Phần thượng (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hà Lạc Lạc đưa ra quyết định tỏ tình này với tâm thế hết sức khẩn trương, nhập học được một năm, cậu cũng thích Yên Hủ Gia lớp A được chừng ấy thời gian, nhưng Yên Hủ Gia vốn nổi danh lạnh lùng vô tình trong lớp A, cao cao tại thượng không vướng bụi trần. Mặc dù toàn là học sinh gương mẫu, học sinh lớp A hầu hết đều đang trong tình trạng yêu đương nồng cháy. Ví như trường hợp phù sa không chảy ruộng ngoài Triệu Nhượng với Ngưu Siêu, hay vợ chồng già Cao Gia Lãng Lưu Dã, thậm chí loli nổi tiếng mặt quạo Châu Chấn Nam cũng bị Trương Nhan Tề bên lớp B bắt đi rồi.

Chỉ có thành viên nhỏ tuổi tràn trề sức sống nhất lớp A, Yên Hủ Gia là vẫn còn độc thân. Triệu Lỗi từng nhận xét cậu ta như viên đá trong cốc coca, cắn vào vừa buốt, lại còn có thể khiến bạn gãy răng. Nhận định này còn được Trương Nhan Tề, người trước giờ chỉ thuận theo Châu Chân Nam, gật đầu tán thưởng.

Mặc dù thích Yên Hủ Gia, Hà Lạc Lạc quả thật lại có chút sợ cậu ta. Yên Hủ Gia trông không phải kiểu dữ dằn nhưng luôn lạnh lùng với người lạ. Cậu ấy lại mang vóc dáng cao ráo, có một lần Lạc Lạc vô tình chạm mắt cậu ấy mà suýt bị khí lạnh làm cho đông chết luôn. Bình thường đừng nói là tỏ tình, nhìn thấy Yên Hủ Gia còn đi đường vòng nữa là. Dũng khí có được lần này không khỏi kể đến công lao từ anh bạn chí cốt cùng lớp F của Hà Lạc Lạc, Trạch Tiêu Văn, một tiểu nghiệp chính hiệu.

Khi ấy Trạch Tiêu Văn với Đỗ Dục vừa thành đôi, cậu ta lập tức biến từ tiểu nghiệp thành tiểu ngọt ngào, mỗi ngày trước Hà Lạc Lạc không ngừng khoe ân ái. Nào là Đỗ Dục đối tốt với cậu ta ra sao, chiều chuộng cậu ta thế nào, chỉ hận không thể biến cậu ta thành tiểu cánh cụt xinh đẹp đáng yêu nhất thế gian. Mà cậu Đỗ Dục kia cũng thật khiến cẩu độc thân nhìn không nổi, hôm nào cũng chất một bàn đồ ăn vặt trên bàn Trạch Tiêu Văn thì cũng thôi đi, có lần cậu ta còn trốn ra khỏi trường mua trà sữa chỉ vì Trạch Tiêu Văn muốn uống ngay lúc đó nữa chứ. Hà Lạc Lạc chứng kiến tất thảy những cảnh này, vừa vui thay cho bạn thân nhưng cũng không tránh khỏi cảm giác mất mát (và ghen tị).

Thậm chí Yên Hủ Gia lớp A còn chẳng biết mình là ai.

Tuy nhiên, thân là người bạn tốt, Trạch Tiêu Văn sau khi tìm được tình yêu đích thực luôn một lòng một dạ muốn giúp Hà Lạc Lạc tìm được chân ái cuộc đời, vì vậy mà không tiếc công sức mỗi ngày làm công tác tư tưởng cho Hà Lạc Lạc, thuyết phục cậu mau chóng tỏ tình.

"Đây mày xem này. Cả Hạ Chi Quang và Trương Nhan Tề không phải đều tỏ tình thành công đó sao! Không nói đến Lục Tư Hằng luôn thân thiện dễ gần, Châu Chấn Nam chẳng phải là kẻ nổi tiếng khó ở cũng bị Trương Nhan Tề tán đổ đứ đừ còn gì!" Trạch Tiêu Văn ra sức khuyên bảo.

Hà Lạc Lạc nắm chặt bàn tay, cau mày đáp:" Anh còn nói họ đến từ lớp B đó... em chỉ là học sinh lớp F thôi."

"Tình yêu nào có cái kiểu phân biệt đó! Mày phải dũng cảm xông lên phía trước! Anh đây sẽ luôn ở hậu phương hỗ trợ!" Trạch Tiêu Văn vỗ vỗ ngực, lại bị Đỗ Dục kéo tay xuống :"Đừng vỗ nữa, sau này sẽ bị đau."

Hà Lạc Lạc lầm bầm :"Muốn khoe ân ái vui lòng đi thẳng rẽ trái, không tiễn."

Trạch Tiêu Văn chun mũi, bất lực nói :"Lạc Lạc à, mày có thể thử một lần mà. Dù sao Yên Hủ Gia cũng nhiều người tỏ tình như vậy, không thành công cũng đâu có mất mặt gì."

