em hứa rồi mà sao giờ vẫn chưa gọi cho anh
3 năm rồi tại sao gã vẫn chưa nhận được bức thư nào từ em vậy ?
Em hứa rồi mà
.
.
.
Gã thẫn thờ ngồi trong khu công viên mà trước đây cả hai thường xuyên ghé qua , đượm lên một vẻ rầu rỉ , hiu quạng khó nói
Em hứa sẽ thường xuyên giữ liên lạc với gã , mới qua chừng ấy năm , thứ gã nhận được là những tín hiệu bật vô âm tính
Chán nản nhìn mọi thứ xung quanh mà thở dài
Hay em quên gã rồi ?
.
.
.
Lúc chuẩn bị đi về , gã lại thấy được một tấm lừng gày gò thân quen , hình như người ấy còn đang gọi gã nữa hay sao ấy ?
Nhìn kĩ lại thì
/ Cô Iyo ! /
Là mẹ của Yoichi !
Tại sao bà lại ở đây? Thế còn Yoichi đâu ?
Không để gã mở lời , người phụ nữ ấy liền nhét trong tay cậu một phong thư rồi dặn dò
/ C-ái này là của Yoichi đưa cho con /
/ Thằng b-bé bảo hãy đọc vào ngày kỉ niệm của hai ta , ngay tại nơi ấy/
Nói xong bà lẳng lặng bước đi
Gã có thể nghe thấy được tiếng nức nở thông qua giọng nói
Mà điều quan trọng hơn hết , nếu bà ở đây thì Yoichi đâu ? Tại sao lại đưa gã bức thư này ?
Gã muốn đọc nó liền bây giờ ! Mặc kề những lời nhắc nhở khi này , hắn liền chạy thật nhanh đến ngôi trường khi xưa , lẻn vào bên trong rồi chạy thẳng lên phía tầng thượng
Khung cảnh khi này vẫn thật giống với lúc ấy - gã nghĩ
Từ từ mở phong bì ra , bên trong ấy là một bức thư với những nét chữ nguệch ngoặc khó coi , nhưng hắn vẫn có thể đọc được
" Gửi Kaiser Michael
Em biết là dù đã nhắc trước nhưng anh vẫn không mở theo đúng thời gian em chọn đúng không , nhưng như thế cũng không sao , bởi thế mới là anh đúng chứ !
Em biết anh đang rất giận em nhưng đọc bức thư này cho thật kĩ nhé
Anh biết không , khi em đang ở trên máy bay trở về nước ấy , nó bỗng xảy ra sự cố mà dần bốc cháy , em với cha mẹ được đưa xuống một cách an toàn , may mắn đúng chứ . Nhưng khi ấy em thấy một đứa trẻ vẫn còn đang bị kẹt lại trong đám lứa chảy lớn , và em chẳng thể đứng im mà liền lao tới , thế là cậu bé ấy đã được cứu , nhưng em thì không may mắn như thế , tấm kim loại từ máy bay rơi thẳng vào đầu em , anh biết không , lúc nó đau lắm , em đau đến mức chẳng mà chẳng thể nói lên lời nào , chỉ biết ú ớ trong vô vọng , hai bên tai em ù hết cả lên , em cứ tưởng là em sẽ chết tại đó nữa chứ . Nhưng khi em tỉnh lại , em lại thấy mình đang ở trong bệnh viện rồi , cả thân đều bị thương nghiêm trọng , nặng nhất có lẽ là phần đầu , nhưng không hiểu sao tay phải em lại khá lành lặn , có thẻ di chuyển được nên em mới viết bức thư này nè , tuần sau là đến ngày phẫu thuật lần cuối rồi , mà em biết rằng tình trạng hiện giờ của em mà muốn cứu được chưa đầy 1 phần trăm , việc em còn có thể viết bây giờ là điều kì diệu lắm rồi !
Nếu bức thư này được gửi đến tay anh thì có lẽ em đã không còn rồi
Xin lỗi vì đã thất hứa nhé Michael
Em cũng chẳng muốn chuyện này xảy ra đâu , em vẫn muốn được anh cầu hôn em cơ , nhưng em đã không còn lựa chọn rồi
lời cuối nữa thôi ,
Em yêu anh , cảm ơn anh vì đã đến bên em Michael !
Thân ái ,
Isagi Yoichi "
Nét chữ trông rất khó coi , vừa rối lại vừa còn bị nhòe do bị thấm nhẹ vài giọt nước
Rất giống với gã bây giờ
