Giả Say

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng tham gia các tiết mục này từ khi nào? Với cả người bị dọa thành một kẻ ngốc trong chương trình là ai kia?

Mười năm trước nàng bị sợ độ cao, nhưng mười năm sau nàng không còn sợ nữa.

"Bạn học Hứa , tớ hiểu mà. Bây giờ cậu chơi tháp rơi tự do còn không sợ mà chơi cái trò thang trượt đã bị dọa thành thế này, cậu cố ý muốn xơ múi Trương Hân đúng không? Với lại tớ thấy Trương Hân rất hưởng thụ đấy. Sao hai người các cậu tự dưng chệch hướng vậy? Không giả vờ nữa à?"

"Tớ không hề có ký ức gì về show này. Tớ bảo, khoảng thời gian trước hình như tớ bị mất trí nhớ."

Nàng chắc chắn đây là mình của mười năm trước.

Vậy chắc hẳn cô đã bị giày vò rất nhiều. Nàng biết rõ, mười năm trước nàng ghét cô đến nhường nào.

Đúng lúc này, cô mặc vest đen từ bên ngoài bước vào.

Cô vừa xuất hiện, tất cả các cô gái đều hét toáng lên. Ngay cả nhân viên phục vụ cũng hào hứng muốn cầm điện thoại để chụp ảnh.

Mãi đến khi cô ra hiệu cho mọi người không được chụp lén thì mọi người mới dừng lại.

"Chậc chậc, chó điên Trương Hân nhà cậu đúng là rất biết thu hút ong bướm nha. Một đám người nhìn thấy chồng cậu giống hệt như nhìn thấy Đường Tăng á."

Thẩm Mộng Dao quả thực cạn lời khi quan sát phản ứng này của mọi người.

Chỉ có nàng mới có thể chịu đựng rất nhiều phụ nữ thèm muốn cô. Nếu là cô ấy, đám phụ nữ đó dám vây quanh chồng cô ấy như vậy, cô ấy sẽ lao vào đánh từng người một.

"Hừ, để tớ."

Nàng bước đến bên cạnh cô, khoác lấy cánh tay cô, mỉm cười và nói: "Chồng ơi, sao bây giờ chị mới đến? Em đợi chị lâu lắm rồi đó."

Nhưng cô lại rút tay ra.

"Hôm nay công ty có việc bận nên đến muộn. Hợp đồng quảng cáo lần trước có vấn đề."

Hành động của cô khiến nàng sững sờ ngay tại chỗ. Cô tỏ thái độ lạnh lùng ngay trước mắt công chúng.

Rõ ràng đêm qua cô và nàng mới thắm thiết trong xe và trong phòng tắm mà.

Đêm qua cô còn nhiệt tình đến thế, sao hôm nay lại đối xử lạnh nhạt với nàng?

"Trương Hân , đã lâu không gặp. Cậu vẫn như năm đó, tớ còn nghi ngờ cậu ăn chất bảo quản đấy. Đẹp quá đi mất."

Hàm Nghi đi tới, nâng ly rượu vang đỏ đưa cho cô.

Nàng nhìn hai con mắt tỏa sáng kia của Hàm Nghi , tức đến mức lồng ngực đau nhói.

Trương Hân , cậu mau từ chối cô ta đi! Chị không thấy ánh mắt cô ta nhìn cậu như bọ cạp tinh nhìn thấy Đường Tăng hay sao?

Nhưng cô lại đưa tay nhận lấy ly rượu vang đỏ của Yeojin đưa cho và uống một hơi cạn sạch.

"Cảm ơn vì lời khen."

Ngay lập tức, sắc mặt của Hàm Nghi càng thêm kích động, cô ta không quên lia ánh mắt đắc ý nhìn nàng.

Nhìn đi, Trương Hân không thích mày, thái độ với mày còn không bằng người ngoài cuộc như tao đây!

Vẻ mặt tự mãn của Hàm Nghi khiến nàng phát cáu. Chó điên Trương Hân này dám thân mật với con khác, không hiểu sao vận đào hoa lại đỏ tới vậy.

"Trương Hân , hóa ra cậu thích mẫu con gái yểu điệu thế này ư? Nếu cậu thích thì mình đây tác thành cho cậu và Hàm Nghi nhé?"

