C1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một cuộc, hai cuộc, rồi ba cuộc... kết quả là vẫn không có ai nghe máy. Phụ huynh của học sinh Doanh Chính, rốt cuộc là có thực sự quan tâm tới con cái của mình không thế? Luôn lấy lý do bận công việc, bận thứ này bận thứ kia để tránh không phải gặp mặt giáo viên của em nhiều nhất có thể, không phải vì học phí đắt đỏ, cũng không phải vì học lực của Doanh Chính yếu tới nỗi khiến bố mẹ em không dám ngước mặt nhìn ai.
Mà tất cả chỉ bởi vì một lý do ngớ ngẩn: Em là Omega duy nhất trong gia tộc. Đối với gia tộc của Doanh Chính, một khi đã mang tính hướng Omega, cho dù có là cháu đích tôn hay nữ trưởng, thì cũng đều bị coi như đồ bỏ đi. Với họ, Omega là giống loài thấp kém, và không xứng đáng được tồn tại trong xã hội.
...
Doanh Chính nằm co rúm một góc trên chiếc giường chật hẹp trong phòng y tế, miệng không ngừng lắp bắp những câu nói vô nghĩa. Em được chuẩn đoán là đang tới kì phát tình, mỗi lần như vậy, Doanh Chính đều vô cùng khổ sở. Khắp người em chỗ nào cũng đau, luôn cảm thấy lạnh đến run người, mồ hôi tuôn ra nhiều tới mức ướt đầm cả thân thể. Thể chất của Doanh Chính yếu ớt tới nỗi em cảm giác mình có thể chết ngay bây giờ, nếu như không nhận được sự trợ giúp từ một người nào đó.
Tiếng tay nắm cửa phòng y tế vang lên, cảm giác như có người tới, mùi pheromone của em lại càng thêm nồng. Tiếng bước chân tiến lại mỗi lúc một gần, Doanh Chính mơ màng trông thấy hình bóng cao lớn lại quen thuộc vô cùng, nhưng còn chưa kịp cất giọng hỏi, thì người ở đối diện đã lên tiếng trước:

"Doanh Chính?"

Giọng nói trầm ổn mang uy lực vang lên, Doanh Chính dù đầu óc quay mòng mòng, hai tai ù cả đi, nhưng thất thảy vẫn nhận ra giọng nói kia, có vẻ như đó là giọng của giáo viên bộ môn, cũng là người đã đưa em xuống phòng y tế.

"Thầy Hades?" - Doanh Chính thều thào, giọng em đã yếu tới mức nếu như không thật sự chú ý, thì sẽ không thể nghe thấy em nói gì. Hades quay mặt lại, bộ dạng của học sinh Doanh Chính lúc này, thật khiến lũ Alpha muốn trở thành cầm thú.

"Em... cảm thấy trong người thế nào?" - Hades nhẹ giọng, ân cần hỏi han. Doanh Chính mơ mơ màng màng nắm lấy tay thầy giáo của mình, em lúc này đã chẳng còn thở nổi nữa.

"Thầy... làm ơn... thuốc ức chế của em..."

Doanh Chính tới thở cũng khó khăn, tay em chỉ về phía chiếc cặp được để gọn gàng trong góc phòng. Hades nhìn theo hướng tay em chỉ, lại khẽ bặm môi, cau mày như đang suy nghĩ điều gì đó. Cuối cùng, Hades vẫn tiến lại phía chiếc cặp, lấy ra một lọ thuốc ức chế chuyên biệt dành cho Omega bị loạn kì phát tình. Hades kì thực cũng không để ý nhiều lắm, hắn mang lọ thuốc lại chỗ Doanh Chính, đưa ra trước mặt em mà hỏi:

"Cái này, đúng không?"

Doanh Chính khẽ gật đầu. Em sắp không chịu nổi nữa rồi.

"Thứ thuốc vớ vẩn này không cần thiết cho em đâu, Doanh Chính"

Dứt lời, Hades thẳng tay ném lọ thuốc duy nhất của Doanh Chính qua cửa sổ. Doanh Chính tròn mắt nhìn Hades, thầy là giáo viên bộ môn giáo dục giới tính đấy, và thầy biết rõ rằng thuốc ức chế cần thiết với Omega như thế nào cơ mà?

