1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor's: Bán mạng cho otp gòi, mỗi ngày 1 fic lun =))) mọi người nhớ vote và cmt cho mình vui nha~

_______________

Một.

Cyno tùy tiện lau lau tro bụi dính trên gò má, trên tay ngưng tụ nguyên tố lôi, mím môi rũ mắt nhìn chằm kẻ địch cuối cùng trước mặt. Ánh mắt xưa nay luôn sát phạt quyết đoán giờ phút này lại hiếm thấy lộ ra vài phần do dự.

Trước mặt anh là một con Slime. Nó là một loại sinh vật nguyên tố tròn vo rất thường thấy ở Teyvat, không thông minh mà tính nguy hiểm cũng rất thấp.

Lúc trước khi Cyno đi tuần tra quanh Dịch Trạm Lữ Khách, thấy một đám slime tụ tập sẽ trực tiếp thuận tay xử lý luôn, không để ý nhiều. Nhưng con slime hôm nay anh gặp có hơi đặc biệt, Cyno nhận ra nó là slime Thảo.
Khác với đồng loại của mình, nó rất nhỏ, chỉ bằng ¼ loại slime bé. Đặc biệt nhất là lá cây trên đầu nó không phải xanh đậm, mà toàn bộ đều là màu xám tro nhàn nhạt, chỉ riêng phần đỉnh lá phiếm chút xanh lục.

Điều này khiến nó thoạt trông rất giống... Alhaitham.

Cyno hơi thất thần, không kìm được nhớ tới đôi mắt lãnh đạm xinh đẹp nọ.
Nếu Alhaitham là người gặp phải loại sinh vật biến dị này, hẳn là hắn sẽ rất hứng thú bắt lại quan sát.

Cyno đứng một chỗ im lặng hồi lâu, lâu đến mức con slime kia nghĩ rằng xung quanh đã không còn địch nhân, đang thu hồi tư thế công kích, chuẩn bị nảy lên bỏ đi thì bỗng một bàn tay túm nó lại, cầm lên.

Nó kinh hãi nằm gọn trong tay Cyno, cực kỳ ra sức dùng cơ thể mềm nhũn của mình va đập vào tay anh. Cyno mặc kệ động tác của nó, khẽ cau mày, giống như đang cảm thấy hoang mang vì hành vi của chính mình.

Tính cách của con slime biến dị này không với những đồng loại khác của nó mà ngoan hơn rất nhiều. Nó giãy dụa trong tay Cyno một lúc, phát hiện anh không có địch ý, bèn rất nhanh chóng yên tĩnh lại, không hề phản kháng, thành thật nằm trên tay anh, bộ dáng rất chi là nhẫn nhục chịu đựng.

Cyno thử chọc chọc nó một chút, slime Thảo trừng to mắt, không có ý muốn công kích.

Hình như... nuôi được.

Hai.

Bởi vì vẫn chưa đến thời gian tan làm, Cyno bèn tạm thời tìm một cái chậu cây, đổ đầy đất xong thì thả slime Thảo vào. Nó theo bản năng vùi cả thân xuống đất, chỉ chừa ra nhánh lá xinh xắn đáng yêu trên đỉnh đầu, trông chẳng khác nào một chậu cây đơn giản.

Cyno rất hài lòng, bắt đầu xử lý công văn chồng chất, đợi tan làm rồi xách nó mang về nhà sau. Trên đường về tiện ghé vào thư viện mượn mấy quyển sách xem thử vậy, học hỏi một chút các tập tính của slime, Cyno nghĩ thầm.

Tiếng đập cửa bỗng vang lên.

Cyno đang chuẩn bị đi mở cửa, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn hơi lo lắng, thế là ôm chậu cây trong tay rồi mới bước ra.

Cửa vừa mở, hoa văn kim loại màu vàng quen thuộc đập vào mắt khiến anh sửng sốt, chiếc áo đen bó sát lấy các đường cong lưu sướng nảy nở của cơ thể. Cyno ngẩng đầu, Alhaitham vừa lúc hơi cúi người, tóc mái trên trán phủ xuống một vầng bóng râm, biểu tình hắn không phân biệt được vui giận, nói. "Chào buổi chiều, Tổng quản Mahamatra."

