Ham EunJung ! Unnie đi chết cho em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ham EunJung ! Unnie Đi Chết cho em

Tác Giả : Quai Quai Băng

Thể Loại : Chyện tình cảm

Nhân Vật Trong Chuyện : Ham EunJung , Park Jiyeon . Park Soyeon . Lee Qri .. và 1 số nhân vật khác

Giới Thiệu : câu chuyện một cô gái trẻ tên Park Jiyen làm ở bộ phận giao tiếp ,nhưng bị quản lý cấp trên của mình âm thầm sắp đặt dâng tặng cho vị Ham tổng cao cấp trẻ tuổi đẹp trai anh tuấn lạnh lùng và cầm thú của mình , Park Jiyeon bị Ham tổng như thể cầm thú này '' hành hạ'' đến mức không còn nguyên vẹn , trở thành thư ký kiêm tình nhân của cô ta.

Dần dần Park Jiyeon rơi vào tình yêu của cô ta mà không biết đâu là thật đâu là giả , Jiyeon quên mất thân phận của mình tưỡng chừng sẽ trở thành bà Ham tổng . Trước hôn lể một ngày ,  Jiyeon bị vướng  án  tội phạm thương mại . Trong chớp mắt , cô bị gia đình vứt bỏ , hai bàn tay trắng .

Trong tù 2 năm , Jiyeon mòn mỏi Ham tổng từng ngày từng đêm . Đến khi ra tù thì nghe được tin cô ta sắp kết hôn , thì ra tất cả là cô toan tính trả thù Jiyeon thay cho người phụ nữ cô yêu .Không bao giờ có định nghĩa tình yêu giữa 2 người . Cứ tưỡng gần 2 người xem nhau như người dưng nước lã , nào ngờ cô ta lại biết được khi cô ngồi tù đã sinh 1 đứa con của cô ta

Chap 1 : Cuộc gặp mặt '' bí mật'''

Park Jiyeon vừa bước vào phòng PR thì phát hiện những đồng nghiệp thường ngày rất nghiêm túc, cẩn thận tuân thủ quy tắc hôm nay lại tốp năm tốp ba châu đầu kề tai đang thảo luận chuyện gì đó.

Park Jiyeon  lòng đầy nghi ngờ đang muốn hỏi thăm đồng nghiệp kiêm bạn tốt là IU cũng đứng thảo luận ở trong đó. Đột nhiên trưởng phòng Yoo của phòng PR bước ra từ phòng làm việc, tuổi chị ta tuy đã năm mươi nhưng vẫn giữ được vẻ nổi bật yểu điệu duyên dáng, lúc này phòng PR ngay lập tức khôi phục lại sự yên tĩnh.

 Môi trưởng phòng Yoo hơi nhếch lên, khóe mắt không thể che giấu được nếp nhăn của chị ngắm nghía những người đẹp trong phòng PR, sau đó dùng giọng điệu cấp trên đọc một loạt các tên, "IU, Luna, Park Jiyeon, Suzy, bốn người đến phòng làm việc của tôi một chút!"

Park Jiyeon bị gọi tên thì ngẩn người, nhưng cũng lập tức đi theo bốn người đồng nghiệp nữ vào phòng làm việc của trưởng phòng Yoo

-

.Trong phòng làm việc, trưởng phòng Yoo cười tủm tỉm nhìn tới bốn cô gái xinh đẹp trước mắt.

IU được trưởng phòng Yoo cười lấy lòng cũng không rõ nguyên do, khiến cho có phần không hiểu được mọi chuyện ra sao, vì thế vội vàng hỏi trưởng phòng Yoo, "Trưởng phòng à, có phải lại có khách hàng gây khó dễ cần chúng tôi đi xã giao hay không?"

Phòng PR, tên như ý nghĩa chính là phụ trách một số việc vặt của công ty, thông thường thì nhân viên phụ trách hoạt động quan trọng của công ty sẽ gặp gỡ xã giao với các công ty cao cấp khác, cho nên đi tham dự tiệc là điều không thể thiếu.

