Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp

Ả: Cô..cô nói gì đấy Bùi Nguyệt Anh là ai..t..ô..i có biết đâu. Tôi tên Bùi Minh Nguyệt mà

Cô: phải mà tôi tìm hiểu kĩ lắm mà không sai đâu

Anh: Em nói gì đấy, cái gì Bùi Nguyệt Anh rồi còn cái gì mà tìm hiểu, em nói thẳng ra luôn đi.

Cô: Wow em thưởng anh biết chứ. Người mà anh chọn mà không biết họ và tên thì dở rồi.

Anh: Em thôi đc rồi đấy, rốt cuộc hôm nay là ngày gì nói nhanh ra đi.

Trường: Ngày gì thì bản thân mày biết rõ hơn ai khác

Phượng: Mày thay đổi rồi. Uổng công tao giao nó cho mày mà mày lại đối xử với em ấy.

Thanh: Tao tưởng mày giả bộ ai dè không biết thật.

Dũng: Tao thất vọng về mày lắm Hải à

Mạnh: Mày tệ quá

Ả; đủ chưa vậy, ngày gì thì nói thẳng ra kêu tôi đến đây nghe gia đình các người cãi nhau à. Còn trách anh Hải nữa.

Duy: Làm gì thế tiêu thư họ Bùi, sao không về nhà yên phận làm công chúa đi chạy đến đây phá hoại gia đình nhà người ta con lên mặt nữa

Ả: Cậu nói tôi, tôi đã nói là tui không phải họ Bùi mà.

Mạnh: Thật vậy sao nội gián của Bùi Gia sang công ty Quế Thị làm mà làm như thư kí của Chủ tịch nữa chứ. Cô ghê thật đấy.

Cô: Mạnh anh cũng biết cô ta à.

Mạnh: Biết chứ sao lại không biết, bố anh có ơn với bố cô ta. Bố cô ta không những không biết ơn mà còn quay sang cắn bố anh một cái. Những hên bố anh không phải dạng vừa nên làm cho gia đình cô ta phá sản.

Ả: Anh nói gì đấy. Tôi không hiểu. Anh Hải ~~ anh coi bạn của anh kìa ~~

Anh: Mày quá đáng lắm rồi đó Mạnh còn em nữa không có chuyện gì cũng kêu anh về rồi kêu cả thư kí về để xúc phạm em ấy nữa.

Cô: Anh Hải em hỏi thật anh không biết hôm nay là ngày gì luôn.

Anh: Đã bảo là không biết rồi mà em phiền thật đấy. Chẳng hiểu chuyện gì hết làm anh mất mặt anh trước thư kí.

Cô nghe anh nói vậy cổ họng đã nghẹn khóe mắt cũng cay nhưng cô vẫn cố giữ bình tĩnh.

Cô: Được anh không biết thì để em nhắc hôm nay là cái ngày mà 5 năm trước có người hứa với cha sư hứa với bố em sẽ không làm em đau lòng sẽ không làm em buồn, hứa dù ôm đau bệnh tật giàu sang phú quý hay nghèo khó vẫn yêu thương chăm sóc cho em. Anh nhớ chưa ^^

Anh: Ý em là hôm nay là kỉ niệm ngày cưới của hai đứa mình.

Cô: Phải, anh bảo em phiền bảo em không hiểu chuyện. Em hiểu chuyện cho anh xem  với mng xem có cả bame anh nữa.

Anh: Em bớt trẻ con đc không, hiểu chuyện ư rồi hiểu chuyện cho anh xem đi. Sớm muộn gì anh với em cũng...

Cô: Sớm muộn gì cũng sẽ li hôn với em đúng không ^^. Anh không cần li hôn với em đâu , đơn nè anh kí đi em kí rồi. Kí đi đường ai nấy đi đường đường chính chính công khai, cho cô ấy một danh phận. Lén lút mấy năm qua không nghĩ cô ấy sẽ thiệt thòi sao.

Anh: Anh xin lỗi

Cô: việc gì anh phải xin  lỗi chứ trong khi em là người thứ ba ^^

Trọng: Sao mày lại nói vậy mày là vợ của nó mà.

Phượng: Cô ta mới chen ngang mà.

Cô: Không đâu, trong tình yêu thì người không đc yêu thì sẽ là người thứ ba^^

Anh: Em..em

Không đc 50 vote r tui chỉ đăng 1 chap thui

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net