7. WASHIJOU TANJI - BƯỚC CHÂN KHÔNG THỂ VƯƠN RA

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Người cao hơn thì sẽ mạnh hơn. Đó chính là quy luật tự nhiên rồi."

_____

Ngay từ khi bắt đầu, Washijou Tanji đã biết bản thân mình khuyết thiếu một điều kiện cực kỳ quan trọng: chiều cao hoàn mỹ. Washijou thấp bé, nhưng trái ngược lại với điều ấy, cậu lại cực kỳ yêu thương bóng chuyền.

"Em không thua ai về khoản đỡ bóng đâu! Và em cũng có thể nhảy tốt nên em tự tin với các đòn công của mình!"
"Ừm. Nếu em cao hơn thì tốt..."

Nhưng dù tình yêu đó có lớn lao tới đâu cũng không thể thay đổi hiện thực rằng cậu thực sự quá thấp. Trong quay cuồng, thiếu niên trẻ tuổi ấy nghĩ:

"Vì tôi nhỏ bé nên tôi không thể chiến đấu ư? Tôi sẽ thua người khác vì người ta cao ư?"
"Mọi người ở đây không chỉ to con. Tôi hiểu được. Tôi ghen tỵ, tôi bực bội, song tôi vẫn ngưỡng mộ họ."
"Tôi khao khát một lối chiến đấu với thân thể nhỏ bé này chăng?"

Ước mơ biến thành ảo mộng, hiện thực tàn nhẫn như cơn mưa lạnh giá xối thẳng vào chú chim ưng cô độc, quật nó gãy cánh và rơi xuống từ trên bầu trời. Ấy chính là Washijou Tanji - kẻ yêu bóng chuyền, nhưng không tài nào bước tiếp.

Washijou Tanji giống với vô số những người không may mắn khác. Ngưỡng cửa khó khăn đầu tiên mà ông phải vượt qua là khiếm khuyết về hình thể. Bóng chuyền là bộ môn thể thao không công bằng, vì sinh ra có người thấp, có kẻ cao, nghĩa là chắc chắn sẽ có ai đó bị vùi dập bởi chính họ.

Thuở đầu, Washijou chiến đấu với chính mình. Bằng tình yêu đẹp tuyệt gầy dựng lên biết bao khát cầu ấy, thiếu niên mặc áo số mười kia cố gắng chứng minh cho tất cả mọi người thấy rằng chiều cao cũng chẳng phải nguyên do khiến cho mình phải thất bại. Nhưng dần dà, Washijou Tanji bỏ cuộc.

Thiếu niên đó không thể làm được điều gì để biến cách số mệnh ấy. Cậu cay đắng chấp nhận và cho rằng: Nếu không có chiều cao, thì ta cũng chẳng có lựa chọn nào khác ngoài việc chiến đấu mà không có nó và,

...thất bại

Thế giới trong mắt Washijou Tanji xoay quanh những xúc cảm đầy hỗn độn. Cậu ta ghen tỵ với những người cao lớn và mạnh mẽ, những người có thể đạt tới độ cao mà không ai có thể đạt tới được, và đồng thời cũng ngưỡng mộ biết bao cái cách họ nhìn xuống phần còn lại của thế giới này.

Nếu thấp bé quá thì phải làm sao? Nếu tham vọng lấp đầy khoảng trống trong lồng ngực thì phải làm sao? Nếu đã kiệt quệ vì phải quằn quại trong vũng lầy của chính mình ấy, thì phải làm sao bây giờ?

Chẳng phải chú chim nào cũng có dũng khí tiếp tục bay sau khi ngã xuống quá nhiều lần. Năm đó, thiếu niên tên Washijou Tanji đã không lựa chọn bước tiếp.

Trong suốt bốn mươi năm trời, Washijou lựa chọn làm huấn luyện viên bóng chuyền, cố chấp trong lý tưởng xây dựng một đội giỏi nhờ sức mạnh vượt qua lẽ thường.

Washijou Tanji để ý tới Hinata Shouyou rất nhiều. Ông lão trông cục cằn khó ở ấy bắt trọn dáng hình của cậu bé kia chỉ trong một ánh nhìn ngắn ngủi. Có lẽ thứ gây ấn tượng với ông nhất là thứ chiều cao thấp bé ấy, và bừng tỉnh nhận ra bên trong cơ thể nhỏ nhắn kia là một niềm tin mãnh liệt rằng mình sẽ chiến thắng.