Suzy cũng suy đoán, "Khách hàng gì mà cần tới những bốn người chúng tôi đi đón tiếp?"

Luna cũng tức giận thốt lên, "Tôi chẳng quan tâm là khách hàng quan trọng thế nào, lần trước thiếu chút nữa tôi đã bị tổng giám đốc Ham của tập đoàn Ham Gia ‘xx’ rồi, tôi không muốn đi tiếp đãi lão già háo sắc đó nữa!!"

Park Jiyeon không nói tiếng nào, bình tĩnh đứng yên tại chỗ.

Trưởng phòng Yoo nhìn lướt qua mọi người đang phát biểu ý kiến, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo của Park Jiyeon, khóe miệng hơi nhếch bật ra tiếng cười, "Nếu như lần này tôi bảo các cô đi đón tiếp chính là tổng giám đốc của tập đoàn ‘Ham Gia’ chúng ta thì sao?"

"Hả?"

Ba người không hẹn mà cùng thốt lên tiếng kêu kinh ngạc, ngoại trừ Park Jiyeon .

Trưởng phòng Yoo dường như đoán được họ sẽ có biểu tình này, ý cười nơi khóe miệng càng sâu hơn.

Luna nín thở nuốt nước bọt, trừng lớn hai mắt khó có thể tin thốt ra, "Trưởng phòng Yoo, chị có thể lặp lại lời nói vừa rồi một lần nữa hay không?"

Trưởng phòng Yoo chậm rãi lên tiếng, "Đúng vậy, tám giờ tối mai tổng giám đốc sẽ đến thành phố Y, trong tương lai tổng giám đốc sẽ làm việc ở tại thành phố Y này nửa năm. . . .Tôi hi vọng ngày mai bốn người các cô có thể đến khách sạn New Black cùng với vài người cấp cao của công ty để giúp đỡ cho việc đón tiếp tổng giám đốc!"

"Ồ! !"

Một loạt tiếng hô kinh ngạc lại đến từ ba người, ngoại trừ Park Jiyeon.

Trưởng phòng Lâm hài lòng nhìn phản ứng của mọi người, bỗng dưng ánh mắt trưởng phòng Yoo dừng lại trên người Park Jiyeon từ lúc vào tới giờ vẫn lặng thinh không nói lời nào, thoáng nhíu mày hỏi, "Jiyeon, tại sao cô không nói gì?"

Park Jiyeon lộ vẻ khó xử nhìn trưởng phòng Yoo nhẹ giọng nói, "Thưa trưởng phòng, ngày mai tôi không đi có được không ạ. . . . .Ngày mai là sinh nhật ba tôi, tôi muốn xin phép nghỉ ở nhà với ông ấy."

"Jiyeon à, ở nhà với ba thì ngày nào mà ở chẳng được, nhưng cơ hội gặp tổng giám đốc có lẽ chỉ có một lần thôi. . . . . ." Iu nhỏ giọng nhắc nhở Park Jiyeon.

Suzy cũng ghé vào tai Park Jiyeon nói, "Cô hẳn là biết chuyện tổng giám đốc vẫn còn độc thân chứ? Trưởng phòng Yoo đang ‘bí mật’dành cho chúng ta một cơ hội gặp mặt đấy! !"

"Hả. . . . . ."

Trưởng phòng Yoo cười nói, "Jiyeon , nếu ngày mai là sinh nhật của ba cô, vậy sáng mai cô cứ ở nhà chơi với ông rồi tối hãy đến công ty cũng được."

  Chap 2 : Phòng PR là hộp đêm bán mình sao


Park Jiyeon vừa đi ra từ phòng làm việc của trưởng phòng Yoo, IU đã tò mò lên tiếng hỏi, "Jiyeon, trưởng phòng Yoo gọi mọi người vào làm gì thế?"

Park Jiyeon chưa kịp mở miệng thì giọng nói khẩn trương đến từ ba người khác ở trong phòng PR đã bùng nổ.