"Thầy?"

Hades im lặng. Mùi Pheromone của em mỗi lúc lại càng toả ra mạnh mẽ, giống như đang mời gọi bất kì tên Alpha nào. Nhìn học sinh cưng vật vã với kì phát tình, trong lòng Hades lại tỏ ra muôn phần hứng thú. Bệnh hoạn và nên tránh xa - đó là tất cả những gì mà học sinh trong trường bàn tán và đồn thổi về thầy Hades. Bất kì Omega nào cũng sợ hãi Alpha, nhưng đối với Hades, không chỉ học sinh mà tới cả giáo viên trong trường cũng đều sợ hãi con người này.
Doanh Chính biết rõ điều đó, nhưng hiện tại ngoài thầy Hades ra, không một ai có thể giúp em nữa cả.
Nhưng mà... giúp bằng cách nào mới là vấn đề?

Trong đầu Doanh Chính rấy lên cả nghìn dấu chấm hỏi, cùng rất nhiều sự nghi hoặc.

"Doanh Chính đừng lo, tôi đến đây là để giúp em"

Doanh Chính ném ánh mắt dè chừng về phía Hades. Em biết rằng Hades là một Alpha, và điều đó có nghĩa là Hades hoàn toàn có thể khống chế Omega, hay nói đúng hơn là khống chế em. Để ý ánh mắt của Tần Thủy Hoàng, Hades cảm thấy việc này không thể vội vàng, dù mùi Pheromone chết tiệt của em đang làm hắn phát điên lên rồi.

"Tôi là thầy giáo của em mà, Tần. Tôi sẽ không làm tổn hại tới em đâu" - Hades nở một nụ cười hoàn mỹ, tới nỗi khiến Doanh Chính ớn lạnh sống lưng.

"Thầy... nên ra ngoài thì tốt hơn đó ạ"

"Điều đó là không thể, em biết rõ mà Doanh Chính? Em biết rằng em cần tôi, và tôi cũng vậy..."

Sau câu nói chắc như đinh đóng cột, không để Doanh Chính phản bác thêm một câu nào, Hades ngay lập tức nắm lấy cổ tay em mà ghì chặt xuống giường một cách thô bạo. Doanh Chính sợ tới phát khóc khi trông thấy bộ dạng của Hades hiện tại, nó làm em nhớ tới lũ Alpha từng muốn chiếm lấy em bằng đủ thủ đoạn dơ bẩn. Doanh Chính muốn chống cự lại Hades, nhưng với chút sức mọn của em, đã vậy lại còn đang trong kì phát tình, thì làm sao có thể? Hades cúi xuống, hắn vùi mặt vào hõm cổ em mà hít lấy hít để cái mùi Pheromone đầy ngọt ngào này, thề có thần linh, đây là mùi Pheromone quyến rũ nhất mà hắn từng được ngửi qua.

"Là mùi mật ong sao, Doanh Chính? Em cũng thật biết cách dụ dỗ Alpha khác"

