Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuy hình không liên quan lắm. Nhưng mà tại tôi thấy đẹp nên để

Vào truyện thôi

________________

"Cạch"

Cửa phòng tập mở ra, Junghwa hốt hoảng chạy đến bên cạnh cậu.
- Sao vậy, sao phòng tập lại bị nước bắn ướt nhẹp như vậy. Sao Hani lại khóc?

Cậu lau nước mắt lắc đầu, Junghwa ôm trầm lấy cậu vuốt nhẹ tóc cậu an ủi
- Nói cho em được không? Đừng khóc mà. Hani khóc em không vui đâu
- Tôi xin lỗi, tôi quá kém cỏi nên đã làm mọi người bị tụt lại. - Giọng cậu khàn đi vì khóc
- Hani nói vậy là ý gì chứ? - Junghwa ngạc nhiên nhìn Hani
- Không có gì đâu. Về thôi. - Cậu cố đứng dậy nhưng không được, Junghwa nhận ra có chút bất ổn liền lại gần
- Hani bị thương sao?
- Chỉ là do tôi bất cẩn nên làm đổ nước, và tự mình ngã khi trượt vào nó nên bây giờ chân có chút đau. - Cậu mím chặt môi cúi xuống
- Để em đỡ Hani về Kí túc xá rồi chúng ta lấy thuốc bôi. Đừng lo nữa được chứ - Cô lấy tay lau đi nước mắt trên mặt cậu rồi quàng tay cậu qua vai rồi đi về kí túc xá. Bước đi những bước đi tập tễnh vì cái chân đau, nhờ có Junghwa mà có thể về kí túc xá.
- Tôi xin lỗi - giọng cậu trầm xuống
- Đừng xin lỗi nữa, đó chỉ là chẳng may thôi. Hani sẽ khỏi sớm thôi mà
- Nhưng còn ngày kiểm tra, tôi sẽ cố gắng nhảy một cách tốt nhất.
- Đừng lo, trước tiên là chăm sóc kĩ cho chân của Hani đi đã.
- Nhưng tại sao em quay lại đó, em đã đi về trước rồi mà. - Cậu quay qua hỏi Junghwa
- Em để quên Điện thoại, nhân tiện cũng qua gọi Hani về luôn.

Về đến nơi, nhìn thấy Hani tập tễnh mà mọi người lo sốt vó. Đỡ cậu ngồi xuống chiếc ghế bành, đôi chân đã bị sưng đỏ lên. Khi Junghwa lấy dầu xoa bóp cho cậu mà cậu không khỏi kêu oai oái.
- Ngồi yên chịu khó chút đi, đừng cố nữa. - Solji đứng cạnh vỗ vai cậu.
- Liệu có thể nhanh khỏi trong 4 ngày chứ. Tôi không muốn làm mọi người tụt lại phía sau. - Cậu nói với giọng trầm.

Hyelin tay cầm cốc sữa uống một ngụm rồi đi đến xoa đầu cậu.
- Không sao đâu, chỉ cần bọn mình tập xong quay vid lại. Cậu chỉ cần xem nhiều rồi sẽ được thôi. Cố nghe nhiều nhạc để nhớ giai điệu.

Nhờ có mọi người động viên mà cậu có phần nào được an ủi. Khi mọi người đi tập thì ở nhà cậu nghe nhạc và luyện thanh. Vì chân còn đau nên chỉ có thể tập động tác nhẹ hoặc cố hình đúng và nhớ động tác. Hàng ngày khi đi tập về thì Junghwa luôn giúp cậu nắn bóp chân nên có phần nào vết thương ổn định và đỡ đau. Bây giờ cậu có thể đi lại được bình thường. Còn 1 ngày trước khi đến ngày kiểm tra, cậu muốn mình đi đến phòng tập và tập lại và duyệt đội hình cùng mọi người. Tuy chân có đỡ đau nhưng khi nhảy vẫn bị nhói nên cậu phải bó chặt chân lại để có thể giảm bớt đau.

Tập được một lúc, cầm chiếc điện thoại lên trả lời tin nhắn của Jackson, tuy không tham gia nhưng Jackson vẫn hy vọng rằng tất cả đều được tuyển. Một chai nước lạnh áp vào má làm Hani giật mình, quay sang là Junghwa đang cầm nó ấn vào má mình. Nhận lấy chai nước rồi lấy tay áo mình lau nhưng giọt mồ hôi chảy trên mặt Junghwa
- Tập có mệt không?
- Không, Hani đã theo được và nhớ động tác rồi đúng không. - Junghwa khẽ vuốt nhẹ má cậu
- Ừm, nhờ có em nên tôi đã theo được rồi. Nhưng chẳng phải là chúng ta chưa chuẩn bị quần áo diễn sao?

