chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp chap trước nè

         -------------------------------------------

" Đây là môn bóng chuyền, bóng chuyền là 1 môn thể thao Olympic, trong đó 2 đội tách ra bởi 1 tấm lưới. Mỗi đội cố gắng đi ghi điểm bằng cách đưa được trái bóng chạm phần sân đối phương theo đúng luật quy định " - ông Kazuyo

" ông nói tiếp đi ạ " - Kageyama, trong lòng cậu nổi lên 1 cỗ tò mò, xen lẫn 1 chút hào hứng, khi nghe ông kể cậu lại muốn ông kể thêm về bộ môn bóng chuyền mày.

" được rồi được rồi, ông sẽ kể tiếp cho cháu nghe " - ông Kazuyo

Sau đó thì ông kể tất cả mọi thứ về môn bóng chuyền, cậu vừa nghe xong thì mắt sáng rực lên, cậu liền hỏi ông mình có thể chơi ở vị trí nào thì ông liền bảo

" ta không thể quyết định con sẽ chơi ở vị trí nào cả, theo con, con muốn chơi và cảm thấy hứng thú với vị trí nào nhất " - ông Kazuyo

" cháu thích vị trí chuyền hai ạ " - Kageyama

" tại sao cháu lại thích chuyền 2 vậy " - ông Kazuyo

" tại vì cháu thấy chuyền 2 có thể phối hợp với tất cả các vị trí khác, và theo như ông nói chuyền 2 có nhiệm vụ điều phối cho đợt tấn công của toàn đội, có trách nhiệm đưa bóng tới đúng vị trí của các tay đập để ghi điểm, phải có khả năng làm việc với các tay đập, sắp xếp để giữ nhịp cho toàn đội và chọn tay đập phù hợp cho đợt tấn công đầu để chuyền banh " - Kageyama

" cháu cảm thấy nó rất tuyệt, và cháu muốn chơi bóng chuyền " - cậu nhìn ông với ánh mắt phát sáng

không ai là không thể cưỡng lại được ánh mắt đó, ông Kazuyo cũng không ngoại lệ, và tất nhiên câu trả lời của ông là

" được rồi, ta sẽ dạy cho con tất cả nhưng gì mà 1 chuyền hai cần phải làm trong 1 trận bóng chuyền " - ông Kazuyo

" nhưng " - ông Kazuyo

" nhưng sao ạ? " - Kageyama

" trước hết cháu phải ăn cho no cái đã, mấy ngày nay cháu ăn rất ít, như vậy thì sao mà có sức để tập bóng với ông chứ " - ông Kazuyo

" vâng ạ " - cậu nghe vậy thì bĩu môi cuối đầu trả lời

            ----------------------------------------

Sau đó thì ông Kazuyo đã dạy Kageyama làm cách nào để trở thành 1 chuyền hai

Cậu rất ngưỡng mộ ông, vì ông chơi rất giỏi, cậu đã học rất nhiều thứ từ ông. Và ông cũng nhận ra cháu trai của mình là 1 thiên tài, cậu học rất nhanh, từ cách chuyền bóng, đến bỏ nhỏ và giao bóng ( cái này tui không biết có đúng khoing nên  ghi đại ), dù có hơi khó khăn trong lúc tập luyện nhưng cậu không nản lòng, vì muốn trở thành 1 chuyền hai chuyên nghiệp nên cậu phải cố gắng thật tốt

Miwa thấy em trai của mình như vậy cũng an tâm, không còn lo lắng khi thấy thấy đứa em trai bé bỏng của mình ủ rũ suốt ngày.

Chỉ còn 1 năm nữa là cậu đã bước vào năm học đầu tiên của sơ trung Kitagawa Daiichi, nhưng cậu đâu biết cậu sẽ chỉ còn gặp ông mình trong vài ngày tới nữa thôi

        -------------------------------------------

Vào 1 ngày nọ, ông Kazuyo đang dạy cho cậu cách phát bóng, đột nhiên ông lại ngã xuống nền đất bất tỉnh, cậu đứng đơ ra trước cảnh tượng mình vừa nhìn thấy. Sau vài giây ngơ ngác, cậu mới sực tỉnh và chạy lại chỗ ông đang nằm, ôm chặt ông và kêu gọi người tới cứu, cậu lại 1 lần nữa rơi nước mắt

Từ lúc trọng sinh tới giờ, cậu chả khóc lầm nào, nhưng sau sự việc cha mẹ cậu mất thì đó là lần đầu tiên cậu rơi nước mắt, và lần này cũng khiên cậu rơi nước mắt lần nữa

Cậu thương ông lắm, vì ông đã chăm sóc 2 chị em cậu trong khoảng thời gian cha mẹ cậu mất cho tới lúc ông nói ra sự thật, cả chị Miwa cũng rất thương ông, chị đã hứa là khi tốt nghiệp sẽ kiếm tiền và lo cho ông và Kageyama, vậy mà bây giờ, ông lại đổ bệnh, ngay trước mắt cậu.

Bác sĩ chuẩn đoán rằng, ông không còn sống được bao lâu nữa, nhưng chỉ có chị Miwa và người làm trong gia tộc, còn cậu thì chỉ biết được rằng ông đang bệnh

_ tại phòng của ông Kazuyo _

" ông ơi, ông đỡ hơn chưa ạ? " - Kageyama, cậu đang lấy cháo cho ông ăn

" cảm ơn cháu, ông đỡ hơn rồi, cháu không cần lo " - ông Kazuyo

        -------------------------------------------

Tới đây thôi, cảm thấy nó hơi xàm, chắc sau chap này sẽ tua cho tới lúc em bé của chúng ta học cao trung, tại tui thấy nó nếu mà viết từ từ thì chắc còn lâu lắm mới tới lúc học ở Karasuno.

Mà cho tui hỏi nha mấy bạn cảm thấy nó xàm không, tui sẽ không bỏ truyện  đâu nên đừng lo, chỉ trả lời giúp tui là mấy bạn cảm thấy nó xàm không, cái này bắt buộc nha, không trả lời là tui giận á

Pái pai


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC