Phần 91 - Carol

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 91 - Carol

Thủ đô - Biệt thự Đàm gia.

Đàm Tiềm: "Sao rồi? Thiếu Thiên nói sao rồi em?"

Dịch Thù Tuyết: "Thiếu Thiên nói là nó sẽ xem xét rồi xử lý. Xem ra là nó thật sự có biện pháp."

Đàm Tiềm gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn nói: "Anh có cảm giác là dạo gần Thiếu Thiên hơi quái quái. Có vẻ như thằng bé đang che giấu cái gì đó."

Dịch Thù Tuyết rất đồng tình nói: "Mấy ngày hôm trước, ba ... ba em mới gọi điện nói là rất có khả năng Thiếu Thiên sẽ bị ma lực phản phệ, sức mạnh lôi điện sẽ tràn ra ngoài và nói em phải thật chú ý đến tình huống của nó. Nhưng mà lúc em lên phòng kiểm tra thì Thiếu Thiên lại nói là tình huống của nó khá tốt nên em cũng không để ý nhiều. Nhưng mà cùng thời gian đó thì con trai của Đoạn gia đã gặp nạn, hơn nữa con trai nhà họ Tiêu cũng xảy ra chuyện."

Đàm Tiềm gật đầu nói: "Cũng không phải chỉ có hai người đó gặp chuyện, anh còn nghe nói là mấy Dị năng giả ở nước ngoài đã dung hợp những viên tinh thạch đó thì đều bị ma lực phản phệ, dù không chết thì cũng không ổn lắm. Có thể nói tình huống của Thiếu Thiên là rất đặc biệt."

Lôi điện Dị năng giả xác thật là tương đối hiếm, nhưng thời gian trước đây thì dị năng của Thiếu Thiên cũng không tính là quá lợi hại. Cũng không biết vì lý do gì mà mấy hôm trước dị năng của Thiếu Thiên đã tăng lên cấp A.

Dịch Thù Tuyết nhìn Đàm Tiềm nói: "Anh cũng cảm thấy gần đây Thiếu Thiên hơi lạ đúng không?"

Đàm Tiềm gật đầu nói: "Ngẫm lại thì dạo gần đây nó tương đối thành thật, nhưng mà cũng có chút quá mức thành thật."

Mấy đứa nhóc trẻ tuổi đều thích khoe khoang, mà từ nhỏ thì đứa con này của ông và Dịch Thù Tuyết đã được nuôi thả, lớn lên cũng tương đối thuận lợi nên thằng nhóc này cũng tương đối phản nghịch.

Sau khi thức tỉnh dị năng thì lòng kiêu ngạo của Đàm Thiếu Thiên lại càng được dịp mà bộc phát ra, nó nhìn cái gì cũng không vừa mắt và cũng chẳng xem ai ra gì, dù ông có là cha ruột của thằng nhóc đó nhưng nó vẫn luôn coi ông là Muggle nên không thể hiểu rõ được bản lĩnh của nó. Thằng nhóc này cũng làm ông cảm thấy nó quá thiếu đánh nên nhiều lúc ông cũng tức đến nỗi chỉ muốn đá cho nó mấy phát.

Nhưng mà dạo gần đây thì thằng nhóc này lại điệu thấp đi không ít, dù dị năng có tăng lên đến cấp A mà không đắc ý đi rêu rao, dường như là đã trưởng thành lên rất nhiều sau một đêm vậy.

Trước thì Đàm Tiềm cũng không cảm thấy gì nhưng bây giờ ngồi cẩn thận nghĩ lại thì ông lại cảm thấy quá bất thường rồi.

Dịch Thù Tuyết hít sâu một hơi thầm nghĩ: Bắt đầu từ khi nào vậy nhỉ? Chẳng lẽ là vào cái ngày mà Đàm Thiếu Thiên từ bên ngoài trở về và không hiểu tại sao lại ngồi lại mà tự hỏi nhân sinh đó sao?

"Anh có cảm thấy mối quan hệ của Thiếu Thiên và Tiểu Chu hơi kỳ lạ không?" Dịch Thù Tuyết hỏi.

Đàm Tiềm nhìn Dịch Thù Tuyết nói: "Sao lại kỳ lạ?"

Đàm Tiềm vẫn luôn ở công ty làm việc, chỉ ngẫu nhiên mới nhìn thấy hai anh em ở nhà, ông cũng chỉ cảm thấy hai anh em chúng nó ở chung không tồi, có vẻ rất hợp nhau.