"Trời ạ, sao hai ngày nay da của tôi bị khô quá, tôi phải đi làm cái mặt nạ nước bổ sung lại thôi. . . . . ."

"Ây da, tôi bị nổi mụn rồi, thật là phiền phức quá đi. . . . . ."

"Híc, tôi không nên ăn đồ có chất béo nữa. . . . . ."

Luna đưa mắt nhìn ba người phụ nữ đang thấp thỏm không yên kia, ngay sau đó nghi hoặc nhìn Park Jiyeon, "Này, ba người đó làm sao vậy? Tự dưng lên cơn mất tự tin hàng loạt, chẳng lẽ có khách hàng nào cần bọn họ đón tiếp cẩn thận à?"

Park Jiyeon ngồi trở lại chỗ ngồi của mình, giọng thản nhiên nói, "Ngày mai tổng giám đốc sẽ đến thành phố Y, nghe nói muốn làm việc ở thành phố Y nửa năm, trưởng phòng Yoo muốn bọn mình tối mai đến khách sạn với mấy sếp để giúp đỡ đón tiếp tổng giám đốc từ xa đến!"

Luna chớp đôi mắt hiếu kỳ, "Tổng giám đốc? Tổng giám đốc nào?"

Park Jiyeon nghiêm túc nhìn Luna, trả lời cẩn thận, "Ngoài tổng giám đốc tập đoàn ‘Ham Gia’ Ham Eunjung tiếng tăm vô cùng lừng lẫy ra, cậu cảm thấy còn ai có thể làm cho họ không tự tin như vậy?" Nói xong Park Jiyeon không quên liếc mắt nhìn ba người phụ nữ đang ngồi tại chỗ soi gương không nghỉ.

"Ham . . . . . Ham Eunjung?" Luna đột nhiên lắp bắp, hai mắt sửng sốt trợn tròn, "Cậu nói là tổng giám đốc của công ty chúng ta?"

Park Jiyeon gật đầu khẳng định.

"Ối trời. . . . . ." Luna vội vàng che miệng lại, mừng rỡ không thôi, "Chính là tổng giám đốc trẻ tuổi vào công ty ba năm cũng chưa từng gặp đó sao?”

Park Jiyeon vẫn chỉ gật đầu.

Luna kinh hãi chết đứng tại chỗ một lúc lâu.

Thảo nào đám phụ nữ đó sau khi nghe thấy tin tức lại trở nên thấp thỏm không yên như vậy. . . .

Phải biết rằng, ở bên ngoài Ham Eunjung nổi tiếng là người thần kỳ trong giới thương mại.

Nghe nói lúc xô ta 18 tuổi đã thừa kế tập đoàn ‘Ham Gia’ gần như phá sản từ cha mình, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã vực dậy được tập đoàn ‘Ham Gia’. Đến nay tập đoàn ‘Ham Gia’ lại càng mở rộng phạm vi buôn bán đến toàn thế giới, hiện tại tập đoàn ‘Ham Gia’ đã chiếm vị trí số một Châu Á.

Vả lại nghe nói vị tổng giám đốc thần bí đứng đầu trong giới thương nghiệp này còn rất trẻ, tài năng xuất chúng không ai bằng, đến nay vẫn còn độc thân, quả là người phụ nữ độc thân thuần chất đẳng cấp kim cương.

Sau một lúc lâu, Luna mới hoàn hồn trở lại, cô nín thở hỏi Park Jiyeon, "Cậu vừa mới nói gì? Cậu nói trưởng phòng Yoo muốn các cậu đến khách sạn tiếp đón tổng giám đốc với các sếp sao?"

Park Jiyeon gật nhẹ đầu, "Ừ, tổng giám đốc rất ít khi đến đây, công ty đương nhiên phải sắp xếp vậy rồi!"

