Hai.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Seraphine yêu dấu, đừng bao giờ chất vấn quyết định của Chúa."

Tổng Lãnh Thiên Thần yêu Cordelia. Đấng Sáng Thế không cấm tình yêu thuần khiết, chỉ cấm dục vọng, bởi tín ngưỡng của thiên thần đối với Chúa chính là tình yêu trong sáng nhất, đẹp đẽ nhất. Sera tin chắc, tình yêu của vị thiên thần Số Một rất chân thành, đến mức nó như có thể sánh được với tín ngưỡng của anh ta, hoàn toàn không cần được công nhận hay hồi đáp, chỉ có tin tưởng tuyệt đối. Đó là bản chất của Tổng Lãnh Thiên Thần - Chúa đã tạo ra anh ta như thế.

Mà Cordelia cũng yêu anh ta.

Rất nhiều năm về trước, khi Đấng Sáng Thế phát hiện ra chuyện này, Ngài đã quyết định gán một tội danh bất kỳ cho Cordelia, một tội danh đủ nặng để ném cô ta ra khỏi Thiên Đường dù cho cả hai thiên thần đều trong sạch. Chúa lo ngại về cái có thể, nên Ngài dứt khoát chặt đứt mầm mống tai họa đi. Ngài nói rằng cô ta đã đụng vào sách Cấm, và vị thiên thần Số Một lập tức trừng phạt Thư Ký của mình mà không hề thắc mắc gì cả.

Không một ai trên Thiên Đường cho Tổng Lãnh Thiên Thần biết sự thật. Có lẽ anh ta đã tìm thấy nó dưới những hầm ngục tối tăm, có lẽ là từ Ngôi Sao Sớm. Đó hẳn là lý do vì sao quang minh không thể bảo vệ Tổng Lãnh Thiên Thần như trước đây, giúp Ngôi Sao Sớm suýt chút nữa đã có thể giết chết anh ta: Tín ngưỡng của thiên thần hoàn hảo nhất đã suy giảm.

Sera đã đoán đúng, Tổng Lãnh Thiên Thần thực sự muốn cứu rỗi Cordelia.

Cô chợt nhớ đến dáng vẻ đẹp đẽ của Tổng Lãnh Thiên Thần khi anh ta trở về từ đại thánh đường. Hào quang tỏa ra quanh anh ta, tôn lên mái tóc hoàng kim cùng khuôn mặt không chút khiếm khuyết, nhấn mạnh sự yêu thích Chúa dành cho vị thiên thần ấy. Hẳn là Ngài đã chấp nhận lời khẩn cầu của Tổng Lãnh Thiên Thần.

Lần đầu tiên trong một thời gian dài, Sera cảm thấy lòng mình dịu lại, mọi mỏi mệt đều tan biến trước niềm tin vững chắc vào quang minh. Cô cất bước trở về thánh điện, sẵn sàng chào đón một ngày làm việc mới cùng vị thiên thần Số Một với một nụ cười thật rạng rỡ.

Nhưng điều chờ đợi Sera dưới mái vòm khảm sao trời kia lại khiến nụ cười của cô tắt lịm. Tổng Lãnh Thiên Thần một mình đứng giữa sảnh đường câm lặng, tay cầm thanh gươm thánh vàng ròng sáng loáng, bất động nhìn về một vị trí duy nhất hệt như Cordelia ban tối.

Cả Thiên Đường đang ngân vang lời thánh ca, còn anh ta thì đang khóc.

Có cái gì đó sâu thẳm trong tâm hồn Sera bỗng dưng vỡ vụn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net