Dịch Thù Tuyết nhướng mày nói: "Thiếu Thiên ở trước mặt Tiểu Chu có chút...... nhát gan"

Hình như lúc đầu cũng không phải là cái thái độ này, lúc trước thì Dịch Thù Tuyết vẫn luôn sợ là Thiếu Thiên sẽ ở trước mặt Trình Chu mà tự cao tự đại rồi làm anh em bất hoà nhưng mà tình hình diễn ra lại hoàn toàn trái ngược với những gì mà bà đã từng nghĩ. Nên bà cũng cho là bà nghĩ nhiều rồi thôi.

Đàm Tiềm: "......" Có thể làm cho cậu út vào khuôn phép thì cũng đại biểu cho Trình Chu rất có khả năng không phải là người thường.

Lúc này Đàm Tiềm mới cẩn thận mà nói: "Anh nghe nói mục tiêu của đám người Vĩnh sinh đường lần này là Thiếu Thiên."

Dịch Thù Tuyết giật mình kích rồi động đứng lên hỏi: "Chuyện xảy ra khi nào chứ? Sao anh không nói với em?"

Đàm Tiềm có chút xấu hổ nói: "Đã lâu rồi, nhưng mà Thiếu Thiên cũng không xảy ra việc gì nên anh nghĩ có thể là người của Vĩnh sinh đường đã huỷ bỏ kế hoạch, sợ em lo lắng nên anh cũng không nói với em."

......

Tiêu gia.

"Đàm Thiếu Thiên đã trả lời lại, nói là đem người đến một nói vắng vẻ và sẽ có người đến cứu thằng bé. Nhưng mà khó có thể bảo toàn dị năng." Tiêu Sùng nói.

Tiêu Ly híp mắt nói: "Thì ra vấn đề không phải là ở Dịch Thành Giang. Chúng ta đã bái sai Bồ Tát rồi."

Tiêu gia vẫn luôn cho rằng Đàm Thiếu Thiên không xảy ra việc gì là do giáo sư Dịch đã sử dụng linh đan diệu dược gì cho cháu ngoại. Nên họ vẫn luôn bấu vào giáo sư Dịch mà xin giúp đỡ, nhưng mà giáo sư Dịch vẫn luôn né tránh.

Trạng thái của Đàm Thiếu Thiên vẫn luôn quá tốt nên Tiêu Ly còn hoài nghi là Đàm Thiếu Thiên đã không dung hợp viên lôi nguyên thạch kia nên mới không có chuyện gì xảy ra.

Hiện nay thì trạng thái của Tiêu Hồng Kiệt đang không ngừng chuyển biến xấu đi, rơi vào đường cùng nên Tiêu gia cũng chỉ có thể đem ngựa chết coi như ngựa sống chạy chữa mà chạy đi tìm Dịch Thù Tuyết nhờ hỗ trợ.

Sau khi Đàm Thiếu Thiên phản hồi lại thì người của Tiêu gia mới ý thức được một việc là Đàm Thiếu Thiên không có việc gì hẳn do hắn đã có đường lui khác cho mình.

"Hình như là Đàm Thiếu Thiên đã chạy đến thành phố H rồi, thằng bé có thể về kịp sao?"

"Đàm Thiếu Thiên nói là thằng bé sẽ tìm người qua đây cứu giúp chứ không phải là bản thân nó sẽ lại đây cứu, hẳn là sẽ không có vấn đề gì."

"Mà hình như Đàm Thiếu Thiên chạy đến thành phố H là do cha mẹ nuôi của anh trai thằng bé đã xảy ra chuyện."

Bỗng nhiên Tiêu Ly trừng mắt, thành phố H là nơi mới xảy ra việc hai Dị năng giả tranh chấp mà đúng không? Mà sự việc đó cũng rất ồn ào huyên náo. Bên phía cục dị năng cũng đánh giá vị khống xà Dị năng giả kia ít nhất cũng phải đạt cấp A, mà cục dị năng quốc gia cũng đã tra hết tư liệu rồi nhưng cũng thể không tra ra được điều gì. Theo lý mà nói thì một Dị năng giả lợi hại như vậy không thể không có vết tích gì mới đúng.

"Chẳng lẽ việc thành phố H đột nhiên xuất hiện một vị khống xà Dị năng giả là do có quan hệ với người đứng sau lưng của Đàm Thiếu Thiên sao?" Tiêu Sùng nói.