"Không..." - Doanh Chính lắc đầu nguầy nguậy, không phải lũ Alpha các người mới là những kẻ tự cho mình cái quyền kiểm soát Omega, rồi tự mặc định trong đầu rằng Omega sinh ra là để phục vụ Alpha, và thiếu Alpha thì Omega sẽ chẳng thể nào sống nổi à? Dụ dỗ? Lũ Alpha chết tiệt không biết cách kiềm chế bản năng còn dám mở mồm trơ trẽn kêu Omega dụ dỗ, đúng là không biết nhục nhã.
Chứng kiến biểu cảm không phục pha cùng một chút sợ hãi, ghét bỏ của Doanh Chính càng khiến Hades thêm cao hứng, hắn đưa tay kéo rèm cửa sổ lại, ngăn cách toàn bộ tầm nhìn của thế giới bên ngoài. Ánh mắt Hades dán lên thân thể Doanh Chính đầy thèm khát, dục vọng bỗng chốc được đẩy lên đỉnh điểm, một phát cắt phăng sợi dây lý trí cuối cùng. Bầu ngực căng tròn của Doanh Chính lấp ló sau lớp áo càng khiến Hades muốn phát điên, hắn xé tan lớp vải mỏng manh không một chút thương tiếc. Cảnh xuân hiện hữu trước mắt khiến đầu óc Hades trở nên mụ mị, hơn hai mươi tám năm trên đời, đã chơi qua rất nhiều Omega, nhưng hắn thề rằng hắn chưa từng gặp một Omega nào có bầu ngực đẹp như em, khiến trong lòng Hades dâng lên cảm giác ham muốn hơn bao giờ hết. Omega này phải là của hắn, Doanh Chính nhất định phải thuộc về hắn. Mùi Pheromone của Hades cũng đã bắt đầu tiết ra, tuy không nồng như của Doanh Chính, nhưng vẫn đủ để em ngửi thấy. Doanh Chính cảm thấy ngộp thở, đôi mắt em giờ đây chỉ còn lại màu của sự tuyệt vọng.

"Đừng mà..."

Nước mắt của Doanh Chính lại lăn dài trên má, thấm ướt đẫm cả một mảng gối. Hades ôn tồn đan tay vào mái tóc đã bết dính lại vì mồ hôi của Doanh Chính, sau đặt lên trán em một nụ hôn đầy yêu chiều, giọng nói cũng có chút nhẹ nhàng như an ủi.

"Tất cả sẽ ổn thôi, tin tôi"

Doanh Chính đã chẳng còn sức phản kháng, em ghét việc cơ thể cứ yếu đuối như thế này, và rồi em cũng hiểu ra rằng vì sao gia tộc của em lại ghét Omega đến thế. Rồi bỗng dòng suy nghĩ của em bị cắt ngang, khi em nhận ra đôi môi của mình đang được Hades bao trọn lấy. Doanh Chính ngoan ngoãn mở miệng, để Hades có thể thuận tiện tìm tới đầu lưỡi của em mà quấn lấy, kĩ thuật hôn của Hades thật khiến người khác mê hoặc, và Doanh Chính chẳng thể thốt ra được câu nào ngoài một vài từ rên rỉ nơi cổ họng. Cả căn phòng nhanh chóng ngập tràn thanh âm đáng xấu hổ, Doanh Chính chịu không nổi liền đỏ mặt đòi đẩy Hades ra, nhưng rất nhanh đã bị Hades nắm thóp.

"Hư quá đấy"

Rời khỏi đôi môi đầy ngọt ngào kia, hõm cổ trắng ngần có vẻ là một nơi hoàn hảo để lưu lại một vài dấu tích. Hades hôn lên làn da tràn ngập mùi hương quyến rũ chết người, lại tiện đà cắn mút, cảm thấy nơi xinh đẹp như vậy nhất định phải để lại thứ gì đó thật ấn tượng, cũng thật mê hoặc. Tay của Hades trườn xuống nơi bầu ngực căng tròn kia mà hết bóp lại tới xoa nắn, thiếu niên đang ở độ tuổi dậy thì có khác, mọi thứ đều thật xinh đẹp và tuyệt vời. Hades dày vò chán chường lại dùng miệng nhay cắn, Doanh Chính phía dưới chịu thống khổ tới mức khóc nấc cả lên, không nghĩ rằng có ngày bản thân lại làm ra loại chuyện này với chính thầy giáo của mình.
Mân mê tới chán chường, ngón tay Hades lúc này lại men theo bầu ngực trườn xuống dưới, hắn ấn nhẹ một cái lên bụng em, thầm nghĩ nếu bên trong em được hắn lấp đầy, rồi sau đó mang thai con của hắn thì sẽ tuyệt vời biết bao nhiêu. Tới đây, Hades không khỏi thích thú mà cười phá lên. Doanh Chính giật mình sợ hãi, nhân lúc Hades nới lỏng không chú ý mà dùng hết sức bình sinh bật dậy với hi vọng chạy thoát khỏi Hades. Thế nhưng Omega thì sao có thể làm lại Alpha cơ chứ? Em còn chưa kịp lết tới cửa thì ngay lập tức đã bị Hades túm lấy cổ chân mà kéo lại. Doanh Chính lại một lần nữa vùng vẫy chống đối, nhưng lần này thay vì nhẹ nhàng hôn em, Hades lại giáng cho em một cái tát khiến Doanh Chính quay cuồng, cảm giác như muốn ngất đi.