Cyno theo bản năng giấu chậu cây ra sau lưng.

Alhaitham chú ý tới động tác của anh, nhưng hắn không hỏi nhiều, chỉ tóm tắt đơn giản một chút ý định của mình. "Học phái Amurta có một vị học giả hôm nay cần sử dụng máy móc nguy hiểm, ngoại trừ cần tôi phê chuẩn thì hiện trường cần phải có một vị Matra nữa. Cyno, cậu có sắp xếp ai phù hợp không?"

Cyno quay đầu lại nhìn văn phòng trống rỗng, do dự. "Aarav bọn họ chắc là sắp xong nhiệm vụ rồi, không bằng chờ anh ta về đi."

"Hiện tại cậu có bận gì không?" Alhaitham dứt khoát mở miệng hỏi, nhìn chằm chằm vào mắt Cyno, người sau mặt không chút thay đổi dời mắt đi.

Thật ra chỉ cần nói dối tí là được rồi, Cyno hiểu rõ Alhaitham tên này không thích gây sự, từ trước đến nay đều luôn biết điều đúng mực, sẽ không cố gặng hỏi. Nhưng dưới ánh nhìn chăm chú của hắn, Cyno chẳng thốt lên nổi lời nói dối, vì vậy chỉ có thể âm thầm thở dài trong lòng, cầu nguyện con slime này tiếp tục ngoan ngoãn, đừng để bị Alhaitham nhận ra vấn đề gì.

"Không bận, chúng ta đi."

Đã đạt được mục đích nên Alhaitham đứng thẳng dậy, hơi nghiêng người sang một bên chừa ra lối đi, theo sau Cyno đến phòng thí nghiệm.

Văn phòng của Mahamatra cách phòng thí nghiệm một quãng không ngắn, tính tình cả hai cũng chẳng thích nói nhiều, theo lý thuyết trên đường hẳn là đều giữ im lặng mới đúng.

Alhaitham không nhanh không chậm theo sau anh, thậm chí khi Cyno cố ý dừng lại chờ hắn một chút, sau hai ba lần như thế hắn cũng chỉ thả chậm bước chân, anh bèn khẽ cau mày, "Alhaitham, bước nhanh lên."

"Đây là tốc độ đi đường bình thường, Tổng quản Mahamatra ạ." Alhaitham thản nhiên nói, "Trong tay tôi không xách theo thứ gì, cũng đâu ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển."

"Bình thường anh đi đường đâu có lề mề như vậy." Cyno quay đầu, nửa híp mắt nhìn hắn. "Anh cố ý."

"Hửm?" Alhaitham không thừa nhận, tiếp tục chậm rì rì mở miệng. "Chúng ta cũng đâu hay đi cùng nhau, sao Tổng quản đại nhân biết tôi đi nhanh hay chậm."

"..." Cyno không muốn tranh chấp mấy chuyện vô nghĩa này với hắn, anh xoay đầu đi, vốn tưởng đối thoại sẽ dừng lại tại đây, không ngờ Alhaitham lại chủ động gợi chuyện. "Giờ mới để ý, Cyno, sao cậu cứ ôm theo chậu cây này thế, nó rất có giá trị à?"

Cyno hơi giấu chậu cây đi, lảng tránh không trả lời. "Đây là chuyện của tôi."

Alhaitham nhẹ nhàng nhướn mày, trông như định nói gì đó. Cyno thấy cửa phòng thí nghiệm đã xuất hiện trước mắt nên tăng nhanh bước chân, đẩy cửa bước vào. Nhìn hành động trốn chạy của anh, khóe miệng Alhaitham hơi cong lên hiện ra ý cười nhàn nhạt, rất nhanh đã biến mất, rồi theo Cyno vào phòng thí nghiệm.

Ba.

"Azaj thuộc học phái Amurta, đây là thư xin phép của tôi."

