Chương 2 Mùa Hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Hạ sao mà buồn bực thế...?"Trúc Linh hỏi

Lúc vừa nãy thấy tôi đi vào đã buồn bực tay chân mà dính một chút đất cộng thêm vết thương dưới cầm

Trúc Linh hốt hoảng"Hạ đi xuống phòng y tế..."

Tôi cũng gật đầu và ôm lấy tay của Trúc Linh oán thán về số phận sao cứ dính lấy cái tên dơ hơi kia không thôi

Trúc Linh cười vào mặt tôi nói"Ghét của nào trời trao của đó..."

What tôi mà thích thằng dở hơi đó khiếp nghĩ tới đó bản thân tôi còn rùng mình huống chi ai

Tôi cũng muối lòng vì biết tin bé Mộc Niệm chuyển đến trường bên kia từ năm lớp mười hiện tại đang hẹn hò chung với cậu Minh Anh gì đó nghe Trúc Linh kể

Công nhận Mộc Niệm là đứa hướng nội thế mà lại kiếm được một người yêu hướng nội nữa mới tài

Thiệt không hiểu hai đứa hướng nội yêu nhau kiểu gì mà cho tôi khó hiểu hỏi"Mộc Niệm và người yêu hai đứa đó quen nhau như thế nào..?"

Trúc Linh chậc môi"Mày cập nhật thông tin chậm thế hai đứa nó nhờ một lần chơi trò đóng giả người yêu mới thành đôi chứ hai đứa hướng nội hết quen nhau kiểu gì..."

Tôi loang thông tin vào trong não cũng hợp lý thế mà tài

*

Xuống phòng y tế cô Tuyết lại trêu tôi"Hạ hôm nay chạy nhanh quá vì sợ phải gặp Hoàng Văn sao...?"

Nữa cô Tuyết là trêu tôi sao mà cứ nhắc tên âm binh đó thế hả

Tôi bất lực nói với cô"Cô ơi em với cậu ta có duyên lắm sau..?"

Cô Tuyết cười trêu tôi lấy tăm bông"Em không biết câu nói huyền thoại của hai đứa là 'Có mùa hạ là sẽ có Hoàng Văn'

Trúc Linh đứng bên cạnh tôi cười tủm tỉm"Tao thấy cô Tuyết nói đúng hai đứa mày có duyên thật"

"Hai đứa ở gần nhà nhau mẫu hậu của hai bên làm chung bệnh viện lại còn thân với nhau hồi còn đi học lớn lên cả hai lại học chung có duyên hết đấy..."Trúc Linh che miệng kể hết luôn cho cô Tuyết nghe

Đúng là thân ai nấy lo

Cô Tuyết cũng bôi thuốc đỏ và nói"Cô trước kia với thầy Khánh của tụi em cũng là oan gia ngõ hẹp đấy như em và Hoàng Văn..."

Tôi"......"

Cũng bất ngờ"Nhưng mà cô ơi em và cậu ta không hợp đâu..."Tôi bất lực giải thích

Trúc Linh lại trêu tôi nói thêm"Cô Tuyết bữa kia em nghe nói thầy giáo liên đoàn trường là thấy Trọng nói rằng sau này mà Hạ và Hoàng Văn cưới nhau thầy đi nửa chỉ vàng"

Tôi xấu hổ hơn bữa đó tôi và Hoàng Văn vì bất đồng quan điểm nên đã cãi nhau to trên bục giảng tới mức tôi muốn ném viên phấn vào mặt cậu ta lúc đó may là có giáo viên liên đoàn trường tới can thầy bất lực nói như vậy.

Lúc đó tôi nghe thầy nói mà tức run người nhìn Hoàng Văn đang im lặng nghe những lời mà hôm đó thầy Trọng nói .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net