Chap 31 : Bắt cóc + giải cứu !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô ta nhìn cậu bằng ánh mắt chán ghét . Rồi di chuyển đến gần cậu . Cô ta bỏ chiếc băng keo dán vào miệng cậu ra . Cậu thấy mở ra thì liền nói :

Toàn : này ! Tại sao cô lại , bắt tôi chứ !

Dương : tôi thích !

Toàn : cô bắt tôi về có mục đích gì ! " Tức giận "

Dương : wow giỏi lắm ! Tôi bắt cậu về đây chỉ để nhắc cho cậu biết rằng ! Là tránh xa Ngọc Hải của tôi ra !

Toàn : ha ! Mắc gì tôi phải tránh xa anh ấy ! Mà Ngọc Hải nào của cô !

Dương : mạnh mồm nhờ !

Ả ta búng tay thì có 2 thằng con trai thanh niên nhìn có vẻ hung dữ , cầm gậy sắt !

Dương : để xem mày mạnh mồm được đến lúc nào !!

Dương : tụi bây ! Đánh nó cho tao ! Nhưng đừng để nó chết " đi đến bàn ngồi xem cậu"

Tụi nó nghe vậy liền cầm gậy sắt đi đến đánh liên tiếp vào lưng cậu . Khiến cậu đau đớn mà chịu đựng !

Sau vài lần đánh thì cậu bị chảy khá nhiều máu !

Ả ta thấy vậy liền kêu tên đó đứng dịch sang ! Ả đi tới đá liên tục vào bụng cậu làm cho cậu đau đớn gào thét !

" Rầm "

Đột nhiên cửa bị một ai đó đạp ra kêu tiếng rất to . Thì đó là đám bạn và anh !

Anh mới vào đã thấy máu me tùm lum lại còn gặp cảnh ả ta đá vào bụng cậu nữa ! Anh tức giận chạy đến nhưng bị mấy tên đàn em kia chặn . Nên đám bạn liều mình sử nốt mấy tên kia

Quay về hồi nãy nè

Thật ra là nãy anh và mọi người bàn nhau để sử lí bọn kia vì nó đông lắm . Đang bàn thì nghe tiếng gào thét của cậu . Anh không chịu nổi nữa liền xúi dục mọi người đi xử lí bọn chúng . Xử lí xong thì anh lại bắt gặp cảnh ấy ..

Hiện tại

Anh nhanh chân chạy đến ẩn cô ta đến nỗi làm cô ta ngã mạng xuống đất còn bị chảy máu tay và xước ..

Cậu nhìn thấy anh liền vui mừng vì khi nãy cậu luôn mong anh đến cứu mình ai ngờ anh đến cứu thật . Cậu cười mỉm nhẹ rồi ngất lịm . Anh nhìn thấy thế liền bế cậu đi ra xe . Rồi đưa đến bệnh viện gần đây nhất . Đến nơi cậu được chuyển vào phòng bác sĩ để băng bó và chuốc thuốc cho đỡ nhiễm chùng !

Anh ở ngoài thì thấp thỏm cứ nhìn vào cánh cửa của phòng đó !

1tiếng sau

Bác sĩ đi ra . Ann thấy vậy liền chạy lại hỏi :

Hải : bác bác sĩ ..Toàn có sao không hả bác sĩ !!! " Lo lắng "

Bác sĩ : hiện tại bệnh nhân đã được băng bó và bôi thuốc đầy đủ  , và bệnh nhân được chuyển sang phòng hồi sức số 39 .

Bác sĩ : mà khi bệnh nhân suất viện cậu phải chăm bôi thuốc cho cậu ấy nên không là nhiễm trùng vết thương khiến cho nó bị nặng hơn đó ! Còn nữa cậu ấy thứ gì đó  đạp hay đè vật gì đó lên bụng hay sao mà tôi thấy đỏ nhiều còn có máu ! Nên hãy cho bệnh nhân ăn cháo và uống sữa thôi ! Vì hiên tại bụng cậu ta đang rất yếu !

Hải : dạ dạ tôi cảm ơn bác sĩ !

Bác sĩ : mời cậu theo tôi làm thủ tục !

Sau khi làm thủ tục xong anh nhanh chân đến phòng 39 . Vào thì thấy bóng dáng bé nhỏ đang nằm trên giường bệnh . Có những khăn trắng được quấn quanh người , và đang mặc đồ cho bệnh nhân . Anh nhìn cậu mà xót xa , anh đi đến cầm lấy tay cậu ! Rồi thầm nghĩ : " phải chăng anh đến sớm hơn thì em đã không bị nặng như vậy ..." . 21h tối anh ngủ gục trên tay cậu

Đột nhiên cậu tỉnh lại . Thấy mình đang nằm ở bệnh viện . Con tay mình có gì nặng nặng . Cậu nhìn xuống thì thấy anh đang nắm tay cậu ngủ gục . Cậu thấy vậy liền lấy tay ra xoa đầu anh . Anh cảm nhận được thứ gì đó nên nhanh chóng ngẩng mặt lên , thì thâý thiên thần của mình đã tỉnh lại . Anh vui mừng ôm chầm lấy cậu thật chặt !

Toàn : a..đau

Hải : ơ anh chạm vào vết thương à ! Xin lỗi em nhá . Anh không cố ý...

Toàn : không sao ạ...

Hải : mà em mới dậy có đói hay thèm ăn gì không anh mua cho em nhá !

Toàn : bụng em cũng đói ! Nhưng nhìn thấy đồ ăn lại chẳng mún ăn... ( Lợn chế cám nha =)) )

Hải : đói thì phải ăn chứ ! Để anh đi mua cháo cho em.. " chạy đi mua "

Toàn : ủa chưa kịp nói gì luôn !

Hiện tại thì các bạn của cậu về nhà nha mai mới lên thăm tại 9h rồi lên thăm xong làm phiền cậu á !

Lúc sau anh mua về , cầm đế cho cậu !

Hải : này em ăn đi !

Toàn : tay em còn hơi đau ! Anh cứ để đó đi lát em ăn !

Hải : thôi ăn luôn đi cho nóng để anh đút cho em ăn nhà

Toàn : thôi em không cần đâu !

Hải : em phải cần ! Không được cãi !

Toàn : vầng..

Sau đó anh đút cho cậu ăn . Sau một hồi thì cũng hết . Anh kêu cậu ngủ sớm đi . Rồi anh đi ra ngoài gọi ai đó !

Cuộc hội thoại

Hải : alo

Trợ lí : dạ thưa Quế Tổng em đã bắt cô ta theo như ngài nói ạ

Hải : được ! Vậy đang ở đâu ?

Trợ lí : dạ ở công ty chỗ nhà kho giam cầm đấy Ạ !

Hải : được !

Sau đó Hải lái xe đến chỗ giam cầm động vật ... À nhầm giam cầm cô ta ...




___

End chap 31

Hết ngay lúc này cho nó gây cấn :33

Có gì đêm mà viết đc thì tui viết nhoa ( khum đc thì thoi :>> )

Thả sao điii !!







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net