"Đừng làm tôi bực, Doanh Chính"

Dứt lời, Hades bế thốc em lên, rồi tiến về phía cửa ra vào. Doanh Chính không biết chuyện gì xảy ra cho tới khi lưng em cảm nhận được sự lạnh lẽo tới từ tấm kính, Doanh Chính hoảng hồn, em lại lần nữa oà khóc nức nở mà cầu xin Hades, cầu xin hắn hãy thả em xuống, hoặc chí ít là quay lại giường nằm, em sẽ không phản bác nữa. Nếu như bị ai khác trông thấy cảnh tượng này, em sẽ chết mất.

"Đừng mà, xin thầy, đừng làm như thế mà..."

Đối diện với lời cầu xin cùng gương mặt đầy tội nghiệp, Hades chỉ cười khẩy, trong khi tay hắn vẫn tiếp tục làm công việc còn dang dở. Thân thể Doanh Chính loã lồ ngay trước mắt khiến Hades khó lòng kiềm chế, hắn mở rộng hai chân em, quả nhiên, âm hộ của Doanh Chính đã chịu sự kích thích tới mức ướt nhẹp. Doanh Chính nhục nhã tới mức muốn chết đi cho rồi, mười tám năm giữ gìn, giờ đây lại bị ép phơi bày ra trước mặt người khác một cách đáng xấu hổ. Hades để hai chân của Doanh Chính gác lên vai mình, Doanh Chính biết rõ ý định của Hades, nhưng khổ nỗi có muốn chống cự cũng chẳng được. Hades ngước nhìn em, gương mặt ngượng ngùng pha thêm chút căm hận và ghê tởm, thật khiến hắn càng nuôi khao khát chiếm lấy em. Chết tiệt, sao trông em lại mị hoặc tới vậy cơ chứ?

"Nơi này của em thật xinh đẹp và biết nghe lời, Doanh Chính. Nó không có như em, bướng bỉnh và ương ngạnh"

Doanh Chính không hiểu Hades đang nói cái gì, đầu óc em mơ màng cho tới khi em cảm nhận được bên dưới của mình bắt đầu co bóp, và càng kinh hãi hơn khi em trông thấy cảnh Hades đang vùi mặt vào giữa hai chân em, thản nhiên liếm mút giống như đang thưởng thức một món ăn thượng hạng. Mỗi lần Hades dùng lưỡi đẩy sâu vào bên trong là nơi đó của Doanh Chính lại thêm một lần co giật dữ dội, phía dưới chịu kích thích truyền lên tận bán cầu não, Doanh Chính lần nữa đứng giữa ranh giới của ghê tởm và sung sướng. Nhưng lí trí mỏng manh vốn chẳng bao giờ thắng nổi sự hoang lạc của dục vọng, Doanh Chính dù không muốn, nhưng đứng trước khoái cảm kì lạ mà Hades mang lại, cuối cùng cũng chẳng chịu nổi mà đan tay vào tóc Hades để kéo hắn lại gần hơn, Doanh Chính thừa nhận rằng em muốn Hades vào sâu hơn nữa. Hades có chút ngạc nhiên với tâm thế chủ động mời gọi của Doanh Chính, và dù tiếc vị ngọt từ nơi cấm kị xinh đẹp nhưng rồi hắn vẫn phải kìm lại mà rời đi, tất cả cũng chỉ để chào đón một màn khác cao trào hơn. Điều này khiến Doanh Chính có chút hụt hẫng. Dường như vẫn chưa thoát khỏi cảm giác đê mê mà Hades đã mang lại, hai chân em lúc này đã không còn ở trên vai Hades nữa, thay vào đó lại đang siết chặt lấy eo của hắn. Doanh Chính vòng tay qua cổ Hades, em cầu ước một nụ hôn từ hắn, nhưng trái với mong đợi của em, Hades chỉ lạnh nhạt đưa em quay trở lại giường nằm. Hắn để em ngồi trước mặt hắn, bắt em banh rộng hai chân mình, để hắn có thể thấy rõ âm đạo hồng hào tuyệt đẹp của em. Tần Thủy Hoàng cảm thấy hơi khó chịu khi Hades cứ nhìn chằm chằm vào nơi đó, rốt cuộc hắn muốn em làm gì?

