Phần 109 - Càn quét bảo khố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 109. Càn quét bảo khố

Khi màn đêm buông xuống thì địa lao lại càng yên tĩnh.

Sau khi mấy tên thuộc hạ của Hebron ném Trình Chu vào trong địa lao rồi thì bọn họ cũng không thèm quan tâm thêm nữa, tình thế này cũng coi như là dằn mặt Trình Chu trước. Mà cũng vì Trình Chu mang theo một số vàng lớn mà đến nên nếu không tra ra thế lực sau lưng thì đám lính cũng không dám tuỳ tiện nặng tay.

Hebron cũng tính giam Trình Chu cỡ hai ngày, cũng là muốn nhìn xem có người sẽ ra mặt vì đối phương hay không, nếu thực sự tên này mà có người hậu thuẫn thì chỉ cần hắn không tra tấn là còn có đường lui. Đây cũng không phải là lần đầu tiên mà vệ binh của thành San Hô này chém dê béo vãng lai tới thành nên những việc này bọn họ tương đối chuyên nghiệp.

Người có hậu thuẫn chỉ cần trả một khoản tiền là có thể thả người, còn một khi đã không có người đứng ra hậu thuẫn chỉ cần trực tiếp giết là được, việc này họ cũng quen tay rồi.Trước đây họ cũng có gặp một nhân vật lớn cải trang vi hành, đây cũng là tình huống khó giải quyết nhưng chỉ cần chi thêm ít tiền thì cũng bịt được chuyện này.

Đám lính canh địa lao vừa rời khỏi thì bóng dáng của Dạ U cũng xuất hiện trong địa lao rồi nói: "Thủ vệ bên ngoài đã rút hết rồi."

Trình Chu cau mày có chút không hài lòng nói: "Đã rút? Sao lại nhanh vậy? Bọn họ bỏ công tác tan làm sớm hay gì? Cũng không thèm trực đêm, quá thiếu chuyên nghiệp."

Dạ U nhún vai nói: "Thực ra thì bên ngoài cũng có người canh gác. Nhưng mà người đó cũng ngủ rồi. Canh hay không canh cũng vậy thôi."

Trình Chu lắc đầu nói: "Đám chết tiệt quá không chuyên nghiệp rồi."

Dạ U nói: "Vậy anh hy vọng người ta nhìn chằm chằm anh hở?"

Trình Chu: "Cái này thì không, anh chỉ cảm thấy mấy người kia không coi trọng anh thôi mà."

Dạ U: "Có lẽ do anh diễn hơi sâu nên đám người đó thấy anh quá yếu, không cần để ý."

Trình Chu: "......"

Dạ U: "Anh còn chưa chịu ra? Ở trong đó thoải mái lắm hả?"

Trình Chu nhìn Dạ U rồi nghiêm túc nói: "Anh chỉ cảm thấy nếu anh mà tự nhiên biến mất ngay thì giống Đoạ ma giả quá. Chúng ta chờ thêm một thời gian nữa đi."

Dạ U: "......"

Trình Chu có chút lười biếng nói: "Em đã sớm biết?"

Dạ U bĩu môi nói: "Anh vung tiền như rác thế cơ mà. Trên người không đeo huy hiệu quý tộc, không hố anh thì hố ai nữa?"

Trình Chu thở dài nói: "Không thể tưởng tượng được là anh đã sớm bị theo dõi."

Dạ U cười nhạo nói: "Giả bộ cái gì? Không phải mục đích của anh hả?"

Trình Chu cười cười nói: "Em cũng thật là, còn trơ mắt nhìn anh nhảy vào bẫy, em còn xem đến vui vẻ nữa."

"Để anh đạt được mục đích còn gì?" Dạ U nhìn Trình Chu có chút khó hiểu nói: "Anh đánh chủ ý gì thế? Anh muốn tận hưởng cảm giác ngồi tù?"

Trình Chu vô tội nói: "Anh làm gì có chủ ý gì chứ? Muốn kiếm thêm chút tiền thôi."

Dạ U có chút tò mò nói: "Ồ, anh muốn kiếm tiền? Anh muốn kiếm bằng cách nào?"