Lúc tiến vào, hai người bên trong đã bắt đầu nhịp nhàng thẩm tra đối chiếu. Alhaitham nhìn thần sắc nghiêm túc của Cyno, vui vẻ làm một vị boss nhàn rỗi, tìm cái ghế trống rồi thảnh thơi ngồi xuống.

Cyno cẩn thận nhìn đơn xin phép, giương mắt, "Tên người xin phép—"

"Là thầy của tôi ạ." Azaj trông rất khẩn trương. "Dạo này thầy hơi bận mấy hạng mục, nên giao cho tôi toàn quyền phụ trách thực nghiệm này, đơn xin chuyển giao nằm ở dưới cùng."

"Được rồi," Cyno xem xong gật đầu. "Vậy anh bắt đầu đi."

Anh lùi ra sau đứng bên cạnh Alhaitham, để không gian cho Azaj. Azaj hít một hơi thật sâu, trong miệng thì thầm nhẩm kỹ lại các thao tác tiêu chuẩn, bắt đầu giơ tay điều chính hàng nút phức tạp.

"Thực nghiệm này rất thú vị." Alhaitham nhìn học giả giữa phòng, giọng nói rất nhỏ, tránh quấy rầy Azaj đang căng thẳng bận bịu. "Trao đổi ý thức não giữa sinh vật, hay nói thẳng ra chính là trao đổi linh hồn."

Cyno ừ một tiếng, cùng Alhaitham quan sát động tác của học giả. Azaj loay hoay cả buổi, cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm. "Được rồi, giờ chỉ cần–"

"Khoan đã!" Alhaitham đột nhiên mở miệng. Cyno bị giật mình bởi giọng nói của hắn, Azaj cũng run bắn lên, ngẩn người quay đầu nhìn hắn, nhưng bàn tay đã ấn lên trên nút bấm. Một cột sáng màu trắng chói mắt xuất hiện, nhưng không phải ở hai cái ghế chứa vật thí nghiệm trước mặt Azaj mà là ở bên cạnh Cyno.

"Alhaitham!" Cyno hoảng sợ lập tức quay sang kéo kéo người đàn ông, Azaj sững sờ trân ra ngó. "Sao lại thế..." Y cúi đầu nhìn cột đèn chỉ thị, đột nhiên phát hiện ra vấn đề. "Á, lúc lựa chọn khu vực, tôi lỡ bấm nhầm thêm một số không..."

Cyno chẳng còn lòng dạ đâu mà nghe y lảm nhảm. Anh cau mày nhìn chằm chằm người đàn ông không hề có phản ứng gì. "Alhaitham?" Nhớ đến vừa rồi mới nói là trao đổi linh hồn, anh xoay đầu nhìn nơi còn lại mà cột sáng xuất hiện, ở đó trơ trọi một cái chậu cây – chính là cái chậu slime mà anh tiện tay đặt xuống khi nãy.

Cyno có dự cảm không ổn, anh chậm rãi đến gần. Phiến lá nho nhỏ kia hơi run lên, một con slime có vẻ ngoài khác biệt chui ra, mở đôi mắt to tròn, im lặng nhìn anh.

"Alhaitham?" Cyno nhẹ giọng hỏi, slime giương mắt, vung vẩy lá cây.
Cyno mím môi.

Thôi rồi, anh thầm nghĩ, hỏng bét, giờ nó không chỉ có màu giống Alhaitham, mà nó trở thành hắn luôn rồi.

"Đại, đại nhân Cyno..." Giọng nói run rẩy yếu ớt của Azaj vang lên. "Tôi rất, tôi rất xin lỗi...đây là lỗi của tôi..."

"Làm lại lần nữa, đổi về là được." Thanh âm Cyno trấn định, anh quay đầu, nhìn thấy người đàn ông ánh mắt mờ mịt đang ngồi trên ghế. "Ta nghĩ Quan Thư Ký sẽ không bận tâm đâu."

Slime trong chậu cây quơ quơ chiếc lá.

