Chương 1 : hai người bạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

6h30 sáng :
"Chúng ta ko thuộc về nhau .... nhau ... nhau
Chúng ta không thuộc về nhau ..."
Chiếc điện thoại s7 rung bần bật .Đạt ngái ngủ nhìn lên màn hình điện thoại " Bình K48" ngáp nốt cái đã .. ợ
_Alo?
_Bố mày đây - Bình nói giọng tưng tửng ..
_đm ! Có chuyền gì sủa đi tao nghe
_ tao vừa trực xong , tí gặp nhau nói chuyện chút đi mày
...." định mệnh vừa mới tối qua uống rượu tí thì ngỏm cmnl mà giờ này đã réo mình dậy , thật muốn đập thắng này quá !" Đạt bật dậy xỏ chân vào đôi dép
_được rồi , được rồi !

"Tút" ... "phịch "s7 an tọa trên chiếc gối tiếp sau là cái mặt của Đạt .. "phịch" buồn ngủ quá !!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trọng Đạt , nam , 23 tuổi , cao 1 m82 , bước chân vào đội ngũ cảnh sát điều tra từ tháng 8/2011 tuy tuổi đời còn trẻ nhưng kinh nghiệm và nghiệp vụ ngành thì anh ta đã đạt đến mức độ thượng thừa vậy nên trong đội cảnh sát điều tra đã gọi anh ta là " ưng nhãn" . Với ánh mắt sắc , lạnh chưa tên tội phạm nào có thể thoát được khi rơi vào tầm mắt của anh ta.
Bình_ người bạn thân từ thuở hai thằng còn truổng cời đi tắm trộm ao xã , Bình cũng làm cùng với Đạt ,có thể nói hai người làm việc rất ăn ý chưa từng bị vụ án nào làm khó . Hai người họ được coi là khắc tinh của bọn tội phạm
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
8h sáng .Một tách cà phê nóng hổi vừa được gọi ra còn ngút khói được đặt trên chiếc bàn màu nâu xám có khắc vài hình thù mà Đạt ko thể hiểu được .Nhấp môi vài ngụm nhỏ để vị cà phê tan ra trong miệng thật tuyệt vời- uống cà phê buổi sáng ở cửa hàng Hân Hân đã trở thành thói quen của anh ta, nhưng lúc gặp bạn bè hay muốn một chỗ yên tĩnh thì Đạt thường đến đây. Chọn một chỗ ngồi yên tĩnh để mặc tâm hồn bay bổng với không gian trong trí tưởng tượng của anh .
"Ê" một bàn tay đặt lên vai anh ta _ Cũng đến sớm phết ha ! - cái giọng ông Bình cứ ồm ồm thật không lẫn đi đâu được.
Đạt không quay người nhưng nhanh tay cầm tay Bình kéo giật về phía trc , Bình cũng không vừa, thuận đà tiến gập tay lại tặng cho Đạt một cùi chỏ, tiếc là chỏ chưa đến nơi thì mặt ổng đã ăn nguyên cái tát bằng tay trái của Đạt .
_ Ái!! Bình kêu lên rồi thu tay về.
_ ha ha định tấn công tao bất ngờ hả về học thêm đi - Đạt khoái chí.
Bình đẩy ghế ra ngồi đối diện với Đạt mặt toát lên vẻ lạnh lùng sắc bén của người trong ngành , nhưng nhờ cái tát của Đạt nên má ông ta đỏ ửng cùng với nốt 5 dấu tay in rõ, làm khí chất cũng ấm hơn phần nào , ha ha ..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net