Otome special: Suna Rintarou

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

A/n:  Chúc mừng sinh nhật chàng cáo kiêm "professional paparazzi" của Inarizaki, Suna Rintarou! Chàng cáo năm nào giờ đây đã là một thành viên của EJP Raijin và đội tuyển bóng chuyền nam Nhật Bản. Chúc mừng vì những thành tích đáng tự hào, Suna Rintarou! 

Để chúc mừng sinh nhật 27 tuổi của anh chàng, hôm nay chúng ta sẽ làm Otome với Suna năm hai nhé! Tôi tự des nhanh một tấm postcard nhỏ cho Suna. Vì cậu ấy là nhân vật tôi yêu nhất mà <3.

.

.

.

.

Để tôi tóm gọn lại. Trường mình cấm việc mang động vật vào, sau đó có con mèo hoang lạc vô trường mình, rồi cậu bảo cậu đã lén nuôi nó, và cậu bảo tôi phải giữ bí mật về chuyện này ấy hả? 

Không phải vì mười cốc thạch trái cây loại thượng hạng nào đấy mà tôi giữ kín về con mèo hoang này đâu nhé. 

*Bạn cười trừ, thầm than vì tiền tiêu vặt của bạn coi như là hết.*

Mà tại sao con này lại lạc vào đây vậy? Cậu là người mang nó vào đây và lén lút chăm sóc nó được 2 tháng rồi? Nể cậu thật, giấu kiểu gì mà mấy ông giám thị không tìm ra được mới đỉnh. 

Này, hay tôi và cậu cùng nhau đi ra khỏi trường đi? Mang cả con kia theo nữa. Cậu không nói gì tức là đồng ý nhé, tôi sẽ kéo cậu đi. 

*Bạn giật mình, một tay vội bế lấy con mèo, tay còn lại nắm chặt bàn tay của Suna.*

Cậu nhẹ thật đấy. Tôi kéo cậu đi mà cứ tưởng như đang kéo cái xe đựng bóng chuyền đi cùng. À nhắc tới bóng chuyền, chắc Kita-san sẽ mắng tôi vụ trốn trường này mất. Hai thằng ngốc kia thì mặc kệ vậy, chắc kho ảnh sẽ thiếu vắng một thời gian. 

Mà cậu dễ dãi quá đấy. Bị một thằng con trai không quen biết kéo đi như này không sợ bị dụ dỗ làm chuyện xấu gì à? Không sợ bị tôi kéo ra góc nào đấy rồi cưỡng hôn hay gì? 

*Bạn thẹn quá hoá giận, cấu mạnh mu bàn tay của Suna.*

Aish đau tôi!! Cậu là con gái mà sao cấu tôi đau vậy!

Tôi đùa chút thôi mà~ Nhìn mặt cậu kìa, đỏ hết cả lên rồi. 

Ra là cậu ngại thật sao, bạn học?

*Bạn cấu tay Suna một lần nữa với lực mạnh hơn.*

 Aaa đau đau!!! 

Được rồi được rồi, không trêu cậu nữa. Còn con mèo hoang kia, cậu tính làm sao với nó đây? Nhìn mặt nó trông giống thằng cha Tsumu lúc chửi Samu ghê. Thêm tí màu vàng trên đỉnh là giống y đúc. 

Eh? Cậu hỏi tên tôi à? 

Tôi là Suna Rintarou. Lớp 2-3. Cậu thì sao? 

Cậu học lớp 2-5 sao? Thế tại sao một học sinh giỏi như cậu lại đi la cà với một tên lưu manh như tôi làm gì vậy? 

Trông cậu có vẻ tận hưởng việc trốn tiết này lắm nhỉ. 

*Bạn gật đầu, vì đây là lần đầu tiên bạn không cần phải động tới bài vở nặng nhọc trên lớp.*

Cậu thấy mệt chưa? Để tôi mua cho cậu chai nước nhé. Xong còn cho cái thứ đen xì kia nghỉ ngơi nữa, cậu bế nó như vậy không thấy mỏi tay hay khó chịu gì à. 

Này, cho tôi bế nó đi. 

*Bạn xoa đầu chú mèo nhỏ, sau đó bế nó lên và đặt vào bàn tay của Suna.*

Nhìn nó xấu thật. Tôi không biết cậu nhìn ra được cái vẻ đẹp nào ở con mèo hoang này vậy. Nhưng mà cậu cũng đúng một phần. Lông của con này mềm thật. 

Chúng ta đi ra công viên đi. Đi nãy giờ tôi mỏi chân quá. 

Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đấy. Đúng là tôi có trong đội bóng chuyền nhưng tôi lười, được chưa? Cậu cũng đâu có bao giờ nhìn thấy tôi trong tiết Thể dục đâu. Ở trong đội bóng chuyền đã giúp tôi không phải học nhiều trong tiết đấy. Cường độ tập luyện của tụi tôi cũng mệt lắm, vì Kita-san là đội trưởng mà.. 