Điều ấy là không thể. Một người nhỏ con như thế ắt sẽ phải chịu thua trước những người cao lớn hơn mình. Có kỹ thuật thì sao? Có tình yêu thì sao? Có dũng khí thì sao? Rồi sẽ phải chấp nhận số mệnh thôi, rồi sẽ phải cam chịu rằng không thể nào vượt qua được ngưỡng ấy. Những người cao lớn hơn thì sẽ mạnh hơn, đấy chính là quy luật tự nhiên rồi.

Washijou Tanji muốn dùng hiện thực đập tan đôi cánh của Hinata, đánh cược toàn bộ mọi thứ để phủ định tuyển thủ số mười phía bên kia tấm lưới. Đay nghiệt, cố chấp, đáng sợ, vì không dám thừa nhận đã thấy được bản thân mình trong quá khứ: yếu đuối, đau khổ, và dằn lòng lùi về sau.

"Tôi khao khát một lối chiến đấu với thân thể nhỏ bé này chăng?"

"Không, tôi..."

"Tôi muốn có một sức mạnh đơn giản khiến cho tất cả phải chào thua."

Washijou Tanji gửi gắm mong ước thuở thanh xuân của mình vào những người như Ushijima Wakatoshi, đồng thời, đối với kẻ chung số mệnh là Hinata Shouyou - thiếu niên nhỏ bé lại dám bước ra bước chân kia, dũng cảm hơn ông quá nhiều lần - Washijou muốn phủ định hoàn toàn.

Suốt bốn mươi năm đó, ông ta chỉ muốn chứng minh một lẽ thường tình vậy thôi, lẽ thường tình mà ông đã phải chấp nhận trong tiếng khóc câm lặng của người không dám đấu tranh với lý luận đó - là chính bản thân ông, rằng: kẻ cao lớn thì chính là kẻ mạnh. Không có sự công bằng nào công chính hơn chiều cao, cũng chẳng có sự oai vệ nào tuyệt vời hơn hình thể.

Tuy nhiên, Hinata Shouyou, cùng Karasuno lại đánh bại Shiratorizawa, thiếu niên đó đem đến kỳ tích, tựa như một chú quạ có thể cất cánh bay, biến bầu trời thành sân chơi của chính mình và nhìn xuống những người tí hon 1m9. Dõng dạc, nói cho ông biết rằng: Tôi nhỏ con, nhưng tôi có thể ghi điểm được!

Chứng kiến thắng lợi ấy, quá khứ lại ùa về trong ông. Washijou Tanji lẩm bẩm:

"Số 10 của Karasuno cao bằng tôi phải không?"

Đặt mục tiêu càng cao, con đường phía trước sẽ càng gian nan. Thay vì cố gắng quật ngã mọi chướng ngại dù thương tích đầy mình như một vài người, Washijou Tanji lại nhút nhát không dám bước tiếp.

Hinata Shouyou, số mười của Karasuno.
Đã từng là ông, nhưng rồi cũng chẳng phải ông.

Đọng lại trong lồng ngực rỗng tuếch dũng khí ấy hôm nay chỉ còn lại ghen tỵ, bực bội, ngưỡng mộ cùng với sự hối tiếc mà thôi.

Chú quạ đó bay cao thật cao.
Còn hùng ưng bị thương kia vẫn chẳng tài nào sải cánh được.

*

Huấn luyện viên của Shiratorizawa dùng cả thảy bốn mươi năm để phủ định Hinata Shouyou - một quãng thời gian quá dài với một chấp niệm đậm sâu, cay nghiệt mà tràn ngập nước mắt. Nhưng bây giờ, bốn thập kỉ dài đằng đẵng ấy dường như chỉ là thoáng qua, lu mờ đi dưới tiếng hò reo hân hoan từ kỳ tích mà cậu ta đem lại.

Ngưng lại trước mắt tôi là trái bóng chuyền đập mạnh xuống đất. Washijou Tanji lặng người ngồi trên ghế, hướng đôi mắt dõi theo tuyển thủ số mười kia cất cánh bay.

"Nhìn xuống thế giới phía dưới cậu, đó chính là bóng chuyền tuyệt vời nhất."

Những năm tháng xa xôi ấy bỗng dưng quay trở lại, là giọng nói run run của bản thân mình trong quá khứ tiếc nuối nỉ non rằng: ông cũng có thể chơi được bằng cách đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#haikyuu #hq