"Bây giờ không đổi lại được." Vẻ mặt Azaj đau khổ. "Chiếc máy này tiêu tốn rất nhiều năng lượng, ít nhất phải 24 tiếng mới khôi phục đầy đủ."

Cyno trầm mặt, slime nhảy dựng, nhìn như thể muốn đập cho Azaj một trận, rồi bị Cyno nhanh nhẹn chộp lấy.

Azaj hãi hùng nơm nớp cầu xin. "Đại nhân Cyno, có thể giấu chuyện này đi được không ạ, nếu như thầy của tôi biết, thành tích của tôi sẽ–"

"Đây quả thật là lỗi thao tác của anh." Cyno không hề khách khí cắt lời y. "Nhưng ta sẽ không chủ động báo cáo, dù sao việc này sẽ dẫn đến càng nhiều rắc rối. Chờ ngày mai Alhaitham khôi phục như cũ, là nạn nhân, hắn mới có quyền quyết định truy cứu trách nhiệm hay không."

Azaj đau khổ cúi đầu, trông cực kì uể oải. Cyno đang muốn nói tiếp, tai vừa động đã nghe thấy phía sau có tiếng gì đó. Anh xoay người, thấy Alhaitham ánh mắt mơ hồ hơn ngày thường đứng dậy, đi về phía anh.

Cyno hơi bày ra tư thế phòng ngự. Loại sinh vật có linh trí thấp như Slime tóm lại cũng không thể khống chế hoàn toàn, chẳng biết nó sẽ hành động như thế nào. So với khuôn mặt không chút biểu cảm, thần sắc Alhaitham lúc này dùng từ ngây thơ càng hợp hơn. Dưới ánh nhìn chăm chú của cả hai, hắn bước tới trước mặt Cyno, nâng tay lên, ôm anh vào lòng.

"?" Cyno bị Alhaitham ấn vào ngực, trên tay vẫn cầm slime Thảo chứa linh hồn của hắn, không tiện đẩy người nọ ra bèn quay đầu nhìn về phía Azaj, trong mắt tràn ngập hoang mang.

Người sau chính mắt thấy cảnh tượng ấy, chỉ cảm thấy kiếp học thuật của mình ở Giáo viện đã sắp kết thúc, y đã chứng kiến cảnh vị Quan Thư Ký và Tổng quản Mahamatra có tiếng là không hợp nhau này ôm ấp, đợi biến về sợ là Alhaitham sẽ muốn thủ tiêu y luôn.

Trong đầu Azaj đã nghĩ xong sắp tới mình nên chôn ở cái huyệt nào rồi, tuyệt vọng giải thích. "Lúc trước thí nghiệm nghiên cứu đã từng dùng slime, loại sinh vật này không có trí thông minh, chỉ làm theo bản năng. Hiện tại thân thể Quan Thư Ký đang phản ứng, toàn bộ đều là hành vi bản năng, ví dụ như đi lại, nháy mắt, hô hấp..." Y càng nói càng thấy sai, giọng nói cũng nhỏ dần, len lén ngó chừng biểu cảm của Cyno. "Với, với cả... ôm ngài."

Cyno lại trầm mặc. Azaj cũng không dám hé răng.

Alhaitham vẫn đang ôm Cyno, khuôn mặt vùi vào gáy anh thậm chí còn hít một hơi. Azaj lo sợ di chuyển tầm mắt, nghe thấy Cyno bình tĩnh nói. "Ta đã biết. Ngày mai nhớ đến đây thao tác lại."

"Vâng! Lần sau tôi nhất định sẽ chú ý!!" Azaj lớn tiếng trả lời, chỉ thiếu chút nữa bẻ đầu xuống cam đoan với anh. Cyno gật gật định rời đi, nhưng Alhaitham vẫn ôm anh gắt gao không chịu thả.

Cyno rút một tay, vịn đầu hắn hơi dùng lực mạnh mẽ đẩy ra. Hắn lẩm bẩm vài âm thanh kì quái, ương bướng cố chấp dính lấy anh.