Trên mặt nàng có ý cười, nhưng không chạm tới đáy mắt.

Đôi mắt của cô tối sầm sau những lời mà nàng nói.

Ở trong mắt nàng, cô thật sự không quan trọng chút nào sao?

Ban đầu, nàng còn tưởng rằng tốt xấu gì cô cũng sẽ từ chối, nào ngờ cô không nói gì.

Lửa giận trong đáy mắt nàng hoàn toàn bùng cháy.

Đang ở chỗ đông người, nàng sẽ giữ thể diện cho cô. Đợi lát nữa về nhà, nàng sẽ từ từ trừng phạt sau.

Tiệc mừng kết thúc, các bạn trong lớp đề nghị đi tăng 2 vì đã lâu chưa tụ tập một lần.

Nàng và cô cũng bị giữ lại.

Sau bữa tối, mọi người đến KTV ca hát. Tâm trạng nàng không tốt, nhất là khi Hàm Nghi cứ cọ vào người cô, nàng càng thêm điên máu.

Nàng uống rượu hết ly này đến ly khác, chẳng mấy chốc cả người đã nhũn ở ghế sô pha.

Có thằng trong lớp thấy dáng vẻ bất tỉnh của nàng , định lén thò tay sờ ngực nàng.

Dù sao đèn phòng cũng tối om, xung quanh không ai phát hiện được động tác của gã.

Nhưng gã vừa mới vươn tay ra đã bị cô nắm lấy cổ tay rồi vặn một cái.

Trong phòng lập tức vang lên tiếng hét chói tai như tiếng mổ lợn.

"Trương Hân , mày làm cái gì thế? Ỷ vào gia thế hùng hậu nên chơi khăm bố mày à! Tay bố đây còn chưa đụng tới Hứa Dương đâu!"

Trán anh ta lấm tấm mồ hôi vì cơn đau. Mặc dù biên độ động tác có vẻ nhẹ nhàng nhưng cô là cao thủ trong số các cao thủ biết làm thế nào để đùa chết người dễ như trở bàn tay.

"Mày nên mừng vì mày chưa đụng tới cô ấy. Nếu vừa rồi mày đụng thật thì tao nghĩ mày nên bỏ cái tay này đi cho rồi."

Cô nói xong lập tức bế nàng đi khỏi ngay trước mặt mọi người.

Hàm Nghi thấy nàng được cô bảo vệ như vậy, trong lòng ghen ghét muốn chết.

Cô ta vô thức tưởng tượng, nếu mình được thay thế nàng thì tốt biết bao!

Cô ta thầm nghĩ, nàng và cô chỉ là cặp vợ chồng plastic mà thôi. Cô bảo vệ nàng trước mặt mọi người chỉ vì thể diện. Chỉ cần cô ta cố gắng, nhất định sẽ cướp được cô.

-------------

Phía bên kia, Trương Hân đưa nàng đến phòng tổng thống của khách sạn.

Đã trễ thế này mà đưa nàng về thì không khách quan lắm, nên cô đã đưa nàng đến khách sạn gần nhất.

"Dương , cậu uống nhiều quá. Cậu uống nước ấm trước được không?"

Cả người nàng mềm mại ngã vào vòng tay của cô. Khi tỉnh táo, nàng trông như một nữ vương, nhưng bây giờ lại vô cùng ngoan ngoãn nghe lời.

Dù Cô có giày vò nàng thế nào, nàng vẫn khá hợp tác.

Cô lấy hai cốc nước, cầm một cốc lên đút nàng uống.

Nhìn nàng thè lưỡi như con mèo đang liếm nhẹ mặt nước, cô cảm thấy phía dưới nóng ran.

Bấy giờ, cô nhận được cuộc điện thoại từ công ty, cô đặt nàng lên sô pha trước.

"Dương , cậu uống nước trước đi. Mình đi nghe điện thoại rồi lại vào."

Cô nói xong thì đi ra cửa sổ nghe điện thoại.

Sau khi cô rời đi, ánh mắt mê mang vừa rồi của nàng lập tức biến về tỉnh táo.

Trong mắt nàng nào còn vẻ nửa tỉnh nửa mê nữa.

Cô hoàn toàn không thể ngờ, nàng có thể uống đến ngàn ly không say.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#snh48