Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi cô đi cuộc sống anh và ả ta cũng tốt hơn vì không phải lén lút như xưa nữa. Ả ta vui vì đại được mục đích của mình đạt đc một nửa. Còn anh vừa vui vừa buồn. Vui vì có thể ở cảnh cục cưng của mình mà không bị ai cảng trở. Buồn vì cô mất đi rất nhiều thứ, mất đi niềm tin, mất đi lòng tin của bame, mất đi lòng tin của bạn bè, mất đi người anh từng yêu và cũng rất yêu anh, mất đi đứa con của mình. Ai cũng quay lưng với anh, nhưng người bạn bè bình thường khi biết chuyện cũng quay lưng với anh không ai coi anh là bạn. Mọi người đều bảo anh sai vì phút lỡ làng mà mất đi tất cả. Nhiều lúc anh cũng nghĩ mình đã làm sai chuyện gì mà ai cũng quay lưng với mình, yêu một người sai sao. Anh vô thức nghĩ liệu mình đã sai.

Anh: Ông trời ơi, liệu tôi đã làm gì sai

Ả: Anh không sai, cô ta mới là người tự rời đi trước thì anh đã sai chỗ nào.

Anh: Phải em nói phải là cô ta đi trước anh có làm gì đâu. Cuối cùng cũng chỉ có em bên cạnh anh.

Ả: Em sẽ luôn bên cạnh anh ( chờ xem khi tôi làm cho anh phá sản thì đến lúc đó anh chỉ có nước mà chết, năm xưa bố anh góp tay vào làm bố tôi phá sản còn cô ta biết được bí mật của tôi thì cô ta sẽ...)

Ả đang nghĩ thì bị anh làm cho giật mình.

Anh: Em đang nghĩ gì mà còn cười nữa.

Ả:Em có nghĩ gì đâu, em đang nghĩ tối nay chúng ta sẽ làm gì.

Anh: Em cũng ghê gớm quá nhờ. Mà hôm qua cô ta với mng nói em là tiêu thư họ Bùi vậy có thật không

Ả: Em..em tên gì anh còn không  biết à, cô ta nói anh cũng tin

Anh: Ừ anh tin em nhưng nếu anh phát hiện em lừa anh thì anh sẽ cho em một trận đấy.

Ả: Rồi biết rồi.

Cô ta nghĩ " Xíu nữa thì lộ, Toàn cô được lắm lần này không còn anh ta cô thoát bằng đường nào"

Ả: Anh em ra nghe điện thoại cái.

  Cuộc trò chuyện  

Ả: Cậu giải quyết tên này cho tôi ,tôi  gửi hình rối đấy, cho cô ta chết cũng được

.....: Được. Nhưng người nào mà khiến Bùi Nguyệt Anh đây nhờ đến chúng tôi vậy.

Ả: Các người chỉ việc làm rồi nhận tiền việc nhẹ lương cao. Làm cho đàng hoàng để người nào nhìn thấy thì tôi cũng không cứu được các anh đâu.

....: Cô cứ yên tâm tôi làm trước giờ đều rất cẩn thận không để ai biết. Nhưng phiền cô chuyển tiền cho tôi một ít.

Ả: Rồi đó các anh làm đi. Tôi chỉ cần nghe cậu ta chết thì số còn lại tôi sẽ chuyển cho các anh sau.

   Cô cúp máy bước vào thấy Hải ngồi nhìn mình, bất giác cô sợ anh nghe hết.

Anh: Em điện cho ai mà lâu thế cơm canh nguội hết rồi này.

Ả: Em nói chuyện với bạn có gì đâu. Nguội thì ăn cái khác ngon hơn, anh hiểu ý em mà

Anh: Được được. Haha

                      Một tuần sau

V

ote cho tôi nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net