"Đại nhân Cyno, ngài... ngài chịu khó cho Quan Thư Ký ôm nhiều một tí sẽ tốt hơn đấy ạ." Azaj cẩn thận đề nghị. "Trong thí nghiệm, chỉ có thể thỏa mãn hoặc là đe dọa những hành vi bản năng thôi."

Đương nhiên, bảo Cyno đánh Alhaitham một trận thì chịu, y không dám nói.

"Tôi đi liền, tôi đi ngay! Tôi không biết gì hết!!" Azaj chuồn nhanh như chớp.
Phòng thí nghiệm chớp mắt đã yên tĩnh.

Bốn.

"Alhaitham, anh còn muốn ôm bao lâu?" Giọng Cyno lạnh lẽo. Anh đang ngồi trên ghế, bị Alhaitham ôm gọn vào lồng ngực, người đàn ông gác cằm lên hõm vai anh, hai mắt khép hờ, biểu tình vô cùng thỏa mãn, còn thường xuyên quay sang vùi đầu vào hít sâu.

Cyno thật sự chẳng hiểu sao chuyện lại thành ra thế này, phỏng chừng Alhaitham cũng không hiểu nổi.
Nhân vật chính trong thân thể slime lúc này đang an vị trên bàn, đôi mắt tròn tròn không nhìn ra được cảm xúc gì. Cyno không rõ Alhaitham thấy anh và thân thể của hắn bày ra tư thái thân mật thế này sẽ nghĩ gì trong đầu, nhưng giờ phút này anh hết sức nghi hoặc. "Vì sao thân thể của anh lại... lại muốn làm như vậy?"

Alhaitham hơi may mắn vì slime không biết nói, thế nên hắn có thể không cần trả lời, chỉ cần yên lặng mở to mắt.

Cyno cũng ý thức được hai người bọn họ không thể trao đổi, bèn im lặng một chốc rồi nói. "Từ giờ khi tôi hỏi, nếu anh biểu thị là 'đúng' thì-" Anh nâng tay, ngón trỏ vẫy vẫy lên xuống. "Lắc lá cây như thế này, còn nếu 'không' thì lắc lắc trái phải, được chứ?"

Đang nói chuyện thì người đàn ông đằng sau bỗng nắm lấy bàn tay giơ lên của anh, chóp mũi cọ cọ vào bên sườn cổ. Alhaitham đảo mắt lập tức dịch chuyển ra xa, phiến lá lắc lắc lên xuống.

Thế rốt cuộc là Alhaitham phải ôm bao lâu? Cyno ngồi trong lòng ngực hắn, không có gì làm, đành phải cụp mắt nhìn đôi tay đang nắm chặt của cả hai.

Bàn tay Alhaitham rất đẹp, làn da trắng nõn, khớp xương rõ ràng, móng tay được cắt tỉa gọn gàng chỉnh tề hiện ra màu hồng phấn nhàn nhạt. Ngón cái Cyno vừa cọ cọ bụng bàn tay hắn, đã lập tức bị hắn chen vào đan tay xen kẽ.

"Ssh." Đột nhiên Alhaitham cắn vào gáy anh, Cyno bị đau nên hít một hơi, chưa kịp nổi giận, đầu lưỡi ướt át của người nọ đã nhẹ nhàng liếm lên vết răng mờ mờ, mang theo ý lấy lòng. Anh nhíu mày đẩy hắn ra, ngữ khí cứng rắn. "Buông."

Alhaitham bị anh đẩy mặt sang một bên, như cảm giác được anh không vui, bèn ngoan ngoãn để anh đứng dậy, chỉ là vẫn lén lút nắm lấy ngón út của anh.

Cyno xách Alhaislime trên bàn lên, nghĩ nghĩ rồi hỏi. "Đưa anh về nhà nhé?"

Phiến lá lắc trái lắc phải.

"Sao không chịu về... À, anh không muốn bị Kaveh thấy sao?" Cyno biết chuyện Kaveh đang ở tạm nhà Alhaitham.

Alhaitham lắc lắc cái lá lên xuống.