Trình Chu cười cười nói: "Mình ra ngoài trước đã."

Trình Chu mang Dạ U thuấn di ra ngoài rồi đi tìm thiết bị định vị đã được đặt bên ngoài thành phố.

Dạ U nhìn Trình Chu mà có chút tò mò nói: "Em đã sớm muốn hỏi rồi. Cái này là gì?"

Trình Chu cười cười nói: "Đây là sản phẩm mới nhất của viện nghiên cứu ở hiện thế đã nghiên cứu ra, là máy định vị không cần vệ tinh. Anh đặt mấy cái nút định vị vào trong cái rương, nếu mà đám kia không mang rương đi quá xa thì anh có thể tìm ra vị trí chính xác."

Dạ U nhìn Trình Chu khẳng định nói: "Ngay từ đầu anh đã đánh chủ ý tới cái kho bảo khố của người ta rồi đúng không? Anh cũng thật gian trá."

Trình Chu cười cười nói: "Sao em nói vậy? Là do hắn không thành thật buôn bán đấy chứ, cũng do hắn ta thích đi đường ngang ngõ tắt mà. Nếu họ làm ăn quy củ thì anh cũng đâu có thể làm gì được họ đâu, đúng không? Huống hồ gì thì Hebron thượng vị cũng không chính quy mà. Dù sao thì chúng ta cũng là bạn tốt của Michael, nên anh cũng muốn giúp cậu ta hả dạ chút thôi."

"Sao em lại không biết anh và Michael có quan hệ tốt vậy nhỉ?" Dạ U nói.

Trình Chu cười cười rồi trên tai xuất hiện vệt đỏ khả nghi sau đó đánh trống lảng nói: "Đây hẳn là bảo khố của Hebron."

Dạ U gật đầu nói: "Anh cũng cố ý rêu rao như vậy rồi mà, phải cắn câu thôi."

Lúc đầu thì Dạ U cũng cảm thấy Trình Chu quá rêu rao, hoàn toàn khác với những lần trước đây ra ngoài phải điệu thấp. Lúc đó thì Dạ U cũng chỉ nghĩ là Trình Chu bị kìm nén quá, nghẹn trong nghèo lâu, giờ có vàng cũng muốn nếm thử cái cảm giác vung tiền quá trán một lần. Hoá ra là vì câu cá lớn.

Trình Chu quay qua nhìn Dạ U rất vô tội mà nói: "Khương Thái Công câu cá, nguyện giả thượng câu! Cũng đâu phải là anh bắt bọn họ phải đánh cướp anh đâu."

Dạ U nhìn điểm sáng trên màn hình nói: "Không giỡn nữa. Hẳn là nơi này, dựa theo toạ độ này thì nơi truyền tống đến là phòng ngủ của Hebron."

Trình Chu híp mắt nói: "Có lẽ là không phải, cái toạ độ này có thể là dưới đất, hẳn là mật thất dưới phòng ngủ."

Dạ U mong chờ nói: "Đã vậy thì còn chờ gì nữa, chúng ta đi thôi."

Trình Chu nhìn Dạ U thầm nghĩ: Cái chuyện soát nhà tìm kho báu này có vẻ người ai cũng thích thì phải? Chắc là Dạ U cũng tò mò coi bảo khố của Hebron có bao nhiêu bảo vật đây mà.

"Đi thôi." Trình Chu mang Dạ U thuấn di đến vị trí của cúc áo hiển thị trên màn hình định vị.

Lúc đầu thì Trình Chu còn lo lắng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, không ngờ là bọn họ còn rất thuận lợi mà tiến vào.

Trình Chu cũng nhìn thấy có rất nhiều rương bên trong tầng hầm ngầm bảo khố.

Dạ U cau mày lên tiếng nhắc nhở: "Anh đừng chạm vào những miếng giấy niêm phong đó, đây mà phong ấn của mấy cái rương nay, chạm vào sẽ phát báo động ngay."

Trình Chu nhìn Dạ U rồi đè thấp thanh âm hỏi: "Vậy thì phải làm sao?"

Dạ U nhìn Trình Chu nói: "Mang hết chúng về hiện thế thôi."

Trình Chu gật đầu nói: "Được."