 Luna mất mát bĩu môi, "Thảo nào trưởng phòng Yon gọi bốn người bọn mình đi vào, nhan sắc như bọn mình, chỉ sợ ngay cả cơ hội gặp tổng giám đốc cũng không có!" Trưởng phòng Yoo đương nhiên là muốn cho tổng giám đốc gặp những nhân viên có tố chất cao nhất của công

Park Jiyeon phản đối, "Luna, cậu đừng nói vậy, mặc dù bọn mình được đón tiếp tổng giám đốc, nhưng cũng chỉ là một cuộc xã giao bình thường thôi, đây là công việc của chúng ta."

Luna không đồng ý, "Ai nói, cô ta là CEO của tập đoàn ‘Ham Gia’ chúng ta đó, lỡ như trong buổi tiệc đó tổng giám đốc ngắm được người nào trong số các cậu, rồi lại cả đêm tận tình phóng túng, vậy. . . ."

Park Jiyeon nhíu mày, "Cậu nghĩ rằng mình và nhóm người phòng PR là hạng bán mình trong hộp đêm sao?"

Chap 3 : Chuyện lớn cả đời vô cùng gấp rút

Park Jiyeon vừa bước vào cửa chính biệt thự, dì Min người giúp việc đã thân thiện xách dép lê đi tới bên cạnh Park Jiyeon, cung kính chào, "Cô chủ!"

Park Jiyeon cười ngọt ngào, "Cám ơn dì Min!"

Bà Park bước ra tươi cười đón con gái, vui mừng thốt lên, "Jiyeon, con gái cưng của mẹ, mau để mẹ nhìn xem nào, hôm nay đi làm có mệt lắm không?"

Park Jiyeon đưa tay ôm bà Park, nhỏ nhẹ nói, "Mẹ, con không mệt chút nào, bởi vì con rất yêu thích công việc này."

Bà Park cẩn thận ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp đơn thuần của  Jiyeon, không thấy có gì khác thường, lúc này mới yên lòng mà nở nụ cười, "Con cứ không chịu nghe lời ba mẹ, cứ ngoan ngoãn ở nhà với ba mẹ không tốt sao?"

Ông Park nhàn nhã nở nụ cười ấm áp nhìn hai mẹ con, giọng nói hoàn toàn không có vẻ nghiêm túc là chủ của một gia đình, "Bà cũng đừng khuyên con ở nhà! Tuy rằng nhà họ Park chúng ta không cần con cái phải ra ngoài làm việc, nhưng mà con nó đã trưởng thành, dù sao cũng phải giao thiệp với thế giới bên ngoài!"

"Dạ, ba nói đúng đó!" Jiyeon lại đưa tay ôm lấy ông, cười vô cùng xán lạn.

Một nhà ba người ngồi trên ghế sofa ở phòng khách, bà Park thương xót hỏi thăm Jiyeon , "Jiyeon, nếu như làm việc quá mệt thì đừng làm nữa, biết không?"

Jiyeon trấn an bà, "Mẹ, con biết rồi, con sẽ không để mình quá mệt mỏi."

Bà Park từ tốn nói, "Jiyeon, mặc dù ba mẹ không phản đối công việc của con, nhưng con cũng phải bớt chút thời gian ở bên cạnh hai lão già này chứ. . . . . . Ngày mai ba mẹ phải tham dự một buổi dạ tiệc từ thiện, ba mẹ hy vọng con có thể tham dự buổi tiệc tối mai với ba mẹ. Con cũng biết, con lớn vậy rồi mà chẳng bao giờ chịu tham dự những hoạt động xã hội trong giới thượng lưu gì cả, rất nhiều chú bác và các anh đều chưa gặp con, ba mẹ muốn nhân buổi tiệc này để giới thiệu cho mọi người biết tiểu thư duy nhất của nhà họ Park chúng ta. . . . . ."

"Ối. . . .Tham dự dạ tiệc?" Jiyeon cười hì hì, "Mục đích của mọi người là muốn để cho con quen biết mấy ‘anh’ kia sao?"

Bà Park thấy con gái nhìn thấu tâm tư của mình, vội đẩy đẩy chồng.