Đừng nói cho anh ấy biết đấy, nếu không tôi sẽ tìm đến lớp cậu và ám cậu đến hết Cao trung. Và đây, cầm lấy cục lông màu đen này đi.

*Bạn cười khúc khích, nhận lại con mèo từ tay của Suna.* 

*Bạn nhận ra Suna đã chụp ảnh bạn do tiếng camera ban nãy.* 

Ôi chà, phát hiện mất rồi~ 

Cậu có nhảy lên cũng chả với được đâu học sinh giỏi à. Cậu lùn hơn tôi cỡ chục cm lận đấy. Coi nhắm được không thì nhắm nhé bạn học. 

Thôi đi nào, để tôi đưa cậu đến chỗ tôi thích nhất. Giữ bí mật nhé, chỗ này trừ đội bóng chuyền ra là không ai bén mảng đến đâu. 

Cậu là người ngoài đầu tiên tôi dắt đến đây đấy. 

*Bạn đi theo Suna, đôi chân bạn rảo bước nhanh hơn một chút để theo kịp sải chân của Suna.*

Cậu thấy sao? Không khí của khu rừng nhỏ này đủ làm cậu thấy yên bình chưa? 

*Bạn gật nhẹ đầu, thầm ngạc nhiên với địa điểm mà Suna kiếm được.*

Qua đây, ngồi cạnh tôi. Tôi hứa tôi sẽ không làm gì cậu đâu. 

Tôi là một chú cáo ngoan ngoãn mà, không bao giờ cắn bừa hết. Nên là bạn học thân mến, đừng sợ tôi nhé.

À chỗ này hơi bẩn đấy, để tôi lót cho cậu cái áo khoác rồi cậu hẵng ngồi xuống. 

Đừng ngại. Đồ của tôi có thể có vết bẩn, nhưng đồng phục của học sinh giỏi mà bị dính vết nào thì ai cũng sẽ nghi ngờ đấy. Sẽ chả có ai nghĩ là một người cần mẫn như cậu lại bị một chàng bóng chuyền rủ nhau trốn học đâu nhỉ.

Haha, trêu cậu vậy là đủ rồi. Cậu ngồi xuống đây đi. 

*Bạn lúng túng ngồi lên áo khoác của Suna, sau đó thả chú mèo đen lên đùi Suna.* 

*Bạn huých nhẹ vai Suna, sau đó hơi nghiêng đầu chỉ về phía con mèo.* 

Cậu mệt rồi à, tôi thấy cậu hơi gật gù rồi. Muốn ngủ một giấc không? 

Đừng ngả nghiêng đầu như thế, lại đây. Gối đầu lên vai tôi đi. 

*Bạn kịch liệt lắc đầu từ chối.*

Cậu cứ ngả đầu lên đây đi. Nếu không chốc dậy đau cổ lắm. Mà cậu không muốn đi về nhà với cái cổ bị đau đâu đúng không? Nên là nghe tôi đi. Ngả đầu lên vai tôi rồi nhắm mắt ngủ một lúc. Tôi sẽ gọi cậu dậy lúc về. 

*Bạn đành chấp nhận ngả đầu lên vai Suna, bạn nhắm mắt lại.* 

' おやすみ子猫たち。'


Viết theo ngôi kể thứ ba. 

Suna Rintarou dựa vào gốc cây, một tay vuốt ve con mèo hoang đang nằm trên đùi, tay còn lại nhẹ nhàng giữ lấy đầu của bạn. Cẩn thận cử động vai để bạn dựa lên một cách thoải mái nhất, cậu mò lấy điện thoại ở trong túi quần ra và mở camera lên. 

Tắt tiếng điện thoại xong xuôi, Suna bắt đầu công việc chụp ảnh yêu thích. 

Nhưng những tấm ảnh này đều chụp hình bóng của con người đang ngủ ngon một cách yên bình trên vai cậu. 

Nhếch một nụ cười nhàn nhạt, cậu chuyển sang chế độ selfie. Hơi cúi đầu xuống, Suna khẽ khàng đặt một nụ hôn lên đỉnh đầu bạn. Tay còn lại chụp ảnh, tay kia thì cẩn thận nâng niu mái tóc bạn. Suna sau khi ngắm những bức ảnh đó liền lưu tất cả vào một album riêng. 

" 小さな森と子猫 。"

Suna chuyển sang chế độ "Không làm phiền", sau đó tiếp tục lướt qua những danh sách nhạc trên Spotify mà cậu đã lưu về. Lấy tai nghe từ trong túi quần bên kia, gắn đầu thu vào điện thoại. Đầu ngón tay chạm vào danh sách nhạc được đánh dấu yêu thích, Suna cẩn thận đeo một bên vào tai của bạn. Cậu hơi kéo bạn lại gần rồi ngả đầu lên đỉnh đầu của bạn. Suna cố gắng không dùng quá nhiều lực để khiến bạn phải chịu sức nặng từ thân hình của chính cậu.