Trình Chu cẩn thận dùng dây thừng cột hết mấy cái rương lại thành một khối.

"Được rồi, đi thôi." Dạ U nói.

Trình Chu gật đầu nói: "Ừ."

......

Sau khi quét sạch bảo khố của Hebron thì Trình Chu truyền tống về phòng chiếu phim dưới lòng đất của Đàm gia ở thủ đô.

Sau khi chuyển hết đồ đạc về thì Trình Chu cũng thu xếp thời gian để kiểm kê lại thu hoạch lần này.

"Đây lại là rương huyết mạch luyện khí?"

Dạ U gật đầu nói: "Hình như là vậy."

Trình Chu có chút thất vọng nói: "Lại là mấy cái rương phiền phức này nữa. Vậy là lại thu được mà không mở được."

Dạ U: "Anh nghĩ thoáng chút nào. Chúng ta vẫn dư lại một ít mà? Cũng đâu phải không thu hoạch được gì."

Trình Chu gật đầu nói: "Cũng đúng."

Cuối cùng thì Trình Chu cũng tìm được một cái rương bình thường, mở rương ra thì trong đó cũng đầy ắp toàn đồng vàng.

Trình Chu đắc ý nói: "Anh đúng là được thần tài bảo hộ mà, em đúng thấy không? Đồng vàng xài hết nó cũng tự tìm cách mò về này." Trình Chu ném ném mấy đồng vàng trên tay, tâm tình cũng rất vui sướng.

Dạ U: "......"

Trình Chu mở cái cái rương bình thường thứ 2 ra, bên trong rương này có đầy một rương hoàng kim mạch, nhìn một rương đầy này trông rất ngon miệng.

Trình Chu: "Chất lượng cuộc sống của Hebron cũng khá tốt đấy chứ? Hoàng kim mạch phẩm chất cao như vậy mà cũng có thể chất đống để ăn."

Dạ U: "Không phải bây giờ đều tiện nghi cho anh sao? Bây giờ mỗi ngày anh ăn một chén thì việc đánh sâu vào Hoàng kim kỵ sĩ hẳn cũng có trợ giúp lớn."

Trình Chu đưa tay vốc một nắm hoàng kim mạch lên xem thử thì cũng cảm thấy chất lượng của rương hoàng kim mạch này có phẩm chất còn cao hơn nhiều so với đám hoàng kim mạch mà hắn đã từng nhìn thấy trên đảo San Hô.

Trình Chu cười cười rồi có chút say mê mà nói: "Đây chính là cảm giác phất nhanh sau 1 đêm sao? Thật tốt quá."

Bỗng nhiên Trình Chu cũng cảm thấy đám Vĩnh sinh đường kia thật sự đã bị tổn thất quá nặng nề khi hắn giết chết U linh. Với dị năng đặc biệt như thuấn di của U linh thì hắn ta cũng chỉ cần nghiên cứu kỹ địa hình của nơi cần đến rồi muốn lấy bảo vật hay lấy bất kỳ cái gì thì cũng là dễ như trở bàn tay rồi.

Trình Chu cũng mở tiếp thì rương thứ 3 và thứ 4 đều chứa đầy thượng phẩm hoàng kim mạch. Rương thứ 5 thì có một đống quyển trục.

Dạ U nhìn đống quyển trục nói: "Lần này anh phát tài rồi."

Trình Chu nhìn Dạ U hỏi: "Mấy quyển trục này có tác dụng gì?"

Dạ U kiểm tra mấy quyển trục rồi nói: "Phần lớn là quyển trục có tác dụng công kích, khi gặp nguy hiểm thì ném quyển trục này ra, có lẽ có thể cứu một mạng."

Trình Chu lắc đầu nói: "Cũng không có tác dụng lớn lắm thì phải. Em nhìn coi có quyển trục khế ước nào không?"

Dạ U gật đầu nói: "Có, tổng cộng có 5 quyển."

Trình Chu gật đầu nói: "Năm quyển sao, cũng không ít."

Trình Chu đem mấy cái rương có thể mở được thì mở ra hết, thu hoạch cũng khá pha phong đầy đủ. Nhìn thấy thu hoạch như vậy thì Trình Chu lại càng mong chờ vào mấy cái rương không thể mở kia.