Tiêu Ly nói: "Quản nhiều vậy làm gì chứ? Tiểu Kiệt chờ không nổi nữa rồi, cứ theo lời của Đàm Thiếu Thiên mà làm thôi."

"Thật sự phải đem người đi hết sao?" Lục Tuyết bất an nói.

"Đàm Thiếu Thiên đã nói như vậy rồi thì chắc chắn là không muốn bại lộ chuyện gì đó. Chúng ta cũng chỉ có thể dựa theo lời của thằng bé mà làm thôi."

"......"

Người của Tiêu gia cũng rất nhanh mà đem người đến một căn biệt thự ở vùng ngoại thành, rồi sau đó đem vị trí định vị chia sẻ cho Đàm Thiếu Thiên. Một lúc sau thì Đàm Thiếu Thiên cũng nhanh chóng chuyển tiếp cho Trình Chu.

Trình Chu cũng vội vàng mang Carol từ dị giới về hiện thế. Đến nơi thì người của Tiêu gia cũng đã nhanh chóng rút hết đi.

Mấy người bên trong tổ chức của Dạ U cũng không quá tín nhiệm Trình Chu nên cũng không muốn bại lộ chỗ ở, nếu không thì Trình Chu cũng đã trực tiếp thuấn di đến Xà đảo và có thể tiết kiệm được một nửa thời gian rồi.

"Bên Tiêu gia đã chuẩn bị xong chưa?" Dạ U hỏi.

Trình Chu gật đầu nói: "Anh đã hỏi qua Thiếu Thiên rồi, đã chuẩn bị xong."

Dạ U gật đầu nói: "Vậy chúng ta đi thôi."

Trình Chu trực tiếp thuấn di đến vị trí đã được chia sẻ, Phong Ngữ cũng biến thành chim bay một vòng để dò xét tình huống.

"Người đặt ở lầu hai, bọn họ đã đem người đặt ở trên giường, dưới giường còn thả thêm một cái bể cá nữa. Thân thể người kia vẫn luôn rỉ nước, cả người giống như nổi lẩu đang phun trào, cứ kêu ục ục ..." Phong Ngữ tận tình báo cáo tình hình.

Trình Chu: "......"

Dạ U: "Đi thôi."

Trình Chu búng tay một cái, tất cả máy theo dõi bên trong biệt thự trực tiếp nổ tung.

Hiện tại thì khả năng không chế không gian của Trình Chu càng lúc càng mạnh nên các thao tác không gian sử dụng để phá nát máy theo dõi cũng dễ như trở bàn tay.

Tiêu Ly nhíu mày nói: "Có vẻ như người mới tới không muốn bại lộ thân phận."

"Tốc độ này cũng quá nhanh rồi." Mang Tiêu Hồng Kiệt đặt đến vị trí này thì người của Tiêu gia cũng phải tốn mấy tiếng mới có thể hoàn thành, không nghĩ tới là họ vừa mới rút lui toàn bộ thì người cũng đã tới.

Tiêu Sùng có chút bất an nói: "Cái này tốc độ sao lại có chút giống U linh nhỉ?"

"Có thể là cùng loại dị năng giống U linh." Dị năng thuấn di có thể là hiếm nhưng cũng không phải chỉ mình U linh mới có.

"Tất cả các máy theo dõi ở biệt thự đã bị phá huỷ. Ngay cả ở tầng hầm cũng không còn."

"Trời!!!" Tiêu Ly nhịn không được mà kêu lên một tiếng đầy sợ hãi.

"Làm sao vậy?"

"Xuất hiện bốn dao động năng lượng, tần số dao động cũng rất mạnh. Hai Dị năng giả cấp S, một cấp A, và một cấp B." Tiêu Ly nói.

Tiêu Ly cũng đã chuẩn bị trước mà đặt một máy trinh trắc đo lường cấp bậc dị năng ở tầng ngầm, máy này cũng kết nối tực tiếp với máy tính của Tiêu Ly nên khi có kết quả kiểm tra thì cũng trực tiếp gửi đến cho Tiêu Ly.

Khi Dạ U là Đoạ ma giả ở dị giới thì cũng vì bảo mệnh mà luôn học cách thu liễm ma lực trong cơ thể lại, nhưng một khi sử dụng ma lực thì cũng khó mà che đậy được dao động ma lực.

"Có phải lầm rồi không?" Tiêu Sùng nói.