"Vậy anh muốn ở đâu đây?" Cyno nhức đầu. "Kiểu gì cũng có người thấy anh. Thôi được rồi, tan làm anh về nhà tôi vậy."

Năm.

Cyno dắt Alhaitham băng qua Giáo viện.

Thật ra anh vốn muốn trốn luôn ở phòng thí nghiệm cho tới lúc tan làm, nhưng sau khi hỏi Alhaitham thì bị hắn từ chối. Người đàn ông này còn có cả mớ công văn phải xử lý, Cyno hỏi bộ anh phải hoàn thành hết toàn bộ trong hôm nay à, thấy hắn cho mình một đáp án khẳng định thì lại lần nữa trầm mặc.

Trên đường đi không khỏi có vô số ánh mắt kinh dị cùng với tiếng xì xào to nhỏ. Cyno thấy mệt não vô cùng nhưng đành chịu, anh dắt tay Alhaitham đang ngoan ngoãn đi theo, đôi mắt để lộ vẻ trong trẻo ngốc nghếch.

Công việc của Hiền Giả Đại Diện rõ ràng chẳng nhàn chút nào, trên bàn có hẳn một chồng công văn cao ngất. Alhaitham vừa mới đảm nhiệm chức vị chưa tới một tháng, nhưng trong văn phòng đã tràn ngập dấu vết của hắn. Trừ góc bàn bừa bãi những cuốn sách hắn thường đọc và bút kí ra thì không khí còn phảng phất mùi đăng đắng nhàn nhạt của Mộc Hương, giống hệt mùi mà Cyno ngửi được trên người Alhaitham, lãnh đạm trầm ổn hệt như chính hắn.

Anh ngồi trên vị trí thường ngày của hắn, người đàn ông nhanh nhẹn ngồi bên cạnh anh, bàn tay nắm chặt không rời. Alhaitham bẹp bẹp nhảy lên mặt bàn, rồi nhảy lên đầu vai Cyno, đợi anh lật mở giấy tờ ra cùng đọc.

"Học phái Kshahrewar xin kinh phí... Thông qua không?"

Lá cây không chút do dự lắc trái lắc phải.

Thế là Cyno cầm bút lên, viết xuống góc phải hai chữ "không duyệt".

"Xin phép điều tra di tích sa mạc thì sao?"

Lần này Alhaitham tự hỏi một lúc, sau đó mới chậm rãi lắc phiến lá lên xuống. Trước tiên Cyno viết hai chữ "chấp nhận" xuống, rồi ở phần ký tên bỗng dừng lại, chần chờ một chút mới vươn tay lục lọi trên bàn.

Tiếng lạch cạch nhỏ vang lên, một cuốn sách nửa mở kèm theo một tệp tài liệu nhỏ rơi ra ngoài.

Cyno nhặt lên, anh đương nhiên không tùy tiện xem đồ vật cá nhân của người khác, nhưng trên tệp tài liệu có hẳn một hàng chữ to "Hồ sơ Tổng quản Mahamatra" vừa nhìn đã thấy.

Động tác của anh hơi khựng lại một chút, hồi sau như thể chẳng có việc gì đặt đồ về chỗ cũ. Anh mở cuốn sách ra, nhìn chằm chằm vào chữ ký của Alhaitham, rất nghiêm túc chăm chỉ bắt chước theo.

Trong lúc đó Alhaitham vẫn luôn lẳng lặng nhìn động tác của anh, dù thấy Cyno phát hiện tệp tài liệu kia vẫn chẳng mảy may rung chuyển. Cyno tiếp tục xử lý các giấy tờ còn lại, tháp hồ sơ cao ngất dần dần thấp xuống thì Alhaitham đột nhiên dùng lá cây cọ cọ sườn mặt anh.

"Sao thế?" Cyno hơi nghiêng đầu, chưa đợi hắn trả lời đã hiểu rõ mà gật đầu, "Đến giờ tan làm rồi nhỉ? Ừm... vậy đi thôi."

Anh kéo Alhaitham đi, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người bình tĩnh bước ra cửa.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net