Cầm trên tay lá thứ mà cơ thể hắn không ngừng run lên , thiếu điều không thể hét lên thật to để giải tỏa bao uất ức trong suốt 3 năm qua
/ Tại sao vậy /
/ Tại sao vậy Yoichi !/
/ Không phải em rất ghét kẻ nối dối hay sao /
/ Cớ sao lại lừa anh chứ !! /
/ Thân mình còn lo chưa xong lại đi lo cho người khác /
/ ĐÚNG LÀ NGU HẾT SỨC /
Gã nói một tràng liên tục những câu chửi rủa , đến câu này tới câu khác nối tiếp nhau không ngừng nghĩ , cứ thế biết bao tâm tư của gã cũng theo đó mà cuốn bây đi . Nhưng sao lòng gã vẫn nặng trĩu thế này
Những giọt quý tuôn trào ồ ạt từ khóe mắt , không biết từ bao giờ mà gã đã ngồi khuỵ xuống nền đất lạnh lẽo ấy , ôm lấy mặt mình mà dần khóc nức nỡ
/ Anh ghét em /
/ Anh ghét em !/
/ Em là đồ đáng ghét /
Trên tay là phong bì đã bị anh nhào nát đến nổi bị rách ra một miếng giấy , từ đó , trên tay hắn cảm nhận có thứ gì đó cộm bên trong lá thứ
Lâu đi nước mắt , hắn chầm chậm lấy ra một thứ gì đó trong phòng bì
Là một giấy note nhỏ cùng với ..... một chiếc nhẫn ?
Một chiến nhẫn vàng nhỏ xinh đính trên đó là một viên kim cương màu xanh ngọc
Phía bên còn khắc lên dòng chữ M&Y
Thứ này là gì đây ?
Là quà hối lỗi chắc ? Nhưng hắn đâu cần thứ này
Thứ hắn cần ngay bây giờ là em ! Isagi Yoichi
Ngơ ngác cầm trên tay chiếc nhẫn , lòng hắn lại đau thêm một tầng nữa
Lại quay sang mò mẫn giấy note nhỏ , mở ra lại là những dòng chữ ấy , nhưng lại được ghi nắn nót hơn
" Em tặng anh chiếc nhẫn này coi như món quà cuối cùng ha ! Em cũng muốn anh quên đi em để đi tìm một cô gái xứng đáng hơn , nhưng khi nghĩ về việc ấy , trái tim em lại chẳng chịu được
Nên cứ coi như lần này em ích kỉ nhé ! Em muốn anh vẫn sẽ luôn nhớ về em , em muốn hình bóng của em sẽ luôn được anh cất cẩn thận gọn lại một góc trong trái tim anh . Vì thế em tặng anh chiếc nhẫn này coi như là một kỉ vật của chuyện tình đôi ta , để khi mỗi lần anh nhìn về nó , anh sẽ nhớ tới em !
Sống tốt nhé ! "
/ Sống tốt cái đéo gì chứ !/
/ Ích kỉ cái đéo gì /
/ Cái nhẫn còn chẳng vừa với tay anh thì làm sao mà đeo /
/ Quả thật là ngu vẫn là ngu mà /
Hắn tức đến phát điên lên ! Cái gì mà quên em đi chứ ? Cái gì mà kết hôn với một cô gái khác? Em nghĩ để quên đi tình cảm ấy là chuyện dễ dàng sao ?!
Thật sự là biết cách khiến người khác tức điên lên mà !
Em nghĩ rằng tình yêu của hắn không đủ lớn để có thể giữ em mãi trong kí ức sao
Nếu có thì em lầm to rồi
Chỉ cần hắn vẫn sống , thì kí ức của hắn vẫn sẽ mãi xuất hiện hình bóng của em
Chỉ cần hắn vẫn chưa chết ,thì đừng mơ đến việc một ngày nào đó hắn sẽ quen đi em
Dù điều đó chỉ khiến hắn đau khổ đi chăng nữa thì hắn vẫn cảm lòng
Bởi đó là em - người hắn dành cả đời này để yêu thương
.
.
.
Nhìn lên khung trời trước mắt mà lòng man mán nỗi nhớ
Vẫn là khung trời đêm chứa đầy hàng tỉ ngôi sao lấp lánh ấy
Nhưng người ấy đâu rồi mà chỉ để lại một thân ảnh trơ trọi thế này ?
.
.
.

Hạ ấy tình ta dang dở
Bỏ lỡ quãng thời chấp đầy lời sao
Xào xạt vài trang giấy thơ
Hơ lên chữ tình dưới cơn mưa rào

—————————-
3000 chữ
Tác giả : Mayka


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net