Tiêu Ly lắc đầu nói: "Chắc là không sai." Máy trinh trắc đo lường mà cô đặt ở tầm hầm có hạn mức cao nhất cũng chỉ có thể đo được tới cấp S thôi. Các cấp bậc cao hơn như SS hoặc 3S thì máy này đo không ra. Hoá ra là Đàm Thiếu Thiên đã quen biết những cao thủ như vậy nên cũng khó trách lúc trước cậu ta có thể an toàn mà lui thân.

"Biến mất rồi." Tiêu Ly nói.

Tiêu Sùng cau mày nói: "Cái gì biến mất?"

"Hai Dị năng giả bỗng nhiên biến mất rồi." Tiêu Ly nói.

Tiêu Sùng nhíu mày nói: "Dụng cụ trinh trắc có vấn đề gì sao?"

Tiêu Ly cau mày nói: "Chắc là không có vấn đề gì."

Tiêu Ly là nhà nghiên cứu về dị năng nên tình huống trước mắt cũng khiến cho cô hết sức tò mò. Mà lòng hiếu kỳ của một nhà nghiên cứu hơn nữa lại là nghiên cứu nữ mà không được thoả mãn thì cô cũng cảm thấy rất là bứt rứt.

"Dị năng giả cấp B đã bắt đầu tăng lên và đạt tới cấp A rồi." Tiêu Ly nói.

"......"

........

Dạ U dẫn mọi người đi tới gần mép giường.

Carol nhìn người đang nằm trên giường rồi chớp mắt nói: "Khí tức nguyên tố thuỷ mạnh quá. Đây là thuỷ nguyên thạch sao? Thật mê người."

Dạ U nhìn Carol nói: "Đừng nhiều lời nữa. Người này sắp không trụ đươc nữa rồi. Mau bắt đầu đi."

Carol gật đầu nói: "Vâng, em biết rồi, đừng giục nữa."

Một sợi dây leo màu xanh vươn ra tạo thành liên kết giữa Carol và Tiêu Hồng Kiệt, nguồn năng lượng đang tán loạn bên trong viên thuỷ nguyên thạch cũng không ngừng chảy vào trong cơ thể Carol.

Trình Chu tò mò nói: "Sợi dây leo này là cái gì vậy?"

Dạ U: "Dây leo cộng sinh, có thể tạm thời kết nối hai người."

Trình Chu chớp mắt nói: "Hạt giống cộng sinh là từ loại dây đằng này trồng ra phải không?"

Dạ U nhìn Trình Chu rồi gật đầu nói: "Đúng vậy."

Trình Chu gật đầu nói: "Hoá ra là vậy."

Carol liên tục dẫn dắt năng lượng ẩn chứa bên trong viên thuỷ nguyên thạch chảy vào trong cơ thể nên tình trạng ma lực phản phệ trên người Tiêu Hồng Kiệt cũng giảm đi rất nhiều, bên cạnh đó thì Annie cũng không ngừng thi triển dị năng để chữa trị.

Tình trạng phản phệ của Tiêu Hồng Kiệt rất nghiêm trọng nên cho dù Carol là đã đem nguồn nguyên tổ thuỷ rút đi một phần nhưng chức năng của các bộ phận nội tạng bên trong cơ thể của Tiêu Hồng Kiệt vẫn luôn trong tình trạng tê liệt và bị thoái hoá.

Khi Annie thi triển dị năng thì Tiêu Hồng Kiệt cũng mơ hồ cảm thấy từng luồng ánh sáng màu trắng đang bao phủ lấy thân thể mình sau đó thì cũng có cảm giác rất thoải mái và nhẹ nhàng sau bao ngày đau đớn.

Tiêu Hồng Kiệt mông lung mở mắt ra rồi theo bản năng thầm nói: "Thiên sứ?"

Annie không vui nói: "Không phải, là Tử Thần."

Trình Chu đang đeo mặt nạ gấu trúc đứng một bên nghe vậy thì có chút bất đắc dĩ. Thời gian trước thì Annie khá thích nhân vật Sakura trong anime <thủ lĩnh các thẻ bài> nên con bé cũng khá thích những loại váy vóc hoa hoè. Dạo gần đây thì Annie lại thay đổi khẩu vị chuyển sang thích tử thần nên con bé cũng thay đổi từ váy hoa sang áo choàng đen còn mang theo lưỡi hái được đặt riêng nặng hàng chục cân.