Hyojin đang đứng uống nước rồi đi ra chỗ cậu, vỗ nhẹ vai
- Không phải lo, tôi đã đặt hết quần áo rồi. Tối nay họ sẽ mang đến. Đảm bảo sẽ rất đẹp
- Thật sao? - Hyelin há hốc mồm ngạc nhiên - Tôi còn tưởng là bây giờ mới nhớ ra quần áo phải nên mặc gì.
- Cậu đặt quần áo gì vậy? - Hani tu một ngụm nước rồi hỏi Hyojin
- Tối nay nhận rồi biết, đừng có để ý gì nhiều. Cậu mà mặc thì chắc chắn sẽ đẹp

Sau buổi tập thì mọi người đều trở về kí túc xá,  Hyelin và Solji bận rộn nấu bữa tối còn Hyojin chạy đi lấy đồ. Bởi vì theo luật của công ty thì thực tập sinh tạm thời sẽ không được đi ra ngoài, chỉ được ở trong kí túc xá. Hani ngả đầu tựa vào vai Junghwa thân vãn
- Tôi chán chết mất, ở mãi đây cũng chán. Xin ra ngoài đi mua đồ ăn vặt ở cửa hành đối diện hỏi cũng không cho. Lại còn bảo sắp tới sẽ kiểm tra cân nặng và ai vượt quá sẽ phải ép cân.

Junghwa ngồi cạnh thở dài, với con người hiếu động như cậu thì ngồi yên ở một chỗ giống như một cực hình vậy.
- Cố gắng một chút thôi mà, không khó đâu. Trốn ra ngoài là bị phạt đấy.

Hani ngồi bật dậy, nhìn Junghwa rồi nở một nụ cười tươi, trong lòng Junghwa dấy lên một sự bất an.
- Hay mình trốn ra ngoài đi, chỉ là tôi muốn đi ra ngoài hít thở khí trời một ít thôi mà. Đi mà Junghwa.
- Không được, nhất quyết không được. - Junghwa lắc đầu từ chối
- Đi với tôi đi, tôi chết vì chán ở đây mất. - Hani ra sức nài nỉ. Ôm lấy cánh tay cô vung vẩy nó - Tiểu Hee của em chán rồi, đi chơi đi mà.

Rốt cuộc thì cuối cùng Junghwa cũng phải chịu đầu hàng trước con người này, vào trong phòng thay quần áo thành những bộ quần áo tối màu và đeo khẩu trang và đội mũ. Hani kéo Junghwa đi xuống dưới dưới tầng 2 nơi có phòng tập. Đằng sau đó có một lối đi bằng cầu thang thoát hiểm, Hani gập người xuống để Junghwa dẫm lên để trèo lên qua bên kia trước rồi cậu cũng lấy đà bật nhảy trèo qua tường theo sau. Bước ra ngoài xong thở phào nhẹ nhõm mà cởi khẩu trang ra. Hani dẫn cô đến một quán cafe nhỏ tên là Blüte, nơi này được bày trí nội thất bằng rất nhiều hoa và cây, rất gần gũi và thân thuộc.

Gọi cho Junghwa một cốc Macchiato và gọi cho mình một cốc Mocha. Cảm nhận được hơi ấm của Cafe bằng lòng bàn tay, làm họ cảm thấy được sự ấm cúng khi ở bên nhau. Không còn cảm thấy cái lạnh của mùa đông nữa
- Em thấy ở đây đẹp chứ? - Cậu nhấp nhẹ một ngụm Nước rồi nói - Tôi đã để ý nơi này từ rất lâu rồi, mong được một lần cùng em đến đây. Cafe ở đây rất hợp khẩu vị của tôi nên tôi rất thích nó.
- Đừng uống quá nhiều Cafe, sẽ không tốt cho sức khỏe đâu
- Tôi biết rồi - Cậu xắt một miếng bánh socola đưa lên miệng cô - Ăn thử chút đi, ngon lắm!

Cô há miệng và ăn miếng bánh mà cậu đút, cậu nói rất đúng. Bánh ở đây rất ngon, nó có một hương vị rất lạ và khác hẳn với nhưng nơi mà cô đã từng ăn
- Hôm trước đứng ở trên sân thượng, em nói rằng muốn gọi tôi là Heeyeon nhưng sao tôi vẫn thấy em gọi mình là Hani. Sao vậy? - Cậu cắn một miếng bánh nhỏ rồi nói - Tôi có chút thắc mắc về nó
- Bởi vì cái tên Hani mang cho em rất nhiều kỉ niệm, em bắt đầu yêu người tên Hani thì cho đến kết thúc thì em vẫn muốn yêu người tên Hani nên em mới không gọi Hani là Heeyeon mặc dù tên Heeyeon rất đáng yêu.