"Tự mình thủ dâm cho tôi xem"

Doanh Chính đơ ra một lúc, em tròn mắt nhìn Hades, không thể thốt ra bất cứ lời phản bác nào.

"Tôi không có thời gian đâu" - Chất giọng Hades trầm xuống.

Doanh Chính lúng túng, cơn khoái cảm lúc nãy vẫn còn chưa dứt hẳn, khiến em không dám tự mình chạm vào chỗ đó, sợ rằng không thể kiềm chế mà lại phát ra thanh âm nhục nhã. Hades nhìn Doanh Chính loay hoay một hồi, rõ là không có ý chống đối lời nói của hắn nhưng cũng không muốn làm theo khiến Hades mất kiên nhẫn. Hắn đi tới gần em, nắm lấy từng ngón tay em, rồi kiên nhẫn chỉ dạy em từng bước một. Doanh Chính chưa làm thế này bao giờ nên cảm giác vô cùng lạ, một ngón, hai ngón rồi ba ngón, Doanh Chính không thấy gì ngoài đau đớn và khó chịu. Tới khi em không thể chịu nổi nữa, Hades mới buông tha em khỏi hình phạt. Thứ nhớp nháp còn dính ở đầu ngón tay cũng đã được Hades liếm sạch.

"Giỏi lắm" - Hades buông lời khen ngợi.

Doanh Chính im lặng trước hành động của Hades, mùi Pheromone hiện tại của hắn đã lấn át cả em rồi, không lẽ Hades cũng đang tới kì phát tình hay sao?
Hoặc chỉ là do bị kích thích thôi, em nghĩ vậy.
Hades để Doanh Chính ngồi lên trên thân mình, lại một lần nữa dùng ngón tay thăm dò nơi cửa động ướt át. Nơi tư mật bị đụng chạm mang lại cho Doanh Chính cảm giác vừa sợ vừa thích thú liền ngửa đầu về phía sau, hành động này vô tình khiến em trông càng thêm mê hoặc. Hades bên dưới ngón tay không ngừng luân động xoa nhẹ bên ngoài lại điên cuồng khám phá bên trong cùng một lúc, miệng cũng liên tục ngậm lấy đầu ngực mà day tới nỗi sưng đỏ khiến Doanh Chính không tự chủ được liền phát ra thanh âm đầy mùi mẫn của nhục dục. Hades cảm giác được bên dưới của Doanh Chính đã khá trơn tru nhưng vẫn cần phải nới rộng thêm nữa, nếu không khi hắn thực sự đi vào, nơi đó của em sẽ chịu không nổi mà chảy máu mất. Dù gì cũng là lần đầu, Hades cũng không muốn em bị thương tổn quá nhiều. Ngón tay của Doanh Chính bấu chặt lấy ga trải giường, đôi hàng lông mày khẽ nhíu lại vì đau, hơi thở cũng trở nên vội vàng. Hades đang thao túng em, từng bước, từng bước một khiến em lún sâu vào dục vọng, để em vĩnh viễn không thể tách rời khỏi hắn được nữa.
Đặt một nụ hôn lên thân thể đang khẽ run lên từng đợt vì kích thích, Hades cười khẩy khi trông thấy biểu cảm trên gương mặt em lúc ấy. Nét mặt như thế này, chẳng phải là đang thoả mãn lắm rồi hay sao?

"Sao hả? Em thích nó chứ, Doanh Chính?"