Điều chỉnh âm lượng xuống mức nhỏ, Suna bấm nút "Play" và đeo tai nghe còn lại lên. Cậu liếc xuống khuôn mặt của bạn, dùng bàn tay đang ôm vai bạn và bao trọn lấy một bên má. Ngón tay cái hơi sần vì chơi bóng chuyền khẽ lướt gò má bạn, nâng niu như một bảo vật quý hiếm rồi bỏ tay xuống. Cậu nhéo nhẹ má của bạn. Cúi đầu đặt lên trán bạn một cái hôn phớt qua, Suna mim cười.

Đôi mắt ranh mãnh của loài cáo ngắm nhìn khuôn mặt của bạn thêm một lúc nữa trước khi nhắm mắt và lắng nghe giai điệu của lời hát.

Tại một khoảng nắng của khu rừng nhỏ, có một con cáo và hai con mèo nằm ngủ dưới ánh mặt trời dịu nhẹ của tháng mười. 


Viết theo ngôi kể của Suna Rintarou.

Lời giai điệu này đúng thật. 

I don't ever wanna leave 

Tôi chả bao giờ muốn rời đi cả. Mùi hương của cậu, mái tóc của cậu, tôi yêu nó. Giống như một liều thuốc phiện, tôi sẵn sàng lao vào như một con thiêu thân và nghiện nó đến tận cùng, đến khi thân xác này tan biến. 

And listen to you breathe

Tôi sẽ lắng nghe hơi thở của cậu. Khi lồng ngực cậu hô hấp, tôi mong cậu sẽ khắc ghi sự hiện diện của tôi, mùi hương của tôi. Tôi mong rằng cậu sẽ nhớ đến rằng từng khoảnh khắc cậu bước đi, cậu sẽ nhớ lại những gì mà chúng ta đã trải qua tại khu rừng này. 

I don't ever wanna leave 

Tôi không bao giờ muốn rời đi. Tôi muốn ở bên cạnh cậu đến khi thời gian và vũ trụ mênh mông này kết thúc. Từng giây trôi qua, tôi muốn sát gần bên cậu, để cậu có thể tựa vào vai tôi như bây giờ. 

I will watch you sleep

Tôi sẽ trông giấc ngủ của cậu. Để cậu nhớ rằng những lần cậu nhắm mắt, sẽ có một người sẵn sàng ngồi cùng cậu, ở bên cạnh cậu. Tôi muốn rằng mỗi khi cậu mở mắt, điều đầu tiên cậu thấy sẽ là hình bóng tôi ở bên cạnh cậu. 

I never get bored of lookin' at you

Tôi chưa bao giờ thấy việc nhìn ngắm cậu là một điều tẻ nhạt. Những gì cậu làm, nụ cười của cậu, sự quan tâm của cậu, hình ảnh cậu tắm mình trong nắng. Tôi không bao giờ thấy chán từ những điều đó cả.

'Cause every time
I see somethin' new

Bởi vì mỗi khi tôi nhìn thấy cậu, tôi đều nhìn thấy những hình ảnh không bao giờ giống nhau. Tôi luôn nhìn được những điều mới nhất khi ở bên cạnh cậu. Cậu giống như loại thuốc gây nghiện vậy. Tôi không bao giờ chán cậu cả. 

À, bài mới này. 

Tôi quyết định rồi. Bài này sẽ là nhạc chuông của tôi dành cho cậu. Cậu sẽ là liều thuốc an thần của tôi, và tôi sẽ là người chấp nhận nuốt thứ thuốc đó chỉ để kéo gần cậu lại. 

' My drug is my baby. I'll be usin' for the rest of my life.  ' 

Cậu là liều thuốc, còn tôi là nạn nhân. Tôi chấp nhận làm nạn nhân của cậu chỉ để được ngấu nghiến cậu.

Đừng đẩy tôi đi nhé, bạn học thân mến. Hãy đổ lỗi cho thứ tình yêu nghiện ngập mà cậu đã mang lại cho tôi. 

- 11:48 p.m 24/1/23

A/n: Cảm ơn Haruichi Furudate - sensei vì đã tạo nên Suna Rintarou và biến Suna trở thành một mảnh ghép của đội bóng chuyền Cao trung Inarizaki và Haikyuu! 

Một lần nữa,

砂凛太郎お誕生日おめでとう
(Chúc mừng sinh nhật Suna Rintarou !)

Side note: Hai bài hát tôi đã sử dụng gồm "watch me sleep - girl in red" và "don't blame me - taylor swift". 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net