Cậu cầm tay cô khẽ vuốt ve nó, đặt nhẹ lên nó một nụ hôn.
- Cảm ơn em.
.
.
.
.
.
Đến khi quay trở lại, Hani là người trèo lên trên tường trước. Nắm lấy tay Junghwa kéo cô lên rồi đỡ cô nhảy từ trên bước tường xuống. Có một bảo vệ đi xung quanh thì bắt gặp lấy hai người. Hani cầm tay Junghwa kéo chạy đi, người bảo vệ kia lớn giọng mắng
- Các em không biết luật là không được ra ngoài sao.

Chạy lên trên phòng rồi đóng sầm cửa lại, Cô và cậu thở hồng hộc, một phần mệt vì chạy và một phần vì suýt bị tóm lại. Lúc này mọi người vừa ăn cơm xong nên đang ngồi xem điện thoại. Thấy Hani và Junghwa trở về liền trêu chọc
- Sao vậy? Có bị tóm không vậy? - Hyojin lên tiếng đầu tiên
- Không, suýt bị bắt thôi. Nhưng mà vẫn bình an vô sự mà trở về - Hani ngồi bệt xuống sàn nhà thở - Có lẽ sau lần này chột không dám trốn nữa. Chân đã đau thì chạy xong còn khốn hơn.
- Thôi đi, đừng kêu nữa. Bọn tôi còn ở nhà không dám trốn đây này - Hyelin cầm túi bánh ăn

Junghwa kéo cậu đứng dậy rồi đi vào phòng thay quần áo. Hani thì ngồi xuống chiếc ghế bành quay sang Hyelin nói
- Ăn ít thôi, sắp tới họ kiểm tra cân nặng đấy. Bị ép cân thì khốn

Nghe thấy vậy Hyelin thả bịch bánh xuống và không ăn nữa, ngồi ngả ngốn than vãn vì không được ăn.
- Hát và ăn đều là đam mê của tớ, bảo tớ chọn 1 trong hai đều khó.

Hani ngồi đó chỉ biết cười trừ, đứng dậy đi vào trong phòng để lấy đồ đi tắm, mở cửa ra thì thấy Junghwa quấn độc trên mình một chiếc khăn tắm. Từng vòng eo hay thân hình của Junghwa đều hiện lên trước mắt cậu, mái tóc ướt vì nước của cô nhỏ giọt xuống vai và lưng làm cậu khó lòng kiềm được mà nuốt nước bọt. Junghwa thấy cậu nhìn mãi trên người mình mà không dời ra, khẽ đỏ mặt
- Hani nhìn gì chứ, còn không mau ra ngoài cho em mặc đồ
- À...ừm...tôi ra ngoài đây. - Cậu dứt ra khỏi suy nghĩ của mình rồi ngập ngừng trả lời.

Đóng cửa lại mà mặt cậu vẫn không hết đỏ, Hyelin ngồi ở ghế ngó ra nói
- Này Hani, cậu ốm sao? Sao mặt đỏ chót lên thế
- Kh...không, chỉ là hơi nóng chút thôi - Cậu cười trừ
- Này hói, bây giờ là mùa đông đấy. Nói gì có lí chút đi - Hyojin ôm Solji trong lòng nói vọng ra, cậu nghe thấy vậy chỉ im lặng đứng một chỗ

Đứng ở trước cửa phòng chơi game một lúc thì nghe thấy tiếng Junghwa
- Em xong rồi, Hani vào đi

Đi vào trong thì Junghwa đã mặc xong quần áo. Cô ngồi trên giường ngồi đọc sách, cậu ngồi xuống bên cạnh ôm chặt lấy Junghwa cười
- Vừa nãy em câu dẫn tôi làm tôi không nhịn được, nhìn em tôi đói chết mất
- Nhưng hôm nay thì không được, ngày mai sẽ là ngày kiểm tra. Không được - Cô lật tiếp trang sách đọc mà không nhìn cậu
- Tôi muốn em chết mất - nằm xuống bên cạnh vòng tay qua người cô, rúc vào sâu trong lòng Junghwa - Junghwa à, tôi muốn em

Junghwa thở dài, con người này lúc mới gặp thì ít nói, biết chừng mực còn bây giờ thì như một đứa trẻ hơn nữa là một tên sắc lang. Đặt cuốn sách sang bên cạnh rồi ôm lấy cậu ở trong lòng mình.
- Em sẽ bù lại cho Hani sau, nhưng nó không phải là ngày hôm nay - Cô vuốt tóc Hani nghịch ngợm làm nó rối bù lên. Cậu ngẩng mặt rồi rướn người lên hôn chụt một cái lên đôi môi của cô
- Em là nhất - Cậu cười híp mắt lại, Junghwa cấu mũi của cậu
- Đúng là háo sắc mà

________________
Tiếp tục đọc và ủng hộ nha. Ngày nào cũng sẽ có chương mới nha. Tha lỗi cho mình vì hnay mình cũng đi diễn nên về muộn. Xin lỗi nha 😢

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net