"Em nghĩ là Michael có thể mở được mấy cái rương huyết mạch luyện khí kia không?" Trình Chu hỏi.

Dạ U gật đầu nói: "Có thể, thậm chí em còn nghĩ là mấy cái rương huyết mạch kia là cha của Michael lưu lại cho hắn."

Trình Chu híp mắt nói: "Nói vậy thì anh phải tìm Michael để hợp tác thêm lần nữa rồi."

Dạ U mở một cái hộp màu đồng cổ ra có chút vui sướng nói: "Rương này là huyết san hô linh dược. Anh phát tài rồi."

Trình Chu lấy một lọ thuốc ra dùng luôn rồi nói: "Mùi vị cũng được, nhưng mà hiệu quả hơi kém."

Dạ U nhún vai nói: "Mấy lọ bên này vốn là hạ phẩm linh dược mà, đối với anh thì cũng không có tác dụng lắm, nhưng mà anh cầm đưa cho cha mẹ uống cũng được. Mấy hạ phẩm linh dược này rất có tác dụng với Thanh đồng kỵ sĩ. Sau khi dùng linh dược này thì việc luyện hoá hạt giống đấu khí kia cũng có thể đẩy nhanh tốc độ lên vài phần."

Trình Chu nhìn Dạ U nói: "Em nhìn thử xem có đồ gì thích hợp cho anh dùng không?"

"Vẫn có thượng phẩm linh dược bên này mà. Anh dùng được." Dạ U mở một cái hộp nhỏ màu bạc trong rương lớn ra.

Cái hộp nhỏ màu bạc này chỉ có kích cỡ bằng 1/10 cái hộp màu đồng cổ kia , nhưng mà mỗi một ống linh dược bên trong cái rương màu bạc này lại có giá trị gấp mấy lần hạ phẩm linh dược bên trong cái hộp màu đồng cổ.

Có rất ít linh dược có thể giúp đánh sâu Hoàng kim kỵ sĩ, hiệu quả nhanh nhất chính là sử dụng hạt giống Hoàng kim đấu khí. Nhưng sử dụng loại hạt giống này cũng có nhược điểm quá lớn. Dạ U cũng nghi ngờ là <Thiên nhân> lần trước bọn họ gặp đã sử dụng hạt giống Hoàng kim đấu khí để tiến giai nên đấu khí mà đối phương thể hiển ra cũng không ra cái gì cả, chiến lực cũng thua xa những người khổ tu để tiến giai vào Hoàng kim kỵ sĩ.

Nghe đồn là ở Tinh Linh thế giới đôi khi cũng xuất hiện không ít vết nứt không gian, những vết nứt này có thể liên thông đến những thế giới khác, mà thế giới mới này cũng đồng nghĩa với việc tài nguyên và của cải sẽ rất phong phú. Cho nên khi phát hiện vết nứt không gian thì sẽ có rất nhiều người mạo hiểm xông vào để đi sang thế giới khác.

Người có thực lực càng mạnh thì độ nguy hiểm khi tiến vào thế giới mới càng cao, đây có lẽ cũng là hạn chế của vết nứt không gian. Nên Dạ U cũng nghĩ là tên <Thiên nhân> kia vốn dĩ cũng là lợi dụng cấp bậc Bạch ngân kỵ sĩ để tiến vào vết nứt không gian, sau khi bước chân qua thế giới mới thì người đó đã sử dụng hạt giống Hoàng kim đấu khí để tiến giai lên Hoàng kim kỵ sĩ. Hành lý của đối phương cũng mang theo rất nhiều hạt giống đấu khí như vậy cũng muốn nhanh chóng muốn bồi dưỡng ra một đám cấp dưới để khai thác tài nguyên cho mình sử dụng.

Nếu so sánh với hạt giống Hoàng kim đấu khí, thì hiệu quả của huyết san hô linh dược kém hơn rất nhiều. Tuy là hiệu quả kém nhưng mà tác dụng tương đối ôn hoà, tai hoạ ngầm cũng tương đối nhỏ.

End chap 109

-------------XuYing90--------------

------oOo------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net