🍑Chương 34: Phim Trường🍑

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Bearny

Phó Cảnh Thành khốn kiếp, đem cô lăn lộn đến tay chân vô lực mới buông tha.

Tên đàn ông này từ khi biết cô thích đồ ngọt, thì mấy bữa ăn khuya sau đó đều cho cô ăn mấy thứ này.

Khương Nguyên ngồi ở trước bàn chân run lên, cái miệng nhỏ gặm bánh mì, cô chỉ ăn nửa cái, sẽ không chịu khuất phục mà ăn tiếp đâu, cô đáng thương ngồi ở chỗ đó nhéo nhéo phần thịt bên hông mình.


"Anh xem, đã béo như vậy." Cô gái nhỏ dẩu miệng nói.

Cô còn chưa có đi đóng phim nữa mà đã béo như thế kia.

Diễn viên không tự hạn chế, đạo diễn càng dung túng.

Đã khuya, cũng đã 10 giờ.

Khương Nguyên ném di động ở trên tủ đầu giường thì di động vang lên.

Cô sai sử Phó Cảnh Thành đưa qua, ai biết hắn thuận thế nhập mật mã mở khóa còn trực tiếp xem tin nhắn.

"Anh làm sao biết mật khẩu điện thoại của em, mau đưa điện thoại cho em."

Khương Nguyên hướng tới hắn duỗi tay.

"Phó đạo diễn Trương?"

"Là phó đạo diễn Trương Nham sao? Tìm em? Có chuyện gì, nhân vật có thay đổi sao?"

Phó Cảnh Thành mặt trầm xuống, nếu nhìn kỹ mặt hắn sẽ thấy có vài phần vặn vẹo.

Chỉ có kẻ ngốc như cô mới có thể cho rằng đã trễ thế này mà vẫn có người tìm mình bàn công việc.

Trương Nham chỉ gửi lại 4 con số.

【2015】

Phó Cảnh Thành híp mắt, nhìn chằm chằm mấy con số kia một lát, trực tiếp xóa tin nhắn.

Khương Nguyên còn đang hỏi: "Phó đạo diễn Trương nói cái gì vậy anh?"

"Là tin nhắn chia sẻ gửi cho cả đoàn báo ngày mai phải đúng giờ, đừng đến muộn."

"À"

Phó Cảnh Thành khiêm tốn lại kiêu ngạo, không phải không biết trong giới giải trí dơ bẩn như nào, ngay cả chính hắn, nếu không phải sắp xếp khách sạn đảm bảo riêng tư, hắn còn không biết mình sẽ gặp được bao nhiêu tiết mục nửa đêm gõ cửa nữa.

Hắn ban đầu cũng không quá để ý.

Nhưng hắn rất rất kiêng kị người khác dám mơ tưởng tới đồ của mình, đồ vật của hắn sẽ thuộc về hắn sớm đã được hắn đánh dấu.

Với Phó Cảnh Thành mà nói, kỳ thật chỉ cần Khương Nguyên ngoan ngoãn, thì dù trong lòng cô có nghĩ hắn như thế nào, cũng không quan trọng.

"Khương Nguyên."

"Dạ."

"Ăn xong nhớ đánh răng."

Khương Nguyên ánh mắt hệt như lúc nhìn bệnh nhân tâm thần nhìn hắn.

"Phó Cảnh Thành." Khương Nguyên chợt đột ngột thốt ra câu: "Có phải hay không đạo diễn đều cùng ngươi dạng nha?"

Nam nhân khó hiểu.

Khương Nguyên cũng đã nhấp miệng cười trộm, cúi đầu không nhìn hắn.


Trước khi đi ngủ hắn đều sẽ uống nước, nên cũng nuôi cô thành thói quen giống hắn.

Cũng may cô rất thích hắn còn luyến tiếc hắn, hoặc là còn có thể chịu đựng được, Khương Nguyên cho rằng tình cảm của cô là như vậy.

...

Lúc Phó Cảnh Thành sáng sớm đi đến phim trường cũng không gọi thêm Khương Nguyên.

Khương Nguyên diễn vào buổi chiều, nhưng do đoàn phim yêu cầu, buổi sáng cô phải ở hiện trường chờ, đối với diễn viên mà nói, chờ mấy giờ liền là chuyện bình thường.

Khương Nguyên cùng một hàng diễn viên quần chúng ngồi ở bên ngoài ghế dài.

Lúc cô rời đi toilet lại gặp phải Trương Nham: "Chào Trương phó đạo diễn."

Chỉ thấy Trương Nham dùng ánh mắt khinh miệt mà nhìn cô, đi lướt qua trước mặt cô, bên ngoài ra vẻ cười nhưng trong không cười.

Cứ như người này so với người cùng ngày hôm qua mà cô mới vừa gặp mặt giờ lại khác nhau như trời với đất.

Khương Nguyên đoán không ra sắc mặt đối phương nháy mắt biến sắc là có ý gì.

Đây là lần đầu tiên cô ở phim trường


Đạo diễn, diễn viên tuyến đầu, diễn viên hai, diễn viên tuyến 18 còn có các diễn viên diễn vai quần chúng, mỗi một tầng lại một tầng, đều chia ra giới hạn rõ ràng, hiện trường quay phim, mọi người hiện giờ ngay cả băng ghế cũng không thể tùy ý ngồi.

Phó Cảnh Thành nói là sẽ cùng cô đến phim trường, hai người ban ngày còn chưa đối mặt nhau lần nào.

----------------

13/07/202

🐻: Như đã hứa tui sẽ trở lại và năng nổ hơn xưa!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net