04. Đối thủ lúc tức giận cũng khá đáng yêu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mượn tay cậu một lát có được không?"

Ngao Tử Dật rời mắt khỏi cuốn vở bài tập, lẳng lặng nhìn Đinh Trình Hâm đang đưa bàn tay về phía mình.

Thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi, trên người tràn ngập hơi thở thanh xuân cùng với khí chất ngang bướng không chịu thua thiệt. Hai người cứ nhìn nhau như vậy, bầu không khí trong lớp học cũng dần im bặt.

"Ngao Tử Dật, đưa tay tôi mượn một lát." Đinh Trình Hâm lặp lại.

Vừa rồi cả đám bọn họ chơi nói thật hay thử thách, lắp chai quay vào người Đinh Trình Hâm, hắn chọn thử thách. Thế là Tạ Tư Nhiên ngứa đòn nói muốn coi hắn bắt tay Ngao Tử Dật, nói cái gì mà đều là bạn cùng lớp, không nên ganh ghét nhau làm gì, nhân cơ hội này bắt tay làm hoà đi. Đinh Trình Hâm dám chơi dám chịu, hắn đứng trước mặt Ngao Tử Dật chẳng hề e dè đưa ra yêu cầu của bản thân.

Trái ngược với Đinh Trình Hâm ngang tàng phách lối, Ngao Tử Dật đặt gọn cây bút qua một bên, dựa lưng ra sau ghế, cậu nhìn thẳng vào mắt hắn lãnh đạm nói: "Không cho mượn."

Tuổi phản nghịch ăn mềm không ăn cứng, Đinh Trình Hâm lập tức muốn xù lông: "Cậu hợp tác tí thì chết người à? Anh đây cũng có ăn thịt cậu được đâu!"

"Tại sao tôi phải hợp tác với cậu? Chúng ta cũng chẳng thân quen."

"Ít nhiều gì cũng đã học chung với nhau hơn nửa năm rồi, mọi người trong lớp đều thân quen như thế, tôi với cậu còn không tính là thân quen sao?"

Ngao Tử Dật nghe không lọt tai: "Không tính."

Đinh Trình Hâm: "..."

"Ngao ca, cậu bắt tay với nó một cái đi, tụi tôi đang chơi nói thật hay thử thách, đừng làm khó nhau mà." Tạ Tư Nhiên ngồi trong đám người, thấy thằng bạn mình bị phũ như vậy cũng không đành lòng, anh vội lên nói giúp một câu.

"À?" Ngao Tử Dật nhướn mày nhìn Đinh Trình Hâm.

Đinh Trình Hâm nghiến răng nghiến lợi: "Ra điều kiện đi."

"Trong vòng một tháng tới không được lượn lờ trước mặt tôi nữa." khóe môi của Ngao Tử Dật hơi cong lên, cậu nói.

"Một tháng?" Đinh Trình Hâm lập tức không đồng ý, "Quá dài rồi, không được."

Ngao Tử Dật gõ gõ ngón tay lên mặt bàn, ra vẻ cân nhắc: "Vậy nửa tháng?"

"Hai ngày!"

"Một tuần?"

"Ba ngày, không hơn đâu." Đinh Trình Hâm chống tay vào bàn học của Ngao Tử Dật, hắn hơi cúi người về phía cậu, dùng giọng điệu cợt nhả nói, "Dù sao thì anh cũng có nhiều chuyện muốn tâm sự với cậu lắm."

"OK." Ngao Tử Dật thản nhiên nói, đưa tay mình về phía Đinh Trình Hâm.

Khoảnh khắc nắm lấy bàn tay kia, một suy nghĩ kỳ lạ bỗng xuất hiện trong đầu Đinh Trình Hâm, thật mềm. Tay Ngao Tử Dật nhỏ như vậy, bình thường cũng chẳng thấy có mấy thịt, vậy mà khi nắm lại có cảm giác rất tốt, vừa khô ráo lại vừa mềm mại. Thật muốn nắm lâu hơn chút.

Đinh Trình Hâm bị suy nghĩ của mình dọa cho muốn nhảy dựng lên. Hắn vội buông tay Ngao Tử Dật ra, xoa xoa gáy, giấu đi tâm tư nho nhỏ của mình. Đinh Trình Hâm cũng không dám nhìn thẳng vào mắt cậu nữa, hắn quay lưng, trước khi rời đi còn nói: "Ba ngày thôi đấy."

Sau đó thì Đinh Trình Hâm cũng chẳng tuân thủ điều kiện Ngao Tử Dật đưa ra. Qua đến ngày thứ hai hắn xuất hiện ở bàn Ngao Tử Dật, đung đưa bài kiểm tra đạt điểm tuyệt đối trước mặt cậu, còn rất ngứa đòn mà nói: "Nghe nói bài cuối cùng cậu tính kết quả sai à? Như vậy là không được đâu nha tiểu Ngao, làm bài phải cẩn thận chứ."