Ông Park lên tiếng ho nhẹ, tiếp lời, "Con gái, ba mẹ càng lúc càng già rồi, ba mẹ đương nhiên mong muốn con sớm có thể tìm được một nơi thật tốt. . . . . ."

Jiyeon thoát khỏi vòng ôm ba mẹ, làm nũng nói, "Ba mẹ, con còn muốn ở bên ba mẹ vài năm nữa. . . . . . Con không muốn lấy chồng sớm như vậy đâu!"

Bà Park vỗ nhẹ lên mu bàn tay Jiyeon, "Ngốc ạ, con gái lớn phải lập gia đình chứ. . . .Ngày mai ba mẹ dẫn con đi gặp mọi người, đều là người có uy tín danh dự trong xã hội thượng lưu, ba mẹ cam đoan đều là thanh niên rất ưu tú."

Jiyeon giơ tay lên che miệng ngáp, ngay sau đó đứng dậy, uể oải nói, "Ba mẹ, con buồn ngủ rồi, ngày mai còn có công việc rất quan trọng phải làm, chuyện này bàn sau được không ạ, con về phòng ngủ trước đây. . . . . ."

Dứt lời, Jiyeon chạy lên phòng mình trên lầu hai như lẩn trốn.

Trở về phòng, Jiyeon dựa vào cánh cửa thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Xem ra ở trong mắt ba mẹ, chuyện lớn cả đời của mình đã vô cùng gấp rút rồi. . . . . .

Mình phải nghĩ ra cách nhanh chóng giải quyết chuyện này mới được!

Chap 4 : Khách sạn phòng số 1618

Hôm sau, Jiyeon nhân lúc ba mẹ còn đang ngủ trong phòng liền chạy ra khỏi khu nhà cao cấp của mình.

Đúng vậy, Park Jiyeon chính là cô con gái ruột duy nhất của chủ tịch tập đoàn ‘Park Gia’, danh tiếng xếp hàng thứ nhất trong số các tập đoàn thương mại tại thành phố Y, cô là con gái yêu quí được ba mẹ hết sức cưng chiều, cô hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề kinh tế, nhưng mà, cô vẫn thích tự tìm công việc cho mình. . . . . .

Nhắc lại chuyện có thể được vào tập đoàn ‘Ham Gia’ làm cũng rất kỳ quái. . . . . .

Tập đoàn ‘Ham Gia’ là công ty mà tất cả sinh viên ra trường đều muốn xin vào, nhưng tiêu chuẩn tuyển nhân viên của Ham Gia rất là nghiêm khắc, cho dù người có trình độ học vấn cao cũng chưa chắc có thể được tuyển dễ dàng, cho nên lúc đó cô không muốn gửi lý lịch vào Ham Gia

.Nào ngờ, một tuần sau khi cô gửi lý lịch, cũng không có một công ty nào bằng lòng mời cô, mà vào thời điểm đó cô lại bất ngờ nhận được thông báo phỏng vấn của Ham Gia

Thật ra thì, không biết có ai gửi lý lịch đến Ham Gia hộ cô không mà cô lại may mắn được phòng nhân sự Ham gia chọn trúng, sau đó cô đến Ham gia phỏng vấn rồi được tuyển dụng thuận lợi.

Sau khi vào Ham gia, cô được bổ nhiệm vào phòng PR.

Tuy rằng công việc phòng PR thoải mái tự do, nhưng cô thường phải đi xã giao với khách hàng cao cấp, may mà khách hàng công ty xã giao thông thường đều là tập đoàn cao cấp có tư cách khá cao, cho nên cũng không khiến cô cảm thấy khó làm việc.

Chỉ là, như thể chuyện IU thiếu chút nữa bị khách hàng ‘ô ô’ vậy, thỉnh thoảng cũng sẽ xảy ra ở trên người của nhân viên phòng PR các cô, nhưng tuyệt đối sẽ không xảy ra ở trên người cô, bởi vì cô đi ra ngoài xã giao, tuyệt sẽ không để cho người ta có cơ hội lợi dụng mình.