Hades hỏi em bằng chất giọng khàn đặc trưng của Alpha.
Doanh Chính không nói gì. Em ôm lấy khuôn mặt của Hades, dùng ánh nhìn đầy dụ hoặc đối diện với đôi mắt chứa đầy sự khát tình của hắn. Sau cùng, em đòi hỏi một nụ hôn, Hades đem thân thể của em siết chặt trong vòng tay mình, thuận ý môi chạm môi, đầu lưỡi quấn quít không rời. Doanh Chính hoàn toàn mất hết lý trí, em thèm khát từng cái chạm của Hades tới phát điên. Kết thúc nụ hôn đê mê bằng một cái chạm môi, Hades thận trọng đặt em nằm xuống giường, bộ suit nghiêm chỉnh cũng đã bị hắn tháo bỏ, nằm ngổn ngang trên sàn nhà từ lúc nào. Doanh Chính nín thở chú ý tới từng hành động của Hades, cho tới khi hắn bỗng nhiên quay mặt lại, chạm thẳng vào ánh nhìn của em, lúc ấy Doanh Chính mới giật mình mà rời mắt đi nơi khác. Khoé môi Hades khẽ cong lên đôi chút, đáng yêu như thế này lại càng khiến hắn muốn nhanh chóng đâm sâu vào bên trong huyệt động ẩm ướt kia và khiến em phải rên rỉ tên của hắn, Hades cũng chịu hết nổi rồi.

"Tách rộng hai chân của em ra nào, tôi muốn ngắm nhìn chúng" - Hades đặt tay lên đầu gối của em, theo thói quen lại hôn chúng.

"Nhưng... t-thầy đã thấy toàn bộ rồi mà..." - Doanh Chính đỏ mặt, chết tiệt thật, tới mức này rồi vẫn còn nói mấy lời như thế, đúng là đồ vô sỉ. Hades chỉ cười, sau đó bất ngờ nắm đầu gối em mà tách hai chân của em ra, và quả nhiên như hắn nghĩ, nơi đó của em đang mỗi lúc một thêm ướt nhẹp. Đưa ngón tay mình chạm vào huyệt động nhỏ, Hades tách hai vùng da mềm bên ngoài, để khỏi ngăn chúng che mất cảnh xinh đẹp dâm mỹ bên trong. Ẩm ướt và hồng hào, Hades chẳng thể đợi thêm nữa, hắn lúc này mới giải phóng thứ đã cương lên từ lâu khỏi lớp quần mỏng manh, Doanh Chính không khỏi sửng sốt, thứ đó nếu như đưa vào chỉ có nước rách ra thôi, tuyệt đối không được!
Ngay khoảnh khắc Hades định tiến vào bên trong, Doanh Chính bất ngờ lùi lại phía sau khiến Hades có chút khó hiểu. Hắn nhíu mày:

"Vấn đề gì nữa?"

"T-Thầy Hades... N...Nó lớn quá, vào không nổi đâu..."

"Đừng lo, lại đây"

"Không, Không được thật mà thưa thầy..."

"Tôi bảo lại đây!" - Hades gằn giọng.

Doanh Chính không dám nói thêm lời nào nữa, mà hoàn toàn bất động. Em vẫn không dám lại gần Hades, cho dù khao khát được lấp đầy đang dần bao trọn lấy tâm trí em. Hades mất hết kiên nhẫn với Doanh Chính, hắn nắm lấy cổ chân em rồi dùng lực kéo em nằm xuống giường, cũng như gần lại với hắn. Hai chân Doanh Chính bị Hades dùng tay tách ra cố định ở hai bên, trông em bây giờ chẳng khác gì một con điếm dâm loàn đang phơi bày thân thể trước mặt chủ nhân. Hades để đầu dương vật của mình mơn trớn với nơi ẩm ướt kia của em một lúc, rồi mới từ từ tiến vào. Khoảnh khắc ấy, Doanh Chính lập tức cảm nhận được cơn đau dữ dội từ phía dưới truyền lên làm tê liệt cả dây thần kinh, tới nỗi ngón tay còn chẳng thể bấu chặt lấy ga trải giường, chỉ có thể vô thức quơ vào không trung, thỉnh thoảng lại chạm tới bàn tay Hades đang giữ chặt lấy cánh đùi mềm mại không cho phép em quẫy đạp phản kháng. Đôi mắt Doanh Chính nhắm nghiền lại, em nức nở muốn cầu xin nhưng miệng lại chẳng thể nói thành câu từ hoàn chỉnh. Hades dù chỉ mới vào được phần đầu, nhưng vì trông thấy nét mặt đau đớn của em mà chấp nhận ngừng lại đôi chút. Hắn đưa ngón tay mình lau đi từng giọt nước mắt đang chảy dài trên gương mặt em, sau cúi xuống đặt lên trán em một nụ hôn đầy yêu chiều.