Ngao Tử Dật dùng bút khác màu tính lại kết quả bên cạnh đáp án sai, sau đó cậu cất bài kiểm tra vào trong cặp sách. Ngao Tử Dật cũng không thèm nhìn Đinh Trình Hâm, cậu lấy ra một tập đề thi thử IELTS, đeo tai nghe vào, bắt đầu làm bài.

Đinh Trình Hâm cà khịa không thành, hắn kéo ghế ở bàn bên cạnh lại ngồi nhìn Ngao Tử Dật đang chăm chú làm đề thi. Nhìn đến bàn tay bên trái đang nắm hờ của cậu, ma xui quỷ khiến thế nào mà Đinh Trình Hâm duỗi tay nắm  lấy.

Ngao Tử Dật dừng bút, ngẩng đầu nhìn Đinh Trình Hâm chờ đợi một lời giải thích.

Đinh Trình Hâm cũng không rút tay về, hắn kéo tay cậu về phía mình, xoa nắn một lát mới nói: "Cậu dùng kem dưỡng da à? Sao tay lại mềm thế?"

Và sau đó cả lớp chứng kiến cảnh Ngao Tử Dật túm cổ áo Đinh Trình Hâm đi xuống cuối lớp, hai người đấm nhau một trận vì tội táy máy của Đinh Trình Hâm.

...

"Mượn một lát thôi." Đinh Trình Hâm dựa người vào tường, chặn đường không cho Ngao Tử Dật ra ngoài.

Ngao Tử Dật rũ mi, thở dài một tiếng: "Đinh Trình Hâm, cậu và tôi đều không còn nhỏ nữa, bớt mấy trò ấu trĩ đi."

"Cũng không phải lần đầu mượn của cậu mà. Cậu đưa tay tôi mượn nửa phút, bên phía con gái Vương tổng tôi giúp cậu xử lý, dự án này tôi cũng không cướp của cậu, thế nào?"

Đinh Trình Hâm biết rõ tính cách của Ngao Tử Dật không thích lằng nhằng, càng không thích bị lợi dụng. Vì một dự án mà kêu cậu qua lại với một người không quen thì Ngao Tử Dật thà không có còn hơn. Nhưng dù sao cũng không thể đắc tội, hắn giúp cậu thoát khỏi rắc rối, lại nhường cho cậu dự án này, cậu giúp hắn giữ nguyên số điểm ít ỏi, bảo đảm cho mạng sống hắn ở mức an toàn, cuộc trao đổi này nói chung là không ai thiệt cả.

Ngao Tử Dật cau mày, qua mấy giây cậu mới nói: "Được."

Đinh Trình Hâm nở nụ cười đắc thắng, hắn đưa tay ra chờ Ngao Tử Dật đặt tay mình lên. Trong ánh đèn vàng nhạt của nhà vệ sinh, hai người con trai nắm tay nhau nhìn thế nào cũng thấy kỳ quặc.

Trong lúc tay nắm tay, Đinh Trình Hâm tiện tay xoa nắn một chút. Hắn phát hiện ra tay cậu không còn mềm như ngày trước nữa, nhưng mà cảm giác vẫn rất thoải mái.

Thời gian mà nhiệm vụ yêu cầu là 20 giây, Đinh Trình Hâm chờ đến khi màn hình thông báo nhiệm vụ hoàn thành rồi thì hắn mới thả tay Ngao Tử Dật ra, trước khi buông còn nặn nặn thêm hai cái.

Ngao Tử Dật: "..."

Ngao Tử Dật làm ra bộ dạng muốn nói lại thôi, cậu nhìn Đinh Trình Hâm ánh mắt có vẻ thương cảm: "Tôi đi nhé?"

"Ừ, không thì cậu muốn nhìn tôi đi vệ sinh à?" làm xong nhiệm vụ, Đinh Trình Hâm lập tức trở lại thành tên lưu manh vô lại.

Nhận lấy ánh mắt hung dữ của Ngao Tử Dật, Đinh Trình Hâm mỉm cười vẫy vẫy tay: "Đi nhé. Những điều tôi nói với cậu tôi sẽ thực hiện, yên tâm."

Ngao Tử Dật quay lưng rời đi, không thèm ngoảnh đầu lại nhìn cái người dở hơi này nữa.

"Hí hí..." Hệ thống online, giọng cười rõ là xấu xa.

"Cười gì?" Đinh Trình Hâm hỏi.

"Không có gì, hí hí." Hệ thống cười xong mới nói vào việc chính, "Nhiệm vụ hàng ngày hoàn thành. Đồng thời, chỉ số yêu thích của Ngao Tử Dật dành cho cậu đã tăng thêm 2 điểm, chúc mừng ký chủ, mong rằng cậu tiếp tục cố gắng."

"Tăng điểm sao?" Đinh Trình Hâm ngạc nhiên hỏi.

"Tăng điểm rồi, kinh hỉ không?" Hệ thống hỏi.

Đinh Trình Hâm dù vui vẻ nhưng cũng nghi vấn vô cùng: "Nhưng sao lại tăng điểm?"

"Đi hỏi cậu ấy đi."

Thứ vô trách nhiệm! Đinh Trình Hâm thầm mắng.

_ _ _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net