Hôm nay, sở dĩ cô lấy ra cớ sinh nhật ba không thể tới công ty tham dự xã giao với tổng giám đốc, thật ra là bởi vì cô không muốn cùng mấy vị đồng nghiệp mỹ nữ kia nội bộ cạnh tranh.

Cô vào Ham gia đã hơn một năm, tin đồn có liên quan về vị tổng giám đốc Ham gia cô đương nhiên cũng nghe không ít, cô cũng thấy tò mò rốt cuộc là người đàn ông như thế nào, có thể làm cho Ham gia phát triển trở thành là một tập đoàn tài chính thương mại đứng đầu Châu Á, nhưng mà cô không muốn trở thành đối tượng cho mọi người chỉ trích

Đơn giản mà nói, mục đích của cô chỉ là muốn có công việc như hiện nay, những cái có liên quan đến "Quy tắc ngầm" theo như lời Luna nói đó, cô không hề có hứng thú với việc tiếp cận hấp dẫn tổng giám đốc để một bước trở mình, đây là cá tính riêng của cô, có lẽ không liên quan đến địa vị gia đình nhà cô.

Buổi chiều, Jiyeon đang ngồi ở trong Starbucks nhàn hạ uống cà phê, bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại di động đột ngột cắt ngang dòng suy nghĩ của Jiyeon, Jiyeon liếc nhìn thoáng qua màn hình điện thoại di động, sau đó liền ấn nút nghe, "Trưởng phòng Yoo!"

Trưởng phòng Yoo nói với giọng hơi sốt ruột, "Jiyeon, bây giờ cô ở đâu?"

"Ơ, tôi đang ở nhà với ba tôi. . . .Tôi trở về công ty ngay đây!" Nếu không thể nán ở nhà, vậy thì cô phải đi gặp cái vị tổng giám đốc Ham gia được người đời đồn đại như thể thần thoại kia thôi!

Trưởng phòng Yoo nói, "Cô không cần về công ty, tổng giám đốc đã đến đó trước rồi, bây giờ cô tranh thủ đến khách sạn New Black đi. . . .Phòng số 1618!"

Jiyeon rời khỏi ghế ngồi, "Được, bây giờ tôi qua liền!"

Trưởng phòng Yoo bổ sung thêm, "Còn nữa, nhớ phải trang điểm ăn mặc xinh đẹp một chút!"

Chap 5 : Bị nhốt ở khách sạn

Khách sạn New Black.

Vì đã biết rõ số phòng, sau khi đi vào khách sạn, Jiyeon liền đi thẳng lên lầu mười sáu.

Vốn tưởng rằng lầu mười sáu của khách sạn sẽ là từng phòng được bao của khách VIP, nhưng lầu mười sáu lại không giống phòng được bao, ở giữa đường hành lang chỉ có treo một tấm biển số phòng ——1618.

Jiyeon nghi ngờ nhìn tấm biển số 1618, gõ nhẹ cửa phòng, cửa phòng không khóa, cô thử đẩy nhẹ thì cánh cửa bật hé ra một khe hở.

Không nghe thấy có tiếng động gì, Jiyeon nghi ngờ đẩy cửa phòng vào, lúc này đập vào tầm mắt là một căn phòng trang hoàng vô cùng khiêm tốn, nhưng khó che giấu được vẻ xa hoa.


Jiyeon hoang mang đi vào phòng, liếc mắt nhìn chung quanh.

Đầu tiên nhìn thấy trong phòng chính là sự đơn giản gọn gàng mà không mất phẩm vị thiết kế sang trọng, tiếp theo đó là một chiếc giường lớn màu trắng ấm áp, hương thơm lan tỏa rất dễ chịu.

Đám người trưởng phòng Yoo ở đâu?

Nghĩ rằng đã vào nhầm phòng, Jiyeon đang muốn trở ra xem lại số phòng lần nữa, nào ngờ vào lúc này cửa phòng lại không thể mở được.

Jiyeon cảm thấy càng thêm hoang mang, cô lấy điện thoại ra gọi vào số trưởng phòng Yoo thì mới phát hiện điện thoại trưởng phòng Yoo đã tắt máy.