Lời nhắc của Trạch Tiêu Văn khiến Hà Lạc Lạc đột nhiên tỉnh ngộ, dù sao cũng không mất gì, thử một lần để Yên Hủ Gia biết đến sự tồn tại của cậu cũng không tệ nha. Vì vậy Hà Lạc Lạc liền bừng bừng khi thế bắt đầu công cuộc hết sức gian khổ, viết thư tình. Tiết tự học buổi tối còn chạy đi tìm Diêu Sâm, học sinh xuất sắc nhất lớp F nhờ chỉ giáo. Lựa tới lựa lui một hồi, cuối cùng cậu cũng đặt bút nắn nót viết hết tâm tư tình cảm xuống trang thư mà Diêu Sâm chọn cho. Sau cùng Diêu Sâm còn tỉ mỉ giúp cậu dán một chiếc nơ bướm nhỏ xinh trên phong bì thư.

Viết xong thư Hà Lạc Lạc không vội đi tỏ tình ngay, chủ yếu là do cậu vẫn còn bồn chốn lo lắng, không tìm đâu ra dũng khí đưa bức thư này cho Yên Hủ Gia.

"Anh nói xem, em nhờ Triệu Nhượng nhét thư vào ngăn bàn của Gia Gia có được không?" Hà Lạc Lạc tay cầm phong thư lo lắng hỏi Trạch Tiêu Văn. Hỏi xong liền nhận được một cái cốc đầu không thương tiếc đến từ bạn nhỏ Trạch Nghiệp Văn, "Hà Lạc Lạc mày nói xem mày có bị ngốc không vậy. Thư tình trong ngăn bàn của Yên Hủ Gia nhiều sắp tràn ra ngoài rồi đó. Thư tình của mày rồi sẽ chết chìm trong đại dương mênh mông! Hơn nữa nhìn thư cậu ta biết who are you?" Trạch Tiêu Văn mắng Hà Lạc Lạc đến tối tăm mặt mũi.

Suy đi tính lại lời Trạch Tiêu Văn cũng có lý, Lạc Lạc liền túm Diêu Sâm bàn bạc, cuối cùng đi đến quyết định sẽ tỏ tình vào giờ giải lao sau tiết thể dục sáng mai.

Hà Lạc Lạc bên ngoài khí thế bừng bừng nhưng thực chất bên trong đứng ngồi không yên, ngay khi thấy Yên Hủ Gia xuất hiện ở góc cầu thang, sự căng thẳng của cậu thật sực lên tới đỉnh điểm rồi.

"Gia... Bạn học Yên Hủ Gia! Tớ là Hà Lạc Lạc đến từ lớp F! Tớ thích cậu!" Hà Lạc Lạc cả quá trình chỉ nhắm tịt mắt vì quá lo lắng, tay run run đưa bức thư đến trước mặt Yên Hủ Gia.

"Lúc đó tao nghĩ, đứa nhỏ này thật đáng thương, lớn lên đáng yêu như vậy lại bị tên thẳng nam lạnh lùng không hiểu phong tình như Yên Hủ Gia tàn nhẫn từ chối." Hạ Chi Quang nhón lấy miếng khoai tây chiên trong tay Châu Chấn Nam bỏ vào miệng, xúc động kể lại.

Châu Chấn Nam lấy miếng khoai tay ném cho người đang há miệng chờ đợi bên cạnh là Trương Nhan Tề, nóng lòng hỏi :"Sau đó thì sao???

"Sau đó! Tao thực sự không ngờ! Thật sự không ngờ đến!" Hạ Chi Quang nuôt miếng khoai tay chiên xuống, nói tiếp :"Yên Hủ Gia vẫn giữ cái vẻ mặt khó ở như thể mọi người nợ cậu ta 10 triệu đó, lạnh lùng bước tới. Trọng điểm là! Khi cậu ta đi ngang qua chỗ Hà Lạc Lạc, đây cậu ta như thế này này!" Hạ Chi Quang khuya chân múa tay như thể suýt đánh vào đầu Châu Chấn Nam, hậu quả là nhận được một cái trừng mắt bất mãn từ phía Trương Nhan Tề. Nhưng cậu vẫn hồn nhiên không hay tiếp tục sự nghiệp của mình :"Cậu ta lấy bức thư trong tay Hà Lạc Lạc! Sau đó liền nhét vào túi áo đồng phục của mình!"

Châu Chấn Nam mười phần hóng chuyện :"Vậy là nó đồng ý hay là không đồng ý?"

Hạ Chi Quang ngập ngừng đáp :"Tao cũng không biết. Cuối cùng nó nói đúng một câu, học hành chăm chỉ, đừng nghĩ đến chuyện khác."

Châu Chấn Nam lập tức chán nản :"Mày kể lâu như vậy, cuối cùng chuyện gì cũng chưa xảy ra."

Trương Nhan Tề đưa ly trà đá cho cậu, dịu dàng phân tích :"Cũng không tính là không có gì, Yên Hủ Gia là lần đầu tiên nhận thư tình từ người khác mà." Châu Chân Nam nhấp một ngụm trà, suy nghĩ một chút rồi nói với Hạ Chi Quang :"Vậy giờ chúng ta nằm im theo dõi động tĩnh hay hỗ trợ một chút đây?"

Hạ Chi Quang sờ cằm bày ra vẻ suy tư :"Trước cứ theo dõi tình hình đã, nếu cần hỗ trợ thì gọi tao." Châu Chấn Nam xoa xoa cái đầu to của Trương Nhan Tề, thận trọng phân công nhiệm vụ :"Theo dõi nhất cử nhất động của chuyện này, có gì phải báo cáo em ngay biết không."

Trương Nhan Tề dở khóc dở cười chọc chọc khuôn mặt trắng nõn của Châu Chấn Nam đáp :"Tuân mệnh, Nam ca!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net