Giết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Suz nắm tay đứa em nhỏ, với cô bé dù Eric có làm gì đi nữa thì vẫn là đứa em cần được che chở. Những gì Eric nhìn thấy, Suz cũng thấy. Con bé cũng giận điên lên, nhưng nó biết nó không thể làm gì được. Một đứa trẻ 14 tuổi không thể làm gì một người đàn ông mấy mươi tuổi trưởng thành được. Suz lựa chọn cách đợi, đợi ông ta ra khỏi nhà, nó sẽ lao ngay đến đồn cảnh sát báo án tống con quỷ dữ kia vào ngục. Chắc chắn là như vậy. Rồi con bé nắm tay Eric, nó thấy hối hận, đáng lẽ lúc nãy Suz nên ôm em vào lòng, che mắt nó khỏi những thứ kinh hoàng vừa rồi. Suz nhìn Eric, thằng bé đang cười, không sai, em trai nó đang cười, ngây dại, lạ lẫm. Nó ngước lên nhìn Suz, một khắc nào đó trôi qua trong đôi mắt kia đầy vẻ hoang mang, sợ hãi nhưng lập tức khôi phục lại sự sắc lạnh. Bây giờ không phải lúc để yếu đuối đâu, Eric thân yêu. Giọng nói xa xăm đó đã nói như vậy.

Suz chưa kịp hoàng hồn thì bàn tay nhỏ bé mà cô bé đang nắm bỗng giật phắc ra, lao ra khỏi cửa như một cơn gió. Cô bé thấy Eric chạy đến chỗ mẹ, lấy con dao. Dường như nó đã đoán được gì đó, nhưng không kịp nữa rồi, Eric đã đâm thẳng vào tim của cha dượng đang say khước loạng choạng kia. Đôi mắt đỏ ngầu của ông ta nhìn Eric, sợ hãi, giận dữ, bất ngờ hay hoảng loạn, có quá nhiều cảm xúc trong đôi mắt ấy. Ông ra muốn giơ đôi tay thô ráp ra ngăn máu lại, muốn dùng nó bóp cổ Eric. Nhưng Eric bây giờ đâu phải đứa trẻ ngoan ngoãn hằng ngày, mắt nó sắc lẹm, lạnh lẽo, không ngừng rút dao ra rồi đâm vào chỗ tim, làm cho chỗ đó nhầy nhụa máy thịt. Ông ta tắt thở nhưng Eric không ngừng tay lại, em chẳng khác nào một cỗ máy cả.
Suz không tin vào cảnh tượng vừa diễn ra, một chút cũng không. Con bé chạy ra khỏi tủ, ngăn đứa em trai kia lại. Nó chạy đến trước mặt Eric, chặn tay lại. Eric dần buông thỏng, quay nhìn Suz. Vừa rồi là gì vậy, sao nó lại cầm con dao này? Eric thả con dao ra, ngồi phịch xuống đất. Nó nhớ có tiếng nói thúc giục nó, rồi sao đó thì sao nữa, nó làm mấy chuyện này sao? Không phải đâu, Eric rất ngoan mà, Eric rất sợ cha dượng, không phải đâu. Nó ôm lấy chân Suz, người run lên cầm cập. Suz nhìn đứa em trai nhỏ bé của mình, con bé ngồi xuống ôm em, vỗ về cái lưng xương xóc, đừng sợ, Eric đừng sợ, chị sẽ bảo vệ em.
Suz dắt Eric vào rửa người, con bé lau mặt dính đầy máu tươi của thằng bé, lau thật sạch. Nó xối nước gột rửa tất cả, máu hoà với đỏ cả toilet. Nó dắt Eric ra ngoài, mặt quần áo sạch, đặt ngồi lên sofa. Sau đó quay người dọn dẹp mọi thứ, lấy khăn bọc vào tay kéo cha dường lại gần mẹ, lau đi dấu tay trên con dao, đặt nó vào tay mẹ. Nước mắt Suz rơi xuống, con xin lỗi, con phải bảo vệ Eric.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kinhdi