Ngay sau đó Jiyeon cầm lên điện thoại gọi nội bộ trên tủ đầu giường, thế nhưng điện thoại nội bộ cũng không thể sử dụng được.

Nghi ngờ khó hiểu, Jiyeon ngồi xuống ở mép giường, lại lấy ra điện thoại di động gọi cho đồng nghiệp Suzy, ai ngờ, tất cả điện thoại của đồng nghiệp đều không thể kết nối được, mà điện thoại di động của cô vào lúc này lại hết pin.

Jiyeon phiền chán cất điện thoại vào, sau đó đứng dậy đi tới muốn đập vào cánh cửa để nhân viên làm việc của khách sạn chú ý.

Nhưng mà, cho dù Jiyeon đập cửa hoặc gào thét khàn cổ bỏng họng thế nào đi nữa, vẫn không có ai nghe thấy.

Jiyeon bất lực tựa vào cánh cửa, cố gắng làm dịu đi tâm tình đang hỗn loạn.

Bỗng dưng, Jiyeon cảm thấy toàn thân càng lúc càng nóng, hình như có người đã tắt đi máy điều hòa ở trong phòng.

Theo thời gian chậm rãi trôi qua, bóng đêm lập lòe trên cửa sổ đã bắt đầu xuyên qua thành phố này, cả người nóng ran khó chịu, Jiyeon đành phải đứng lên, càng lúc càng cảm thấy không có cảm giác an toàn.

Đêm hè không có máy điều hòa luôn khiến con người khó có thể chịu được, giờ khắc này Jiyeon đã đổ mồ hôi đầm đìa, thật sự không thể nào tiếp tục ở lại cái phòng này thêm nữa.

Bóng đêm càng lúc càng sâu, tại sao bên ngoài phòng vẫn không có mảy may động tĩnh của nhân viên làm việc khách sạn nào?

Jiyeon bắt đầu hoài nghi là mình nghe nhầm số phòng trưởng phòng Yoo thông báo, sở dĩ không hoài nghi trưởng phòng Yoo báo sai, là vì trưởng phòng Yoo không có lý do gì để lừa gạt cô, mà điện thoại của các đồng nghiệp không thể kết nối được cũng thuộc chuyện bình thường, dù sao những lúc xã giao với khách hàng, thông thường các đồng nghiệp đều tắt máy để bày tỏ sự tôn trọng với khách hàng, hơn nữa lần này khách hàng xã giao còn là tổng giám đốc cấp trên của các cô.

Nguyên nhân duy nhất chính là cô đi nhầm phòng, bởi vì khách sạn này không có người ghi chép khách vào thuê phòng, cho nên chọn sử dụng khóa điều khiển điện tử để đóng cửa.

Nếu như không chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, sáng mai sẽ có nhân viên làm việc của khách sạn đến mở cửa phòng giúp cô, vì thế, tối nay cô chỉ có thể ở lại trong căn phòng này.

Nghĩ đến ngày mai bị trưởng phòng Yoo trách móc, Jiyeon chỉ có thể thở dài không thôi.

Không khí vẫn nóng bức như cũ, cả người ướt dính, rốt cuộc Jiyeon không thể chịu được nữa phải bước đi vào phòng tắm.

Chap 6 : Ngoan ngoãn nằm ở trên giường phục vụ tôi

Nước lạnh rốt cuộc cuốn đi hết nhiệt độ trên cơ thể Jiyeon. . . . . .

Jiyeon vốn muốn mặc lại quần áo cô vừa cởi ra, thì phát hiện trên kệ phòng tắm có đặt sẵn một bộ váy ngủ còn mới, nhãn hiệu vẫn chưa tháo xuống.

Khách sạn New Black chính là khách sạn năm sao cao cấp nổi tiếng khắp thế giới, vì vậy khách sạn chu đáo chuẩn bị áo ngủ mới cho khách cô cũng không cảm thấy lạ.

Jiyeon

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net