Chương 22 Gặp gió (13)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng bài nhạc Không bằng vang lên bên tai nghe của bên phải của tôi

Nói với em một lời xa rời

Tôi vừa nghe mà vừa học bài cho chill thư giãn hơn để có sức cạnh tranh với tên thúi Hoàng Văn kia

*

Cẩm Tú phát bài kiểm tra ra đưa cho từng bàn"An Nhiên..."

"Thanh Thảo..."

"Thanh Nguyệt...."

"Trúc Linh..."Bước đến bàn đưa cho bài kiểm tra đưa đến tận tay Trúc Linh

"Quỳnh Thư...."Quỳnh Thư run rẩy cầm lấy bài kiểm tra hóa hôm nay

"Tố Như...."Cẩm Tú đọc tên trên bài kiểm tra mà đưa cho Tố Như

Trong lớp tôi hiện tại run rẩy vì cầm lấy bài kiểm tra hoa hôm nay phần lớn lo hơn là vui mừng với sung sướng

"Thu Hiền..."Rốt cuộc thì cũng tới tên Thu Hiền

Thu Hiền nhìn vào bài kiểm tra hóa vui mừng nhảy lên cao như lần đầu được thưởng kẹo nói to"Tụi mày ơi tao được tám điểm..."

"Mừng quá chúng mày ơi ...."

"Hải Thanh và Trọng Luân của hai mày...."Cẩm Tú đưa qua cho Trọng Luân và Hải Thanh một trong hai đứa thấy bài kiểm tra liền tắt nụ

Trúc Linh khóc thét"Mé cay câu mười bảy ghê á..."

"Tao cũng thế..."

"Minh Hạ của bà đây..."Cẩm Tú đưa cho tôi bài kiểm tra hóa

Tôi nhận lấy bài kiểm tra hóa của bản thân cong môi

Không tồi

Cẩm Tú đi đến các bài khác nhau mà phát bài kiểm tra cho những bạn khác trong lớp

"Khánh Vũ và Trọng Hoài với Vũ Tuấn..."Cẩm Tú nhìn tên trên bài kiểm tra gọi to

Cả ba thằng buồn bực không vui mà nhận lấy bài kiểm tra

Dường như đều biết trước kết quả

Tôi ngồi chỉ nhìn một chút cũng quay lại với việc ôn tập thêm nhiều bài khác nhau và đa dạng hơn đêm qua cũng chỉ ngủ có bốn tiếng sáng ba giờ tôi đã thức dậy học bài cho buổi thực hành môn hóa hôm nay và làm các bài tập khác nhau

Phát bài xong cho tụi Khánh Vũ thì Cẩm Tú đi đến chỗ ngồi cũ mà tôi ngồi trước phía sau lưng Hoàng Văn

Tôi rũ mắt như đã không còn như trước tiếp tục tập trung làm việc của bản thân

"Hoàng Văn..."
Hoàng Văn không phản ứng mà nằm gục trên bàn không lay động

Minh Đăng ngồi bên cạnh lay cho Hoàng Văn thức dậy để xem bài kiểm tra hóa

Hoàng Văn vẫn không phản ứng mà vẫn tiếp tục nằm

Cả cơ thể dường như khó lay động

Tôi cũng không quan tâm thêm vẫn lặng lẽ cầm lấy cây bút hình củ cà rốt tiếp tục viết trên những trang giấy trắng tinh khôi

Xung quanh tôi với những tiếng nói đùa còn đối với thế giới của tôi và tiếng giấy bút và tiếng ấn lên ấn xuống của cây bút bi và tiếng loạt soạt của cây bút chì

*

Minh Đăng không lay được Hoàng Văn ngồi dậy liền cầm lấy bài kiểm tra hóa của Hoàng Văn
"Nguyễn Vũ Hoàng Văn lớp A2 điểm kiểm tra hóa chín phẩy năm còn một phẩy năm là mười nghe rõ chưa đồng chí..."Minh Đăng giới thiệu một cách trang trọng

"Minh Đăng tao thế mày có năng khiếu đi làm MC được đấy..."Mỹ Khê nói

"Haha Đăng nó phải đi làm MC đám cưới hợp vơi nó hơn"An Nhiên cười to

Tố Như cười dịu dàng hỏi"Hoàng Văn cũng rất có triển vọng..."

Thanh Nguyệt tỏ ra không vui"Hoàng Văn trước giờ vẫn luôn tài giỏi chỉ có mắt mù mới không thích mà thôi..."

Quỳnh Thư đưa cho tôi mấy đề cương"Minh Hạ giải giúp cho tôi cho nhanh nha bài..."

Tôi giơ ngón tay ok lên

Trúc Linh liếc Thanh Nguyệt và Hoàng Văn đang nằm ngủ trên bàn"Cũng đỡ hơn ai kia..."

Thu Hiền ôm lấy tay Thanh Thảo hai người đi xuống căn tin của trường

Trúc Linh cũng ngồi bên cạnh tôi ôn đề và làm đề cương cùng tôi với Quỳnh Thư

Cô bạn thân của tôi mãi đỉnh

Tôi cong mắt"Linh cảm ơn mày..."

Trúc Linh xua tay"Bạn bè với mày bao năm tao biết tính mày không thích gây sự hay cãi nhau với mấy đứa vô bổ đó làm gì...?'

"Minh Hạ vẫn nên đừng hơn thua với mấy đứa như vậy chỉ làm mình ngu đi...."

"Linh chỉ có mày hiểu tao thôi..."Tôi thực lòng nói ra lời này

"Tao nói với Thảo và cái Hiền gửi tụi nó mua bánh tráng lên ăn bao ngon..."

Tôi mỉm cười ấm áp gật đầu"Linh hôm nay chơi sang thế ta..."

"Trời bạn bè bao năm tao với mày bao nhau ăn tùm lum món mà hôm nay ăn giản dị lại khen"Trúc Linh nhún vai

Quỳnh Thư nói"Minh Hạ hình như bà Nguyệt ghét bà lắm hay sao..."

Tôi trầm ổn"Cũng phải..."

"Chả thế nó lúc nào nhìn mấy đứa khác cũng không ưa nói chi Hạ..."

"Thôi tụi mình đừng quan tâm mấy cái chuyện này làm cái gì..."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net