Lưỡi hái Tử Thần này cũng dùng hợp kim thép để chế tạo, nếu là trước kia thì thứ này rất khó để đặt riêng, nhưng thời đại đã thay đổi rồi nên cơ quan quản lý cũng dễ hơn trước nhiều.

Carol nhìn Dạ U nói: "Ổn rồi."

Tiêu Hồng Kiệt cau mày nhìn mấy người đeo mặt nạ bên cửa sổ và sững sờ một lúc.

Dạ U gật đầu rồi đưa tay lên đánh ngất Tiêu Hồng Kiệt vừa mới tỉnh được một chút rồi nói: "Nhiệm vụ hoàn thành, đi thôi."

Trình Chu gật đầu nói: "Được." Sau đó mang cả đám biến mất khỏi căn phòng.

.......

Tiêu Ly nhìn máy trinh trắc trên bàn thì thốt lên: "Đã biến mất toàn bộ. Chắc là đã đi rồi."

"Tiểu Kiệt thì sao?" Tiêu Sùng nói.

Tiêu Ly nhìn Tiêu Sùng nói: "Chỉ còn lại một người có dao động năng lượng dừng ở mức C. Có lẽ là Tiểu Kiệt."

Tiêu Sùng gật đầu nói: "Vẫn còn dị năng sao?"

Lúc trước Đàm Thiếu Thiên đã thông báo cho bọn họ là chỉ có thể đảm bảo giữ mệnh không đảm bảo dị năng, không ngờ là tình hình có vẻ tốt hơn thông báo kia rất nhiều. Trước khi dung hợp viên thuỷ nguyên thạch thì dị năng của Tiêu Hồng Kiệt nằm ở cấp D, hiện tại có thể tăng lên cấp C, tuy không thể so được với Đàm Thiếu Thiên nhưng cũng vẫn có tiến bộ.

Tiêu Sùng gật đầu nói: "Khi nào thì chúng ta đi vào?"

Tiêu Ly hít sâu một hơi rồi nói: "Chờ năm phút nữa rồi vào."

Năm phút sau thì Tiêu Sùng, Tiêu Ly và một đám người vọt vào bên trong biệt thự.

Tiêu Hồng Kiệt an tĩnh nằm ở trên giường, hình như là đã ngủ rồi.

......

Ngay sau đó thì Tiêu Hồng Kiệt cũng được đưa ra biệt thự rồi trực tiếp được đưa tới bệnh viện để kiểm tra toàn thân.

Nhân viên y tế cũng vây quanh Tiêu Hồng Kiệt rồi bận rộn hơn hai giờ để kiểm tra toàn thân từ trên xuống dưới không bỏ qua thứ gì.

Khi Tiêu Hồng Kiệt phải chịu ma lực phản phệ thì lục phủ ngũ tạng đều đã bị tổn thương, các mạch máu cũng sưng phồng lên và cơ hồ là bị vỡ nát, nhưng mà sau khi được đón từ biệt thự về thì Tiêu Hồng Kiệt lại có thể hoàn toàn khoẻ mạnh mà không hư hao gì.

Tiêu Ly nhịn không được mà phải thốt lên: "Dị năng này cũng thật là thần kỳ. Không ngờ là một chút tai hoạ ngầm cũng không hề lưu lại."

Các chuyên gia phụ trách điều trị cho Tiêu Hồng Kiệt từng nói là có thể miễn cưỡng bảo vệ được tính mạng nhưng có lẽ phải sống đời sống thực vật cả đời.

Tiêu Hồng Kiệt cau mày nói: "Không đâu ạ. Đã có hai Dị năng giả đã cứu cháu. Một người đã rút năng lượng từ viên thuỷ nguyên thạch và một người là Dị năng giả hệ trị liệu."

Tiêu Ly trừng mắt nói: "Dị năng giả hệ trị liệu? Cháu xác định?"

Tiêu Hồng Kiệt gật đầu nói: "Cháu chắc chắn. Ít nhất là cấp A."

Tiêu Ly gật đầu rồi bỗng bừng tỉnh mà nói: "Thì ra là thế. Thảo nào mà Đàm Thiếu Thiên lại không có chuyện gì."

Tiêu Ly nghĩ đến phản ứng của Dịch Thù Tuyết thì thầm nghĩ: Dị năng giả hệ trị liệu kia xuất hiện chỉ sợ là Dịch Thù Tuyết cũng không rõ lắm đâu, nếu không thì đối phương cũng không phản ứng như vậy.

End chap 91

-------------XuYing90--------------

------oOo------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net