"Ngoan, có tôi ở đây, sẽ chỉ đau một chút thôi, được chứ?"

"Đau... đau lắm..."
Doanh Chính nức nở.

"Ôm lấy tôi nào"

Hades vòng tay qua gáy em, Doanh Chính cũng nghe theo lời Hades, vòng tay ôm chặt lấy tấm lưng trần của hắn. Hades thủ thỉ vào tai em một vài câu nói an ủi vỗ về, lời mật ngọt rót vào tai khiến Doanh Chính trong thoáng chốc đã dịu đi phần nào sự đau đớn. Hades ôm lấy em thật chặt, bên dưới vừa thít chặt lại co bóp nhiều khiến hắn thật khó để tiến vào, nhưng hắn nghĩ, đã đi tới đây rồi thì không thể ngừng lại được nữa. Hades đan tay mình vào với tay của Tần Thủy Hoàng, để tay em có điểm tựa mỗi khi muốn tìm thứ gì đó để cầm nắm.

"Thả lỏng cơ thể em ra đi" - Hades hạ giọng.

"Đau lắm..."

"Không sao, sẽ hết đau nhanh thôi"

Khoảnh khắc Hades vừa buột ra câu nói ấy, Doanh Chính đã thực sự tin tưởng hắn mà thả lỏng cơ thể một chút, nhưng rồi đâu nghĩ rằng những giây phút sau đó mới thật sự là địa ngục, khi Hades chẳng hề báo trước một câu mà bất ngờ đâm sâu vào bên trong em một cách thô bạo. Cảm giác ấm nóng và ẩm ướt khiến hắn đổ gục vì sung sướng, còn Doanh Chính thì khổ sở vì cơn đau từ phía dưới truyền lên, cảm nhận như nơi đó đang sắp bị xé toạc ra vậy. Từng ngón tay em siết chặt lấy bàn tay của Hades, đầu ngón chân cũng co lại, đau tới mức tê dại cả người. Đôi môi em mấp máy như muốn nói gì đó, nhưng rất nhanh đã bị Hades chặn lại bằng một nụ hôn. Tới khi cảm thấy mọi thứ đã ổn hơn đôi chút, Hades lúc này mới bắt đầu nhịp nhàng đưa đẩy thân dưới, mỗi lần đi vào bên trong lại khiến bụng của Doanh Chính gồ lên, Hades khẽ cảm thán bản thân. Chất dịch nhớp nháp tiết ra từ âm đạo của Doanh Chính càng khiến Hades dễ dàng luân động, thuần thục đưa Doanh Chính chìm vào sự mê hoặc của ái tình. Một lần nữa thanh âm của sự nhục dục lại cất lên, đối với Hades, đó là một bản hợp xướng tuyệt hảo.

"Doanh Chính, gọi tên tôi nào" - Hades ra lệnh, giọng hắn nhỏ nhẹ, nhưng đủ uy.

"T..Thầy Hades..." - Tần Thủy Hoàng thều thào.

Hades thở ra một hơi đầy thoả mãn. Quả nhiên, chất giọng của Doanh Chính luôn là thứ gì đó hoàn hảo nhất đối với Hades, nó tuyệt vời tới nỗi chỉ cần nghe thấy thôi là đã hứng lên được rồi. Hades tự cảm thấy bản thân mình là một

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net